Chị dâu gặp tai nạn, tôi hoảng hốt báo tin cho anh trai thì nhận được cả "gáo nước lạnh"
Tôi hỏi anh đang ở đâu, anh còn thản nhiên nói đang bận ngồi cà phê với đồng nghiệp.
Có thể nhiều người từng nghe câu “giặc bên Ngô không bằng bà cô bên chồng”. Tôi cũng là một “bà cô” như thế, bởi tôi có ông anh trai hơn mình 6 tuổi. Tuy nhiên tôi không ác đến mức để bị gọi là “giặc bên Ngô”. Tôi có mối quan hệ rất tốt với chị dâu còn anh trai mới là người khiến tôi thường xuyên khó chịu.
Ngày xưa bố mẹ kế hoạch hóa nên anh em tôi mới cách nhau từng đó tuổi. Anh lên tiểu học thì tôi ra đời, anh lên cấp 2 thì tôi vào tiểu học. Chúng tôi cứ nối tiếp nhau trưởng thành như thế cho đến khi anh cưới vợ có con, còn tôi chuyển từ Hà Nội vào Sài Gòn lập nghiệp.
Nhà người khác có anh trai thì vui, riêng tôi thì ngán anh mình tận cổ. Nói ghét thì không hẳn là ghét nhưng anh em tôi không hề hợp tính nhau. Từ bé đến lớn cứ đụng mặt nhau là chúng tôi kèn cựa, bố mẹ ông bà đều bất lực chán chẳng buồn can. Chính vì “không đội trời chung” được với anh trai nên tôi mới chuyển đi nơi khác sống. Vừa thử thách bản thân, vừa không phải nhìn thấy mặt anh trai khiến tôi khó ở tối ngày.
Ngoài tính hiếu chiến ra anh tôi còn vô tâm và nhạt nhẽo. Anh ấy chẳng có một chút tinh tế hay tốt bụng nào. Là anh ruột của mình nhưng tôi chấm anh 2 điểm, bởi thực sự anh ấy chỉ toàn cái xấu thôi. Ưu điểm duy nhất của anh có lẽ chỉ có mỗi gương mặt.
Cả bố mẹ lẫn tôi đều khuyên anh sửa tính nhiều lần rồi mà không được. Anh ấy vừa bẩn vừa lười, giao tiếp kém, hay cục cằn nổi nóng và tiêu hoang nữa. Anh làm nghề thiết kế đồ họa, kiếm kha khá nhưng chả tiết kiệm được xu nào.
Ai cũng nghĩ cái nết như anh tôi thì “có ma mới thèm lấy”. Vậy mà đùng cái anh tôi cưới vợ, thậm chí cả nhà tôi kinh ngạc khi trông thấy diện mạo chị dâu tương lai. Hóa ra chị ấy là đồng nghiệp của anh, vừa xinh đẹp lại vừa khéo léo.
Tôi tưởng chị dâu đồng ý cưới anh vì chấp nhận được hết thói xấu của anh. Nào ngờ đâu chị chẳng hay biết gì. Dọn về sống với nhau chị mới phát hiện ra anh tôi ở bẩn, lười đánh răng, 1 tuần tắm 2 lần, và ti tỉ cái kinh khủng khác nữa. Gần như ngày nào chị cũng nhắn tin than thở kể xấu chồng với tôi. Giờ con anh chị đã 2 tuổi, tôi cũng chuyển vào tận Sài Gòn rồi mà hàng ngày vẫn phải nghe 7749 chuyện về anh trai.

Thực ra có một số tật anh tôi đã sửa đổi. Nhưng cơ bản thì nhiều thói xấu vẫn y nguyên. Đơn cử như cái tính vô tâm càng ngày càng nặng, chị dâu dọa bỏ bao lần anh tôi vẫn không chừa. Để rồi hôm nay xảy ra một biến cố lớn, có vẻ như anh tôi có nguy cơ phải ra tòa ly dị đến nơi.
Số là sáng nay tôi vừa đến công ty đã nhận một cuộc gọi từ bố. Bố run run nói chị dâu bị tai nạn, một cậu shipper đi ẩu vượt đèn đỏ khiến chiếc ô tô ngược chiều phanh không kịp, đánh lái trượt sang đường đâm thẳng vào đoàn xe đang đứng trong đó có chị dâu tôi. Nghe bảo chị bị kẹp chân, rách đùi, còn bị mảnh vỡ từ ô tô văng rách mặt nữa.
Mẹ tôi nhận được điện thoại người đi đường gọi báo xong thì hoảng hốt chạy ra chỗ con dâu ngay. Bố tôi thì già rồi nên cũng hơi lúng túng, tôi phải bảo bố bình tĩnh để tôi gọi cho anh trai.
Bình thường anh tôi xuất hiện rõ nhanh mà đúng lúc có sự cố thì gọi 4 lần anh mới nghe máy. Giọng anh cực kì khó chịu với tôi, như kiểu đang bận làm gì xong bị tôi làm phiền vậy. Nhưng lúc ấy tôi chẳng hơi đâu mà tính toán với anh, tôi nói nhanh tình hình chị dâu bị tai nạn và bảo anh đến bệnh viện xem như nào.
Tưởng anh sẽ lo lắng đứng dậy ngay nhưng không, anh hỏi tôi chị bị nặng hay nhẹ. Tôi bảo hình như may không gãy chân, song cũng bị thương nên mẹ đã chạy đến trước rồi.
Nào ngờ anh trai tôi thủng thẳng đáp câu khiến tôi lạnh đơ cả mặt: “Thế thì không nặng đến nỗi phải gấp, có chết người đâu mà gọi giục cuống lên”. Hóa ra anh đang bận ngồi uống cà phê với đồng nghiệp, đang buôn chuyện rôm rả nên không muốn đứng lên!
Tôi tức đến nghẹn cả cổ. Là vợ của anh, là mẹ của con anh gặp tai nạn, thế mà anh cứ dửng dưng như không! Nếu chẳng phải vì ở xa thì tôi đã chạy đến chỗ chị dâu ngay rồi. Nặng nhẹ gì thì giờ chị cũng cần người thân bên cạnh. Thế mà anh dội gáo nước lạnh vào lòng tôi, khiến tôi cảm thấy thất vọng vô cùng.
Biết tính anh mình nên tôi chẳng thèm nói thêm câu nào nữa. Tôi vội gọi cho chị dâu xem tình hình như nào, sốt ruột đợi đến 5-7 cuộc chị mới nghe máy. Biết chồng không tới nên chị chỉ cười rồi cúp máy.
Một lát sau băng bó xong thì mẹ tôi chở chị dâu về nhà. Chị nhắn cho tôi mấy dòng khiến nước mắt tôi cứ trào ra như suối.
“Hôn nhân giống như một đôi giày. Nếu cả đời khó chịu vì một đôi giày không vừa chân, chấp nhận sứt sẹo chảy máu đau đớn bực mình để giữ giày lại, thì thà quẳng nó đi kiếm đôi khác còn hơn. Không thì đi chân trần tự do, đâu có ai chết vì đi chân đất. Phải không em?”.
Tôi biết chị dâu nói vậy nghĩa là sự thờ ơ của anh trai mình hôm nay đã chạm đến giới hạn cuối cùng của chị rồi. Có lẽ chị không muốn tiếp tục sống cùng anh ấy nữa. Không dưới chục lần chị bảo sẽ ly hôn, chắc lần này chị sẽ làm thật. Tôi chẳng còn từ nào để biện minh giúp anh trai nữa. Nghĩ đi nghĩ lại thì người không biết trân trọng gia đình như anh ấy sống một mình chắc sẽ hợp hơn…
Cưới vợ hơn mình 37 tuổi, chàng trai trẻ khiến mạng xã hội "dậy sóng"
Chuyện vợ chồng - 5 giờ trướcMạng xã hội đang lan truyền chóng mặt câu chuyện tình yêu đặc biệt của cặp đôi "vợ 63 - chồng 26", thu hút hàng trăm nghìn lượt xem với nhiều ý kiến trái chiều.
Yêu người lính: ‘Yêu kỷ luật, sự hy sinh và cả những khoảng trống khi anh vắng nhà’
Chuyện vợ chồng - 19 giờ trướcGĐXH - Có những cuộc hôn nhân chẳng phô trương nhưng bền bỉ như cách người ta âm thầm đi cùng nhau qua những tháng ngày xa cách. Với Hoàng Kiều Vân (27 tuổi, ở Nghệ An), hành trình yêu và làm vợ một người lính là hành trình cô được học về lòng kiên nhẫn, sự thấu hiểu và trưởng thành.
Tái hôn với con trai của bạn thân, tưởng hôn nhân "lép vế" mà được chồng trẻ trao gần 4 tỷ sính lễ, bao năm vẫn nghiện vợ không rời
Chuyện vợ chồng - 1 ngày trướcKhi ấy, không ai có thể nghĩ rằng, cậu bé năm xưa sẽ trở thành chồng của Anna sau này.
Muốn gia đình bình yên, đừng bỏ qua điều quan trọng này
Gia đình - 1 ngày trướcGĐXH - Gia đình chỉ thực sự là nơi để trở về khi mỗi người được tôn trọng và có không gian riêng. Thế nhưng, không ít mâu thuẫn lại bắt nguồn từ sự quan tâm quá mức. Vậy làm thế nào để giữ gìn sự bình yên trong gia đình mà không làm tổn thương nhau?
Chồng kiện vợ vì không chịu hiến gan cứu mình
Chuyện vợ chồng - 4 ngày trướcNgười đàn ông Hàn Quốc đệ đơn kiện vợ với cáo buộc “bỏ rơi một cách ác ý” sau khi cô từ chối hiến một phần gan để cứu sống anh.
Người vợ đặt tấm biển 'tiểu tam' tại lễ tốt nghiệp gây xôn xao mạng xã hội
Chuyện vợ chồng - 6 ngày trướcBuổi lễ tốt nghiệp của một trường đại học gây sốt mạng xã hội khi một nữ sinh nhận tấm biển chúc mừng ghi chữ ‘kẻ phá hoại gia đình người khác’, đặt ngay trước cửa khách sạn nơi sự kiện diễn ra.
Chú rể Đồng Nai tiết lộ hậu trường bộ ảnh ‘Thầy cô cưới nhau’ gây sốt mạng
Chuyện vợ chồng - 1 tuần trướcBộ ảnh ‘Thầy cô cưới nhau’ giữa sân trường ở Đồng Nai ra đời từ một câu hỏi hồn nhiên của học trò và được thực hiện ngẫu hứng, nhanh chóng gây sốt nhờ sự giản dị và cảm xúc chân thật.
Vợ bất ngờ trở về, chồng đẩy nhân tình ra ngoài cửa sổ tầng 10 để chạy trốn
Chuyện vợ chồng - 1 tuần trướcVideo ghi lại cảnh cô gái đu mình ngoài cửa sổ tầng 10 để tránh vợ của nhân tình khiến mạng xã hội xôn xao.
Cô gái cưới ân nhân cứu mình 17 năm trước, viết tiếp chuyện tình cảm động
Chuyện vợ chồng - 1 tuần trước17 năm sau thảm họa động đất, số phận đưa họ đến với nhau, trở thành vợ chồng. Cả hai coi nhân duyên này chính là định mệnh của cuộc đời.
Vào Nam ra Bắc theo đuổi cô em nhà đối diện, chàng trai Thanh Hóa nhận trái ngọt
Chuyện vợ chồng - 2 tuần trướcChuyện tình lãng mạn của cặp đôi hàng xóm, hai nhà đối diện nhau đã mở ra chương mới với đám cưới đẹp như cổ tích.
Muốn gia đình bình yên, đừng bỏ qua điều quan trọng này
Gia đìnhGĐXH - Gia đình chỉ thực sự là nơi để trở về khi mỗi người được tôn trọng và có không gian riêng. Thế nhưng, không ít mâu thuẫn lại bắt nguồn từ sự quan tâm quá mức. Vậy làm thế nào để giữ gìn sự bình yên trong gia đình mà không làm tổn thương nhau?


