Ám ảnh vì bị người yêu làm nhục
Vì tin tưởng anh nên trong một lần vào phòng trọ anh chơi, tôi đã nhận lời ở lại đến hôm sáng hôm sau mới về vì trường học cách xa trường anh. Đó cũng là đêm định mệnh, anh đã cướp đoạt đời con gái của tôi mặc cho tôi khóc lóc trong đau khổ và xin buông tha.
Chuyện không may với tôi cách đây một năm rồi, vậy mà trong tôi vẫn nhớ như in chuyện cũ. Tôi sinh ra trong một gia đình gia giao được bố mẹ chăm sóc và dạy bảo chu đáo, đặc biệt dù có khó khăn đến mấy bố mẹ vẫn cố gắng lo cho các con ăn học, có công việc ổn định, vậy nên tôi luôn tự hào về gia đình mình.
Tôi là con út trong nhà nên được bố mẹ và anh chị rất chiều chuộng. Tôi ý thức được mình phải học tập thật tốt, biết nghe lời bố mẹ, anh chị. Có lẽ ngay từ nhỏ tôi được giáo dục theo một nề nếp gia giáo như vậy nên những ý nghĩ tích cực hình thành ngay từ khi tôi biết suy nghĩ, đặc biệt là chuyện trinh tiết. Khi biết mình đã ‘trưởng thành’ tôi tìm hiểu qua sách báo, trên mạng rất nhiều về tuổi dạy thì. Tôi ý thức được khi có khả năng sinh đẻ luôn phải giữ gìn cận thận.
Tôi tự hứa với lòng mình, nhất định làm được điều đó, nhất định giữ được sự trong trắng cho tới đêm tân hôn, sẽ dành trọn cho người chồng tương lai. Vậy nên suốt quãng đời học sinh cho tới năm cuối đại học tôi không hề yêu ai, chỉ biết học, trong đầu lúc nào cũng chỉ biết học để bố mẹ và anh chị không thất vọng, để cảm thấy không có lỗi với bố mẹ. Tôi ghét những đứa con gái hư hỏng, không giao du với thành phần tạp nham của xã hội, chỉ chơi với những bạn ngoan ngoãn và học giỏi.
Khi là sinh viên, tôi gân cổ bảo vệ quan điểm là con gái phải biết giữ gìn cho tới đêm tân hôn, tôi luôn bị đám bạn nói là phong kiến, cổ hủ và lạc hậu, tôi nhận hết, chỉ cần bảo vệ quan điểm của mình. Tôi coi thường những cô gái hư hỏng, từ đó lại càng tự hào về mình hơn, học hành hẳn hoi, không chơi bời, luôn biết nghe lời bố mẹ và anh chị. Tôi còn nói với những người bạn rằng nếu bị ai đó cướp mất đời con gái, tôi sẽ đi tự tử chứ không sống được nữa.
Cuộc đời chẳng ai biết được chư ngờ. Năm cuối đại học, chuyện học hành nhiều áp lực hơn, trong đợt thực tập lần cuối, ông trời lại để tôi gặp anh và bị nằm trong tầm ngắm của anh. Mới đầu chỉ là quen biết xã giao bình thường, rồi cứ theo tiến triển như vậy khoảng 6 tháng sau tôi nhận lời yêu anh vì nghĩ đơn giản sắp ra trường, muốn một kỷ niệm đẹp về tình yêu sinh viên.
Khi nhận lời yêu, tôi cũng nói rõ quan điểm tình yêu phải trong sáng, lành mạnh, không được vượt quá giới hạn, anh đồng tình với quan điểm của tôi. Tôi tin tưởng anh tuyệt đối, nghĩ anh sẽ không bao giờ hại mình vì tôi nói với anh nếu có chuyện đó sẽ tự tử. Khi nhận ra mình ngốc thì đã quá muộn, vì tin tưởng anh nên trong một lần vào phòng trọ anh chơi, tôi đã nhận lời ở lại đến hôm sáng hôm sau mới về vì trường học cách xa trường anh. Đó cũng là đêm định mệnh, anh đã cướp đoạt đời con gái của tôi mặc cho tôi khóc lóc trong đau khổ và xin buông tha.
Từ sau giây phút đó trở đi, tôi ghê sợ mặc cho anh ta xin lỗi, hứa sẽ cưới. Tôi gục ngã, không ăn uống gì, sợ hãi tất cả, không còn hãnh diện nữa mà trở nên coi thường mình, dằn vặt bản thân và đặc biệt ngày nào tôi cũng khóc, ngồi một mình khóc trong đau khổ. Tôi đã nghĩ tới cái chết, tìm cách chết phù hợp nhưng lại không đủ can đảm vì sợ tự tử không chết được tới lúc lại khổ bố mẹ và mang tiếng cho gia đình.
Tôi sống trong tình trạng trầm cảm u uất suốt 7 tháng trời, không tâm sự với ai, âm thầm chịu đựng một mình. Tôi suy sụp cả thể chất và tinh thần, người gầy đi, tâm trí lúc nào cũng đau khổ. Tình cảm của tôi với người yêu phai nhạt dần, trong tôi không còn tình yêu, chỉ còn sự thù hận, anh ta cũng nhận ra điều đó, cuối cùng nói chia tay vì nhận thấy trong tôi chỉ là sự căm hận. Tôi hận bản thân nhiều nhất, hận mình quá ngu ngốc, quá tin người.

Tận mắt thấy chồng đi khách sạn nhưng tôi lại không thể lao vào đánh ghen khi biết 'tiểu tam' là ai
Tâm sự - 7 giờ trướcGĐXH – Khoảnh khắc ấy, người tôi run lên bần bật, đôi chân như bị đóng chặt xuống đường, không thể nhúc nhích. Tôi cứ đứng đó, nhìn chồng và nhân tình của anh ta tiến sâu vào bên trong.

Sốc vì mẹ liệt kê học phí 16 năm, đòi con gái trả lại gốc hơn 600 triệu đồng
Tâm sự - 12 giờ trướcGĐXH - Tôi chỉ biết khóc, không biết nói thêm gì. Sau đó tôi lại tìm cách xoay tiền đưa tiền cho mẹ, tiền này theo như mẹ nói là để bố mẹ lo cho em trai tôi.

Dọn nhà sau mưa ngập, tôi chết lặng khi tìm thấy vật quen thuộc trong gậm giường của mẹ chồng
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH – Khi biết chuyện, tôi thực sự choáng váng. Tại sao mẹ chồng lại có thể làm ra được chuyện động trời như thế.

Dạy con lớp 1 tập viết, tôi suýt xuất huyết não
Tâm sự - 1 ngày trướcDù hướng dẫn kiểu gì, con vẫn viết xiêu vẹo, cứ như leo núi rồi lại trượt dốc khiến tôi tức nổ đầu, cổ rát buốt vì gào thét, giờ thì stress nặng, mất ngủ triền miên.

Được chu cấp hậu hĩnh sau ly hôn, vợ cũ nghẹn đắng trước lời vợ mới
Tâm sự - 1 ngày trướcSau ly hôn, chồng cũ muốn bù đắp lỗi lầm nên chu cấp hậu hĩnh cho mẹ con tôi. Tuy nhiên, vợ mới của anh lại đay nghiến, nói tôi ăn bám.

Mua nhà không góp 1 đồng, chồng chưa cưới ép tôi phải làm việc này
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Tôi có bảo anh thế mua nhà bố mẹ tôi cho tiền hết thì nhà đứng tên mình tôi thì anh dỗi, nói không khác gì ở nhờ, ở rể, không đồng ý...

Muốn tố cáo chồng ngoại tình, thu thập bằng chứng thế nào cho đúng?
Tâm sự - 2 ngày trướcNgười ngoại tình có thể bị xử lý hành chính hoặc phải chịu trách nhiệm hình sự. Thế nhưng, người bị phản bội cần biết cách thu thập bằng chứng an toàn và hợp pháp.

11 năm gặp lại, tôi ngỡ ngàng khi biết bố vợ tương lai của mình là ai
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Tôi không bao giờ nghĩ gặp lại ông ấy trong hoàn cảnh và vai trò mà cách đây 11 năm có nghĩ cũng không tưởng tượng ra.

Xem tin bão số 10, chồng mới hiểu vì sao vợ giấu tiền gửi bố mẹ xây nhà
Tâm sự - 3 ngày trướcXem tin tức bão số 10 quét qua quê vợ, tôi thấy mắt cay sè, cổ họng nghèn nghẹn. Tôi chợt hiểu rõ lý do vợ lén lấy tiền gửi về quê cho bố mẹ xây nhà.

Bố chồng vừa qua đời, tôi vô tình phát hiện bí mật của mẹ chồng khi đi chùa cùng bà
Tâm sự - 3 ngày trướcGĐXH - Sau khi biết chuyện, tôi cũng không hiểu cảm xúc của mình là thế nào. Tôi thương mẹ chồng khi phải mang trên mình gánh nặng cảm giác tội lỗi nhưng cũng thương bố chồng quá cố và thương chồng tôi.

Dọn nhà sau mưa ngập, tôi chết lặng khi tìm thấy vật quen thuộc trong gậm giường của mẹ chồng
Tâm sựGĐXH – Khi biết chuyện, tôi thực sự choáng váng. Tại sao mẹ chồng lại có thể làm ra được chuyện động trời như thế.