Chọn chồng theo tiêu chuẩn: Nhà mặt phố, lương 40 triệu, đêm tân hôn mới ngất lịm vì sự thật
“Xinh đẹp, gia đình khá giả, có trình độ, tôi đạt được mục tiêu “tìm thiếu gia giàu có, bố làm to, nhà mặt phố”. Nhưng ngay đêm tân hôn, chứng kiến chồng làm một việc khiến tôi hét lên và ngất xỉu” – cô gái xinh đẹp quê Nghệ An đã tâm sự.
Tôi ở tỉnh lẻ nhưng bố mẹ tôi làm nghề buôn bán nên kinh tế gia đình rất khá giả. Bố mẹ tôi cũng chiều chuộng con gái cưng, đầu tư cho tôi học văn hoá, học mỹ thuật, âm nhạc, khá toàn diện. Đến tuổi 16, khi bạn bè còn để mặt mộc, mặc đồng phục thì tôi đã được mẹ chi tiền mua kem dưỡng da, phấn trang điểm, quần áo đẹp, đắt tiền. Mẹ bảo đời con gái chỉ có thì, cần phải đầu tư mới có thể kiếm được tấm chồng tử tế.

Trước khi tôi lên đường ra Thủ đô học đại học, cha mẹ dặn dò rất kỹ : “Con chỉ được yêu người nào là người Hà Nội, có nhà riêng đàng hoàng, không được yêu trai tỉnh lẻ nghèo rớt mồng tơi. Xinh gái như con thừa sức lấy được một anh chàng giàu có, thậm chí là đại gia ở thủ đô, nên con phải xác định rõ ràng tiêu chuẩn chọn người yêu như vậy. Đừng đưa một anh người yêu nghèo kiết xác ở tỉnh khác về đây, bố mẹ không đồng ý thì đừng có trách”.
Tôi nghĩ cha mẹ nói không sai. Lấy chồng giàu có nhà cao cửa rộng, xe cộ đàng hoàng, mỗi khi về quê, ô tô đậu cửa, cha mẹ cũng mát mặt, bõ công nuôi con ăn học nên người. Họ hàng ai cũng mong tôi lấy chồng giàu và thành đạt ở Thủ đô, sau này con cái họ lớn lên còn có chỗ nhờ vả. Hơn nữa tôi quen tiêu tiền, nếu kiếm một anh chàng nhà nghèo, trắng tay chắc không thể chịu được.
Chính vì tìm chồng dựa trên những tiêu chí như thế nên tôi đã từ chối nhiều chàng trai tử tế, tôi khá thích họ nhưng chỉ làm bạn, không thể đi đến “chung kết” được. Nhiều chàng sau khi nghe quan điểm “chồng phải đủ tiêu chuẩn: có nhà mặt phố, xe bốn bánh, lương 30 -40 củ” của tôi thì đều lặng lẽ rút lui.
Tôi xinh, tôi có quyền nên dù tình duyên chậm nhưng tôi vẫn quyết tâm tìm được chàng hoàng tử của mình. Cho đến gần khi ra trường, tôi mới nhận lời yêu anh. Anh rất rộng tay tiêu tiền, mua quà cáp, dẫn tôi đi chơi nhiều resort nổi tiếng.
Ngay từ lần đầu tiên, anh đưa tôi về giới thiệu với gia đình, tôi đã choáng ngợp trước cơ ngơi khang trang nhà anh. Anh giới thiệu bố anh là Giám đốc một công ty lớn, mẹ làm trưởng phòng kế toán. Nhà anh không có con gái chỉ có hai anh em đều đẹp trai như tượng, tán gái như gió. Người anh đã có vợ con, còn người yêu tôi là em.

Chúng tôi đi đến đâu thiên hạ cũng khen "trai tài gái sắc". Bố mẹ anh cũng rất quý mến tôi, xoắn xuýt hỏi bao giờ tôi ra trường để làm đám cưới ngay để anh sớm yên bề ra thất, chỉn chu làm ăn. Mẹ anh hứa, sau cưới sẽ cho chúng tôi một căn hộ lớn và một số vốn để làm ăn.
Anh lái ô tô đưa tôi về quê, cả nhà tôi đều vui mừng khi thấy anh vừa đẹp trai cao ráo lại vừa giao tiếp giỏi. Nghe anh nói, con chuột trong lỗ cũng phải bò ra. Khi biết bố anh là Giám đốc công ty lớn thì cả họ tôi đều mừng. Hơn ba tháng sau chúng tôi làm đám cưới.
Đêm tân hôn tôi nghĩ đời mình như thế này là mãn nguyện, cứ như là có giời sắp đặt cả. Tôi chìm vào giấc mơ hạnh phúc đến khoảng 3 giờ sáng mới chợt tỉnh, mở mắt nhìn không thấy chồng đâu.

Bỗng tôi giật thót tim khi thấy anh đang ngồi im như bức tượng trong bóng tối ở cuối phòng. Tôi không dám cựa chỉ hé mắt nhìn. Qua ánh đèn đầu giường lờ mờ, tôi thấy anh cuộn một tờ giấy nhỏ, đặt mũi rồi cúi xuống, hít một hơi dài một đám bột trắng trên bàn. Sau đó anh nằm vật ra sopha mãn nguyện. Đúng như cảnh nghiện hút mà tôi đã thấy nhiều trong phim.
Tôi nghẹt thở bàng hoàng biết là mình vô phúc rồi và tôi ngất lịm đi không biết gì nữa...
Tỉnh dậy, tôi điên cuồng la hét, chất vấn thì anh “ngả bài” thẳng. Anh cho biết, anh đã nghiện heroin gần 10 năm, giờ bỏ rất khó. Còn tôi cũng đừng nghĩ đến việc bỏ chồng vì anh đeo bám tôi đến cùng, sẽ trả thù tôi. Nếu tôi ngoan thì bố mẹ anh sẽ kiếm cho tôi một công việc tốt. Nhưng với điều kiện tôi phải giả vờ là anh đã cai nghiện thành công, để anh moi một mớ tiền của “ông bà bô” để ăn chơi cho sướng.
Tôi rất sợ hãi, rất rối trí. Cả cuộc đời tôi chẳng nhẽ “bay theo khói thuốc” hay sao?
Theo Dân Việt
Bức xúc vì hàng xóm nhờ đón con cả tháng, đi chợ hộ không trả tiền còn chê
Tâm sự - 14 giờ trướcNgười thì nhờ đón con suốt tháng, người dặn mua giúp mớ rau, con cá nhưng chê bôi và không chịu trả tiền. Khi tôi từ chối khéo thì hàng xóm tỏ thái độ ra mặt, nói tôi “sống đừng chỉ nghĩ đến mình”.
Chồng 1m82 kiếm tiền giỏi vẫn phải nhịn vợ như 'nhịn cơm sống'
Tâm sự - 14 giờ trướcGĐXH - Tôi chỉ muốn góp ý cho vợ học hỏi thêm kỹ năng trong cuộc sống để biết cách nuôi dạy con, ứng xử với cha mẹ, anh em cho trọn. Nhưng toàn phản tác dụng, lại cãi nhau khóc lóc rất mệt.
Họp lớp 25 năm, 20 người tái mặt vì hóa đơn bữa nhậu: Đi về đồng loạt rời nhóm
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Buổi họp lớp của nhóm bạn học lại trở thành bài học đắt giá về sĩ diện và ứng xử nơi bàn tiệc.
Nhiều người tưởng tôi bị con bỏ, nhưng thực tế viện dưỡng lão lại là lựa chọn tốt nhất đời tôi
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Ở tuổi 75, thay vì sống cùng con cháu như nhiều người cao tuổi khác, tôi lại chủ động chọn viện dưỡng lão làm nơi an dưỡng cuối đời.
Cầm 200 nghìn đi đám giỗ, thông gia nghèo bất ngờ khi gia chủ trả lại phong bì
Tâm sự - 1 ngày trướcMột số khách mời ở xa đến dự đám giỗ có đôi chút bất ngờ nhưng những người hàng xóm, bà con thân thiết của chủ nhà thì vui vẻ nhận lại phong bì sau khi kính lễ.
Đi xem mắt 3 lần mà lần nào tôi cũng trở về trong hụt hẫng, đàn ông thời nay sao vậy?
Tâm sự - 2 ngày trướcTôi không biết làm thế nào mới có thể tìm được người phù hợp với yêu cầu của mình.
Cùng mức lương gần 20 triệu/tháng nhưng vợ chẳng giữ được đồng nào còn chồng thì vẫn nguyên xi: Mâu thuẫn bùng nổ
Tâm sự - 2 ngày trướcVậy mới thấy, việc minh bạch tài chính trong gia đình là điều rất quan trọng và thể hiện sự tin tưởng, chia sẻ với nhau.
Mẹ đi lấy chồng, bố tôi nói 1 câu khiến cả hội trường bật khóc
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - "Cả một đời này tôi nợ cô ấy hai chữ hạnh phúc. Tôi hi vọng cả quãng đường còn lại của cô ấy sẽ toàn là tiếng cười khi ở bên anh" - bố nói tại hôn lễ của mẹ tôi.
Tôi đang phải 'trả nghiệp' vì bỏ người yêu trong lúc nhập viện cấp cứu?
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Anh thức khuya dậy sớm, làm 2-3 công việc để cố gắng lo cho tương lai hai đứa. Đến lúc anh ngã quỵ, phải nhập viện cấp cứu vì suy thận, tôi đã bỏ lại anh tự xoay xở với bệnh tật.
Trót khoe chồng là giám đốc, cô gái 'khốn khổ' với đồng nghiệp
Tâm sự - 2 ngày trướcMột lần, khi đồng nghiệp hỏi thăm, tôi buột miệng kể, chồng mình là giám đốc công ty bất động sản và hai vợ chồng đang chờ năm đẹp để sinh con. Tôi không ngờ thông tin này lại khiến cuộc sống công sở của mình trở nên "khốn khổ".
Nhiều người tưởng tôi bị con bỏ, nhưng thực tế viện dưỡng lão lại là lựa chọn tốt nhất đời tôi
Tâm sựGĐXH - Ở tuổi 75, thay vì sống cùng con cháu như nhiều người cao tuổi khác, tôi lại chủ động chọn viện dưỡng lão làm nơi an dưỡng cuối đời.