Mẹ bỏ đi từ khi tôi học lớp 5, nhiều năm sau trở lại để bắt con gái báo hiếu, không được như ý liền thẳng tay ném ghế vào đầu tôi
Không phải mẹ nào cũng yêu con và cũng không phải đứa trẻ nào cũng được mẹ yêu thương.
Mỗi đứa trẻ sinh ra đều mong muốn được sống trong tình yêu thương của gia đình, thế nhưng không phải lúc nào may mắn cũng xuất hiện với tất cả mọi người. Không phải mẹ nào cũng yêu con và cũng không phải đứa trẻ nào cũng được mẹ yêu thương. Cuộc đời tôi lại trải qua những cung bậc cảm xúc trái ngược, nơi mà tình mẫu tử thiêng liêng nhất cũng trở nên xa vời. Chuyện con yêu con ghét trong nhà chẳng phải chuyện xa lạ gì nhưng tôi đọc và được nghe nhiều chuyện rồi, cùng lắm thì chỉ là đứa trẻ này được yêu thương chiều chuộng hơn đứa trẻ khác mà thôi, dù gì cũng là đứa con bố mẹ dứt ruột sinh ra, làm sao có thể không yêu thương cho được.
Thế nhưng mẹ tôi lại là trường hợp lạ kỳ nhất trên đời mà tôi được biết. Mẹ tôi nghiệt ngã với tôi - đứa con đầu lòng chính bà sinh ra.
Mẹ từng nói thẳng với tôi là mẹ ghét con gái, vì tôi là con gái nên mẹ không yêu thương nổi là điều bà không kiểm soát được, yêu ghét là cảm xúc của con người và mẹ tôi thấy ghét tôi đơn giản vì bà có cảm xúc ấy mà thôi, chẳng vì lý do nào khác.
Năm tôi học lớp 5, khoảnh khắc mẹ bế em trai theo và bỏ đi như cắt đứt mọi liên kết với tôi, đã khắc sâu vào tâm trí tôi như một vết thương không bao giờ lành. Tôi ở lại với ông bà nội - những người già yếu nhưng lại phải gánh vác trách nhiệm nuôi dưỡng tôi. Bố tôi tuy vẫn chu cấp cho tôi hàng tháng nhưng sau này ông cũng có gia đình riêng, tôi chính thức trở thành đứa trẻ dư thừa trên đời.
Khi tôi bắt đầu bước vào tuổi trưởng thành, tôi đã từng tưởng mình sẽ bắt đầu được viết lên những trang sách mới với những giấc mơ và hoài bão của riêng mình. Nhưng khi tôi cầm tờ giấy báo thi đại học trên tay, mẹ tôi lại bất ngờ xuất hiện sau nhiều năm bặt vô âm tín.
Những tưởng mẹ về ít nhất tôi được an ủi phần nào sau những năm tháng sống trơ vơ 1 mình. Nhưng không, lần này không phải để động viên, mà là để ngăn cản tôi. Em trai tôi mắc ung thư máu, bà muốn tôi bỏ thi đại học, lên Hà Nội để ở viện chăm sóc em. Mẹ tôi yêu cầu tôi chứ không phải là nhờ vả, thái độ của bà lạnh lùng và như thể nghĩa vụ của tôi là phải lên chăm sóc em, nếu tôi không làm thì tôi như 1 kẻ có tội.
Ông bà nội nhất quyết không đồng ý, bà nội tôi quyết liệt đến mức gọi cả cán bộ thôn xuống để đuổi con dâu cũ đi. Nếu không có ông bà đùm bọc, che chở thì chắc giờ này tôi là 1 đứa con gái thất học rồi.
Tốt nghiệp ra trường, tôi đã cố gắng không để những đau khổ của tuổi thơ ám ảnh mình. Tôi xin được 1 công việc khá ổn định và cố gắng xây dựng cuộc sống của riêng mình. Khoảng thời gian này em trai tôi mất và mẹ tôi tiếp tục tái hôn với người chồng thứ ba.
Tôi đã quên đi rằng trên đời này mình còn 1 người mẹ, chỉ muốn yên ổn sống tốt cho chính mình nhưng lúc này, một lần nữa mệ tôi lại xuất hiện. Lần này, bà muốn tôi từ bỏ công việc để về quê giúp bà bán hàng. Đây là cửa hàng kinh doanh của gia đình chồng mẹ, ở đó toàn những người xa lạ với tôi, hơn nữa tôi đang có công việc và cuộc sống ổn định, tại sao tôi lại phải từ bỏ để về quê phục vụ những người xa lạ?
Tôi không đồng ý và thẳng từng từ chối, ngay lập tức mẹ chửi mắng tôi bằng những ngôn từ chợ búa, tục tĩu nhất. Miệng chửi, tay và vơ ngay cái ghế nhựa ném thẳng vào đầu tôi. Đầu tôi bị thương, máu chảy thấm cả vào áo nhưng mẹ mặt lạnh tanh như không có gì, thậm chí còn mắng nhiếc, trách móc.
Tất cả những đau đớn - về cả tinh thần và thể xác - đã đẩy tôi đến quyết định cắt đứt mọi quan hệ với mẹ. Dù sao, tôi cũng chỉ là một mảnh ghép lạc lõng, một đứa trẻ không bao giờ cảm nhận được tình thương từ người mẹ của mình. Tôi biết, để bảo vệ mình và tìm kiếm hạnh phúc, đôi khi tôi phải học cách từ bỏ những thứ tưởng chừng như quan trọng nhất.
Sau đó, tôi tự túm lấy 1 cái khăn rồi bưng vết thương tự mình đến viện. Vết thương sâu và dài trên trán khiến tôi phải khâu 12 mũi. Vết sẹo ấy đến giờ vẫn còn rất rõ nét như thể nhắc nhở tôi phải yêu thương bản thân mình hơn. Vài năm sau đó cũng có thêm 1 số lần mẹ tìm đến tôi, vẫn thái độ như cũ chỉ khác là lúc này với tôi chẳng còn chút tình nghĩa nào động lại để nín nhịn nữa.
Hiện tại, tôi và mẹ là 2 người xa lạ, tôi lấy chồng cũng không hề có mặt mẹ. Có 1 lần mẹ bị tai nạn gãy ống đồng phải nằm viện gần 1 tháng, chồng mới của bà gọi điện nhờ tôi vào chăm sóc, tôi thậm chí còn không buồn lên tiếng từ chối, chỉ âm thầm tắt máy và chặn số mà thôi...
Một bức ảnh đồng nghiệp gửi sếp khiến tôi mang tiếng tham tiền, không ngờ tin đồn ấy lại khiến mẹ chồng hiểu lầm, cả gia đình lao đao
Tâm sự - 2 giờ trướcBuổi tối, mẹ chồng gọi tôi xuống bếp, giọng nghiêm lại: "Con làm kế toán mà lại dính chuyện tiền nong gì đấy à?".
Cố cãi bố mẹ để chạy theo tình yêu, 3 năm sau, tôi đau đớn hối hận vì không còn cơ hội để báo hiếu
Tâm sự - 4 giờ trướcGĐXH – Mấy năm qua, tôi không dám về quê, chỉ thỉnh thoảng gọi điện về hỏi thăm bố mẹ. Lần nào tôi cũng tỏ ra cuộc sống của mình đang rất ổn, song mỗi lần cúp máy, tim tôi lại nhói đau.
Sau ly hôn, chồng cũ vẫn nhắn tin bảo “chỉ muốn ôm em một lát cho đỡ trống trải” khiến tôi rợn tóc gáy
Tâm sự - 8 giờ trướcGiờ đây, mỗi khi thấy Hưng lại đăng thêm một bức ảnh “tự sự”, tôi không còn run rẩy hay bối rối nữa.
Mỗi tháng chồng gửi hàng chục triệu đồng cho bố mẹ, khi biết việc ông bà đã làm, tôi uất ức tận xương tủy
Tâm sự - 16 giờ trướcTối hôm đó, tôi dọn đồ sang phòng con ngủ, nói rằng tôi cần thời gian suy nghĩ.
Sống chung với mẹ chồng, tôi phát hiện bí mật động trời bà giấu trong góc tủ
Tâm sự - 1 ngày trướcBí mật "động trời" này không phải là một sự phản bội, mà là một sự hy sinh thầm lặng đến tàn nhẫn.
Dẫn người yêu đẹp trai, giàu có về ra mắt vẫn bị bố mẹ phản đối, ít lâu sau tôi phải thừa nhận: Bố mẹ luôn đúng!
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH – Ngay khi chứng kiến thái độ của người yêu và cả nhà anh, tôi nhận ra, có lẽ bố mẹ tôi nói đúng. Tất cả những điều tôi từng cho là định kiến hóa ra lại là trải nghiệm và sự thấu hiểu của bố mẹ.
Tôi biếu mẹ chồng 10 triệu, một tuần sau thấy bà đăng ảnh đi du lịch cùng con dâu mới
Tâm sự - 1 ngày trướcNhưng một tuần sau, khi mở Facebook, tim tôi như bị ai bóp nghẹt.
Cha 91 tuổi, tôi nghỉ việc về chăm rồi phải bật khóc đưa ông vào viện dưỡng lão
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Chỉ sau nửa năm, tôi phải đưa ra quyết định khiến bản thân day dứt nhất trong đời: gửi cha vào viện dưỡng lão.
10 năm làm dâu hào môn tôi hiểu ra: Người yêu thật lòng sẽ cho bạn đôi cánh, không phải tổ ấm trong chiếc tạp dề
Tâm sự - 1 ngày trướcCâu nói ấy, với Vân là một động lực to lớn, nó giúp cô biến quá khứ thành bàn đạp bứt tốc tới tương lai.
Yêu nhau 3 năm, tôi đành chia tay khi nhà gái thách cưới 500 triệu đồng
Tâm sự - 2 ngày trướcGia đình bạn gái bảo nếu không đưa đủ số tiền thách cưới 500 triệu đồng thì tôi không xứng đáng, không đủ năng lực chăm sóc con gái họ nốt phần đời còn lại.
Lễ mừng thọ mẹ làm 80 mâm nhưng làng xóm không ai đến: Bài học cho cô gái lấy chồng giàu từng được cả làng yêu quý
Tâm sựGĐXH - Ngày chị tổ chức lễ mừng thọ hoành tráng cho mẹ, không ai trong làng đến dự. Giữa không gian trống vắng, người mẹ già chỉ thở dài: "Không trách ai cả, chỉ cảm ơn vì họ đã giúp con nhìn lại mình".