Anh trai đã 40 tuổi, bố mẹ tôi vẫn không chịu tìm vợ cho anh
Tôi không thể bỏ cha mẹ già yếu và anh trai tật nguyền để ra ở riêng. Nhưng nếu sống chung thế này, mọi người đều không thể vui vẻ nữa.
Tôi năm nay 36 tuổi, có vợ và hai con gái. Gia đình chúng tôi sống chung với cha mẹ đều đã gần 70 tuổi và một anh trai vừa tròn 40, chưa lấy vợ. Trên chúng tôi còn có chị gái, lấy chồng gần nhà.
Nói về anh trai tôi, anh bị câm từ nhỏ, chỉ nói được ít từ một cách ngọng nghịu. Chính vì không nói được nên anh không đi học. Tuy nhiên, ngoài nhận thức hạn chế, anh vẫn có khả năng nghe - hiểu bình thường, khỏe mạnh, tính tình hiền lành, cao ráo, đẹp trai.
Từ nhỏ đến lớn, anh vẫn làm mọi việc từ chăn trâu, cắt cỏ, cấy, gặt. Lớn lên, anh theo các anh trong làng đi phụ hồ, tiền kiếm được bố mẹ đều giữ cho, tính đến nay số tiền cũng không nhỏ.

Tính anh nhút nhát, lại không nói được nên chuyện vợ con gặp khó khăn. Anh cũng không biết yêu đương trai gái là gì. Bố mẹ tôi biết con mình không bình thường, sợ người ta cười chê, cũng không bao giờ dám nghĩ đến chuyện tìm vợ cho con.
Giờ anh 40 tuổi, bố mẹ tôi già hơn, còn tôi đã lập gia đình. Bố mẹ luôn mặc định anh trai tôi sẽ ở vậy suốt đời. Sau này bố mẹ khuất núi, tôi sẽ thay bố mẹ lo cho anh.
Anh em ruột thịt, tôi chưa từng nghĩ ngợi chuyện này, cảm thấy đó là việc hiển nhiên. Tuy nhiên, vợ tôi không nghĩ vậy. Cô ấy khuyên tôi nhân lúc anh chưa già, còn khỏe, nên kiếm cho anh một người vợ. Chỉ cần một người phụ nữ khỏe mạnh, biết làm ăn, quá lứa lỡ thì hay góa phụ cũng được. Nói gì thì nói, không gì bằng có vợ có chồng.
Khi tôi đưa vấn đề này ra thảo luận, cha tôi không đồng ý. Ông nói, người bình thường, cưới nhau rồi vẫn bỏ nhau đầy ra đấy. Anh tôi như thế, ai người ta thèm lấy. Nếu có người lấy thì anh đã chẳng độc thân tới giờ. Thực ra cha mẹ tôi chưa từng đi hỏi vợ cho anh, dù trước đây cũng từng có người đánh tiếng mối mai cho người thân của họ.
Tôi nói thế nào, cha tôi cũng không đồng ý, cho đến khi biết đó là ý của vợ tôi thì cha nổi giận. Cha mắng vợ tôi chưa gì đã sợ nặng gánh gia đình chồng, sợ sau này phải nuôi anh chồng. Cha tôi mắng cô ấy không ra một cái gì, không thiếu từ nào xấu xa, tệ bạc. Vợ tôi vì quá uất ức, thẳng thắn nói rằng "chăm sóc anh trai chồng không phải trách nhiệm của em dâu".
Cuối cùng, cha tôi tuyên bố, nếu vợ chồng tôi không muốn lo cho anh thì mảnh đất và ngôi nhà đang ở ông sẽ chia đôi, tôi một nửa, anh trai một nửa. Sau này cha mẹ mất đi, anh tôi ở một mình cũng được, không cần nhìn sắc mặt ai mà sống.
Vợ tôi sau việc này rất ấm ức. Cô ấy cho rằng, mình hoàn toàn có ý tốt, thực sự lo cho tương lai của anh sau này. Nhưng cuối cùng, lại bị cha mẹ chồng đổ cho tiếng ác. Vợ đòi tôi ra ở riêng, vay mượn thêm mua đất, làm nhà, không sống chung cùng bố mẹ và anh trai chồng nữa. Nếu tôi không đồng ý, cô ấy sẽ mang con về ngoại ở.
Tôi tự nhiên đứng giữa hai "làn đạn", không biết nên tránh né thế nào để không bị thương. Tôi không thể bỏ cha già mẹ yếu và anh trai tật nguyền để ra ở riêng. Nhưng nếu sống chung thế này, mọi người đều không thể vui vẻ nữa.
Hôm qua, tôi nằm suy nghĩ, bất chợt nhớ đến câu nói của vợ "chăm sóc anh chồng không phải là trách nhiệm của đứa em dâu như con", tự nhiên có suy nghĩ không hay. Có phải vợ tôi thực sự lo cho anh chồng nên mới muốn tìm vợ cho anh, hay cô ấy thực sự đang coi anh chồng là một gánh nặng?
Bao nhiêu năm nay, gia đình chúng tôi vẫn sống như vậy, chẳng ai suy nghĩ gì. Bây giờ chỉ vì đề xuất của vợ tôi, quan hệ mọi người trong nhà bỗng trở nên xào xáo. Giờ cô ấy còn ra điều kiện nếu không ra ở riêng sẽ mang con về ngoại. Tôi thật sự không biết nên thế nào cho đúng?

Ở biệt thự, đi xe sang, quẹt thẻ không giới hạn mà khổ
Tâm sự - 9 giờ trướcCâu chuyện của Bích không hiếm.

Vợ phát hiện mắc bệnh hiểm nghèo, quyết định của người chồng khiến ai nấy đều sửng sốt
Tâm sự - 11 giờ trướcGĐXH - Có lẽ, quyết định của anh sẽ còn gây tranh cãi về sau. Nhưng với bản thân tôi – là người chứng kiến mọi chuyện, tôi hoàn toàn hiểu tại sao anh làm như vậy.

Tâm sự dằn vặt, đau xót của người phụ nữ lỡ... ngoại tình
Tâm sự - 16 giờ trướcGĐXH - Trong những tháng ngày khó khăn, buồn tủi, không có tiếng nói chung và sự lạnh nhạt của chồng, tôi đã... ngoại tình.

Chuyện đau lòng ngày giỗ bố: Tiền phúng điếu biến mất, anh em cãi nhau om sòm
Tâm sự - 22 giờ trướcNgày giỗ đầu bố, lẽ ra là dịp để anh em sum vầy, thắp cho bố nén nhang, thì gia đình tôi lại rơi vào cảnh cãi vã nảy lửa. Tất cả chỉ xoay quanh chuyện… tiền phúng điếu giao cho anh cả giờ "không cánh mà bay".

Anh em 'đấu tố' nhau trong đám tang mẹ vì chuyện không nhận tiền phúng điếu
Tâm sự - 1 ngày trướcGiữa tiếng trống tang, tôi đau xót nhận ra nỗi đau không chỉ là mất mẹ mà còn là mất đi tình đoàn kết khi cuộc họp phúng điếu biến thành cuộc “đấu tố” giữa anh chị em.

Khi vợ bỗng trở thành 'người thứ ba': Sự thật cay đắng được vạch trần sau 12 năm chung sống
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Bỗng một ngày, tôi người vợ chính thức chung sống 12 năm, chuẩn bị sinh đứa con thứ tư cho anh trở thành "người thứ ba" trong mối tình "sâu nặng" của chồng với người phụ nữ đó.

Vợ thất nghiệp, chồng vẫn muốn mừng cưới bạn thân 28 triệu để giữ thể diện
Tâm sự - 1 ngày trướcVợ thất nghiệp, tiền nhà sắp cạn nhưng chồng vẫn kiên quyết mừng cưới cô bạn thân hơn 1.000 USD để không bị xem thường.

'Có mỗi việc ở nhà...' và cái kết bất ngờ khi con dâu đi vắng
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - "Có mỗi việc ở nhà...", đây chắc chắn là câu nói quen thuộc mà hầu như mẹ bỉm sữa nào cũng phải nghe.

Hết lòng chăm sóc bố mẹ chồng khi chồng đi làm ăn xa, 5 năm sau, tôi nhận cái kết không ngờ
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH – Khi sự thật được phơi bày, tôi thấy bản thân cô đơn, lạc lõng vô cùng, cảm giác như chính mình mới là người thừa trong gia đình ấy.

Dù có hiếu thảo đến đâu cũng đừng bao giờ làm 3 điều này với cha mẹ đã ngoài 70 tuổi!
Tâm sự - 2 ngày trướcTrước đây, tôi vẫn luôn cho rằng hiếu thảo là đón cha mẹ lên thành phố sống, để họ được ăn no mặc ấm, không phải lo nghĩ gì...

Bố đòi ly hôn tuổi 60, mẹ đồng ý ngay vì lý do khiến con nghẹn lòng
Tâm sựỞ tuổi 60, bố bất ngờ đề nghị ly hôn. Nhưng điều khiến tôi sốc hơn cả là mẹ đồng ý ngay, không một giây do dự