Tôi thấy mặt chồng như trông thấy của nợ!
“Trời ơi, đi nhẹ nhẹ chút coi. Ngủ có chút xíu, chiều còn đi làm nữa…”. Cái giọng nhề nhệ của anh khiến tôi nổi điên. Lập tức, thay vì “đi nhè nhẹ” tôi cố ý đá vào chân anh một cái thật mạnh. Vậy là anh thức giấc luôn.
Đồng hồ chỉ 13h30.
Khi anh thức dậy và chưa kịp trút cơn giận dữ vào đâu đó thì tôi phủ đầu: “Nè, người cần ngủ là em chớ không phải anh, đừng có cằn nhằn”. Anh gầm gừ trong cổ họng nhưng không nói gì mà lẳng lặng đi tắm rồi xách xe rời khỏi nhà. Tôi cũng đến cơ quan buổi chiều, chưa kịp ngã lưng, chưa kịp chợp mắt.
Tôi là một người vợ đảm đang, hiền lành. Nhưng đó là những ngày đầu mới cưới. Còn bây giờ, sau 19 năm sống với anh, tôi thành sư tử. Và nguyên nhân tôi thành sư tử, không thể trách ai ngoài anh.
Ngày lên xe hoa về nhà chồng, mẹ tôi dặn: “Vợ chồng ăn đời ở kiếp với nhau chớ không phải ngày một, ngày hai. Cho nên tụi con phải nhường nhịn nhau mà sống. Nhất là con. Làm vợ thì phải nhịn chồng mới trong ấm ngoài êm”.
Năm đó tôi 24 tuổi. Tôi có một công việc ổn định, mức lương tạm đủ sống. Anh cũng vậy. Chuyện tiền bạc tôi ít đề cập vì rất ngại. Đôi khi có cảm giác nếu vợ chồng mà nói chuyện tiền bạc với nhau thì thật là nhỏ mọn. Vì vậy, anh lãnh lương, đưa tôi bao nhiêu thì đưa, không đưa thì thôi. Mọi việc trong nhà tôi tự xoay sở bằng tiền lương của mình. Có nhiều tôi xài nhiều, có ít xài ít. Riêng tiền lương của anh tôi không đụng tới mà để dành gởi tiết kiệm. Nhờ vậy, khi sinh con, tôi không phải xin viện trợ của ba mẹ.

Nhưng anh thấy vậy thì bắt đầu lơ là. Chắc anh nghĩ tiền lương của tôi nhiều lắm, đủ để trang trải cuộc sống cả nhà nên không thèm hỏi han, quan tâm. Tháng nào anh có đám tiệc nhiều ở công ty hoặc tiệc tùng, đi chơi đâu đó với mọi người thì coi như phần của vợ con còn có chút xíu. Tôi nuốt cục ấm ức vào lòng cho đến khi anh đòi tôi sinh đứa thứ hai. Tôi nhất quyết từ chối: “Em không nuôi nổi”. Anh bực bội: “Em không nuôi nổi thì anh nuôi. Ít nhất cũng phải 2 đứa chớ một đứa lỡ nó có bề gì…”. Tôi bụm miệng anh: “Nè, đừng có nói bậy”.
Anh thấy làm căng không được thì xuống giọng năn nỉ. Tôi xiêu lòng. Mà thật ra tôi cũng muốn có nhiều con như ba mẹ tôi cho vui cửa vui nhà. Mỗi khi đau yếu bệnh hoạn, không có đứa này thì có đưa kia lui tới cũng đỡ quạnh hiu. Vậy là tôi sinh đứa thứ hai.
Anh giữ lời hứa, tháng nào lãnh lương cũng đưa đủ cho vợ. Nhưng đó là phần cứng, có liệt kê, đóng dấu của công ty trong mảnh giấy nho nhỏ. Mỗi tháng anh đưa tôi đúng 4 triệu đồng. Để được quyền tiêu xài số tiền ấy, tôi phải đưa đón con, chợ búa, cơm nước, dọn dẹp nhà cửa, giặt giũ quần áo và làm tất tần tật những công việc có tên và không tên khác ở nhà. Dĩ nhiên là tôi còn phải làm việc 8 tiếng, có hôm nhiều hơn thế nếu có việc đột xuất ở cơ quan.
Còn anh, buổi sáng anh ra khỏi nhà, đúng 11h30 về tới nhà. Tôi làm gì thì làm, 12h30 phải có cơm canh dọn lên cho anh. Ăn xong, anh đánh một giấc tới gần 14h mới dậy đi làm buổi chiều. Trong khi anh ngủ thì tôi phải dọn dẹp, rửa chén, làm thịt cá, rau củ cho vô tủ lạnh để chuẩn bị cho bữa chiều vì anh không ăn được thức ăn cũ.
Buổi chiều cũng vậy, tôi về nhà lúc 18h30, đến 19h phải có cơm cho anh. Ăn xong, anh xem tivi, đọc báo, xem đá banh, lên mạng chát chít… Còn tôi dọn dẹp, lau nhà, giặt quần áo, ủi quần áo cho con… Hôm nào xong việc ngước lên đồng hồ cũng chỉ 23h. Nhiều lần tôi nhờ anh phụ giúp chuyện này, chuyện kia trong nhà; anh cũng làm nhưng vừa làm, vừa nói nghe nhức xương không chịu nổi nên tôi lại thôi.

Bây giờ thì sức khỏe tôi sa sút lắm rồi. Tôi làm việc gì cũng rất mau mệt, tinh thần lại chẳng thấy vui. Mấy chị bạn tôi bảo tôi không biết dạy chồng, chứ vào tay mấy chị thì phải biết. Tôi bảo, vợ chồng thì chẳng ai dạy ai, biết điều với nhau thì sống hạnh phúc, không biết điều thì cảm giác khó chịu như nhai cơm sống; người này thấy mặt người kia như trông thấy của nợ.
Đúng là giờ đây, tôi trông thấy mặt chồng tôi như trông thấy của nợ. Anh đi công tác hoặc đi đâu đó vài ngày, ở nhà mẹ con tôi thật sung sướng, thoải mái; không phải đi nhẹ, nói khẽ; không phải cơm bưng, nước rót... Một bữa thằng út bảo: “Mẹ phải vùng lên thôi. Mẹ đừng có nhường nhịn ba nữa. Từ nay, mẹ phải làm như vầy nè…”.
Nó bày cho tôi, quần áo nào anh đem bỏ ra ngoài thì tôi mới giặt; nấu cơm xong cứ để đó, nếu anh không phụ dọn cơm thì tôi cứ lấy tô xới ăn một mình; ăn cơm xong phải phụ dọn dẹp rồi mới được ngủ…
Nó bày rất nhiều chuyện nhưng chẳng có chuyện nào thành công. Tôi không vào phòng lấy quần áo đi giặt thì anh mặc đồ dơ đi làm; tôi không dọn cơm thì anh quát tháo ầm ầm đến nỗi hàng xóm không biết chuyện gì phải chạy qua xem. Dĩ nhiên là ăn cơm xong, anh súc miệng rồi tót lên giường ngủ liền. Lúc đó, 3 mẹ con phải “đi nhẹ, nói khẽ”, nếu không là chết với anh…
Bây giờ thì tôi có chiêu của riêng mình. Tôi canh anh cứ vừa thiu thiu là tôi vô phòng lấy quần áo đi giặt và làm như vô ý đá trúng chỗ này, chỗ kia hay vấp té khiến anh giật mình. Hôm nào không vô phòng thì tôi mở tivi thật to. Tôi cũng không thèm thay đổi món ăn sáng chiều; thậm chí cho ăn một món hai ngày liên tiếp. Anh cằn nhằn thì tôi rót cho chén nước mắm và trái ớt…
Cuộc phản công của tôi kéo dài đã hơn 2 tuần lễ và xem ra ít nhiều có tác động. Tuy nhiên, tôi không biết kết quả sẽ ra sao bởi đã quá kỳ lương mấy ngày mà tôi chưa thấy anh đưa tiền. Từ tuần trước, anh bảo anh ăn trưa ở công ty, chỉ về nhà ngủ. Buổi chiều anh về muộn hơn. Buổi tối anh lên mạng khuya hơn, nghe điện thoại nhiều hơn, nhắn tin nhiều hơn. Và lâu lắm rồi, không thấy anh vô phòng thằng út kéo tay, kéo chân tôi về phòng mình…
Người lao động

Cưới chạy bầu, người phụ nữ chết lặng khi nghe mẹ chồng lộ âm mưu trong một câu nói
Chuyện vợ chồng - 53 phút trướcGĐXH - Tưởng mang thai thì mình được yêu thương và trân trọng hơn, ai ngờ cô gái trẻ lại trở thành "con mồi" trong một kế hoạch toan tính lạnh lùng của gia đình chồng.

5 kiểu nói chuyện dễ dẫn đến tai họa, phàm là người khôn ngoan đều tránh
Gia đình - 3 giờ trướcGĐXH - Một người không biết cách nói chuyện thường hay nói những lời dễ đắc tội người khác. Dưới đây là 5 kiểu nói chuyện dễ khiến bạn "xua đuổi" nhân duyên của chính mình, thậm chí là có thể rước họa vào thân.

Sống cạnh nhà vợ, ngày nào mẹ vợ cũng đảo qua nhà 1 lần và lần nào cũng sẽ có chuyện xảy ra
Gia đình - 6 giờ trướcTôi cười gượng, ngó qua thấy vợ cũng bấm tay ra hiệu cho tôi đừng phản bác.

Cái kết đắng cho gã đàn ông khôn lỏi chuyển hết tài sản cho vợ khi ly hôn để quỵt nợ
Chuyện vợ chồng - 8 giờ trướcGĐXH - Tưởng đã cao tay khi chuyển hết tài sản cho vợ và ly hôn để trốn bồi thường sau vụ tai nạn, người đàn ông không ngờ bị tòa 'bị tòa lật ngược thế cờ'.

Top cung hoàng đạo nữ có số 'thịnh vượng bẩm sinh', sờ vào đâu tài lộc phình ra ở đó
Gia đình - 9 giờ trướcGĐXH - Trong chiêm tinh học bí ẩn có 4 cung hoàng đạo nữ phú quý khí chất hơn người nên cuộc sống của họ luôn hạnh phúc, viên mãn.

Mặc kệ mâu thuẫn với mẹ chồng, tôi vẫn để chồng đưa con về thăm ông bà, nhưng bà lại cho rằng tôi mưu đồ với nhà chồng
Gia đình - 12 giờ trướcCó lẽ, tình cảm gia đình đôi khi là thứ không thể ép buộc.

Con học giỏi nhất lớp nhưng cố tình tụt hạng, lý do khiến bố ngã ngửa, giáo viên cạn lời
Nuôi dạy con - 12 giờ trướcGĐXH - Cứ tưởng con học kém đi, người bố tức giận hỏi tội, nào ngờ sự thật phía sau khiến ông dở khóc dở cười, còn dân mạng thì "bái phục" tư duy tính toán của cậu bé tiểu học.

Sau hôm bị bắt nạt ở trường và được tôi "giải cứu", con riêng của chồng bỗng thay đổi 180 độ
Gia đình - 1 ngày trướcTôi không cầm được nước mắt, ôm chầm lấy thằng bé, khẽ nói: "Cảm ơn con".

Lấy cớ ở cùng bố mẹ, em út đòi thừa kế toàn bộ bất động sản
Gia đình - 1 ngày trướcBố mẹ tôi khá giả nên con cái không cần nuôi, nhưng em út vẫn lấy cớ đó để đòi thừa hưởng toàn bộ bất động sản mà bố mẹ để lại.

5 cung hoàng đạo tiêu hoang số 2 thì không ai dám nhận là số 1
Gia đình - 1 ngày trướcGĐXH - Những cung hoàng đạo dưới đây thường sa đà vào mua sắm 'bạt mạng', tiêu pha vô cùng hoang phí và không cần thiết.

Cha già tự hào có 3 con trai tiến sĩ gửi tiền hàng tháng, đến lúc nằm viện ông mới nhận ra bài học đắt giá
Nuôi dạy conGĐXH - Tưởng rằng được con cái chu cấp hàng tháng là hạnh phúc của tuổi già, người cha 74 tuổi ngỡ ngàng nhận ra bài học xương máu lúc ốm đau.