Xem phim 'Sex Education', tôi dằn vặt mình vì suốt bao năm đã coi thường và hiểu sai về bố
GĐXH - Sự xa cách được hàn gắn sau gần 20 năm, ngày bố tôi bệnh nặng. Biết mình không còn sống được bao lâu nữa, ông đã gọi 5 anh em lại và bày tỏ ý nguyện muốn làm di chúc.

Sau khi xem đến tập 5, mùa 2 phim "Sex Education", tôi đã có một đêm dài trằn trọc, suy nghĩ và đã khóc rất nhiều về người bố vừa qua đời của mình. Giờ đây, đến lúc tôi trưởng thành cả về nhận thức lẫn điều kiện kinh tế thì bố tôi không còn nữa. Mong rằng ở thế giới bên kia, bố tôi được thanh thản và tha thứ cho tuổi trẻ bồng bột, non dại của tôi.
Nhân vật Adam Groff trong "Sex Education" có một mối quan hệ phức tạp với gia đình của mình, đặc biệt là với cha cậu, Hiệu trưởng Michael Groff. Trong một lần phải đối mặt với quá nhiều khó khăn, Adam Groff đã tâm sự với bạn: “Dreams aren’t real. That’s why they are called dreams”, dịch là: "Ước mơ không có thật. Đó là lý do người ta gọi chúng là ước mơ". Suy nghĩ và các thể hiện của Adam khiến tôi liên tưởng đến mình. Chính tuổi trẻ "ăn chưa no, lo chưa tới" của tôi đã làm bố tôi, một ông giáo mẫu mực bị tổn thương sâu sắc.

Ngày đấy, gia đình tôi nghèo lắm, cả 2 bố mẹ đều làm giáo viên dạy ở trường làng. Bố tôi, mặc dù là hiệu trưởng nhưng vừa liêm khiết, lại vừa nguyên tắc nên không tơ hào một đồng nào, sống bằng đồng lương của nhà nước và tiền phụ cấp.
Với số tiền lương ít ỏi đấy không đủ để nuôi 5 anh em tôi đang tuổi ăn tuổi lớn. Không chỉ vậy, bố tôi lại còn phải chăm lo cho bố mẹ già và gồng gánh cả gia đình chú thím không được nhanh nhẹn hoạt bát như người bình thường khác.
Vì gánh nặng cơm áo gạo tiền, mẹ tôi phải hy sinh để bố tôi được "sống với nghề". Mẹ tôi nghỉ dạy để chạy vạy, buôn bán, lấy đồng ra đồng vào để đảm bảo cho hơn 10 miệng ăn.
Tôi là anh cả trong gia đình, được hưởng gen từ bố nên từ bé tôi đã thông minh, học giỏi, luôn được học trường chuyên lớp chọn. Ngày học lớp 12, do thi học sinh giỏi được giải cao nên tôi là một trong số ít có tiêu chuẩn được đi học nước ngoài. Khi nhận được giấy thông báo trúng tuyển, tôi nhảy lên vì vui sướng. Bao ước mơ hoài bão nơi chân trời mới mở ra trước mắt tôi.
Nhưng rồi niềm vui ấy quá ngắn ngủi. Tôi vẫn nhớ như in buổi chiều hôm đó, bố tôi về thông báo tôi phải nhường suất đó cho bạn khác với lý do hồ sơ của tôi hoàn tất muộn nên lỡ cơ hội. Tôi truy vấn bố nhưng mọi câu hỏi đều không được giải đáp thấu đáo. Lúc đó, tôi giận bố và cho rằng bố tôi "bất tài vô dụng", việc khó nhất tôi đã làm được rồi, còn mỗi việc lo hồ sơ giấy tờ mà cũng không làm được, đã vậy, bố lại không hề nói với tôi. Tôi thất vọng vô cùng và cho rằng ông đã đánh mất tương lai của tôi. Mối quan hệ giữa tôi và bố có một khoảng cách nhất định. Có nhiều việc tôi làm mà không cần sự chia sẻ, tham gia của bố dù tôi biết ông vẫn luôn dõi theo và âm thầm hỗ trợ tôi trong công việc và các mối quan hệ.
Sự xa cách đã được hàn gắn sau gần 20 năm, ngày bố tôi bệnh nặng. Biết mình không còn sống được bao lâu nữa, ông đã gọi 5 anh em lại và bày tỏ ý nguyện muốn làm di chúc.
Ông nói: Tài sản lớn nhất bố có được hôm nay là cả 5 con đều thành đạt, đấy là thứ quý giá nhất mà cả đời bố dành được cho các con. Bố mẹ chỉ còn đất đai nhà cửa là số tài sản có giá trị duy nhất còn lại, không đủ để chia nên bố muốn trao hết cho tôi. Bố nói, bố tin tưởng vào tôi vì tôi là anh cả trong gia đình, là người hy sinh vì gia đình nhiều nhất và cũng là người bố tin tưởng sẽ thay bố để giữ gìn nề nếp gia phong gia đình. Bố tôi muốn anh em tôi luôn biết yêu thương, tương trợ lẫn nhau và luôn nhớ rằng "một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ". Bố muốn anh em chúng tôi dù có đi đâu cũng phải "có nơi để về"...
Nghe xong, tôi nghẹn lại. Vậy mà bao lâu nay tôi vẫn giữ một khoảng cách với bố. Đến lúc này tôi mới thực sự thấm thía và ân hận vì suốt một thời gian tôi không đủ trải nghiệm để hiểu nỗi lòng của bố. Giờ đây, khi được giao trọng trách này, tôi biết bố đã đặt hoàn toàn niềm tin vào tôi. Tôi tự hứa sẽ sống sao cho xứng đáng với những gì ông đã kỳ vọng vào tôi.
Tôi mong rằng các em tôi sẽ đồng lòng với quyết định này, tôi hứa sẽ thay bố xây dựng và giữ gìn những tài sản bố để lại để anh em tôi luôn có chốn đi về. Nhưng tôi cũng lo sợ rằng liệu các em tôi có nghĩ tôi là người tham lam ích kỷ?

Lên mạng tìm dịch vụ ảnh cưới, chàng trai phát hiện sự thật đau lòng về cô dâu
Tâm sự - 10 phút trướcTrong lúc tìm kiếm dịch vụ chụp ảnh cưới trên mạng, người đàn ông vô tình phát hiện sự thật đau lòng về cô vợ sắp cưới.

Tôi khổ tâm khi làm mẹ kế của con chồng: Mắng không được, mặc kệ cũng không xong!
Tâm sự - 2 giờ trướcGĐXH - Chồng tôi đã có một đời vợ và một cô con gái riêng 12 tuổi, bé đang ở với vợ chồng tôi.

Sau khi lỡ ngoại tình, tôi run rẩy khi đọc cuốn sổ bí mật trong ngăn tủ của chồng
Tâm sự - 6 giờ trướcGĐXH – Đọc những gì chồng viết trong cuốn sổ, tôi run rẩy, mồ hôi chảy ướt lưng. Thì ra, suốt thời gian qua, tôi chỉ đang sống trong một vở kịch do chồng dựng lên mà thôi.

Nỗi ấm ức của nàng dâu chỉ sau 4 tháng về nhà chồng
Tâm sự - 10 giờ trướcGĐXH - Tôi làm dâu được 4 tháng và chắc hẳn câu chuyện của tôi rất nhiều người gặp phải.

Tái hôn sau 5 năm chồng mất, vị khách không mời xuất hiện tại đám cưới khiến tôi bật khóc
Tâm sự - 13 giờ trướcMột cậu bé xa lạ xuất hiện và bí mật về trái tim của người chồng quá cố đã khiến tôi vỡ òa trong nước mắt.

Mẹ chồng lên chơi, nhìn con trai và con dâu mà phải thốt lên: "Hai đứa đừng sống thế này nữa"
Tâm sự - 1 ngày trướcKhông khí trong nhà bỗng im lìm, bà bỏ vào phòng, còn tôi cũng chẳng dám đi chơi nữa.

Buổi họp phụ huynh đầu năm của con khiến tôi cay đắng nhận ra con người thật của chồng
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH – Sau khi biết chuyện, tôi nghĩ lại trong suốt những năm qua, chồng luôn thờ ơ, lạnh nhạt với vợ. Có lẽ nào trái tim anh chưa bao giờ thuộc về tôi?

Bị bố đẻ mắng trong bữa cơm, vợ tôi về trút bực bội lên đầu cả nhà chồng
Tâm sự - 1 ngày trướcCô ấy bảo chắc chắn tôi đã nói xấu, đã mách lẻo với bố vợ, nên ông mới gay gắt với cô ấy như vậy.

Lạnh nhạt với bố thời trai trẻ, tôi hối tiếc khôn nguôi mỗi mùa Vu Lan về
Tâm sự - 1 ngày trướcGiận rồi lạnh nhạt với bố suốt thời trai trẻ, tôi đánh mất tình cảm gia đình. Giờ đây mỗi mùa Vu Lan về, tôi lại chìm đắm trong sự hối tiếc khôn nguôi.

Bố chồng nổi trận lôi đình, đuổi tôi đi chỉ vì một hành động nhỏ lúc cúng Rằm tháng 7
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH – Ngay sau hành động đó, tôi đã bị bố chồng mắng như tát nước vào mặt. Ông mắng tôi ngu dốt, thiếu hiểu biết và bất kính với bề trên.

Cả họ chúc tụng, bạn bè ghen tỵ trong ngày cưới, nhưng chỉ sau 2 tháng tôi lại ngồi khóc và muốn ly hôn
Tâm sựNgay khoảnh khắc ấy, tôi thấy lòng mình sụp đổ.