40 tuổi, lần đầu tôi có cảm giác yêu nhưng với người khác, không phải chồng
Tôi mong chờ tới phát điên để được gặp mặt anh, tôi run rẩy mỗi khi chạm ánh mắt anh và sung sướng tới vỡ òa mỗi khi được anh hỏi chuyện.
Tôi sinh ra trong một gia đình không trọn vẹn. Khi tôi mới được 3 tuổi, bố bỏ mẹ con tôi để đi theo người đàn bà khác.
Mẹ tôi là một người phụ nữ hiền lành, thậm chí có phần yếu đuối và nhu nhược. Kể từ khi bố ra đi, bà sống như một cái bóng. Ngày ngày, bà đi làm rồi về nhà. Bà không để tôi đói khát nhưng cũng không quan tâm gì tới tôi. Tôi lớn lên như một thứ cỏ dại. Nếu không có sự hỗ trợ kinh tế ít ỏi từ phía ông bà ngoại, có lẽ mẹ con tôi đã không thể sống tới ngày hôm nay.
Tôi luôn có cảm giác cô đơn, dù khi là đứa trẻ 3 tuổi bị bố bỏ rơi hay khi đã là một người phụ nữ trưởng thành đã có gia đình.
Vì gặp bất hạnh từ nhỏ, nên tôi trưởng thành sớm hơn so với bạn bè. Tôi quyết tâm học thật giỏi, kiếm được việc làm tốt và sớm rời xa ngôi nhà, mảnh đất mà với tôi, chỉ có những kỷ niệm buồn.
Thế rồi vượt qua biết bao nhiêu khó khăn, tủi nhục, tôi cũng tốt nghiệp Đại học. Tôi may mắn có được chút nhan sắc. Dù cuộc sống thiếu thốn đủ bề, nhưng tôi lại có làn da trắng ngần, dáng người cao ráo, gương mặt dễ coi.
Tôi ít nói nhưng có lẽ vì đã quen với gian khổ nên khi tìm được việc làm tại một công ty truyền thông, tôi không nề hà bất cứ việc gì. Khi các sếp giao việc, dù có khó khăn tới mấy, tôi cũng cố hết sức làm việc. Tôi cũng không hay kêu ca, không hay ngồi tán gẫu với mọi người. Tôi chỉ tập trung vào công việc và xong việc thì trở về căn phòng trọ chật chội lợp bằng lợp pro xi măng, mùa đông thì lạnh thấu xương, mùa hè thì nóng như lò lửa.
Thế nhưng, sự trầm tĩnh của tôi lại khiến giám đốc công ty truyền thông nơi tôi làm việc chú ý. Sau một thời gian quan sát, anh ngỏ lời yêu tôi. Thú thực, lúc đó tôi chỉ thấy ngạc nhiên chứ bản thân không có bất cứ cảm xúc gì với người này.
Tối hôm anh ngỏ lời, tôi xin anh một khoảng thời gian suy nghĩ. Đêm hôm đó, nằm trong căn phòng trọ bé xíu, nghe tiếng mưa sầm sập trên mái nhà, nghĩ lại những cay đắng mà mình đã phải trải qua, và hành trình phía trước đầy mù mịt, tôi đã bật khóc.
Tôi, một con bé tỉnh lẻ, dù có chút nhan sắc nhưng chẳng có gì trong tay, làm thế nào để có thể trụ lại ở mảnh đất thị thành đầy phồn hoa?. Dù tôi đã cố gắng hết sức, số tiền tôi kiếm được cũng chỉ đủ để lo cho bản thân. Tháng nào khá lắm thì gửi về được cho mẹ một vài triệu. Nếu chỉ dựa vào bản thân, tới khi nào tôi mới thoát khỏi hoàn cảnh khổ sở này? Tôi cũng mệt mỏi lắm rồi.
Cả tuổi thơ và hành trình trưởng thành của tôi thiếu vắng một chỗ dựa. Nhiều lúc mệt mỏi, tuyệt vọng tôi cũng chỉ biết lặng lẽ khóc rồi lặng lẽ lau nước mắt, tiếp tục lụi cụi tiến về phía trước. Tôi cũng đã gần 30 tuổi rồi, đâu còn trẻ trung gì nữa. Chẳng lẽ cuộc sống của tôi chỉ mãi là những ngày dài buồn chán, cô đơn thế này sao?
Nhưng thực sự, tôi cũng không có tình cảm gì với người đàn ông đó. Tôi không ghét nhưng cũng không quý. Nói chung là tôi hoàn toàn dửng dưng với anh. Thế nhưng, anh lại có cuộc sống mà tôi có nằm mơ cũng không được: nhà cao, cửa rộng, sự nghiệp vững vàng, bố mẹ ruột yêu thương.
Thế là tôi quyết định đánh cược với cuộc đời. Tôi nói với anh rằng, tôi không thích chuyên hẹn hò, yêu đương, nếu anh thật lòng với tôi thì làm đám cưới, còn không thì thôi. Khi nói những lời này, tôi cũng nghĩ trong bụng, chắc anh sẽ bỏ cuộc. Ai ngờ, anh đồng ý luôn. Anh bảo ngay từ ngày đầu tôi bước vào công ty, anh đã để ý tôi và càng quan sát, anh càng thương tôi nhiều hơn. Anh bảo, anh hiểu những mệt mỏi mà tôi phải đối diện. Anh sẽ là bờ vai để tôi dựa vào, để cả phần đời phía sau của tôi, tôi sẽ không còn cô độc.
Những lời nói của anh khiến tôi rất xúc động. Tôi và anh tổ chức đám cưới sau đó không lâu. Sống với anh hơn 10 năm, tôi gần như có tất cả những gì mà những người phụ nữ khác có: Một người chồng tài giỏi, kinh tế vững vàng, hai đứa con đáng yêu.
Thế nhưng, trong lòng tôi luôn lạnh giá. Tôi tôn trọng chồng, chăm sóc anh chu đáo, luôn coi anh là ân nhân của mình, nhưng quả thực, ngoài điều đó ra, tôi không có cảm xúc gì đặc biệt với anh. Có khi anh đi công tác dài ngày, tôi lại cảm thấy nhẹ nhõm, thoải mái hơn.
Rồi cách đây hơn một năm, tôi gặp một người đàn ông khác. Anh ta là đối tác làm ăn trong công ty tôi. Anh ta đã có gia đình. Thế nhưng không hiểu sao, ngay trong lần gặp đầu tiên, khi nhìn vào mắt anh ta, cả người tôi gần như run rẩy.
Tôi có được chứ cảm giác mà chưa bao giờ có mặt trong đời. Tôi mong ngóng từng cuộc họp, vì ở đó tôi có dịp được gặp anh, được nghe anh nói, được nhìn thấy nụ cười của anh. Chỉ cần anh quay lại nhìn tôi, hoặc hỏi tôi một vài câu gì đó là tôi có thể vui như cô bé mới lớn được người mình yêu thầm chú ý. Tôi bắt đầu chú ý chau chuốt cho bản thân. Tôi muốn mình trở nên xinh đẹp nhất, lộng lẫy nhất mỗi khi anh xuất hiện.
Mọi người có thể mắng tôi, có thể chửi tôi, có thể nói tôi là sướng mà không biết hưởng nhưng quả thực, với chồng tôi, tôi chưa bao giờ có cảm giác như thế. Tôi phải khẳng định lại là tôi rất tôn trọng chồng, chưa bao giờ làm gì có lỗi với anh ấy nhưng tôi chưa bao giờ có cảm giác của một người phụ nữ đang yêu khi sống với anh.
Với người đàn ông kia, tôi chưa làm gì đi quá giới hạn. Tôi cũng không biết tình cảm anh dành cho tôi như thế nào, nhưng anh cho tôi những cảm giác mà trong đời tôi chưa bao giờ được trải qua: Đó là cảm giác mong chờ tới phát điên để được gặp mặt, là sự run rẩy mỗi khi chạm ánh mắt anh, làm sung sướng tới vỡ òa mỗi khi được anh hỏi chuyện. Những cảm xúc đó, tôi không thể nào giấu được.
Tôi hổ thẹn vì có cảm xúc với người đàn ông không phải là chồng, nhưng tôi cũng hạnh phúc vì những cảm xúc mà lần đầu tiên trong đời tôi có được.
Giờ đây, tôi sợ chồng tôi, các đồng nghiệp của tôi sẽ sớm phát hiện ra mất. Lúc đó, chắc tôi sẽ xấu hổ và nhục nhã lắm. Nhưng tôi cũng không thể nào thoát ra khỏi những cảm xúc đặc biệt với người đàn ông kia. Tôi phải làm gì để thoát ra khỏi tình trạng này? Mọi người hãy cho tôi lời khuyên.
Gặp lại người yêu cũ, tôi đau thắt lòng khi biết những điều anh đã trải qua
Tâm sự - 8 giờ trướcLén nhìn người yêu cũ từ xa, tôi không giữ được bình tĩnh, nước mắt chảy tràn. Tôi hối hận vì năm xưa chia tay anh để rồi cả hai phải gặp nhiều đau khổ.
Chia tay vì những câu nói vô lễ của người yêu với bố mẹ
Tâm sự - 11 giờ trướcGĐXH - Mẹ nói ít thôi, đang bận!" - Đấy là một trong những câu nói vô lễ của bạn trai tôi với bố mẹ anh ta.
Đám tang mẹ chồng, nàng dâu nhận cái tát trời giáng, cả nhà họp gấp
Tâm sự - 23 giờ trướcSau cái tát của chồng, em dâu ôm mặt khóc, chạy vào phòng khóa trái cửa, bỏ lại phía sau không gian tĩnh lặng với nỗi khổ tâm khôn tả của cả nhà trong đám tang mẹ.
Ly hôn rồi, anh ta vẫn dùng 'kế bẩn' để mua chuộc con và đẩy tôi vào cảnh túng quẫn
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Đến bây giờ tôi vẫn không thể ngờ được mình lại cưới một người ích kỷ và máu lạnh đến vậy.
Gặp lại đồng nghiệp sau 20 năm: Ai cũng làm giám đốc nhưng cuộc sống khác xa tưởng tượng
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Gặp lại đồng nghiệp cũ sau 20 năm, tôi mới nhận ra rằng thành công đi kèm những đánh đổi không ngờ.
Nguyên nhân uống thuốc tránh thai gây khô hạn
Phòng the - 1 ngày trướcGĐXH - Sử dụng thuốc tránh thai có thể gây khô hạn do sự thay đổi nồng độ hormone trong cơ thể, đặc biệt là estrogen và progestin. Đây là hai hormone đóng vai trò quan trọng trong việc duy trì độ ẩm và cân bằng tự nhiên của âm đạo.
Chăm thông gia ốm suốt 2 năm, mẹ chồng ngỡ ngàng khi nhận món quà đặc biệt
Tâm sự - 1 ngày trướcỞ quê tôi, việc con rể được nhà vợ giàu có chia đất không phải chuyện lạ nhưng ngay cả thông gia “cũng có phần” thì chưa từng thấy, thậm chí chẳng ai tin điều này là thật.
Cố che giấu lỗi lầm bằng một đám cưới giả, tôi đánh mất cả gia đình
Tâm sự - 1 ngày trướcKhi tìm cách hợp thức hóa cái thai trong bụng bằng một đám cưới giả, tôi không chỉ đánh đổi danh dự mà còn bị chính gia đình ruồng bỏ.
Vì 5 chiếc phong bì phúng viếng nhà thông gia, anh em khẩu chiến ở lễ 49 ngày mẹ
Tâm sự - 2 ngày trướcNăm chiếc phong bì phúng viếng trở thành nguồn cơn khiến 4 anh em tôi xích mích, rạn nứt tình cảm.
Chồng bất ngờ thay đổi khi tôi tự chủ về kinh tế và muốn ly hôn
Tâm sự - 3 ngày trướcGĐXH - Rồi tôi nhận ra, chính sự bao bọc ấy khiến anh ỉ lại. Anh không trách nhiệm, không đóng góp, cũng chẳng quan tâm hay trân trọng tôi.
Tôi xúi chồng sa thải người yêu cũ, giờ 3 năm không có con và ân hận khi biết tin về anh
Tâm sựGĐXH - Tôi lấy chồng được 3 năm rồi mà mãi chưa có con. Dạo gần đây, mỗi lần nằm một mình trong phòng, tôi lại nghĩ không biết có phải đây là cái nghiệp mà mình đang phải trả hay không?