Xem phim 'Về nhà đi con', tôi khóc òa cay đắng cho cuộc đời chết mòn của mình
Lời của ông Sơn nói với con gái Thư: “Bố có tình yêu và một ngôi nhà, để bất cứ lúc nào các con cũng có thể trở về! Về nhà đi con! Về nhà với Bố" trong phim Về nhà đi con khiến tôi bật khóc. Suốt mười mấy năm sống trong địa ngục, chồng đánh đập, ngoại tình, phỉ bang nhưng tôi vẫn cố chịu đựng.
Tôi lấy chồng được 14 năm thì có đến 13 năm chịu cảnh chồng đánh đập. Lúc yêu thì chồng tôi cũng ngọt ngào, quan tâm, tôi chỉ thấy anh ta có tật xấu là hay la cà uống rượu. Nhưng lúc 18 tuổi, nào có ai nghĩ được sâu xa, cứ liếc mắt ưng nhau là cưới.
Nhưng về nhà chồng được 2-3 tháng, tôi đã bị chồng đạp lăn từ giường xuống đất chỉ vì “thấy chồng say mà không dậy lấy nước, chăm sóc”. Tôi đau khổ, giận dỗi, ôm quần áo về nhà mẹ đẻ thì mẹ tôi khuyên “phụ nữ cố nhịn, nó đánh có mấy cái có sao”.
Rồi cuộc đời tôi cứ vậy, hai ngày một trận đòn nhỏ, 5 ngày một trận đòn lớn vì bất cứ lý do gì. Tôi làm quần quật ngoài ruộng, về nhà lại vất vả chăm hơn chục con lợn, dọn dẹp nhà cửa, chăm sóc hai con, hầu hạ bố mẹ chồng, cơm nước cho cả đại gia đình.
Tôi ước có người cha nói với tôi "Về nhà đi con" như trong phim Về nhà đi con này.
Nhưng chồng tôi chiều chiều đi làm về, uống vài ba chén rượu là chửi mắng, đá thúng đụng nia, gặp chuyện không vừa ý là giơ tay đánh vợ. Lúc anh ta chê nước nóng khiến anh ta bỏng, lúc chê canh mặn, khi lại dằn hắt cơm chỉ có đậu rán.
Anh ta làm phu hồ trên thị trấn, cũng đầu tắt mặt tối. Nhưng luôn khoe quen cô ở quán nước này xinh, chị ở quán gội đầu đẹp. Nằm ngủ với tôi, anh ta chê tôi mồ hôi chua, tóc khét nắng. Miệng miệt thị tôi nhưng tay chân anh ta vẫn quờ quạng, rồi ép tôi phục vụ tình dục như gái bán hoa. Không làm theo là anh ta la hét, chửi rủa. Không ít lần anh ta công khai nói với tôi ngủ với gái thích thú như thế nào.
Tôi mệt mỏi, ê chề, đau đớn lắm, nhưng đã nhiều lần tôi phản kháng thì tôi bị đánh đau hơn. Có lúc tôi đã nghĩ đến ly hôn nhưng tôi chẳng biết đi đâu, về đâu. Vì tôi ở trên mảnh đất của bố mẹ chồng.
Ngôi nhà là tôi dùng tiền buôn bán, tích cóp từ thời con gái để dựng lên nhưng vẫn đứng tên bố mẹ chồng. Tôi đưa tiền cho chồng tôi đi mua bán, xây dựng nên chả có bằng chứng gì nói rằng đó là tiền của tôi.
Một tay tôi cấy hái ở 10 sào ruộng, nuôi lợn gà, mọi tiền sinh hoạt, tiền học phí của con, viện phí của cha mẹ chồng đều do bán lúa, bán lợn mà có. Chồng tôi mỗi tháng đưa tôi hơn 1-2 triệu nhưng tháng có, tháng không hoặc đưa xong anh ta lại lấy hết đi nhậu nhẹt. Chi phí sinh hoạt ngày càng lớn, tôi chẳng dành dụm được chút tiền nào.
Nhiều lúc đau đớn, tôi muốn ly hôn thì chồng tôi cười khẩy: " Ôm quần áo rách mà đi, chứ nhà này chả có cái gì thuộc về cô". Khi tôi về nhà khóc lóc, xin sự giúp đỡ thì bố mẹ tôi bảo: “Con gái lấy chồng như bát nước đổ đi. Khổ cũng cố mà chịu”.
Nhà đất của bố mẹ tôi cũng đã cắt làm 3 mảnh cho 3 anh trai, không có phần của tôi. Mấy anh trai, chị dâu mỗi lần thấy tôi về đều rất cảnh giác, vì sợ tôi về tá túc.
Vậy là tôi không dám ly hôn, vì nếu đi thì mẹ con tôi sống ở đâu?
Ở xóm tôi có vài chị không chịu nổi cảnh đánh đập của chồng, thậm chí chồng vừa đánh vừa đưa gái về nhà ngủ, không ly hôn không được. Nhưng các chị ấy cũng không có nhà để về. Nên có chị ly hôn xong thì đi làm Osin trên thành phố suốt năm suốt tháng, lễ Tết chỉ về thắp hương bố mẹ rồi lại đi ngay, vì không muốn tá túc ở nhà anh trai, nhìn chị dâu lườm nguýt.
Lại có cô ly hôn xong nhờ người mai mối lấy chồng Trung Quốc, không về nữa. Nghe đâu bên đó cũng khổ lắm nhưng cũng không thể về.
Vì thế, xem phim Về nhà đi con đến đoạn bố Sơn nói với con gái lời nói ấm áp như vậy, tôi đã khóc thật lớn. Nếu như mỗi phụ nữ đều có nơi để về, có người yêu thương, che chở cho mình thì đã có thể dám đấu tranh cho hạnh phúc, dám từ bỏ cuộc hôn nhân tệ hại… Như tôi…
Theo Nguyễn Thị Hoa (Dân Việt)
Thầy bói khuyên rước dâu nửa đêm, thông gia nghèo nói khiến nhà trai bừng tỉnh
Tâm sự - 2 giờ trướcTrước chia sẻ chân tình của thông gia nghèo, nhà trai quyết định không làm theo những lời thầy bói phán, nhờ đó tiết kiệm được một khoản chi phí sính lễ và tránh được cảnh rước dâu lúc nửa đêm…
Đám cưới làm 15 mâm cỗ, cô dâu sợ bị chê cười không ngờ được khen nức nở
Tâm sự - 1 ngày trướcMặc dù đám cưới chỉ tổ chức đơn giản với mâm cỗ vỏn vẹn 7 món nhưng cả quan khách và người thân đều khen gia chủ vì sự chu đáo, tận tình.
Cặp đôi tiết kiệm 'điên cuồng' để nghỉ hưu sớm: Cuộc sống nghẹt thở và cái kết phũ phàng
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Cặp đôi sớm nhận ra lối sống siêu khắt khe khiến cuộc sống mất cân bằng. Bài học đắt giá cho những người đang theo đuổi mục tiêu nghỉ hưu sớm.
Vì 23 triệu tiền trợ cấp mai táng, 2 anh em khẩu chiến trong lễ 100 ngày mẹ
Tâm sự - 1 ngày trướcKhoản tiền trợ cấp mai táng "nói lớn cũng lớn mà nói nhỏ cũng nhỏ" nhưng không đến mức để anh em phải bất hòa. Vậy mà, gia đình tôi lại xích mích vì chuyện đó.
Thông gia nghèo đi chăm con gái đẻ, nhận cái kết ê chề vì một câu ‘lỡ miệng’
Tâm sự - 2 ngày trướcNhìn mẹ đội chiếc nón mê ra về giữa trời trưa nắng gắt, tôi đau thắt lòng. Kể từ ngày đó, tôi không thể lấy lại sự thân thiết với bố mẹ chồng như lúc xưa.
Cứ tưởng nghỉ hưu sớm là sung sướng, 2 năm sau tôi mới nhận ra mình đã quá ngây thơ
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Nghỉ hưu sớm không phải lúc nào cũng an nhàn. Hai năm khủng hoảng sau nghỉ hưu đã giúp tôi hiểu ra điều quan trọng nhất của tuổi già.
10 cái 'bẫy' người nghỉ hưu nhất định phải tránh
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Nếu bạn đang đứng trước ngưỡng cửa nghỉ hưu, tôi muốn nói: Vội gì chứ? Buổi diễn thực sự mới chỉ bắt đầu.
'Đơn ly hôn này, ba viết như vậy được chưa?'
Tâm sự - 3 ngày trướcGĐXH - "Mày có ăn có học mày xem thử tờ đơn ly hôn này tao viết như vậy được chưa?" Đó là câu nói của ba tôi khi cầm tờ đơn ly hôn của ba mẹ đưa cho tôi xem vào một chiều nắng hè của năm cuối cấp 3.
Đám cưới không vàng, không sính lễ, mẹ chồng nghèo tặng con dâu quà không ai ngờ
Tâm sự - 3 ngày trướcBan đầu nhiều người bàn tán, nói tôi đáng thương vì đám cưới là chuyện trọng đại cả đời mà nhà trai không chuẩn bị vàng lẫn tráp. Nhưng sau đó, họ sững sờ khi biết món quà cưới mẹ chồng nghèo tặng cho tôi.
Bức xúc vì hàng xóm nhờ đón con cả tháng, đi chợ hộ không trả tiền còn chê
Tâm sự - 4 ngày trướcNgười thì nhờ đón con suốt tháng, người dặn mua giúp mớ rau, con cá nhưng chê bôi và không chịu trả tiền. Khi tôi từ chối khéo thì hàng xóm tỏ thái độ ra mặt, nói tôi “sống đừng chỉ nghĩ đến mình”.
Nhiều người tưởng tôi bị con bỏ, nhưng thực tế viện dưỡng lão lại là lựa chọn tốt nhất đời tôi
Tâm sựGĐXH - Ở tuổi 75, thay vì sống cùng con cháu như nhiều người cao tuổi khác, tôi lại chủ động chọn viện dưỡng lão làm nơi an dưỡng cuối đời.