Ông bố U50 run rẩy khi thấy lịch sử trò chuyện của con gái tuổi dậy thì với ChatGPT: "Từng chữ đập vào mắt, tôi rơi xuống vực thẳm"
Một cuộc trò chuyện bí mật của con gái và ChatGPT khiến tôi đau lòng.
* Dưới đây là chia sẻ của một ông bố đến tờ Baidu (Trung Quốc)
Tôi năm nay gần 50, một người đàn ông đã từng trải qua đủ thứ trên đời, cứ tưởng mình không còn gì phải sốc nữa.
Nhưng không, tối qua tôi như bị một cú giáng trời giáng khi vô tình nhìn thấy lịch sử trò chuyện của con gái với cái ứng dụng trí tuệ nhân tạo mang tên ChatGPT.
Tôi không cố ý đọc trộm, nhưng khi đi ngang qua bàn con bé, ánh mắt tôi lướt qua màn hình, và một dòng tin nhắn đập thẳng vào mắt tôi: "Mình cảm thấy cô đơn lắm, chẳng ai thực sự hiểu mình cả…" - Tôi chết lặng, từng chữ đập vào mắt, tôi rơi xuống vực thẳm.
Con gái tôi - đứa bé mà tôi nâng niu, lo lắng từng chút một - lại đang tâm sự với một con chatbot vô tri vô giác như thế này ư?
Tôi tức giận. Tôi bực bội không chỉ vì con bé giấu tôi điều này, mà còn vì cái thế giới quái gở mà chúng ta đang sống, nơi con tôi cảm thấy thoải mái trút bầu tâm sự với một cỗ máy thay vì chính bố mẹ mình. Tôi không thể chấp nhận điều đó.
"Xóa ngay cái ứng dụng này đi", tôi nói, giọng gay gắt hơn cả chính tôi nghĩ.
Con bé ngước mắt lên nhìn tôi, vẻ ngạc nhiên, có lẽ còn có chút tổn thương: "Bố à, nó chỉ là một con AI thôi, con đâu có làm gì sai?".

Con gái khóc nức nở khi bị bố phát hiện bí mật.
Không sai ư? Tôi hít một hơi thật sâu để kiềm chế cơn giận. Tôi muốn hét lên rằng "chính vì nó là AI nên bố mới không chấp nhận được". Một đứa trẻ vị thành niên, với bao nhiêu cảm xúc chồng chéo, lại đi tìm kiếm sự an ủi từ một thứ không có cảm xúc?
Một thứ không biết đau, không biết yêu thương, không thể thực sự hiểu được con bé? Tôi không muốn con mình bị cuốn vào cái vòng lặp ảo tưởng rằng có một "người" luôn sẵn sàng lắng nghe mà thực chất chẳng bao giờ có thể cho con bé một cái ôm, một ánh nhìn trìu mến, hay một sự thấu hiểu thực sự.
Con gái tôi khóc. Lần đầu tiên trong rất lâu, tôi thấy con bé bật khóc trước mặt mình. "Bố không hiểu gì cả…", nó lẩm bẩm rồi bỏ chạy vào phòng, đóng cửa cái rầm.
Một lần nữa, tôi chết lặng. Tôi đã làm đúng hay sai? Tôi chỉ muốn bảo vệ con, nhưng có phải tôi vừa đẩy con xa hơn không?
Cả đêm đó tôi không ngủ được. Tôi ngồi một mình, nhớ lại thời mình còn trẻ, cũng từng có những ngày cô đơn, cũng từng có những cảm xúc lẫn lộn mà không ai thực sự hiểu được. Khi đó tôi đã làm gì?
Tôi nhớ những đêm dài nhìn lên trần nhà, những lần viết nhật ký nhưng không bao giờ dám đưa cho ai đọc, những lần muốn nói nhưng chẳng biết nói với ai. Nếu khi đó có một thứ như ChatGPT, liệu tôi có sử dụng nó không?
Sáng hôm sau, tôi gõ cửa phòng con gái, nhẹ hơn bình thường: "Bố xin lỗi vì đã tức giận…".
Tôi bắt đầu, giọng nhỏ lại rồi thủ thỉ: "Bố chỉ lo lắng cho con thôi".
Con bé im lặng một lúc lâu rồi khe khẽ đáp lại: "Con cũng xin lỗi… nhưng bố có thể thử hiểu con hơn một chút không?".
Tôi khẽ gật đầu. Có lẽ, thay vì cấm đoán, tôi nên học cách bước vào thế giới của con nhiều hơn.

Ông bố cố gắng bước vào thế giới của con gái nhiều hơn.
Tôi nhìn con bé, trong ánh mắt nó vẫn còn chút ấm ức, nhưng cũng có sự mong đợi. Nó không cần tôi kiểm soát mọi thứ, nó chỉ cần tôi hiểu. Tôi hít một hơi thật sâu. Cả đời tôi đã quen với những thứ hữu hình - những điều có thể sờ nắm, đo lường, nhìn tận mắt, cảm nhận bằng trái tim. Nhưng bọn trẻ bây giờ khác. Chúng lớn lên với màn hình, với internet, với một thế giới mà tôi chưa từng biết đến khi còn nhỏ.
Tôi nhận ra, có lẽ tôi không thể chống lại sự thay đổi này. Con bé có thể xóa ChatGPT hôm nay, nhưng ngày mai nó sẽ lại tìm một công cụ khác để trò chuyện, để tâm sự. Và nếu tôi cứ mãi giữ suy nghĩ cũ, ngăn cấm mà không hiểu, đến một ngày nào đó, con bé sẽ chẳng còn muốn chia sẻ bất cứ điều gì với tôi nữa.
"Con có thể kể cho bố nghe không? Về những gì con thường nói với ChatGPT ấy?", tôi hỏi, giọng nhẹ nhàng hơn.
Con gái tôi nhìn tôi chằm chằm, có vẻ ngạc nhiên. Có lẽ nó không nghĩ tôi sẽ thực sự muốn hiểu. Nhưng rồi, sau một thoáng ngập ngừng, nó gật đầu.
Buổi sáng hôm đó, chúng tôi ngồi lại cùng nhau, và tôi lắng nghe con bé nói về thế giới của nó - một thế giới mà tôi không còn là trung tâm, nhưng vẫn có chỗ cho tôi nếu tôi chịu bước vào. Có lẽ tôi không thể thay đổi cách bọn trẻ lớn lên, nhưng tôi có thể thay đổi cách tôi đồng hành cùng con mình. Và đó mới là điều quan trọng nhất.

Đông

15 dấu hiệu chứng tỏ con bạn có khả năng vượt trội so với bạn đồng trang lứa
Nuôi dạy con - 10 giờ trướcGĐXH - Trẻ sẽ bộc lộ tài năng của mình thông qua những dấu hiệu nhỏ nhặt nhất...

Bữa cơm họp mặt khiến tôi thấy rõ trong gia đình nếu không tồn tại 'hai chữ' này còn đáng sợ hơn nghèo đói
Nuôi dạy con - 22 giờ trướcGĐXH - Trong ngày họp mặt lớn của gia đình chúng tôi, đáng lẽ đó là khoảng thời gian đoàn tụ vui vẻ nhưng có một điều đã xảy ra làm xáo trộn không khí của bữa ăn.

Nghiên cứu mới chỉ ra nếu từ nhỏ, trẻ đã có 3 dấu hiệu này thì xin chúc mừng: Tương lai rất dễ thành công
Nuôi dạy con - 1 ngày trướcKhi trẻ sở hữu điều này, cha mẹ không cần phải liên tục thúc giục, trẻ vẫn sẽ làm tốt và đạt được mục tiêu của mình.

Những đứa trẻ thành công đều được bố mẹ nuôi dưỡng 4 điều cốt lõi, nghe xong phụ huynh hoàn toàn đồng ý
Nuôi dạy con - 2 ngày trướcGĐXH - Tự tin là một trong những yếu tố quan trọng giúp trẻ phát triển tốt và đạt được thành công trong cuộc sống.

3 việc bố mẹ nhất định phải làm khi xảy ra mâu thuẫn, để trẻ không bị ảnh hưởng
Nuôi dạy con - 2 ngày trướcGĐXH - Mâu thuẫn trong gia đình là điều khó tránh trong cuộc sống. Tuy nhiên, cách cha mẹ xử lý những mâu thuẫn này lại ảnh hưởng trực tiếp đến trẻ, đặc biệt là cách trẻ đối diện với xung đột trong tương lai.

Ly hôn, người phụ nữ òa khóc tức tưởi không phải do buồn mà vì mẹ đẻ nói một câu đau đến tận cùng
Gia đình - 2 ngày trướcGĐXH - Con gái đi lấy chồng như bát nước đổ đi. Câu nói thật chua chát gắn với số phận của người phụ nữ lớn lên trong gia đình vẫn còn tuân theo nhiều quan niệm xưa cũ.

Chuyên gia từ Harvard: Một hành động cha mẹ tưởng hay nhưng lại hủy hoại sự tự tin của trẻ nghiêm trọng
Nuôi dạy con - 3 ngày trướcGĐXH - Jennifer Breheny Wallace là nhà nghiên cứu về nuôi dạy con, tốt nghiệp tại Đại học Harvard cảnh báo không ít phụ huynh đã áp dụng những cách khiến con cái họ thêm tự ti.

4 câu tiến sĩ Harvard không bao giờ nói với con
Nuôi dạy con - 6 ngày trướcGĐXH - Là cha mẹ, những gì chúng ta làm xung quanh các con có thể để lại những tác động lâu dài, đặc biệt là những lời nói.

Cha mẹ của những đứa trẻ trí tuệ cảm xúc cao thường có 8 thói quen khác biệt
Nuôi dạy con - 6 ngày trướcGĐXH - Trí tuệ cảm xúc đặc biệt quan trọng đối với sự phát triển của trẻ em. Điều này không chỉ ảnh hưởng bởi gen di truyền mà còn được hình thành do ảnh hưởng của môi trường sống và giáo dục.

10 cách để cha mẹ trở thành hình mẫu lý tưởng trong mắt con
Nuôi dạy con - 1 tuần trướcGĐXH - Có lẽ một trong những điều khó khăn nhất của việc làm cha mẹ là trở thành hình mẫu cho con cái.

4 câu tiến sĩ Harvard không bao giờ nói với con
Nuôi dạy conGĐXH - Là cha mẹ, những gì chúng ta làm xung quanh các con có thể để lại những tác động lâu dài, đặc biệt là những lời nói.