Mẹ chồng dồn ép tôi phải ly hôn khi vừa sinh con được một ngày
"Đẻ đứa con thôi mà sao phải thuê cả cái phòng rộng thế này, lại tốn bạc triệu chứ chả ít. Cả làng cả xã tôi chưa có cô con dâu nào không chịu về nhà chồng đẻ con như cô. Cô cậy cô người thành phố khinh thường quê quán nhà chồng" - vừa bước vào cửa bệnh viện, mẹ chồng tôi đã xa xả.
Vừa sinh con chưa tròn hai ngày, còn yếu ớt nằm yên một chỗ trên giường, những lời nặng nề của bà khiến tôi tối tăm mặt mũi, nhưng chẳng còn sức lực đâu mà cự lại. Chồng tôi đứng cạnh mẹ, gãi đầu gãi tai nhưng chẳng dám ngăn mẹ lại nửa câu. Mẹ đẻ tôi đang ngồi đó cũng ngơ ngác, sượng sùng với bà thông gia đang hùng hổ. Âu cũng chỉ vì cái tội tôi dám về nhà mẹ đẻ sinh con.
Tôi và chồng là đồng nghiệp ở một công ty trên Hà Nội. Quê tôi ở Hải Phòng, dù nhà không thuộc dạng khá giả lắm nhưng ít ra cũng là gái thành phố, điều kiện sống nói chung cũng chẳng đến nỗi nào. Ngược lại, chồng tôi quê ở một huyện nghèo của Hải Dương, nghèo đến nỗi không có nổi cái nhà vệ sinh sạch sẽ, kín đáo. Dù chồng tôi đưa tiền để mẹ chồng xây nhà vệ sinh như bà bảo "bao đời thế không chết". Hồi sắp cưới, về thăm quê chồng vài hôm tôi đã phát ớn nhưng lại nghĩ "sống với chồng là chủ yếu".
Để mẹ chồng đồng ý cho về nhà mẹ đẻ sinh con mà tôi phải vác bụng bầu về quê xin phép cả họ nhà chồng. Ảnh.I.T
Ngày cưới tôi, bạn bè họ hàng xúng xính váy vóc đưa dâu kêu la oai oái vì phải kéo váy gỡ guốc lội qua đoạn đường bé xíu lầy lội do trận mưa vừa qua để vào đến nhà chồng. Còn buồng cưới ẩm mốc và nhà vệ sinh ủ tro đã trở thành "truyền thuyết" trong các câu chuyện cười của bạn bè.
Cưới nhau được một tháng, tôi có bầu. Vợ chồng tôi tính sẽ để tôi về Hải Phòng sinh con, vừa có bệnh viện lớn lại vừa ở cạnh ông bà ngoại nên tiện có người chăm sóc, chỗ ở chu đáo. Đến ngày hồi hộp chờ đợi đứa con chào đời thì tôi tối tăm mặt mày khi đón nhận "chỉ thị" của mẹ chồng: Về quê chồng sinh con.
Nghĩ đến căn buồng tối om đầy muỗi, cái nhà tắm rêu mọc hở trước trống sau, cái cảnh đi vệ sinh ở tít góc vườn, đi xong phải xúc tro để lấp, tôi hoảng hốt níu lấy áo chồng, mếu máo: “Anh xem thế nào nói với mẹ, chứ em có chết cũng không về quê đẻ. Bệnh viện thì xa, nhà cửa xập xệ, lỡ có bề gì… Anh không thương em thì cũng phải thương con”. Chồng tôi ôm vợ vỗ về, hứa như đinh đóng cột sẽ để tôi về Hải Phòng sinh con yên ổn.
Chẳng hiểu chồng tôi gọi điện về nói với mẹ chồng thế nào, mà ngay sáng hôm sau bà tức tốc đi xe khách lên Hà Nội. Đứng giữa căn phòng nhỏ của hai vợ chồng, bà sang sảng tưởng chừng như để cả xóm trọ nghe thấy: “Nhà này không có loại con dâu không chịu đẻ ở nhà chồng. Từ đời cụ đời kỵ thằng Minh, ở làng tôi không có thứ đàn bà nào đòi về nhà mẹ đẻ con. Anh chị làm thế thì tôi cả đời không dám ngẩng mặt lên với làng xóm”.
Uất ức trong người tôi dâng lên đến tận cổ, nhưng vẫn cố nín nhịn, còn chồng dịu giọng nói với mẹ: “Vợ con không về quê đẻ không phải vì ham vui, ham sung sướng gì, nhưng mẹ thử nghĩ xem, ở quê bệnh viện thì xa xôi, lạc hậu, đẻ dễ thì không sao, đẻ khó lỡ có bề gì lại ân hận cả đời. Vợ con về Hải Phòng, có bệnh viện lớn, có bà ngoại chăm sóc để mẹ đỡ vất vả, con đi làm trên này yên tâm. Cháu mẹ cũng được chăm sóc chu đáo hơn. Mẹ không nghĩ cho chúng con thì cũng phải nghĩ cho cháu mẹ chứ”.
Chồng tôi vừa dứt lời, bà lại tiếp tục té tát còn to hơn lúc nãy: “Hồi xưa tôi đẻ mấy đứa cũng ở cái trạm xá bé bằng lỗ mũi mà đứa nào cũng lớn lên to khỏe hết. Anh chị cậy có tí tiền rồi vẽ chuyện. Không chịu về quê thì đẻ ở Hà Nội, nhất định không được về nhà ngoại”.
Đến lúc này thì tôi không nhịn được nữa, mặc chồng đang giật giật kéo tay mình lại, tôi đứng phắt dậy, gào lên: “Con cũng nhất định về Hải Phòng đẻ. Mẹ muốn cháu mẹ đẻ ra ở cái bệnh viện huyện lạc hậu nghèo nàn hay ở trong cái nhà trọ bé tí thì tùy mẹ, nhưng nó là con của con, con có quyền lựa chọn đẻ nó ở nơi nào tốt nhất”.
Vừa gào xong, cơn chóng mặt kéo đến khiến tôi tối sầm mặt mũi rồi cứ thế ngã xụi lơ xuống vòng tay chồng vừa hốt hoảng đưa ra đỡ. Có lẽ cơn giận cộng với cái bụng đói cồn cào do chưa kịp ăn uống đã phải tranh luận với mẹ chồng khiến chứng tụt huyết áp của tôi trở nên trầm trọng. Trong cơn mê man, tôi chỉ kịp nghe chồng gào lên: “Về Hải Phòng đẻ, con quyết rồi, không lôi thôi gì nữa”.
Sự cố ngất xỉu đúng lúc khiến tôi được mẹ chồng chấp thuận về nhà ngoại sinh nở. Nhưng trước khi nghỉ hẳn về đi đẻ, mẹ chồng còn bắt tôi ôm bụng về quê một chuyến để “xin phép” họ hàng, lối xóm để về đẻ ở nhà ngoại. Tôi khi ấy vác bụng bầu 38 tuần ì ạch leo lên chuyến xe khách xập xệ, chật ních, nghiến răng chịu đựng những cú xóc khi xe đi qua đoạn đường đầy ổ gà, ổ vịt.
Tôi không chịu nổi nữa
Xuống xe, ăn vội bát cơm, tôi lại ì ạch vác bụng bầu theo mẹ chồng đi khắp xóm, lần lượt trả lời các câu hỏi giống nhau và đón nhận những cái lắc đầu ái ngại lẫn những tiếng ì xèo của hết người này đến người nọ. “Cố gắng nhịn, cố gắng nhịn”, tôi lẩm bẩm trong lòng như thế, cố ngoác miệng cười xã giao đến mỏi cả quai hàm suốt cả buổi chiều.
Cứ tưởng mọi thứ thế là êm xuôi. Ấy vậy mà sau khi tôi mẹ tròn con vuông, bà nội lên thăm cháu nhìn thấy con dâu nằm trong phòng sau sinh rộng rãi lại xót của mà sinh sự. Bà nhất định đòi tôi ra viện phải bê cháu "đích tôn" về quê nội ngay còn nếu không bà không chấp nhận đứa con dâu "mất nết".
Tôi quá giận, đuổi cả chồng lẫn mẹ chồng ra khỏi cửa buồng bệnh, tuyên bố "ly hôn". Tôi vẫn yêu chồng, cũng biết anh ấy không có tội tình gì. Tôi không thể yêu cầu chồng "bỏ mẹ" nhưng cũng khó mà có thể tiếp tục gọi mẹ chồng là "mẹ" hoặc phải đưa con về cái quê chồng với nhiều nếp sống cổ hủ đến vậy.
Theo Viên Miên/Dân Việt
Bán đất mua xe bạc tỷ, cả nhà chỉ trích bảo tôi "khùng", riêng tôi lại hối hận: "Sao mình không mua xe sớm hơn?"
Tâm sự - 11 giờ trướcTôi nghĩ việc mua xe là đáp ứng cho nhu cầu con người. Tại sao phải đắn đo và tính toán?
Bố dượng bán nhà cửa, kỷ vật, trả nợ thay con gái riêng của vợ
Tâm sự - 11 giờ trước9 năm trước, bố dượng của mẹ tôi sẵn lòng bán nhà cửa, kỷ vật để giúp con riêng của vợ trả nợ. Nhờ ơn ông, mẹ tôi vượt qua khó khăn, vực gia đình đi lên.
Được làm dâu nhà gia thế, tôi sốc nặng khi biết được lý do vì sao chồng cưới mình
Tâm sự - 16 giờ trướcGĐXH - Chính tai tôi nghe rất rõ từng lời của người chồng nói về lý do cưới vợ...
Người yêu cũ của chồng nhắn tin "em là cô gái đặc biệt của đời anh"
Tâm sự - 16 giờ trướcLàm cùng công ty với chồng và người yêu cũ của chồng thật là lắm drama!
Xin chồng 10 triệu để trả nợ, anh đập bàn quát tôi "ăn hoang phá hoại" rồi bảo tôi tự kiếm tiền mà trả
Tâm sự - 19 giờ trướcTừng lời chồng nói ra làm tim tôi bị tổn thương sâu sắc.
Mẹ chồng cũ đường đột tới thăm, bà tiết lộ một chuyện làm tôi thấy hối hận muốn quay lại với chồng cũ
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Qua lời tiết lộ của mẹ chồng cũ, tôi hối hận vì đã quá vội vàng khi ly hôn cách đây 5 năm.
Lên chơi bất ngờ, thấy con trai vào bếp, mẹ chồng về quê không nói lời tạm biệt
Tâm sự - 1 ngày trướcCó con trai hiểu chuyện, thương vợ con là đáng mừng nhưng mẹ chồng tôi lại cho rằng, anh nuông chiều vợ, sẽ có ngày bị tôi "trèo đầu cưỡi cổ".
Bố mẹ vợ lên chơi, chồng mang mấy cọc tiền ra tuyên bố một điều làm tôi chỉ muốn ly hôn
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Tôi chỉ muốn ly hôn ngay vì không thể chịu đựng thêm chồng được nữa, nhất là hành động của anh ta với bố mẹ vợ.
Phát hiện vàng cưới của con gái là giả, mẹ vợ khiến thông gia xấu hổ
Tâm sự - 1 ngày trướcPhát hiện vàng cưới của con gái đều là đồ thuê mượn, mẹ vợ nổi trận lôi đình. Bà hết mắng con kém cỏi lại trách thông gia không trung thực.
Bạn của chồng gọi điện đòi nợ, vợ bàng hoàng phát hiện sự thật phía sau
Tâm sự - 1 ngày trướcNghe xong những lời bạn của chồng nói, tai tôi như ù đi, chân run không đứng vững.
Chứng kiến cảnh con gái bị bố chồng chèn ép, bố đẻ tôi đã làm một việc khiến cả nhà thông gia bẽ mặt
Tâm sựGĐXH - Thấy con gái bị bố chồng chèn ép, bố đẻ tôi làm ngay một việc khiến nhà thông gia bẽ mặt phải rối rít xin lỗi.