Mất chồng vì không biết cách làm vợ
Lâu lắm rồi tôi không ủi cho chồng một bộ quần áo, không nấu một bữa cơm ngon bằng tình cảm của mình. Tôi vẫn làm những việc đó nhưng làm với trách nhiệm chứ không phải bằng tình yêu thương tha thiết.
Tôi và chồng yêu nhau suốt 5 năm trước khi cưới. Tình yêu bắt đầu khi cả hai đã ở tuổi khá chín chắn, tôi ra trường được 2 năm còn anh ngoài 30. Chúng tôi dính nhau như sam, không dời nhau nửa bước. Dù bị gia đình tôi phản đối vì nhiều lý do khách quan nhưng chúng tôi đã vượt qua, chứng minh cho mọi người tình yêu của chúng tôi là chân thành, sâu sắc, có thể vượt qua mọi thử thách khó khăn, khiến cho nhiều người ngưỡng mộ. Khi đó tôi công việc chưa ổn định còn anh đang vỡ nợ.
Tôi từng nghĩ sẽ không bao giờ tìm được người đàn ông thứ hai yêu chiều tôi như anh, vì vậy dù công việc của tôi phải tiếp xúc với nhiều nam giới, nhiều người để ý theo đuổi, điều kiện của họ rất tốt nhưng chưa khi nào trái tim tôi bị lung lay suy chuyển. Đáp lại tình yêu, tôi cũng rất yêu chiều anh, dành cho anh những món quà nhỏ xinh nhưng bất ngờ, những bữa cơm dẻo canh ngọt tự tay tôi nấu và làm nhiều chuyện khác để anh thấy mình được yêu thương như thế nào, để anh hạnh phúc. Chúng tôi mơ đến một gia đình nhỏ bình yên hạnh phúc, cả hai luôn động viên an ủi nhau cùng cố gắng.
Rồi vì công việc tôi thường xuyên phải đi công tác xa, là một người có chút ít năng lực, tôi đặt sự nghiệp song song với tình cảm. Cũng bởi vì anh đang khó khăn về mặt tài chính do làm ăn thua lỗ nên tôi cũng muốn cố gắng để có thể hỗ trợ anh. Những chuyến công tác kéo dài khiến chúng tôi chỉ gặp nhau vào mỗi cuối tuần, dù cách xa hàng ngàn cây số nhưng tuần nào cũng ở bên nhau để chia sẻ, ghen tuông hờn giận chỉ làm cho tình yêu thêm bùng cháy.
Một ngày, nhìn trong điện thoại của người yêu có hình ảnh người phụ nữ khác cùng anh, giống như trong một nhà hàng nào đó. Chị ta khá chững chạc, chắc ngang tuổi anh, trong lúc cao trào của ghen tuông hờn giận tôi đã nổi điên và nói những lời xúc phạm anh (chưa bao giờ tôi làm như thế trước đó). Anh ra sức giải thích, van xin tôi, nói rằng nếu tôi không tin, anh có thể dẫn đến gặp chị ta nhưng tôi không đồng ý. Tôi đã đùng đùng đi, bỏ lại sau lưng những lời lẽ cay độc chưa bao giờ nói với anh như vậy. Anh nói đã bị tôi làm tổn thương.
Ít ngày hết giận hờn, tôi đã xin lỗi anh, cảm thấy mình có lỗi ghê gớm khi anh đang quá cô đơn, khó khăn vậy mà tôi lại có thể xử sự như vậy. Chúng tôi lại làm lành nhưng sự việc không dừng lại ở đó, tôi lại phát hiện anh có quan hệ thân mật với người phụ nữ khác. Cô ta bằng tuổi tôi, đã có chồng con (khi đó tôi 30 tuổi).
Sau những phút giây điên cuồng vì ghen tuông, anh giải thích và tôi đã lại đồng ý tha thứ cho anh lần nữa. Tôi quyết định từ bỏ công việc nhiều người mơ ước, được cấp trên trọng dụng, các đồng nghiệp và đối tác yêu quý để trở về gần bên anh. Tôi nhận ra tình cảm của cả hai đã không còn nguyên vẹn như trước, ghen tuông giận hờn gặm nhấm tâm hồn tôi.
Chúng tôi cưới nhau, tôi có bầu và sinh một bé con giống anh như đúc. Trong suốt thời gian có bầu và sinh con, tôi cố giữ cho mình ở trạng thái cân bằng nhưng cũng hai ba lần vì anh mà đau đớn khi phát hiện anh vẫn qua lại với người phụ nữ kia. Họ còn kêu nhau là chồng chồng vợ vợ nữa.
Mỗi lần phát hiện, anh lại xin lỗi, tôi lại tha thứ, tình yêu thương dành cho anh dần cạn kiệt nhưng trong tôi còn lại sự hận thù. Tôi đã yêu anh như vậy, đã ở bên những lúc anh khó khăn, chia sẻ với anh cả vật chất và tinh thần, không một người phụ nữ nào ngay cả đã làm vợ có thể làm được như thế. Không chỉ quan tâm đến bản thân anh mà còn quan tâm đến bạn bè, đối tác của anh, họ hàng anh, từ vật chất đến tinh thần, chưa một lời ca thán. Tôi sẵn sàng phục vụ những bữa nhậu của bạn bè anh tại nhà với mật độ thường trực và với tinh thần vui vẻ thoải mái nhất. Bạn bè anh ai cũng yêu quý và nể phục tôi, vậy mà anh lại lừa dối, tôi không cam tâm.
Tuy ngoài mặt nói tha thứ, bỏ qua nhưng trong lòng tôi chưa khi nào thực sự bỏ qua. Tôi vẫn nói vẫn cười giả lả với anh, vẫn nấu cho anh những bữa cơm ngon nhưng mỗi khi tra vấn anh sao lại đối xử với tôi như vậy, anh lại nói bởi vì tôi đã khác rồi, đã không còn là tôi của ngày xưa nữa. Anh chỉ ước ao tôi trở lại con người tôi của ngày xưa.
Nước mắt cuối cùng cũng cạn, tôi quyết định ra tối hậu thư dành cho anh. Tôi nói không còn giận hờn, trách móc hay hận thù anh nữa, chỉ thấy thương cảm vì đã không cho anh sống với tình yêu đích thực của cuộc đời. Vì vậy tôi sẽ là người ra đi cho anh được sống thoải mái với tình yêu của anh. Tôi sẽ tôn trọng sự lựa chọn của anh.
Nói vậy nhưng trong lòng tôi cảm thấy rất đau đớn, anh vì không muốn rời xa con trai đáng yêu nên cũng không muốn rời xa tôi. Khác với những lần trước, anh đã nói: “Anh yêu thương và cần mẹ con em, hãy tha thứ cho anh”. Những lần trước anh xin lỗi mà tôi không cảm thấy có chút hối lỗi, anh đổ lỗi tại tôi thay đổi nên anh mới hư đốn.
Tôi nói “Lần này là lần cuối cùng”, anh im lặng đồng ý. Không khí gia đình vẫn rất nặng nề, chỉ có khi bên con mọi nỗi buồn dường như cũng được xua tan, tôi cảm thấy chỉ cần có con thôi hạnh phúc như trọn vẹn đầy đủ lắm rồi. Tôi vẫn rất dịu dàng với anh (bản tính của tôi là thế, người ngoài ít khi nào biết trong lòng tôi đang nghĩ gì) nhưng không còn những nụ cười vô tư sảng khoái khi bên nhau như ngày xưa. Tôi thèm khát cảm giác yêu và được yêu như cũ, anh đi đi về về đúng giờ, chăm chút con và quan tâm tôi nhưng cũng không cảm thấy ấm áp như ngày xưa nữa. Dường như giữa chúng tôi chỉ còn là trách nhiệm với nhau, thỉnh thoảng nước mắt tôi lại chảy chẳng cần lý do.
Rồi một ngày, vợ chồng tôi được vợ chồng một người bạn anh mời đến ăn tối, anh chị ấy đều lớn tuổi hơn vợ chồng tôi, ngoài 50 cả rồi. Trong bữa cơm, người vợ chăm chút từng miếng ăn cho chồng, thỉnh thoảng lại hỏi ân cần “Anh ăn có ngon không, cơm canh hôm nay em nấu có hợp khẩu vị anh không”? Rồi “Anh ăn cố thêm bát nữa, anh dạo này gầy quá”. Bất giác tôi bị chìm trong cảm xúc của họ, nhìn lại mình hình như đã quá già rồi.
Trở về nhà tôi vào nhà vệ sinh òa khóc, khóc như thể trút hết những tức tưởi, cay đắng, hận thù. Tôi chợt nhận ra thực sự mình đã tay đổi quá nhiều rồi, chồng vẫn nói tôi thay đổi nhưng tôi không nhận ra. Lâu lắm rồi tôi không ủi cho chồng một bộ quần áo, không nấu một bữa cơm ngon bằng tình cảm của mình. Tôi vẫn làm những việc đó nhưng làm với trách nhiệm chứ không phải bằng tình yêu thương tha thiết.
Tự nhiên thấy mình thanh thản nhẹ nhõm không còn chút hận thù, thấy mình thật có lỗi khi đã đánh mất tình yêu của chính mình, bây giờ có lấy lại cũng sẽ không còn nguyên vẹn như xưa nữa. Tôi thấy thương chồng thật sự, anh ở bên cô gái kia 3 năm rồi, ngay cả khi tôi ngăn cản và thâm tâm bị mặc cảm tội lỗi vì quá nặng nợ tình nghĩa với tôi và con trai, vậy mà họ vẫn ở bên nhau. Chứng tỏ tình yêu đó thực sự lớn chứ không phải chỉ là vui vẻ qua đường như tôi nghĩ.
Tôi đã quyết định sẽ nói với chồng rằng tôi thực sự nhận ra mình đã thay đổi. Tôi hết giận, hết buồn, hết hận thù anh, thực sự tha thứ cho anh và sẵn sàng để anh vui vẻ đến với tình yêu của mình. Tôi sẽ khuyên anh hãy trân trọng tình yêu đó, đừng bao giờ để mất. Đúng là anh đã sai, nhưng tôi càng sai hơn khi đẩy anh càng ngày càng xa vòng tay mình, đến khi tôi nhận ra mình thì không thể quay trở lại được nữa.

Hàng xóm vay 100.000 đồng không trả, còn mắng 'có tí tiền cũng đòi'
Tâm sự - 4 giờ trướcCả năm trời không thấy hàng xóm chủ động trả lại số tiền 100.000 đồng đã mượn, tôi nhắc khéo mà bị mắng thẳng mặt.

Bị thách cưới 35 triệu đồng, mẹ chồng 10 năm mỉa mai, cạnh khóe con dâu
Tâm sự - 23 giờ trướcNàng dâu 10 năm sống trong sự khinh miệt của mẹ chồng chỉ vì trước đây từng thách cưới 35 triệu đồng.

Em chồng dẫn người yêu về ra mắt khiến tôi ăn không ngon, ngủ không yên
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Suốt bữa ăn, tôi phải gồng mình để giữ bình tĩnh. Còn bố mẹ chồng và chồng tôi thì vẫn vui vẻ trò chuyện với chàng rể tương lai.
![[TÂM SỰ] Mẹ đơn thân: Nghị lực bền bỉ như ‘cỏ dại’ và khát khao được yếu mềm](https://giadinh.mediacdn.vn/zoom/260_163/296230595582509056/2025/10/14/f5bad7e7cde540bb19f4-1-1760417091376155296399-0-0-960-1536-crop-17604182176181498163681.jpg)
[TÂM SỰ] Mẹ đơn thân: Nghị lực bền bỉ như ‘cỏ dại’ và khát khao được yếu mềm
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Đời mẹ đơn thân: Sống thay cho hai người, mạnh mẽ gồng gánh và khao khát được yếu mềm. Lắng nghe tâm sự để biết cách người mẹ đơn thân Mộc Văn đã mỉm cười với vết thương lòng như thế nào.

Gắp cho thông gia giàu miếng thịt gà, người phụ nữ ngượng chín mặt vì thái độ
Tâm sự - 1 ngày trướcNghe tin thông gia giàu có về thăm nhà, tôi mừng lắm. Sáng sớm, tôi đã dậy đi chợ, chuẩn bị mâm cơm tươm tất mời họ ở lại ăn bữa cơm cùng gia đình.

Vài tháng không ăn cơm chung, vợ chồng giật mình sau câu nói của cô giúp việc
Tâm sự - 1 ngày trướcNhiều tháng nay, vợ chồng tôi "chiến tranh lạnh", không về ăn cơm chung mỗi tối như xưa. Một ngày, cô giúp việc xin nghỉ việc để về quê. Lí do cô đưa ra khiến chúng tôi giật mình.

Mẹ chồng cho cháu nội 200 nghìn, cháu ngoại 2 triệu, con dâu sốc khi biết lý do
Tâm sự - 2 ngày trướcNghe mẹ chồng nói lý do chỉ mừng đầy tháng cháu nội 200 nghìn đồng còn cháu ngoại 2 triệu, nàng dâu bức xúc, muốn ra ở riêng.

Đi làm về vợ chỉ việc tắm rửa, ăn cơm vẫn 'sưng mặt' với chồng: Tôi không biết mình đã sai ở đâu?
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Từ khi lấy nhau và sống cùng mái nhà, tôi thật sự không hiểu là tôi đã sai ở đâu, làm sai điều gì mà cứ dăm bữa nửa tháng vợ tôi lại dở chứng, dở bệnh, mặt nặng mày nhẹ với tôi.

‘Tuyệt vọng’ mua nhà Hà Nội, tôi về quê xây nhà to như lâu đài
Tâm sự - 2 ngày trướcNhiều năm làm lụng, tôi thấy tiền mình tiết kiệm chưa bao giờ đủ để "chạy theo" giá nhà tăng hàng năm, vì vậy quyết định xây một căn nhà khang trang ở quê.

Lấy chồng có xe đẹp, nhà sang: Mỗi lần cãi nhau chồng hỏi 1 câu đầy cay đắng
Tâm sự - 3 ngày trướcGĐXH - Hóa ra, hạnh phúc không phải là có nhà, có xe - mà là được bình yên trong chính sự lựa chọn của mình.

‘Tuyệt vọng’ mua nhà Hà Nội, tôi về quê xây nhà to như lâu đài
Tâm sựNhiều năm làm lụng, tôi thấy tiền mình tiết kiệm chưa bao giờ đủ để "chạy theo" giá nhà tăng hàng năm, vì vậy quyết định xây một căn nhà khang trang ở quê.