Một kiếp hồng nhan
GiadinhNet - Tôi sinh năm 1956, tôi tên là Tâm. Tôi có sáu bà má. Má cả, các dì ghẻ và cả má đẻ, người đã ruồng rẫy bỏ mặc tôi khi tôi không còn có thể đi làm gái điếm, bán thân xác đổi lấy tiền cho bà nữa!

Bé gái chị Tâm nhận nuôi từ người mẹ là đối tượng xã hội từ 13 năm trước. Sau đó 1 năm, người phụ nữ đó chết vì nghiện hút và HIV.
Tôi có bốn ông cha, cha đẻ với vài cha dượng, có người đã chết lúc nào tôi cũng không hề hay biết! Tám tuổi, em trai chết cứng ngay trong tay tôi, mà hồi đó tôi còn chưa biết cái chết nghĩa là gì!
Mười bốn tuổi, tôi đã lăn lộn khắp Sài Thành. Dân chơi ma túy khu Lê Lai hay gái vũ trường quận Nhất đều quen mặt biết tên tôi. Nhưng khi đó, tôi chơi với dân anh chị song tôi chưa đi làm gái. Tôi xà quần với đám cô hồn nhưng tôi chưa hề nghiện ngập. Không ai hay biết tôi là trinh nữ duy nhất trong đám bụi đời ấy.
Nhưng tôi chỉ giữ được tới năm mười bảy tuổi. Tôi bán trinh để kiếm tiền nuôi những đứa em rách rưới đói khát, khác cha khác cả mẹ, chẳng chút máu mủ gì với đời tôi! Tôi bán trinh vì ba tôi đã bỏ rơi má tôi, má tôi bỏ rơi chúng tôi, những đứa em khác cha khác mẹ cùng khổ dồn vào đời tôi, lẽ nào tôi sẽ bỏ rơi chúng nó? Từ đó cuộc đời tôi gắn với nghề làm gái.
Cuộc sống hai mươi năm lặn lội dưới tận đáy cặn rác rưởi của Sài Gòn khiến tôi đánh mất tất cả những gì tốt đẹp còn sót lại trong tâm hồn và thân xác. Bây giờ thì tôi đã biết chết là gì, chết hóa ra là thứ sung sướng hơn sống như thế này!
Ba mươi bảy tuổi, tôi lần đầu tiên phải vật vã với cay đắng và nhục nhã để tìm lại những thứ gì tôi đã bị cướp mất khỏi cuộc đời này: Niềm tin, tình yêu thương, niềm khao khát sống, hình dạng một con người. Giờ thì tôi biết cái chết là một cõi khác. Chết, thật dễ! Sống một cách tử tế thì khó hơn rất nhiều!
Hạnh phúc nhất trong cuộc đời tôi chính là những ngày tháng Sài Gòn giải phóng. Tôi được xuống đường cùng các anh chị sinh viên Sài Gòn biểu tình, đi giữa đường hô vang khẩu hiệu, giương cờ và biểu ngữ. Không ai biết tôi là một cô gái điếm, một con nghiện ma túy, một kẻ sống trong bóng tối. Tôi cảm giác tôi cũng là một con người được đi giữa đám sinh viên, tự do, mạnh mẽ và sung sướng, đi dưới nắng mặt trời, ngẩng mặt lên nhìn mọi người. Tôi như trở thành một con người khác hẳn.

Chị Tâm đưa bé về bên mộ mẹ bé, chụp 1 ảnh kỷ niệm, để lớn lên bé biết là mình cũng từng có mẹ và từng được mẹ ôm ấp.
Nhưng đời tôi chỉ có vài ngày hạnh phúc. Sau đó là bóng tối. Những đêm bắt khách quanh đường Lê Lợi, những cuộc bắt bớ. Những ngày tháng kéo lết từ trại phục hồi nhân phẩm tới trường giáo dưỡng, từ trại Xuân Lộc qua Thủ Đức, hết năm này qua năm khác. Những cuộc trốn trại bị cưỡng hiếp, những chuyến gian nan quay về thành phố để… lại ra vỉa hè làm gái.
Tôi cũng từng có người thương, tôi cũng từng thương một người. Những thứ đó đã biến mất hoàn toàn trong bóng tối của cuộc đời tôi. Năm 1990, khi đó đã 34 tuổi, tôi vẫn đang làm gái điếm quanh quẩn nội đô Sài Gòn, tôi gặp một tình nguyện viên của Ủy ban phòng chống AIDS. Từ đó tôi không đi khách và xa ma túy để trở thành tình nguyện viên tuyên truyền. Vì thế, má tôi đã chính thức đuổi tôi đi khỏi đời má. Má tôi chửi, mày không kiếm được đồng nào thì mày đi chết đi! Nhìn con nhà người ta đi khách kìa, kiếm tiền cho má nó cờ bạc kìa!
Tôi khóc, tôi nói má ơi con đã làm điếm trọn một nửa cuộc đời của con rồi. Giờ đáng lẽ má phải mừng cho con chứ, hay má có phải má đẻ của con không? Tôi vừa khóc, vừa ra đi giữa cơn mưa tầm tã của Sài Gòn và cơn sốt. May còn có các tình nguyện viên, có nhà Mở, có nhà Hạnh phúc, có anh Francisco Hùng…
Tôi đã dành phần đời còn lại của tôi để làm một người đàn bà lương thiện. Tôi đã gặp biết bao nhiêu số phận còn khổ đau hơn cuộc đời tôi gấp nhiều lần. Có nhiều cô gái điếm mắc AIDS, trao đứa con vào tay tôi nuôi, lần sau gặp lại, cô ấy đã chỉ còn là một nấm mồ mới đắp. Trong số những đứa trẻ con – sản phẩm của ma túy và mại dâm Sài Gòn – tôi nhớ nhất một đứa con gái, ngang ngược khó bảo, bất cần ngông nghênh.

Nhưng nó không ma túy mại dâm và chết như bố mẹ nó. Nó tự sắm cho đời nó một cái xe đẩy, chiều chiều ra Hồ Con Rùa bán bò bía. Đời không ai bắt nạt được nó, xã hội bẩn thỉu hay tươi sáng, nó cũng không bị nhuộm màu. Trong tay tôi, cũng có những đứa trẻ lìa đời vì AIDS. Tôi nhận nuôi biết bao đứa trẻ bị bố mẹ bỏ rơi vì tù tội và HIV. Từ khi tôi nuôi chúng, không ai cho tôi thuê nhà cả. Tôi phải trọ một căn phòng tồi tàn cách Sài Gòn hơn hai mươi cây số, phải đi qua xóm đạo ngoại ô, băng qua nghĩa địa mới tới chỗ tôi ở.
Nhưng cay đắng nhất là sau mười mấy năm nuôi các con nhiễm HIV, năm 2009, tôi đã xét nghiệm dương tính với HIV. Trong nhà có một con bị bệnh nặng, khi con qua đời thì tôi đã nhiễm virus HIV trong lúc chăm con… Đau đớn làm sao, gần hai mươi năm làm điếm và hút chích thì lại may mắn không lây bệnh si-đa, nhưng khi tôi làm người tử tế thì lại bị nhiễm HIV. Cái giá phải trả để một con điếm được sống như một con người sao mà đau đớn thế!
Tôi không biết tôi sẽ sống được bao năm nữa. Tôi không biết ngày mai khi tôi chết, tôi có được chôn như một người Sài Gòn hay không. Vì cho đến hôm nay, tôi đã lạy van nhiều nơi, thưa đơn khắp mọi cửa, cũng không hề được cấp Chứng minh nhân dân. Tôi là một người vô thừa nhận ở Việt Nam. Sao má đặt tên tôi là Tâm làm chi. Giá không có chữ Tâm, tôi đã đâu phải sống giữa những bi kịch trùng điệp của đời mình?
Nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức để được sống, như một con người, không phụ lòng ai cả. Tôi luôn nhớ lại giây phút hạnh phúc nhất cuộc đời tôi. Khi còn trẻ, tôi đã được đi giữa những sinh viên Sài Gòn, ngẩng mặt hô to yêu nước mà không ai nhận ra tôi là một con nghiện, một con điếm, một kẻ bị xã hội đạp xuống tận đáy.
Năm 2013, chị Trương Thị Hồng Tâm là một trong 20 gương mặt vượt lên số phận được chọn để giao lưu với Nick Vujicic tại Việt Nam, đã được truyền hình trực tiếp trên VTV.
Trang Hạ (ghi)

Sau buổi họp lớp, chồng đòi ly thân với vợ nhưng được 4 tháng, anh bỗng hối hận và xin lỗi: Lý do vô cùng nực cười
Chuyện vợ chồng - 6 giờ trướcĐi làm về là anh vào phòng riêng, đóng cửa, không nói một lời với tôi.

Chồng thất nghiệp, tôi phải nuôi cả nhà nhưng mẹ chồng còn bắt tôi chi 5 triệu/tháng để chu cấp cho con riêng của anh
Gia đình - 12 giờ trướcVừa nghe thấy tôi từ chối chuyện chu cấp cho cháu nội, mẹ chồng tôi nhảy đông đổng lên đòi đuổi tôi ra khỏi nhà, dọa bắt con trai bà ly hôn với tôi.

4 cung hoàng đạo toả ra sức hấp dẫn khó cưỡng nơi công sở: Kim Ngưu, Song Ngư đều có mặt
Gia đình - 15 giờ trướcGĐXH - Thần thái, khi chất, sự uyển chuyển khi giao tiếp của những cung hoàng đạo này khiến ai cũng muốn đến gần.

8 điểm nổi bật khiến người sở hữu trí tuệ cảm xúc cao hấp dẫn người khác
Gia đình - 15 giờ trướcGĐXH - Những người có EQ cao có cách giao tiếp tạo nên một sức hút đặc biệt với người đối diện.

Bị bạn trai phũ nhiều lần nhưng chị gái tôi vẫn yêu sống chết, đến khi gặp mẹ anh ta, bà khuyên một câu mà chị ấy buông hết
Gia đình - 18 giờ trướcChị tôi đã học được rằng, đôi khi, buông bỏ không phải là thất bại, mà là sự khởi đầu của một hành trình mới.

Mẹ sốc khi con gái có bầu trước cưới, phản ứng của nhà trai thay đổi tất cả
Chuyện vợ chồng - 19 giờ trướcKhi biết con gái có thai, bà Thoa sốc nặng. Khoảng thời gian con mang thai mà không có chồng bên cạnh, bà khóc nhiều đêm vì thương con.

Em họ chồng xin ở nhờ 1 tháng nhưng hơn 3 tháng sau vẫn nằm lì trong nhà tôi không thèm đi
Gia đình - 1 ngày trướcSau khi suy nghĩ kỹ, tôi thẳng thắn yêu cầu em họ chồng phải chuyển đi trong vòng hai tuần.

5 điểm nhấn trong cách giao tiếp khiến ai cũng muốn kết giao của người thông minh, EQ cao
Gia đình - 1 ngày trướcGĐXH - Nếu quan sát kỹ hơn, bạn sẽ phát hiện đa phần những người có EQ cao đều biết cách nói chuyện, giao tiếp tài tình khiến ai cũng muốn gặp gỡ và gắn bó.

Phim 'Sex Education' chỉ ra 7 bài học quý giá về tình yêu và sự trưởng thành
Gia đình - 1 ngày trướcGĐXH - Những bài học rút ra từ bộ phim truyền hình 'Sex Education' không chỉ giúp chúng ta hiểu rõ hơn về tình yêu mà còn mở ra những góc nhìn mới mẻ về giáo dục giới tính trong xã hội hiện đại.

Mẹ mang nhóm máu nào thì con sinh ra sẽ có IQ hơn người?
Nuôi dạy con - 1 ngày trướcGĐXH - Không phải ai cũng biết rằng trẻ không tự thông minh mà sẽ phụ thuộc vào nhiều yếu tố như: di truyền, chế độ dinh dưỡng, môi trường giáo dục… Trong đó, nhóm máu của người mẹ cũng có phần quyết định IQ của con.

7 năm cưới mà không có con, ra tòa ly hôn vợ chồng ôm nhau khóc rưng rức: "Cái giá của hạnh phúc sao đắt quá!"
Chuyện vợ chồngCặp vợ chồng cưới 7 năm ôm nhau khóc khi tòa hỏi lý do ly hôn, nói ra liền làm bùng nổ tranh cãi trên mạng xã hội