Nhờ một chi tiết khi xem phim Sex Education, tôi ngừng 'đòi con phải vui vẻ' mọi lúc, và điều kỳ diệu đã xảy ra!
GĐXH - Sex Education – dù là một bộ phim nói nhiều về giới tính – nhưng lại dạy tôi điều quan trọng hơn cả: Cảm xúc, nếu không được đối diện, sẽ luôn âm thầm lớn lên thành tổn thương. Và đôi khi, bài học nuôi dạy con không nằm ở việc giúp con vượt qua nỗi buồn thật nhanh, mà nằm ở chỗ cùng con bước qua nỗi buồn ấy một cách chậm rãi và tử tế.
Sex Education – dù là một bộ phim nói nhiều về giới tính – nhưng lại dạy tôi điều quan trọng hơn cả: Cảm xúc, nếu không được đối diện, sẽ luôn âm thầm lớn lên thành tổn thương. Và đôi khi, bài học nuôi dạy con không nằm ở việc giúp con vượt qua nỗi buồn thật nhanh, mà nằm ở chỗ cùng con bước qua nỗi buồn ấy một cách chậm rãi và tử tế.
Tôi từng nghĩ mình là một người mẹ vui vẻ và tích cực. Ngày nào tôi cũng cười, cũng trêu đùa con, cũng nhắc nhở con rằng: "Vui lên nào!", "Cười đi chứ!", "Chuyện có gì to tát đâu mà buồn!"… Cho đến một hôm, tôi nhận ra mình đang làm một việc tệ hại mà chính tôi cũng không ngờ: tước quyền được buồn của con mình.
Hôm ấy, con gái tôi đi học về với gương mặt lặng thinh. Tôi hỏi: "Có chuyện gì không con?". Con không nói. Tôi bắt đầu đoán: "Cãi nhau với bạn à?", "Điểm kém à?", "Làm gì mà mặt dài như cái bơm thế?". Con im lặng. Tôi sốt ruột, bực mình: "Thôi nào, đừng ủ dột như vậy nữa, mẹ không thích nhìn thấy con như thế!"
Con đáp lại bằng một câu khiến tôi chết lặng: "Mẹ chỉ thích con khi con vui đúng không?"
Tối đó, tôi bật xem lại một tập phim Sex Education. Có một đoạn, nhân vật Otis nói: "Đôi khi buồn là điều cần thiết. Mọi người luôn nói mình nên hạnh phúc, nhưng điều đó thật mệt mỏi." Tôi bỗng thấy cổ họng mình nghẹn lại.

Otis và Ruby trong phim
Tôi đã quen dạy con cách vượt qua nỗi buồn, nhưng lại quên dạy con cách được phép buồn. Tôi quên mất: buồn cũng là một cảm xúc chính đáng, và ta không cần phải xua đuổi nó.
Sáng hôm sau, tôi ôm con vào lòng, chỉ nói một câu: "Nếu hôm nào con buồn, cứ buồn đi. Mẹ sẽ ngồi cạnh con, không cần lý do."
Từ đó, con không còn sợ giấu cảm xúc. Những bữa cơm có thể yên lặng hơn, nhưng chân thật hơn. Những cái ôm nhiều hơn. Và con dần học được cách tự bước ra khỏi nỗi buồn – không phải vì ai bắt, mà vì con đã được an toàn để trải qua nó.
Làm mẹ, đôi khi không cần dạy con phải mạnh mẽ. Chỉ cần dạy con rằng: mình được quyền yếu đuối.
Trẻ em cũng buồn – và buồn rất thật
Chúng ta hay quên mất rằng, cảm xúc không phân biệt độ tuổi. Cũng như người lớn có thể buồn vì những điều nhỏ nhặt – một cái nhìn lạnh nhạt, một câu nói phũ phàng – thì trẻ con cũng vậy. Chúng có thể buồn vì bị bạn bỏ rơi, vì một bài kiểm tra điểm thấp, vì không ai tin lời mình kể…
Nhưng vì chúng còn nhỏ, chúng không biết diễn đạt, không biết “trình bày” nỗi buồn sao cho cha mẹ hiểu. Nên nỗi buồn ấy hoặc bị làm lơ, hoặc bị gạt đi: "Trẻ con mà, có gì đâu!", "Khóc nhè hoài vậy?", "Mạnh mẽ lên coi!".
Những lời này, tưởng chừng vô hại, lại dần khiến con nghĩ: "Buồn là sai", "Khóc là yếu đuối", "Cảm xúc của mình không đáng kể".
Nếu ta không cho con buồn, con sẽ chẳng biết cách vượt qua nỗi buồn
Tôi nhớ đã có lúc mình nghĩ: "Mình làm mọi thứ tốt nhất cho con rồi, con có gì mà buồn?". Nhưng tôi quên mất – điều tốt nhất chưa chắc là điều con cần nhất. Và đôi khi, điều con cần chỉ là một người lắng nghe, mà không cần sửa chữa.
Khi cha mẹ cho phép con được buồn, là khi ta đang công nhận con có nội tâm riêng. Là khi ta mở cho con một “phòng tập” để học về cảm xúc, trước khi con lớn lên giữa một thế giới đầy va chạm.
Con buồn hôm nay – để học cách vững vàng ngày mai. Con rơi nước mắt hôm nay – để biết lau nước mắt cho người khác sau này.
Làm cha mẹ, hãy học cách ngồi xuống cùng con, thay vì kéo con dậy quá sớm
Tôi đã thay đổi. Giờ đây, khi con buồn, tôi không bắt con phải vui. Tôi ngồi bên cạnh, yên lặng, đôi khi chỉ đưa cho con một tách cacao nóng và nói: "Mẹ không biết con buồn chuyện gì, nhưng mẹ ở đây. Khi nào con sẵn sàng, mình cùng nói chuyện nhé".

Chồng không muốn bố mẹ tôi đi cùng chuyến du lịch với 10 người nhà chồng
Tâm sự - 3 giờ trướcNăm nào tôi cũng phải chi trả hết các khoản cho cả chuyến du lịch 10 người nhà chồng, nhưng khi tôi ngỏ ý mời bố mẹ tôi đi cùng thì chồng không hài lòng

Mẹ chồng mắc bệnh hiểm nghèo, lời đề nghị của chồng khiến tôi sửng sốt
Tâm sự - 4 giờ trướcGĐXH – Vì không làm theo lời đề nghị của chồng, giờ tôi đang vô cùng khổ sở, bị coi như “tội đồ” của gia đình, chưa biết phải làm thế nào…

Sau một đêm, tôi từ nàng dâu có hiếu chuyển sang bất hiếu với bố mẹ chồng vì một lý do
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Đêm ấy, tôi không sao chợp mắt nổi. Sáng hôm sau, tôi thấy mình cô đơn, lạc lõng trong chính căn nhà mình đã từng muốn gắn bó lâu dài.

Tôi ngột ngạt trước sự hỗ trợ, giúp đỡ từ nhà vợ
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Nhiều lúc nhìn lại cuộc sống hiện có đều do gia đình vợ giúp sức thì tôi lại cảm thấy bị phụ thuộc, bản thân vô dụng...

Có cô gái nào 19 tuổi vẫn bị bố mẹ lắp camera trong phòng để giám sát như tôi?
Tâm sự - 1 ngày trước"Không có gì mờ ám thì sao phải sợ?", lý lẽ ngang phè của bố khiến tôi bất lực, liệu có cô gái nào 19 tuổi vẫn bị bố mẹ lắp camera trong phòng để giám sát như tôi?

Bị mẹ chồng coi thường vì mẹ tôi thách cưới 100 triệu
Tâm sự - 2 ngày trướcMẹ chồng coi thường từ chuyện tôi có bầu trước khi cưới, đến chuyện gia đình tôi nghèo phải thách cưới lên đến 100 triệu đồng. Bà còn nói số tiền đó tuy nhỏ đối với nhà trai nhưng nó là thước đo liêm sỉ của gia đình tôi…

Ly hôn vẫn phải ở chung vì chưa bán được nhà, vợ chồng cũ dở khóc dở cười
Tâm sự - 2 ngày trướcLy hôn lẽ ra phải là dấu chấm hết để mỗi người tìm cho mình một cuộc sống mới. Nhưng với tôi và chồng cũ, dấu chấm ấy lại… treo lơ lửng, vì căn nhà chung vẫn chưa bán được.

Làm 40 mâm cỗ đón quý tử, 3 năm sau chồng chết lặng khi xét nghiệm ADN
Tâm sự - 2 ngày trướcCuộc đời tôi quả là một trò đùa của số phận. Kể từ ngày nhận kết quả xét nghiệm ADN, tôi cảm thấy nhục nhã và chán chường.

Từ ngày tôi kiếm được ít tiền đi, vợ làm những việc khiến tôi muốn khóc
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Từ ngày tôi kiếm được ít tiền đi, tôi nhận ra vợ không còn yêu thương mình như trước nữa. Cảm nhận của tôi rất rõ ràng.

Đối xử tệ bạc vì nghĩ mẹ già phân chia tài sản không đều, sau khi bà qua đời, tôi đau đớn khi biết sự thật
Tâm sự - 3 ngày trướcGĐXH – Có những sự việc xảy ra, dù có hối hận, có day dứt nhưng cũng không thể nào quay ngược được thời gian để sửa lại được nữa. Và tôi đang ở trong hoàn cảnh như vậy…

3 con giàu có, nhưng tuổi già tôi vẫn chọn viện dưỡng lão: Lý do khiến ai cũng bất ngờ
Tâm sựGĐXH - Thay vì chờ đợi con cái về chăm sóc, tôi chủ động đưa vợ vào viện dưỡng lão, sống những ngày tuổi già an nhàn bằng chính số tiền mình tích góp.