Có phải ‘người mình yêu hạnh phúc thì ta cũng hạnh phúc?’
Có phải vì yêu nên ta luôn mong cho người mình yêu được vui vẻ, hạnh phúc? Và khi chứng kiến người mình yêu hạnh phúc thì cũng có nghĩa chúng ta cũng hạnh phúc?
Sẽ rất đúng như vậy nếu một khi người mình yêu hạnh phúc bên ta nhưng sẽ trở thành vô cùng đau đớn và hờn tủi khi người đó hạnh phúc bên người khác…
Hai người chia tay nhau vì đêm đã khuya, họ phải tạm biệt nhau rồi. Ngày mai, gia đình họ đi chơi ở Sapa. Khi biết điều đó, tôi khẽ gật đầu và bảo “đúng, giờ đến đó chắc vui lắm đây. Vui vẻ nhé”.
Chỉ vừa dứt lời thôi, tôi thấy trong lòng nỗi buồn như trào dâng. Buồn vì tôi là người ngoài cuộc. Suy cho cùng, tôi chẳng là gì trong cuộc sống của người kia. Dù vừa mới đây thôi, hai người gần gũi thân thiết là thế, giờ đã trở thành xa lạ, thậm chí hoàn toàn đứng bên ngoài cuộc sống của nhau. Cả gia đình họ sẽ rất vui vẻ bên nhau và ở đó không còn có chỗ dành cho tôi, một chút cũng không.
Người đó dường như nhận ra nỗi buồn đó nên khẽ bảo “đừng như thế nữa, mình vẫn đang bên nhau mà”.
Đúng! Chúng ta đang bên nhau, đang hiện hữu bên nhau. Nhưng chúng ta bên nhau được bao lâu? Một giờ hay hai giờ trong một tuần, thời gian còn lại là của gia đình, bạn bè và những người thân của người đó. Và tôi, chỉ là người mà chiếm được họ trong khoảng thời gian vô cùng ngắn ngủi ấy mà thôi.

Ảnh minh họa
Bất giác, tôi thấy khoảnh khắc cô đơn chế ngự. Tôi không thể thoát được ý nghĩ đó bởi sự bế tắc, cảm thấy bản thân thừa thãi trong cuộc sống của người đó. Nỗi cô đơn thì đáng sợ lắm, nhất là với một người nhạy cảm đến thế cơ mà. Cô đơn bởi cảm giác bi quan trong nỗi hờn ghen cứ xâm chiếm và ngự trị mãi. Đau lắm, xót xa lắm nhưng sao lòng vẫn cứ hoài tình nhân.
Tôi mong muốn người mình yêu thương có được hạnh phúc, vui vẻ nhưng khi chứng kiến họ hạnh phúc thì nỗi cô đơn lại trào dâng, trái tim như có ai đó đang bóp nghẹt, nỗi tủi thân dâng lên tột đỉnh.
Ngày hôm sau, mặc dầu bị công việc cuốn hút nhưng chỉ được một lúc, ý nghĩ về người lại hiện trong tâm trí tôi. Thực lòng, người đó chẳng có lỗi gì cả bởi hai người đã ngầm thỏa thuận không làm gì để ảnh hưởng đến cuộc sống của nhau. Tôi biết và chấp nhận mà, vậy thì cớ gì mà giờ lại buồn đến thế?
Gạt nỗi mông lung đó sang một bên, tôi tập trung vào công việc và tâm trạng có vẻ khá hơn vào buổi chiều tối. Sau khi cơm nước xong, tôi có chút thời gian lên mạng đọc báo và lướt FB. Vào FB, từ nick của một người quen, tôi bắt gặp hình ảnh Sapa rực hoa và thấp thoáng bóng (dù rất mờ ảo nhưng tôi vẫn nhận ra) người đó cùng gia đình đang vui vẻ trong một khung cảnh lãng mạn. Trông họ thật hạnh phúc, mãn nguyện trên một nền đầy thơ mộng của chiều Sapa.
Bất giác, trong tim tôi nhói đau! Sự cô đơn lên đến đỉnh điểm. Tôi muốn bật khóc vì đâu có cách nào khác? Đâu có thể trách ai? Cảm giác của tôi lúc này là giật mình vì phải đối diện với bản thân, tự vẫy vùng trong những bế tắc, cô đơn trong mối quan hệ đó.
Đêm đến, giấc ngủ mãi chẳng tìm được. Có lúc thiếp đi nhưng rồi choàng tỉnh đột ngột, những nỗi lo lắng bất an trong tâm hồn cứ thế dần biến thành sự trầm mặc của không gian. Tôi bỗng thấy một sự sợ hãi cuộn trào bởi đã chứng kiến người đó đang hạnh phúc cùng gia đình của mình, còn gia đình tôi thì sao? Lúc nào cũng chỉ là những cãi vã, buồn rầu, chán nản, tẻ nhạt… thì lấy đâu ra mà có những phút giây nồng ấm như gia đình họ.
Tôi thấy cõi lòng mình lạnh giá, giật mình khi nhìn thấu đáy sâu trong tim, thèm cảm giác hạnh phúc như gia đình họ biết nhường nào, ý nghĩ đó như muốn làm nổ tung, vỡ òa. Tôi thấy mình thật ra rất đáng thương, muốn thoát khỏi sự cô đơn, nhưng làm cách nào để rũ bỏ đi cảm giác ấy đây? Xúc cảm không thể ép buộc, tôi không thể ép bản thân yêu một người mà mình cảm thấy không còn tình cảm nữa bởi đã ngập sâu trong những tổn thương rỉ máu.
Nhưng để chọn giải pháp bên người đó cũng không thể khả thi bởi họ đâu có đánh đổi gia đình của mình để lấy tôi. Biết thế nên tôi chọn cách sống chung với cô đơn trong mối quan hệ với người là vì vậy đó. Nhưng sự thật luôn nghiệt ngã, tôi đâu thể vui và hạnh phúc trong hoàn cảnh như vậy.
Cuối cùng, tôi phải học cách chế ngự nỗi cô đơn và có lẽ đây là giải pháp để cứu rỗi tâm hồn mình, để đừng bị quá tuyệt vọng, để khi nhìn thấy nghiệt ngã đó cũng đừng quá chán nản. Phải rồi, tôi phải tìm cách để sống trong cô đơn như thế đó! Sự tủi thân cũng theo đó mà được chế ngự một cách tối đa…


Mới cưới hơn tháng mà vợ tôi đã khiến cả nhà chồng chết điếng, hàng xóm cũng mất ăn mất ngủ theo
Tâm sự - 12 giờ trướcTôi không thể chịu được nữa. Tôi lái xe về nhà vợ tìm thì mẹ vợ khóc lóc bảo không biết gì.

Chồng tậu xe 2 tỷ thì kêu hợp lý trong khi tôi mua máy hút bụi có 8 triệu cũng bị càu nhàu
Tâm sự - 18 giờ trướcNgọc Anh nghẹn: "Kể cả chuyện nhỏ như đặt lịch đi du lịch, em cũng phải xin phép trước".

Làm giúp việc tháng nào cũng được thưởng thêm 2 triệu, ăn ngon, điều hòa bật cả đêm nhưng tôi vẫn muốn nghỉ vì sợ cảnh sáng sớm ở nhà chủ
Tâm sự - 1 ngày trướcTôi không biết có nên tiếp tục sống giữa những tiếng gào thét để đổi lấy mấy đồng lương cho con cháu mình.

Mẹ chồng vừa qua đời, tôi gục ngã khi phát hiện những thứ này trong ngăn tủ bí mật của bà
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Tôi từng cho rằng mẹ chồng là người ích kỷ, chỉ biết bản thân mình nên luôn đối xử tệ bạc với bà. Nhưng hóa ra tôi đã nhầm.

Tôi sốc và ám ảnh khi phát hiện quá khứ của vợ sau 4 năm kết hôn
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Tôi không dám trách vợ, vì đó là chuyện quá khứ, trước khi chúng tôi đến với nhau. Nhưng thú thật, trong lòng vẫn thấy tổn thương, ghen tuông và có chút nghi ngờ về tình cảm cô ấy dành cho tôi.

Vợ có tình trẻ, chồng làm 1 việc mà ít người đàn ông nào dám làm
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Nhiều lúc tôi nghĩ, không hiểu sao vợ tôi lại ngoại tình với một người đàn ông kém 6 tuổi, không có gì trong tay, nhà cũng không giàu, lại lông bông...

Biết vợ tháng nào cũng gửi tiền về cho nhà ngoại mà tôi phải im lặng, vì sợ cô ấy tức lên liền ly hôn
Tâm sự - 1 ngày trướcTôi là một người chồng làm ra tiền nhưng không được biết tiền đi đâu.

'Mình có nên ly hôn?' - Đáp án nào cho 1 người phụ nữ đang khốn khổ, bế tắc như tôi?
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - "Mình có nên ly hôn?" - Đây là câu hỏi tôi đã hỏi biết bao người rồi. Người khuyên dừng lại, người khuyên nhẫn nhịn, nhưng tôi thì không biết phải làm sao?

Cướp chồng người, 3 năm sau tôi nhận nỗi đau thấu trời
Tâm sự - 1 ngày trướcTôi từng tự hào khi có được tình yêu của người đàn ông đã có vợ, có con. Tôi cho rằng mình giỏi vì có năng lực điều khiển người đàn ông ấy cho đến khi chính tôi bị phản bội.

Đi ăn cưới chị họ, ngờ đâu vừa nhìn thấy phù rể, tim tôi điếng lặng
Tâm sự - 1 ngày trướcTôi tìm cách tránh mặt anh nhưng lại bị chính chị Thủy - cô dâu - gọi ra ngồi cùng bàn với dàn phù dâu phù rể trong bữa tiệc.

Làm giúp việc tháng nào cũng được thưởng thêm 2 triệu, ăn ngon, điều hòa bật cả đêm nhưng tôi vẫn muốn nghỉ vì sợ cảnh sáng sớm ở nhà chủ
Tâm sựTôi không biết có nên tiếp tục sống giữa những tiếng gào thét để đổi lấy mấy đồng lương cho con cháu mình.