Vợ làm sếp có xe đưa đón nhưng không chịu mua ô tô cho tôi
Vợ tôi là sếp, được tài xế đưa rước, trong khi chồng đi làm bằng xe máy cà tàng, ai nhìn cũng dị nghị, vậy mà nói thế nào cô ấy cũng không chịu mua ô tô cho tôi.
Nói một cách chân thực, trong đại gia đình này, người khiến tôi nở mày nở mặt nhất là vợ, mà người khiến tôi bực bội, ức chế cũng chính là cô ấy.
Chúng tôi quen nhau từ hồi học đại học, đi lên từ 2 bàn tay trắng. Sau 12 năm bên nhau, vợ chồng cùng dành dụm, tiết kiệm cũng mua được căn nhà Hà Nội.
Vợ tôi là người rất có năng lực và luôn cầu tiến. Ngày mới vào công ty, cô ấy chỉ là chân văn thư, công việc không nhiều và không quan trọng. Thời gian đó vợ tôi khá rảnh nên cô ấy tập trung học thêm các chứng chỉ, học hỏi kinh nghiệm của các anh chị lớn tuổi ở công ty, xây dựng các mối quan hệ trong công việc.
Sau 2 năm, nhận thấy sự cố gắng và năng lực của cô ấy, sếp đã điều chuyển vợ tôi sang phòng kinh doanh. Ngay khi bắt tay vào công việc mới, cô ấy đã chứng tỏ khả năng của mình bằng việc mang về các hợp đồng lớn cho công ty, luôn là nhân viên dẫn đầu về doanh số trong phòng.
Công việc của vợ mang lại thu nhập tốt, đôi lúc tôi cũng chạnh lòng so sánh với mức lương ba cọc ba đồng của mình. Nhưng nghĩ lại, mỗi người có một thế mạnh. Có lẽ kiếm tiền không phải thế mạnh của tôi, nên dần dần tôi thấy hài lòng với đồng lương 10 triệu đồng mỗi tháng của mình.
Vợ làm sếp có xe đưa đón nhưng không chịu mua ô tô cho tôi. (Ảnh minh họa được tạo bởi AI)
Cứ thế bao năm nay, công việc lẫn mức lương của tôi vẫn không thay đổi; nhưng được cái mọi thứ đều ổn định, tôi không lo bị ai đuổi việc trong thời kỳ kinh tế khó khăn này. Còn vợ tôi, nhờ những nỗ lực và đóng góp cho công ty, cô ấy mới được đề bạt lên giám đốc kinh doanh được khoảng 1 năm nay. Những xích mích trong gia đình tôi từ đó cũng bắt đầu nảy sinh.
Từ khi lên giám đốc, vợ tôi hàng ngày có ô tô đưa đón. Mỗi sáng ra, cô ấy quần áo là lượt bước lên xe sang, còn tôi nhảy lên chiếc xe máy cà tàng mua từ hồi lấy vợ phóng đến cơ quan. Ban đầu tôi không mảy may nghĩ gì, nhưng sau đó hàng xóm bắt đầu để ý và có ý kiến. Có ông anh bên cạnh còn vỗ vào vai tôi nói: " Vợ giàu thế thì mua cái ô tô mà đi, nắng mưa thế này ra đường nó khổ ra".
Ở nhà đã thế, đến cơ quan mọi người còn nói ra nói vào nhiều hơn. Ai cũng bảo rằng với điều kiện kinh tế của gia đình tôi bây giờ, nhà không có cái ô tô là quá lạc hậu. Tôi về nói lại chuyện này với vợ, cô ấy cười bảo: "Cơ quan cách nhà có hơn 2km, anh mua ô tô làm gì, vừa tốn kém vừa phải lo thêm chỗ để xe".
Nghe cô ấy nói tôi thực sự bực mình, mua ô tô đâu chỉ là để đi làm, mà đây còn là câu chuyện mặt mũi. Là người đàn ông, tôi hay bất kỳ ai khác đều không muốn mọi người nghĩ mình kém so với vợ. Vợ ngày ngày có xe hơi đưa rước, chồng đi xe máy cà tàng trông cứ hèn hèn thế nào.
Vợ tôi thông minh tinh tế, sao lại không chịu hiểu một điều đơn giản như vậy chứ! Và với mức lương cả trăm triệu đồng của cô ấy, mua xe hơi cho chồng có gì khó đâu mà sao mỗi lần nói tới ô tô là cô ấy giãy nảy lên, nói tôi không thực tế.
Có lần cáu quá, tôi nói thẳng rằng tôi đi xe máy "ghẻ" toàn bị người ta cười nhạo, vợ liền đề nghị tôi đổi xe máy mới. "Chiếc xe này quả thật là cũ quá rồi, mỗi lần hỏng hóc lại phải sửa", nói rồi cô ấy đưa cho tôi một xấp tiền vào bảo: "Anh bán xe cũ rồi kiếm cái xe máy nào tầm trăm triệu mà đi".
Càng ngày tôi càng thấy quan điểm của hai vợ chồng lệch nhau. Tôi giận vợ nên cũng không thèm mua xe máy mới. Tôi trả thù cô ấy bằng cách đi ra khỏi nhà từ sáng sớm, uống bia đàn đúm với đám bạn tới đêm mới về. Nhiều hôm, tôi cố tình đội mưa cho ướt hết người để vợ thấy tôi phải khổ thế nào khi không có ô tô. Vợ tôi có vẻ cũng rất bực mình nhưng xem ra không hề thay đổi quan điểm.
Tình trạng này kéo dài vài tháng nay, vợ chồng tôi lúc nào cũng căng như dây đàn. Dù không muốn gây căng thẳng nhưng tôi thấy yêu cầu mua ô tô của mình không hề là quá đáng. Xin độc giả mách giùm tôi cách thuyết phục để vợ tôi bỏ cái tính hà tiện đó đi, bỏ chút tiền ra mua cái ô tô cho gia đình được vui vẻ.
Thông gia nghèo đi chăm con gái đẻ, nhận cái kết ê chề vì một câu ‘lỡ miệng’
Tâm sự - 1 giờ trướcNhìn mẹ đội chiếc nón mê ra về giữa trời trưa nắng gắt, tôi đau thắt lòng. Kể từ ngày đó, tôi không thể lấy lại sự thân thiết với bố mẹ chồng như lúc xưa.
Cứ tưởng nghỉ hưu sớm là sung sướng, 2 năm sau tôi mới nhận ra mình đã quá ngây thơ
Tâm sự - 13 giờ trướcGĐXH - Nghỉ hưu sớm không phải lúc nào cũng an nhàn. Hai năm khủng hoảng sau nghỉ hưu đã giúp tôi hiểu ra điều quan trọng nhất của tuổi già.
10 'cạm bẫy' người về hưu nhất định phải tránh để cuộc sống suôn sẻ và viên mãn hơn
Tâm sự - 17 giờ trướcGĐXH - Nếu bạn đang đứng trước ngưỡng cửa nghỉ hưu, tôi muốn nói: Vội gì chứ? Buổi diễn thực sự mới chỉ bắt đầu.
'Đơn ly hôn này, ba viết như vậy được chưa?'
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - "Mày có ăn có học mày xem thử tờ đơn ly hôn này tao viết như vậy được chưa?" Đó là câu nói của ba tôi khi cầm tờ đơn ly hôn của ba mẹ đưa cho tôi xem vào một chiều nắng hè của năm cuối cấp 3.
Đám cưới không vàng, không sính lễ, mẹ chồng nghèo tặng con dâu quà không ai ngờ
Tâm sự - 1 ngày trướcBan đầu nhiều người bàn tán, nói tôi đáng thương vì đám cưới là chuyện trọng đại cả đời mà nhà trai không chuẩn bị vàng lẫn tráp. Nhưng sau đó, họ sững sờ khi biết món quà cưới mẹ chồng nghèo tặng cho tôi.
Bức xúc vì hàng xóm nhờ đón con cả tháng, đi chợ hộ không trả tiền còn chê
Tâm sự - 2 ngày trướcNgười thì nhờ đón con suốt tháng, người dặn mua giúp mớ rau, con cá nhưng chê bôi và không chịu trả tiền. Khi tôi từ chối khéo thì hàng xóm tỏ thái độ ra mặt, nói tôi “sống đừng chỉ nghĩ đến mình”.
Chồng 1m82 kiếm tiền giỏi vẫn phải nhịn vợ như 'nhịn cơm sống'
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Tôi chỉ muốn góp ý cho vợ học hỏi thêm kỹ năng trong cuộc sống để biết cách nuôi dạy con, ứng xử với cha mẹ, anh em cho trọn. Nhưng toàn phản tác dụng, lại cãi nhau khóc lóc rất mệt.
Họp lớp 25 năm, 20 người tái mặt vì hóa đơn bữa nhậu: Đi về đồng loạt rời nhóm
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Buổi họp lớp của nhóm bạn học lại trở thành bài học đắt giá về sĩ diện và ứng xử nơi bàn tiệc.
Nhiều người tưởng tôi bị con bỏ, nhưng thực tế viện dưỡng lão lại là lựa chọn tốt nhất đời tôi
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Ở tuổi 75, thay vì sống cùng con cháu như nhiều người cao tuổi khác, tôi lại chủ động chọn viện dưỡng lão làm nơi an dưỡng cuối đời.
Cầm 200 nghìn đi đám giỗ, thông gia nghèo bất ngờ khi gia chủ trả lại phong bì
Tâm sự - 3 ngày trướcMột số khách mời ở xa đến dự đám giỗ có đôi chút bất ngờ nhưng những người hàng xóm, bà con thân thiết của chủ nhà thì vui vẻ nhận lại phong bì sau khi kính lễ.
Nhiều người tưởng tôi bị con bỏ, nhưng thực tế viện dưỡng lão lại là lựa chọn tốt nhất đời tôi
Tâm sựGĐXH - Ở tuổi 75, thay vì sống cùng con cháu như nhiều người cao tuổi khác, tôi lại chủ động chọn viện dưỡng lão làm nơi an dưỡng cuối đời.