Nghe chị dâu khóc thét, tôi chạy ra và chứng kiến cảnh tượng kinh hãi
Tôi nghe tiếng chị dâu khóc thét lên rất đáng sợ. Khi tôi chạy ra, những gì nhìn thấy trước mắt làm tôi kinh hãi. Tôi hoảng loạn chẳng biết nên xử lí thế nào, chỉ biết ôm lấy chị và khóc.
Chào mọi người năm nay tôi 19 tuổi và đang làm nhân viên thu ngân cho một quán cafe. Mẹ mất khi tôi đang học lớp sáu nên tôi sống cùng bố và anh trai. Cả nhà thấy tôi còn nhỏ mà lại thiếu thốn tình cảm nên cưng chiều tôi hết mực.
Khi anh đưa chị dâu về ra mắt cả nhà, nhìn thấy sự quan tâm chu đáo của anh dành cho chị lòng tôi trào lên cảm giác hậm hực và ghen tị. Trong bữa ăn anh cứ gắp thức ăn liên tục cho chị. Bố cũng nói chuyện với chị rất trìu mến. Cảm giác làm người thừa khiến tôi đâm ra cáu gắt.
Ngay lần đầu ấy tôi đã cố tình đổ thức ăn lên chiếc váy trắng tinh của chị. Chị nói không sao nhưng nhìn vẻ mặt đầy xót xa vì chiếc váy khiến tôi rất hả hê. Những lần sau chị đến, bao giờ tôi cũng làm chị thê thảm. Có khi “vô ý” làm rớt sữa chua trong giày của chị, có khi bẫy chị ngồi vào vỏ xoài… Tôi muốn chị rời bỏ anh trai tôi.
Nhưng rồi anh chị ấy vẫn cưới nhau. Về làm dâu, chị chu toàn mọi việc, hiền lành khéo léo. Bố tôi kêu tôi lấy chị làm gương khiến tôi càng ghét chị hơn. Trong đầu tôi lúc nào cũng nghĩ chị đang lấy lòng bố và anh trai, đang cố giành tình cảm của họ nên tôi luôn nghĩ cách để họ ghét chị.

Trong đầu tôi lúc nào cũng nghĩ chị đang lấy lòng bố và anh trai, đang cố giành tình cảm của họ... (Ảnh minh họa)
Những lúc anh tôi và bố không có nhà, tôi chẳng xem chị dâu ra gì. Tôi mắng chị là người giả tạo, hai mặt, cố tỏ vẻ hiền lành ngây thơ. Tôi cố tình làm quần áo hư hỏng rồi đổ lỗi do chị không phân loại khi cho vào máy giặt… Biết không phải lỗi của mình, biết là cô em chồng đang cố gây chuyện nhưng chị vẫn nhẹ nhàng, vẫn chị em bình thường, vẫn luôn tử tế quan tâm đến tôi. Vậy mà chẳng hiểu sao khi chị càng như vậy tôi lại ghét chị hơn.
Bố và anh tôi đều là lái tàu biển nên thường xuyên vắng nhà dài ngày. Những lúc như vậy trong nhà chỉ còn tôi và chị. Mặc dù biết chị bận rộn nhiều việc nhưng tôi không để chị yên. Bữa cơm nào tôi cũng chê này nọ, tôi bảo chị làm hết món này đến món khác. Chưa hết, nhiều khi về đến nhà, chị đang tắm hay có việc trong phòng chưa ra là tôi cố ăn hết những món chị đã chuẩn bị sẵn trên bàn. Ăn không hết tôi cũng đổ bỏ, xử lí sạch sẽ. Cuối cùng chị lại phải đi nấu mì.
Từng có lần tôi kêu chị tới quán ăn đưa mình về vào lúc rất khuya với lí do là xe hỏng. Nhưng rồi tôi bỏ mặc chị chờ đợi, để chị gọi điện liên tục cho tôi cả tiếng đồng hồ. Tôi để chị cuống cuồng chạy ngược chạy xuôi vì lo lắng. Nhưng thật ra tôi đã về nhà và lăn đùng ra ngủ.
Hôm sau chị có nhắc nhở thì tôi lớn giọng cãi rằng đứng đợi chị cả tiếng đồng hồ không thấy đâu, sau đó buộc tôi phải bắt xe về. Tôi nói chị không có quyền dạy khôn tôi, cũng không có quyền can thiệp vào cuộc sống của tôi. Nhìn thấy mắt chị ngấn nước nhưng con người khốn nạn như tôi lại chẳng chút xúc động.
Cách đây hai tuần tôi tự ý vào phòng lấy đôi giày của chị dâu. Tối đó chị có nhắc nhở là lần sau nếu tôi có lấy thứ gì thì nói chị biết đế chị khỏi mất công tìm. Chị nói nhẹ nhàng nhưng tôi lại hậm hực. Tôi cho rằng chị cố tình lên lớp mình như đám học trò của chị. Tôi quyết cho chị một bài học.
Hôm đó tôi dậy sớm và lau nhà, tôi đổ thật nhiều nước lau nhà và cố tình không lau sạch. Tôi biết thói quen của chị là khi thức dậy sẽ vội vàng xuống bếp để chuẩn bị đồ ăn sáng. Không ngoài dự đoán, ngồi trong phòng tôi nghe tiếng chị ngã.
Tôi nhẫn tâm lắm, khi ấy tôi còn nghĩ chị ngã trẹo giò thử có đi giày được không mà giữ. Nhưng rồi tôi nghe tiếng chị khóc thét lên rất đáng sợ. Khi tôi chạy ra, những gì nhìn thấy trước mắt làm tôi kinh hãi, giữa hai chân chị máu ra rất nhiều. Tôi hoảng loạn chẳng biết nên xử lí thế nào, chỉ biết ôm lấy chị và khóc. Tôi đã không hề biết và gây ra tội tày trời.
Bố và anh tôi đang công tác nên không thể về kịp. Vào bệnh viện tôi như người mất hồn khi nghe bác sĩ thông báo là không thể giữ được cái thai. Tôi không dám nhìn mặt chị, chỉ biết làm theo những gì bác sĩ yêu cầu. Lần đầu tiên, tôi đút chị ăn, đem đồ đạc về nhà giặt cho chị. Suốt đêm tôi cứ ngồi canh bên giường sợ chị có chuyện xảy ra.

Tôi muốn quỳ xuống mà thú tội với anh trai mình, nói hết tất cả những gì mình đã làm với chị khi chị về làm dâu. (Ảnh minh họa)
Khi anh về, anh thương chị nên khóc rất nhiều, vậy mà chị liên tục trách mình không cẩn thận, không giữ được con. Chị còn an ủi anh đừng buồn kẻo ảnh hưởng công tác. Nhìn thấy cảnh ấy làm tôi hối hận vô cùng. Mấy ngày liền tôi sống trong dằn vặt chẳng thiết gì ăn uống. Nhiều lần còn suy nghĩ tiêu cực chỉ có chết mới đền hết tội với anh chị.
Cả tuần nay chị nằm viện, tôi tự mình săn sóc cho chị. Chị vẫn dịu dàng nói đừng quá lo cho chị, rồi chị sẽ khỏe lại. Nghe chị nói tôi càng xấu hổ vì tội lỗi. Nhìn chị xanh xao nằm trên giường bệnh cảm giác dằn vặt làm tôi như không thở được. Tôi muốn nói lời xin lỗi và mong chị tha thứ về những suy nghĩ non nớt và hành động thiếu suy nghĩ của mình nhưng không biết mở lời như thế nào.
Tôi muốn quỳ xuống mà thú tội với anh trai mình, nói hết tất cả những gì mình đã làm với chị khi chị về làm dâu. Nhưng tôi sợ lắm, tôi sợ sau khi nghe xong mọi chuyện anh sẽ ghét tôi, thậm chí anh sẽ không bao giờ nhìn mặt tôi nữa. Còn chị sẽ căm hận tôi. Chị vẫn đinh ninh rằng do chị không cẩn thận nên bị ngã, chứ nào biết tôi là tác nhân gây họa. Vì thế nên tôi càng bị dày vò, càng day dứt không sao chịu nổi.
Tôi biết mọi người khi đọc những dòng này sẽ khinh khi và coi thường tôi rất nhiều. Nhưng tôi hoang mang lắm, tôi chẳng biết nên làm thế nào, mong mọi người cho tôi vài lời khuyên.
(Theo Trí Thức Trẻ)

Mẹ bỏ đi lấy chồng mới, 10 năm mới trở về muốn đón tôi ở cùng
Tâm sự - 1 giờ trướcVOV.VN - Sau 10 năm bỏ tôi lại cho bà để đi lấy chồng mới, mẹ tôi bất ngờ trở về. Mẹ nói giờ tôi đã ở tuổi dậy thì, điều kiện của mẹ đã tốt hơn có thể chăm lo cho tôi

Con mới được 3 tháng tuổi, tôi đã muốn ly hôn
Tâm sự - 5 giờ trướcGĐXH - Con mới được 3 tháng tuổi, nhưng trước thái độ của chồng tôi đã muốn ly hôn. Có phải tôi đang nhạy cảm, đang làm quá vấn đề lên không?

Quyết định chia tay bạn trai mới quen giàu có khi nghe được điều này
Tâm sự - 7 giờ trướcVOV.VN - Bạn trai tôi vừa đẹp trai, lại giàu có, thoạt nhìn ai cũng nghĩ tôi may mắn, ban đầu tôi cũng nghĩ vậy, nhưng khi nghe được cuộc nói chuyện của anh và nhân viên ở quán ăn, tôi quyết định chia tay ngay lập tức.

Chồng thân thiết quá mức với em dâu khiến tôi ái ngại
Tâm sự - 13 giờ trướcNhiều khi tôi thấy chồng quan tâm em dâu hơn cả quan tâm vợ con, không biết có phải tôi quá nhạy cảm hay anh quá vô tư?

Cô gái thành phố về quê ra mắt, bị cả họ nhà bạn trai phê bình
Tâm sự - 14 giờ trướcSau buổi ra mắt, mẹ gọi điện và nói tôi phải lập tức chia tay với bạn gái người thành phố, bố mẹ không đồng ý cho tôi cưới cô ấy.

Con rể đòi vay bố mẹ vợ tiền tỷ giữa tin đồn ngoại tình
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Gia đình tôi trong mắt nhiều người là niềm mơ ước, nhưng "trong chăn mới biết chăn có rận".

Cung phụng chồng suốt nhiều năm, người phụ nữ quyết ly hôn ở tuổi 65
Tâm sự - 1 ngày trướcỞ tuổi 65, tôi không còn kiên nhẫn được với hôn nhân nữa. Tôi quyết định ly hôn để được sống những ngày tháng an nhàn tuổi xế chiều.

Bố chồng muốn đưa bạn gái U70 về chung sống, con dâu phản ứng dữ dội
Tâm sự - 1 ngày trướcThấy bố chồng có ý định đưa bạn gái về nhà chung sống, con dâu không chỉ làm khó, kịch liệt phản đối mà còn tìm cách đuổi ông ra khỏi nhà.

Chưa kịp hạnh phúc vì được mẹ chồng tương lai yêu thương thì đau đớn phát hiện ra bà ấy chính là tiểu tam cướp chồng của mẹ mình
Tâm sự - 1 ngày trướcEm thấy mình như lạc vào ngã tư đường, không biết nên bước tiếp hay dừng lại. Nếu cưới nhau, liệu hai gia đình có thể ngồi chung một mâm cơm?

Xem phim "Sex Education", tôi bẽ bàng nhận ra lý do con trai luôn xa lánh, ghét bỏ mình: 3 chữ vàng giúp hàn gắn mối quan hệ với con
Tâm sự - 2 ngày trướcTôi luôn thắc mắc tại sao con trai lại xa lánh mình. Cho đến khi xem phim "Sex Education", tôi mới nhận ra.

Chưa kịp hạnh phúc vì được mẹ chồng tương lai yêu thương thì đau đớn phát hiện ra bà ấy chính là tiểu tam cướp chồng của mẹ mình
Tâm sựEm thấy mình như lạc vào ngã tư đường, không biết nên bước tiếp hay dừng lại. Nếu cưới nhau, liệu hai gia đình có thể ngồi chung một mâm cơm?