Hà Nội
23°C / 22-25°C

Cả nhà tôi chưa kịp vui mừng khi bố nghỉ hưu thì bệnh viện báo về tin sét đánh

Thứ năm, 08:11 11/08/2022 | Tâm sự

Bố tôi vất vả hơn nửa đời, vậy mà chưa kịp nghỉ ngơi đã phải chiến đấu với bệnh hiểm nghèo.

Một buổi chiều mùa hè nắng gay gắt, tôi dặn dò y tá chăm sóc cho bố trong thời gian chờ em trai tôi đến trông bố buổi tối. Cả ngày hôm nay đã ngốn gần hết năng lượng hoạt động của tôi, cơ thể thấm mệt rã rời, tôi chỉ muốn về nhà để đặt lưng xuống giường nghỉ ngơi một lát.

Nhớ lại mọi chuyện diễn ra trong một tuần này, tôi vẫn không dám tin nó là sự thật. Không chỉ tôi mà cả gia đình đều mong đó chỉ là một cơn ác mộng mà thôi...

Năm nay, bố tôi đến tuổi nghỉ hưu, cả nhà đang dự định làm một chuyến xuyên Việt để bố được nghỉ dưỡng sau hơn nửa đời vất vả. Tôi và mẹ đã lên kế hoạch chi tiết xem cả nhà sẽ đi những đâu, chơi những gì để bố được vui vẻ nhất.

 Cả nhà tôi chưa kịp vui mừng khi bố nghỉ hưu thì bệnh viện báo về tin sét đánh - Ảnh 1.

Trước khi đi vài ngày, bố gặp chút vấn đề về sức khoẻ, ba chị em chúng tôi liền giục bố đi khám sức khỏe tổng thể luôn để yên tâm. Bố tôi vốn là một ngược rất khỏe mạnh, ông luôn chăm chỉ luyện tập thể dục thể thao và sinh hoạt rất điều độ nên cả nhà đều tin chắc rằng việc đi khám chỉ là để cho đủ thủ tục mà thôi.

Thế nhưng kết quả trả về tay khiến bầu trời Hà Nội hôm ấy như sụp đổ trước mắt tôi.

Bố tôi bị ung thư phổi. Thời gian của ông còn lại chẳng bao nhiêu...

Tôi đã xin bác sĩ giữ kín tình trạng bệnh tình với bố, tôi không muốn ông suy sụp và thật lòng tôi và cả nhà vẫn ôm ấp hi vọng sẽ tìm mọi cách để chạy chữa cho bố.

Cuối cùng cả nhà thống nhất sẽ nói rằng ông bị viêm phổi cần nhập viện để điều trị, trước mắt chỉ có thể dùng cách này để giấu ông mà thôi. Những ngày qua cả gia đình tôi suy sụp đến tận cùng, mẹ tôi cứ vào viện thăm bố là lại không có cách nào kìm được nước mắt. Bà suy nghĩ nhiều đến mất ngủ rồi cũng lâm bệnh. Cả nhà chỉ còn ba chị em chạy qua chạy lại chăm sóc cho cả bố và mẹ. Mới chỉ vài ngày mà ba đứa chúng tôi tưởng chừng như vài năm.

Chúng tôi không ngại vất vả, càng không sợ tốn kém. Cả ba anh chị em đều thống nhất có gì cũng bán hết miễn là cứu được bố mà thôi.

Thế nhưng đến lúc này tôi mới thấm câu "tiền bạc là vật ngoài thân", tình trạng của bố tôi càng ngày càng xấu đi. Ông vốn là một dược sĩ nên rất nhanh chóng những viên thuốc đưa đến cho ông mỗi ngày đã khiến ông biết tình trạng sức khỏe của mình rốt cuộc ra sao.

- Liên vào đây bố bảo.

Trước khi về nhà ông gọi tôi quay lại, nhịp tim của tôi nhanh đến mức tưởng chừng như không thể thở nổi nữa.

- Thế bác sĩ bảo bố bị làm sao? Ung thư à?

Tôi bật khóc nức nở trước câu hỏi thản nhiên như thể người bị căn bệnh hiểm nghèo này là ai đó xa lạ chứ chẳng phải là chính bản thân ông.

 Cả nhà tôi chưa kịp vui mừng khi bố nghỉ hưu thì bệnh viện báo về tin sét đánh - Ảnh 2.

- Giai đoạn mấy rồi? Di căn chưa?

Tôi không dám trả lời chỉ có thể cúi đầu khóc mà thôi. Bố nhìn tôi 1 lát rồi thời dài, giơ tay xoa đầu tôi.

- Đến đâu được thì đến. Không phải bán nhà bán cửa gì để chạy chữa cho bố đâu, nhà còn để mẹ con ở chứ, với lại sau này cũng có cái để cho mấy đứa cháu nội ngoại. Bố vẫn còn tiền tiết kiệm, bố sẽ đưa cho con lo liệu giúp bố nhé!

Anh trai tôi mở cửa bước vào, đôi mắt anh đỏ hoe, có lẽ anh đã nghe thấy cuộc nói chuyện giữa tôi và bố rồi.

- Cả thằng Minh nữa, bố còn tiền không đứa nào phải bỏ tiền ra thuốc men cho bố đâu. Tao nói rồi đấy, chữa đến đâu được thì chữa, không được thì thôi.

Chúng tôi gật đầu theo ý của ông nhưng trong lòng thì không. Dù có phải làm bất kỳ điều gì để giữ bố ở lại chúng tôi đều cố gắng hết sức mình.

Lát sau, bác sĩ yêu cầu người nhà ra ngoài, tôi đứng lại nhờ y tá đôi chút rồi xách túi về nhà nghỉ ngơi.

Tối hôm trước, mẹ có gọi điện cho tôi, giọng nói đã mạnh mẽ hơn rất nhiều. Bà dặn chúng tôi phải bình tĩnh hơn, bà cũng vậy. Cuộc chiến với ung thư là một cuộc chiến dài, không ai được gục ngã thì bố mới có thể yên tâm chữa bệnh được.

Có lẽ hơn mẹ là người hiểu bố hơn ai hết nên chỉ mất vài ngày cân bằng cảm xúc để có thể cùng bố chiến đấu với bệnh tật.

Tôi nằm xuống giường nhưng không sao ngủ được, một tin nhắn từ bố gửi đến. Một tin nhắn ngắn gọn nhưng khiến lòng tôi vô vàn cảm xúc đan xen với nhau: "Bố khoẻ. Bố sống dai lắm. Cả nhà không phải lo".

Bình luận
Xem thêm bình luận
Ý kiến của bạn
Sau ly hôn, chồng cũ vẫn nhắn tin bảo “chỉ muốn ôm em một lát cho đỡ trống trải” khiến tôi rợn tóc gáy

Sau ly hôn, chồng cũ vẫn nhắn tin bảo “chỉ muốn ôm em một lát cho đỡ trống trải” khiến tôi rợn tóc gáy

Tâm sự - 41 phút trước

Giờ đây, mỗi khi thấy Hưng lại đăng thêm một bức ảnh “tự sự”, tôi không còn run rẩy hay bối rối nữa.

Mỗi tháng chồng gửi hàng chục triệu đồng cho bố mẹ, khi biết việc ông bà đã làm, tôi uất ức tận xương tủy

Mỗi tháng chồng gửi hàng chục triệu đồng cho bố mẹ, khi biết việc ông bà đã làm, tôi uất ức tận xương tủy

Tâm sự - 8 giờ trước

Tối hôm đó, tôi dọn đồ sang phòng con ngủ, nói rằng tôi cần thời gian suy nghĩ.

Sống chung với mẹ chồng, tôi phát hiện bí mật động trời bà giấu trong góc tủ

Sống chung với mẹ chồng, tôi phát hiện bí mật động trời bà giấu trong góc tủ

Tâm sự - 18 giờ trước

Bí mật "động trời" này không phải là một sự phản bội, mà là một sự hy sinh thầm lặng đến tàn nhẫn.

Dẫn người yêu đẹp trai, giàu có về ra mắt vẫn bị bố mẹ phản đối, ít lâu sau tôi phải thừa nhận: Bố mẹ luôn đúng!

Dẫn người yêu đẹp trai, giàu có về ra mắt vẫn bị bố mẹ phản đối, ít lâu sau tôi phải thừa nhận: Bố mẹ luôn đúng!

Tâm sự - 19 giờ trước

GĐXH – Ngay khi chứng kiến thái độ của người yêu và cả nhà anh, tôi nhận ra, có lẽ bố mẹ tôi nói đúng. Tất cả những điều tôi từng cho là định kiến hóa ra lại là trải nghiệm và sự thấu hiểu của bố mẹ.

Tôi biếu mẹ chồng 10 triệu, một tuần sau thấy bà đăng ảnh đi du lịch cùng con dâu mới

Tôi biếu mẹ chồng 10 triệu, một tuần sau thấy bà đăng ảnh đi du lịch cùng con dâu mới

Tâm sự - 1 ngày trước

Nhưng một tuần sau, khi mở Facebook, tim tôi như bị ai bóp nghẹt.

Cha 91 tuổi, tôi nghỉ việc về chăm rồi phải bật khóc đưa ông vào viện dưỡng lão

Cha 91 tuổi, tôi nghỉ việc về chăm rồi phải bật khóc đưa ông vào viện dưỡng lão

Tâm sự - 1 ngày trước

GĐXH - Chỉ sau nửa năm, tôi phải đưa ra quyết định khiến bản thân day dứt nhất trong đời: gửi cha vào viện dưỡng lão.

10 năm làm dâu hào môn tôi hiểu ra: Người yêu thật lòng sẽ cho bạn đôi cánh, không phải tổ ấm trong chiếc tạp dề

10 năm làm dâu hào môn tôi hiểu ra: Người yêu thật lòng sẽ cho bạn đôi cánh, không phải tổ ấm trong chiếc tạp dề

Tâm sự - 1 ngày trước

Câu nói ấy, với Vân là một động lực to lớn, nó giúp cô biến quá khứ thành bàn đạp bứt tốc tới tương lai.

Yêu nhau 3 năm, tôi đành chia tay khi nhà gái thách cưới 500 triệu đồng

Yêu nhau 3 năm, tôi đành chia tay khi nhà gái thách cưới 500 triệu đồng

Tâm sự - 1 ngày trước

Gia đình bạn gái bảo nếu không đưa đủ số tiền thách cưới 500 triệu đồng thì tôi không xứng đáng, không đủ năng lực chăm sóc con gái họ nốt phần đời còn lại.

Vào đúng ngày vợ sinh con, chồng bỏ đi vội vã và đoạn video chỉ hơn 1 phút đã vạch trần toàn bộ sự thật

Vào đúng ngày vợ sinh con, chồng bỏ đi vội vã và đoạn video chỉ hơn 1 phút đã vạch trần toàn bộ sự thật

Tâm sự - 1 ngày trước

GĐXH – Xem đoạn video, tôi thấy tim mình như bị ai bóp nghẹt, đầu óc ong ong, căn phòng bỗng nhiên nghiêng ngả.

Ranh giới mong manh: Tôi đứng giữa tình yêu 'ngoài luồng' và sự giằng xé của đạo đức

Ranh giới mong manh: Tôi đứng giữa tình yêu 'ngoài luồng' và sự giằng xé của đạo đức

Tâm sự - 2 ngày trước

GĐXH - Tôi rung động với người đàn ông đã có gia đình. Tôi giằng xé giữa cảm xúc và lý trí, rồi lo lắng sẽ bị cuốn vào vòng lặp nguy hiểm.

Top