Ba ngày ốm chồng chỉ nhắn tin hỏi thăm tôi hai lần
Anh không tỏ ra lo lắng cho vợ, khi tôi trách thì anh bảo không hiểu cho anh, đòi hỏi những điều anh không làm được.
Tôi 27 tuổi, lập gia đình được 3 tháng. Sau khi cùng tốt nghiệp đại học, anh ở lại trường làm công tác sinh viên, còn tôi về quê ở Tiền Giang làm. Tuy cách xa nhau gần 200km nhưng chúng tôi vẫn chung thuỷ và tôn trọng công việc, bạn bè của nhau.
5 năm sau khi ra trường, chúng tôi có một đám cưới ấm cúng trong sự chúc phúc của hai bên gia đình và bạn bè. Tôi đang xin chuyển công tác về lại TP HCM với chồng và đang chờ kết quả. Chồng bằng tuổi tôi, tính tình hiền lành, hài hước và có tư tưởng hiện đại. Vì thế, dù tôi rất hay đi công tác, anh vẫn thông cảm và hiểu công việc của tôi. Ngược lại, tôi cũng rất tin tưởng, tôn trọng công việc của chồng. Thế nhưng chồng có một khuyết điểm là vô tâm. Thời gian yêu nhau, chồng ít lần vô tâm khiến tôi rất buồn nhưng chưa bao giờ nghĩ đến chia tay.

Ảnh minh họa
Anh rất trách nhiệm với công việc nên thà lỡ hẹn với tôi trong những ngày kỷ niệm, ngày lễ, tết chứ chưa bao giờ vì tôi mà xin nghỉ làm một buổi nào. Anh không bao giờ nói thương, nhớ tôi. Khi tôi nói nhớ thì anh ậm ừ “Anh biết rồi”, còn bảo tôi nếu có giận anh cũng không thể nói những lời ngọt ngào vì tính thế rồi, không thể dối lòng khi không nhớ tôi mà nói dối. Ở xa nhau, tôi rất cần những lời lẽ ấm áp, không phải ham mật ngọt mà là những lúc xa cách không có anh bên cạnh tôi rất cần lời nói yêu thương để được động viên, an ủi. Vì tôi hiểu anh nên dù có nhiều người theo đuổi tôi vẫn chung thuỷ và chờ đợi anh. Thương anh, mỗi lần giận anh tôi càng thương hơn. 5 năm trôi qua, tôi đã vượt qua khoảng cách và cảm thông để cùng anh đi đến hôn nhân.
Cưới nhau mới vài tháng, tôi cảm nhận anh không thay đổi mà ngày càng khiến tôi thất vọng vì sự vô tâm. Đỉnh điểm là vào tuần rồi, tôi bị sốt nhưng cuối tuần vẫn đón xe từ Tiền Giang đi hơn 3 tiếng đồng hồ về nhà chồng. Trời mưa, tôi xuống xe vẫn không thấy anh ra đón dù đã báo trước khi gần tới. Tôi đứng trú mưa, đường tối và rất mệt.
Một lát sau anh ra, tôi càu nhàu chuyện anh ra đón trễ, anh tỏ ra khó chịu. Khi phở bưng ra, anh lẳng lặng ăn cũng không hỏi tôi tiếng nào. Tôi nói anh vô tâm, không quan tâm đến vợ, anh liền bỏ đũa bảo tới bữa ăn cũng không yên. Tôi cũng bỏ đũa không ăn, anh đập bàn ngay trong quán tỏ vẻ giận dữ. Tôi tủi thân, bỏ khỏi quán, đi bộ dầm mưa gần một km về nhà chồng. Anh đuổi theo năn nỉ, xin lỗi nhưng tôi nhất quyết không lên xe.
Thật sự lúc đó, vì nghĩ đến bổn phận dâu con chứ không tôi đã bỏ về. Đến nhà, ba mẹ chồng hỏi, tôi chữa cháy bảo vì anh quên mang áo mưa nên cả hai đều ướt cho ba mẹ yên tâm. Tôi vào nhà tắm một lúc sau thì cơn sốt lại kéo đến. Tôi uống thuốc vẫn không khỏi, mẹ chồng bảo anh chở tôi qua phòng khám gần nhà truyền dịch (chứ không phải anh tự đề nghị).
Trên đường đi, vợ chồng đã làm lành vì tôi không muốn lớn chuyện, cứ im lặng với nhau ba mẹ sẽ nghi ngờ và buồn lòng. Lúc tôi nằm truyền dịch, anh nằm giường vô tư lấy điện thoại chơi game, xem phim. Khi tôi lên cơn sốt, anh vẫn chơi game, chỉ có nhân viên phòng khám chăm sóc. Tôi trách anh vô tâm, anh bảo không lẽ em muốn anh vồ vập chăm sóc mới là quan tâm? Tôi nằm ứa nước mắt tủi thân, anh biết làm tôi buồn nên bỏ điện thoại, chăm sóc tôi. Bác sĩ tại phòng khám khuyên tôi vào viện vì bị sốt xuất huyết chứ không phải sốt thông thường. Ban đầu tôi định sẽ tự lo nhưng vì bị sốt nặng, chồng không thể nghỉ việc cả tuần để lo, ba mẹ chồng phải buôn bán nên tôi gọi mẹ ruột lên chăm sóc.
Khi tôi nằm viện anh cũng quan tâm, lo lắng nhưng chỉ ở mức bình thường. Đến ngày thứ 2 tôi nằm viện, anh bảo tối phải đi nhậu với người thầy trong trường vì đã hẹn trước. Sau 5 ngày ở viện tôi cũng được về nhà. Hai ngày về nhà, họ hàng đến thăm rất nhiều, ai cũng hỏi anh sao ngày chủ nhật không thấy về thăm vợ, tôi và mẹ ruột đều bệnh vực rằng anh đã theo tôi về và trở lại thành phố, anh bận trực, bận ngoại khoá chứ không dám nói vì bận đi đám cưới. Ngày thứ ba tôi về nhà nhưng chỉ có 2 lần anh nhắn tin hỏi tôi đã hết bệnh hẳn chưa. Tôi giận nên anh gọi không bắt máy và trách anh vô tâm, anh bảo rằng do anh gọi tôi không bắt máy chứ anh không vô tâm.
Thật sự tôi không quá yếu đuối đến nỗi phải dựa dẫm chồng, không cần anh phải vất vả về thăm tôi khi đường xa, bệnh của tôi cũng không quá nghiêm trọng, anh còn công việc, xã giao, nhiều chuyện phải lo, nhưng chỉ cần anh tỏ ra lo lắng cho tôi, có ý muốn thu xếp mọi chuyện để về với vợ là đã vui rồi. Tất nhiên, tôi sẽ khuyên anh ở lại thành phố lo công việc, ai hỏi gì tôi sẽ có cách nói đỡ cho anh. Ấy vậy mà anh không hề hiểu, không tỏ ra lo lắng cho vợ, khi tôi trách thì anh bảo không hiểu cho anh, đòi hỏi những điều anh không làm được.
Ngoài chuyện đó ra, chồng tôi rất tốt và hiền, chưa bao giờ to tiếng, chuyện chăn gối cũng rất hoà hợp. Tôi rất buồn và hoang mang, không biết mình đòi hỏi quá đáng ở chồng không? Một người vợ muốn được chồng cưng chiều, lo lắng, thương nhớ có phải là yếu đuối quá không?
Vân
Theo Ngôi Sao

Bố mẹ tôi bỏ 200 triệu dỡ toang cổng nhà để mong con gái thoát “ế”
Tâm sự - 5 giờ trướcĐộc thân là lựa chọn của tôi, nhưng bố mẹ lại nghĩ rằng do phong thủy nhà không tốt.

Đau đầu chóng mặt vì mỗi ngày đến văn phòng làm việc đều phải nghe đồng nghiệp xoi mói nhau
Tâm sự - 16 giờ trướcTôi như 1 củ khoai tây bị gọt vỏ giữa những nàng "drama queen".

Người hàng xóm khiến cả khu phố khó chịu bỗng dưng qua đời đột ngột, một tuần sau đám tang, tôi tìm thấy bức thư dưới gối của bà
Tâm sự - 1 ngày trướcKhi tin tức lan ra, cả khu phố bàng hoàng. Mọi người bắt đầu bàn tán, có người thương xót, có người lại thở phào nhẹ nhõm.

Cháu trai học lớp 3 khoe có bạn gái gửi thư riêng “tỏ tình”, nghe chị dâu khuyên con mà tôi choáng váng
Tâm sự - 1 ngày trướcChưa đẻ con nên tôi cũng chưa biết cách làm mẹ, nhưng chắc chắn sau này tôi sẽ không bao giờ dạy con nói năng như chị dâu.

Đêm tân hôn, chồng bắt tôi ký cam kết không nhận tài sản, tôi mở tủ, lấy ra 2 thứ mà anh ta tái mét mặt mày
Tâm sự - 1 ngày trướcĐêm tân hôn của tôi đúng là quá đáng nhớ. Một sự kiện lớn trong đời lại diễn ra trong tính toán.

Chỉ một hành động nhỏ của chồng trong kỳ nghỉ lễ khiến tôi nghĩ đến chuyện ly hôn
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH – Điều đau đớn nhất không phải là bị phản bội mà là nhận ra người mình yêu nhất, lại là người khiến mình tổn thương nhiều nhất. Tôi có nên ly hôn để tự giải thoát khỏi mớ suy nghĩ này không?

Xem phim "Sex Education", tôi hoảng hốt nhận ra mình biến thành "phù thủy" trong mắt con: Nếu không thay đổi điều này, tôi sẽ nhận hậu quả tai hại
Tâm sự - 2 ngày trướcTôi luôn lấy thành tích xuất sắc của con gái để làm tấm gương dạy con trai. Kết quả lại khiến tôi đau đầu.

Huấn luyện viên mê phú bà, đẩy cả gia đình vào vực thẳm
Tâm sự - 2 ngày trướcTưởng sẽ không bao giờ phản bội vợ, nhưng trước sức mạnh của đồng tiền, tôi đã lao vào mối tình sai trái với phú bà ở phòng gym.

Biết chồng thường xuyên làm việc này khi xa vợ, tôi chỉ muốn ly hôn
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Tôi biết anh vẫn tò mò tìm kiếm những cô gái, nhưng chỉ xem ảnh, không gì khác. Nhưng nếu có cơ hội, ví dụ đi làm xa, có phải anh vẫn sẽ như trước không?

Nửa đêm xem phim "Sex Education", tôi bật khóc, tự hận chính mình đã khiến con gái uất ức bỏ nhà đi
Tâm sự - 2 ngày trướcTôi đau đớn nhận ra, mình chính là nguyên nhân dẫn đến việc con gái phải bỏ nhà đi.

Nửa đêm xem phim "Sex Education", tôi bật khóc, tự hận chính mình đã khiến con gái uất ức bỏ nhà đi
Tâm sựTôi đau đớn nhận ra, mình chính là nguyên nhân dẫn đến việc con gái phải bỏ nhà đi.