Xem phim 'Sex Education', tôi dằn vặt mình vì suốt bao năm đã coi thường và hiểu sai về bố
GĐXH - Sự xa cách được hàn gắn sau gần 20 năm, ngày bố tôi bệnh nặng. Biết mình không còn sống được bao lâu nữa, ông đã gọi 5 anh em lại và bày tỏ ý nguyện muốn làm di chúc.
Xem phim Sex Education, tôi trách mình vì không đủ tinh tế với con, nhìn con sống lầm lũi, bế tắc mà thương con vô cùngSau khi xem đến tập 5, mùa 2 phim "Sex Education", tôi đã có một đêm dài trằn trọc, suy nghĩ và đã khóc rất nhiều về người bố vừa qua đời của mình. Giờ đây, đến lúc tôi trưởng thành cả về nhận thức lẫn điều kiện kinh tế thì bố tôi không còn nữa. Mong rằng ở thế giới bên kia, bố tôi được thanh thản và tha thứ cho tuổi trẻ bồng bột, non dại của tôi.
Nhân vật Adam Groff trong "Sex Education" có một mối quan hệ phức tạp với gia đình của mình, đặc biệt là với cha cậu, Hiệu trưởng Michael Groff. Trong một lần phải đối mặt với quá nhiều khó khăn, Adam Groff đã tâm sự với bạn: “Dreams aren’t real. That’s why they are called dreams”, dịch là: "Ước mơ không có thật. Đó là lý do người ta gọi chúng là ước mơ". Suy nghĩ và các thể hiện của Adam khiến tôi liên tưởng đến mình. Chính tuổi trẻ "ăn chưa no, lo chưa tới" của tôi đã làm bố tôi, một ông giáo mẫu mực bị tổn thương sâu sắc.

Ngày đấy, gia đình tôi nghèo lắm, cả 2 bố mẹ đều làm giáo viên dạy ở trường làng. Bố tôi, mặc dù là hiệu trưởng nhưng vừa liêm khiết, lại vừa nguyên tắc nên không tơ hào một đồng nào, sống bằng đồng lương của nhà nước và tiền phụ cấp.
Với số tiền lương ít ỏi đấy không đủ để nuôi 5 anh em tôi đang tuổi ăn tuổi lớn. Không chỉ vậy, bố tôi lại còn phải chăm lo cho bố mẹ già và gồng gánh cả gia đình chú thím không được nhanh nhẹn hoạt bát như người bình thường khác.
Vì gánh nặng cơm áo gạo tiền, mẹ tôi phải hy sinh để bố tôi được "sống với nghề". Mẹ tôi nghỉ dạy để chạy vạy, buôn bán, lấy đồng ra đồng vào để đảm bảo cho hơn 10 miệng ăn.
Tôi là anh cả trong gia đình, được hưởng gen từ bố nên từ bé tôi đã thông minh, học giỏi, luôn được học trường chuyên lớp chọn. Ngày học lớp 12, do thi học sinh giỏi được giải cao nên tôi là một trong số ít có tiêu chuẩn được đi học nước ngoài. Khi nhận được giấy thông báo trúng tuyển, tôi nhảy lên vì vui sướng. Bao ước mơ hoài bão nơi chân trời mới mở ra trước mắt tôi.
Nhưng rồi niềm vui ấy quá ngắn ngủi. Tôi vẫn nhớ như in buổi chiều hôm đó, bố tôi về thông báo tôi phải nhường suất đó cho bạn khác với lý do hồ sơ của tôi hoàn tất muộn nên lỡ cơ hội. Tôi truy vấn bố nhưng mọi câu hỏi đều không được giải đáp thấu đáo. Lúc đó, tôi giận bố và cho rằng bố tôi "bất tài vô dụng", việc khó nhất tôi đã làm được rồi, còn mỗi việc lo hồ sơ giấy tờ mà cũng không làm được, đã vậy, bố lại không hề nói với tôi. Tôi thất vọng vô cùng và cho rằng ông đã đánh mất tương lai của tôi. Mối quan hệ giữa tôi và bố có một khoảng cách nhất định. Có nhiều việc tôi làm mà không cần sự chia sẻ, tham gia của bố dù tôi biết ông vẫn luôn dõi theo và âm thầm hỗ trợ tôi trong công việc và các mối quan hệ.
Sự xa cách đã được hàn gắn sau gần 20 năm, ngày bố tôi bệnh nặng. Biết mình không còn sống được bao lâu nữa, ông đã gọi 5 anh em lại và bày tỏ ý nguyện muốn làm di chúc.
Ông nói: Tài sản lớn nhất bố có được hôm nay là cả 5 con đều thành đạt, đấy là thứ quý giá nhất mà cả đời bố dành được cho các con. Bố mẹ chỉ còn đất đai nhà cửa là số tài sản có giá trị duy nhất còn lại, không đủ để chia nên bố muốn trao hết cho tôi. Bố nói, bố tin tưởng vào tôi vì tôi là anh cả trong gia đình, là người hy sinh vì gia đình nhiều nhất và cũng là người bố tin tưởng sẽ thay bố để giữ gìn nề nếp gia phong gia đình. Bố tôi muốn anh em tôi luôn biết yêu thương, tương trợ lẫn nhau và luôn nhớ rằng "một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ". Bố muốn anh em chúng tôi dù có đi đâu cũng phải "có nơi để về"...
Nghe xong, tôi nghẹn lại. Vậy mà bao lâu nay tôi vẫn giữ một khoảng cách với bố. Đến lúc này tôi mới thực sự thấm thía và ân hận vì suốt một thời gian tôi không đủ trải nghiệm để hiểu nỗi lòng của bố. Giờ đây, khi được giao trọng trách này, tôi biết bố đã đặt hoàn toàn niềm tin vào tôi. Tôi tự hứa sẽ sống sao cho xứng đáng với những gì ông đã kỳ vọng vào tôi.
Tôi mong rằng các em tôi sẽ đồng lòng với quyết định này, tôi hứa sẽ thay bố xây dựng và giữ gìn những tài sản bố để lại để anh em tôi luôn có chốn đi về. Nhưng tôi cũng lo sợ rằng liệu các em tôi có nghĩ tôi là người tham lam ích kỷ?
Làm lụng vất vả 10 năm tích góp nhờ bố mẹ mua đất, tôi choáng váng khi biết người đứng tên là ai
Tâm sự - 14 giờ trướcGĐXH - Vì mảnh đất, tôi xích mích với bố mẹ, rạn nứt với em gái và đỉnh điểm là đứng trước nguy cơ đổ vỡ hôn nhân.
Tôi làm dâu bằng cả thanh xuân, còn chồng thì không chịu làm rể
Tâm sự - 18 giờ trướcTrên đường đi, tôi nghĩ về bố mẹ đẻ, nghĩ về những ngày mình còn son rỗi...
Tuần được nghỉ mỗi Chủ nhật, sếp luôn gọi giao việc, sáng thứ Hai hỏi xong chưa
Tâm sự - 1 ngày trướcTôi ước mình có quyền phớt lờ điện thoại, tin nhắn của sếp vào ngày nghỉ duy nhất trong tuần, ông ấy luôn giao việc khẩn vào Chủ nhật, sáng thứ hai hỏi "xong chưa".
Mẹ chồng giận ngược vì không chu cấp cho em chồng: Tôi bế tắc giữa nỗi lo tiền bạc và cái Tết không biết về đâu
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Chuyện sẽ chẳng có gì nếu không có em chồng tôi xuống học đại học và ở cùng. Ở cả 1 năm mẹ chồng tôi không gửi thêm lấy 1 đồng nào. Em chồng là con trai, ở cùng mà quần áo không giặt, cơm không nấu, đi học còn phải anh chị gọi dậy.
Con gái tiết kiệm gửi tiền về hàng tháng, mẹ 64 tuổi liên tục bị 'đào lửa' lừa mất sạch tiền
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Người ta nói tuổi này "khó bảo" thì đúng khó nói thật, nhắc nhở thì mẹ dỗi, không đưa tiền thì bảo không thương mẹ...
Mẹ chồng 'keo kiệt' mang sính lễ khiến cô dâu sững sờ, rơi nước mắt
Tâm sự - 2 ngày trướcTrước ngày cưới, tôi và mẹ chồng xảy ra nhiều bất đồng. Những mong muốn của tôi trong đám cưới đều bị dập tắt vì mẹ cho rằng lãng phí, không cần thiết.
Tối nào hàng xóm cũng đứng trước cửa nhà tôi 3 phút, hôm biết được lý do tôi chột dạ vô cùng
Tâm sự - 3 ngày trướcBan đầu tôi nghĩ là trùng hợp. Nhưng ngày nào cũng vậy thì không thể coi là vô tình được nữa.
Thông gia Việt kiều bay về dự đám tang, gửi phong bì khiến gia đình náo loạn
Tâm sự - 3 ngày trướcNgày mẹ tôi mất, bố mẹ vợ bay từ nước ngoài về dự đám tang. Ông bà gửi chiếc phong bì khiến gia đình tôi náo loạn.
Nghe tin bố chồng định chia tài sản, cả nhà xôn xao, đến lượt tôi mở phong bì mình được nhận thì đứng tim
Tâm sự - 3 ngày trướcMỗi người được phát một phong bì, không ai mở ngay.
Nỗi khổ của nàng dâu sống chung với bố chồng khó tính
Tâm sự - 4 ngày trướcKể từ khi bố chồng dọn về sống chung, cảm giác sợ về nhà bám lấy tôi mỗi chiều tan làm. Có hôm về đến cổng, tôi còn đứng lặng vài giây, hít sâu rồi mới dám bước vào.
Bị người yêu lừa về ra mắt và cái kết
Tâm sựGĐXH - Còn tôi thì chết đứng, cúi chào theo bản năng mà đầu quay vòng vòng.
