Dành cả thanh xuân để phục dịch nhà chồng nhưng khi biết được suy nghĩ thầm kín của anh ta vợ mới ngỡ ngàng
GiadinhNet – "Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh", tuy biết là vậy nhưng khi nghe câu chuyện của Mai nhiều người sẽ cảm thấy mình còn sướng chán.
Tôi sinh ra đã không thấy mặt bố, mẹ chính là người nuôi tôi khôn lớn, nhưng tiếc thay năm tôi học lớp 12 thì mẹ bỏ tôi ra đi vì căn bệnh ung thư quái ác. Một mình trong căn nhà nhỏ tạm bợ càng khiến tôi cô đơn, buồn chán.
Tôi cố gắng làm đủ nghề để sinh sống như phụ quán cà phê, quán phở, làm lễ tân khách sạn… Có lẽ vì thương cho hoàn cảnh của tôi nên xóm làng cũng hay giúp đỡ, đặc biệt là vợ chồng dì tôi. Tôi có công việc ổn định như ngày hôm nay là nhờ chồng dì xin cho. Phải nói rằng hai vợ chồng dì là ân nhân của cuộc đời tôi.
Năm hai tám tuổi tôi mới lấy chồng. Bạn bè cứ trêu tôi mặt mày đâu đến nỗi mà bị ế, thế nhưng có ai biết được nỗi lòng của tôi đâu. Cũng có mấy anh đẹp trai, nhà mặt phố, bố làm to đến tán tỉnh nhưng tôi đều từ chối vì nghĩ họ đến với mình vì thương hại, hơn nữa hoàn cảnh nhà mình cũng không môn đăng hộ đối với nhà người ta chắc gì bố mẹ họ chấp nhận nên tìm cớ rút lui.
Tôi với chồng bây giờ cũng không hẳn yêu mà cưới. Tôi đi bán bảo hiểm và ba mẹ anh là khách hàng của tôi. Chắc thấy tôi cũng được nên chấm tôi cho con trai họ, một anh kĩ sư xây dựng nhưng rất hay chè chén nên hai mươi chín tuổi vẫn chưa có mối tình vắt vai. Nhà hai đứa con, gái út đã yên bề gia thất mà trai cả vẫn lẻ bóng một mình nên ông bà lo lắm, cứ thúc giục mãi.
Tôi chẳng còn nhớ ông bà nói gì mà tôi cũng đồng lòng cho cuộc hôn nhân đó. Chỉ biết khi đó tôi chỉ nghĩ đến việc lấy chồng mà nhất là hoàn cảnh như mình thì được ba mẹ chồng thương yêu và chấp nhận là tốt rồi nên tôi đồng ý. Mặc dù tôi và anh chỉ đi chơi đúng hai lần trước khi cưới và chủ yếu là do sự sắp xếp của ba mẹ anh.
Chính vì sự xuề xòa đó mà giờ đây tôi phải đối mặt với cơn ác mộng của đời mình. Tôi không biết tâm sự cùng ai, chỉ biết cam tâm chấp nhận vì mình ngu quá.

Ảnh minh họa
Chồng tôi cứ lấy cớ công việc phải ăn nhậu với đối tác, một bữa cơm chung với gia đình là một điều xa xỉ với vợ con. Ba mẹ anh thì ra đã bất lực với con trai từ lâu nên thúc anh lấy vợ để có người về chăm anh những lúc anh xỉn nôn ọe, trúng gió hay là những lần say quá không về được phải đi đón.
Tôi góp ý thì bị anh ta đánh không thương tiếc, lúc đó ba mẹ chồng còn lên la tôi vì cái tội dám phê bình chồng. Những lúc tỉnh táo anh còn chơi với con một lúc tuy nhiên rượu chè thì vẫn không bỏ được.
Bà con nhà mình, bạn bè, đồng nghiệp đều khen mình tốt phước vào làm dâu trong một gia đình khá giả nhưng có ai biết đằng sau đó là một nỗi khổ. Những ngày ở cữ mình thèm một tô bún, bát phở… biết nhường nào thế nhưng mẹ chồng chỉ cho ăn mỗi cá nục kho, mọi việc trong nhà gần như phải tự túc.
Đến khi mình đi làm trở lại thì vừa phải chăm con, vừa phải đi làm, vừa phải đi chợ nấu ăn, mẹ chồng cũng không giúp được gì. Những đêm con ốm đau là chỉ mình tôi thức trắng, đưa con đi khám cũng chỉ một mình vì chồng bận đi nhậu tiếp đối tác.
Mấy ngày Tết tôi cũng chẳng đi thăm được bà con, họ hàng bao giờ bởi còn bận làm ô sin dọn dẹp đón hết tốp khách này đến tốp khách kia.
Hôm vừa rồi tôi có đứa bạn thân từ nước ngoài đến thăm, lần đầu tiên chồng tôi cùng tôi tiếp khách và câu anh nói với bạn làm tôi nghĩ suy rất nhiều: "Nói thật với em chứ anh có tình cảm gì với Mai đâu (Mai là tên tôi), chẳng qua là ba mẹ anh bắt cưới nên đành miễn cưỡng, giờ có với nhau hai mặt con rồi thì có thương chút ít như để an ủi, động viên vậy mà".
Tôi nghe mà hai hàng nước mắt chực trào ra vì vừa tủi thân, vừa xấu hổ với bạn mình. Hình như sự hi sinh cả tuổi thanh xuân của mình cho nhà chồng và chồng vẫn chưa đủ để họ hiểu hay sao? Phải chăng chính sự nhẫn nhịn của tôi là cái đà để chồng lấn tới? Tôi nên làm sao bây giờ hả các bạn?
Q.N
Cứ tưởng nghỉ hưu sớm là sung sướng, 2 năm sau tôi mới nhận ra mình đã quá ngây thơ
Tâm sự - 2 giờ trướcGĐXH - Nghỉ hưu sớm không phải lúc nào cũng an nhàn. Hai năm khủng hoảng sau nghỉ hưu đã giúp tôi hiểu ra điều quan trọng nhất của tuổi già.
10 'cạm bẫy' người về hưu nhất định phải tránh để cuộc sống suôn sẻ và viên mãn hơn
Tâm sự - 7 giờ trướcGĐXH - Nếu bạn đang đứng trước ngưỡng cửa nghỉ hưu, tôi muốn nói: Vội gì chứ? Buổi diễn thực sự mới chỉ bắt đầu.
'Đơn ly hôn này, ba viết như vậy được chưa?'
Tâm sự - 14 giờ trướcGĐXH - "Mày có ăn có học mày xem thử tờ đơn ly hôn này tao viết như vậy được chưa?" Đó là câu nói của ba tôi khi cầm tờ đơn ly hôn của ba mẹ đưa cho tôi xem vào một chiều nắng hè của năm cuối cấp 3.
Đám cưới không vàng, không sính lễ, mẹ chồng nghèo tặng con dâu quà không ai ngờ
Tâm sự - 14 giờ trướcBan đầu nhiều người bàn tán, nói tôi đáng thương vì đám cưới là chuyện trọng đại cả đời mà nhà trai không chuẩn bị vàng lẫn tráp. Nhưng sau đó, họ sững sờ khi biết món quà cưới mẹ chồng nghèo tặng cho tôi.
Bức xúc vì hàng xóm nhờ đón con cả tháng, đi chợ hộ không trả tiền còn chê
Tâm sự - 1 ngày trướcNgười thì nhờ đón con suốt tháng, người dặn mua giúp mớ rau, con cá nhưng chê bôi và không chịu trả tiền. Khi tôi từ chối khéo thì hàng xóm tỏ thái độ ra mặt, nói tôi “sống đừng chỉ nghĩ đến mình”.
Chồng 1m82 kiếm tiền giỏi vẫn phải nhịn vợ như 'nhịn cơm sống'
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Tôi chỉ muốn góp ý cho vợ học hỏi thêm kỹ năng trong cuộc sống để biết cách nuôi dạy con, ứng xử với cha mẹ, anh em cho trọn. Nhưng toàn phản tác dụng, lại cãi nhau khóc lóc rất mệt.
Họp lớp 25 năm, 20 người tái mặt vì hóa đơn bữa nhậu: Đi về đồng loạt rời nhóm
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Buổi họp lớp của nhóm bạn học lại trở thành bài học đắt giá về sĩ diện và ứng xử nơi bàn tiệc.
Nhiều người tưởng tôi bị con bỏ, nhưng thực tế viện dưỡng lão lại là lựa chọn tốt nhất đời tôi
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Ở tuổi 75, thay vì sống cùng con cháu như nhiều người cao tuổi khác, tôi lại chủ động chọn viện dưỡng lão làm nơi an dưỡng cuối đời.
Cầm 200 nghìn đi đám giỗ, thông gia nghèo bất ngờ khi gia chủ trả lại phong bì
Tâm sự - 2 ngày trướcMột số khách mời ở xa đến dự đám giỗ có đôi chút bất ngờ nhưng những người hàng xóm, bà con thân thiết của chủ nhà thì vui vẻ nhận lại phong bì sau khi kính lễ.
Đi xem mắt 3 lần mà lần nào tôi cũng trở về trong hụt hẫng, đàn ông thời nay sao vậy?
Tâm sự - 3 ngày trướcTôi không biết làm thế nào mới có thể tìm được người phù hợp với yêu cầu của mình.
Nhiều người tưởng tôi bị con bỏ, nhưng thực tế viện dưỡng lão lại là lựa chọn tốt nhất đời tôi
Tâm sựGĐXH - Ở tuổi 75, thay vì sống cùng con cháu như nhiều người cao tuổi khác, tôi lại chủ động chọn viện dưỡng lão làm nơi an dưỡng cuối đời.