Tôi thấy mình trở nên hèn khi lấy chồng nghèo
GiadinhNet – Vì nghèo mà tôi thấy mình mất tự tin, cảm thấy yếu đuối khi đối diện với cuộc sống và bạn bè.
Hai vợ chồng tôi bằng tuổi nhau, cùng tốt nghiệp Đại học Văn hóa và lập nghiệp ở Hà Nội vỏn vẹn với tiền mừng sau đám cưới 11 triệu.
Các cụ vẫn bảo “vợ chồng bằng tuổi nằm duỗi mà ăn” nhưng với vợ chồng tôi thì không đúng tí nào.
Vợ chồng tôi đều là người tỉnh lẻ. Tôi quê Hà Nam, còn anh ở Thanh Hóa. Hai đứa đều sinh ra từ làng, hoàn cảnh khó khăn nên rất hiểu, thông cảm cho nhau. Ngày còn yêu nhau, tôi không đòi hỏi quà cáp đắt tiền, cũng không đòi đi chơi đi ăn mà tiết kiệm những khoản “tình phí” đến mức tối đa nhất. Lắm lúc nhìn đám bạn có người yêu khá giả, quà cáp rồi đi chơi chỗ này chỗ nọ liên tục tôi cũng cảm thấy tủi thân lắm. Nhưng chỉ cần anh bên anh, được thủ thỉ, động viên là tôi có thể vui vẻ, tươi cười ngay.
Ngày đó, tôi cứ nghĩ chỉ cần hai người thật lòng yêu thương nhau, chăm chỉ làm ăn và tích lũy nhất định chúng tôi sẽ có cuộc sống êm ấm. Nhưng đến khi bước vào cuộc sống gia đình thật sự, đối mặt với những vấn đề cơm áo gạo tiền, tôi mới biết mình đã… nhầm.

Ảnh minh họa.
Sau khi lấy nhau, chúng tôi thuê một phòng trọ chỉ 16m2, kê vừa đủ cái giường và 1 cái tủ quần áo bằng vải, 1 cái tủ lạnh và bếp nấu ăn.
Tôi làm nhân viên bán hàng ở một nhà sách, lương chưa đến 4 triệu/tháng. Chồng tôi thì làm cho một công ty truyền thông, lương cũng chưa đến 5 triệu.
Với thu nhập như vậy, vợ chồng tôi phải tằn tiện lắm mới đủ sống và gửi về quê biếu bố mẹ chồng 1,5 triệu/tháng bởi ông bà già yếu, không có lương hưu.
Cuộc sống càng ngày càng khó khăn hơn khi tôi có bầu rồi sinh con. Tôi nhớ năm 2013, khi mang bầu con gái, tôi đã đi làm đến ngày cuối cùng, bị vỡ ối phải vào viện. Lúc ấy, trong nhà vợ chồng tôi chỉ có hơn 2 triệu đồng, chồng tôi phải chạy vạy để đủ 5 triệu đóng tiền viện và cảm ơn y tá đã đỡ đẻ cho tôi.
Không giống như ở quê, thức ăn sẵn có bởi rau có thể trồng được, mua với giá rẻ, ở Hà Nội, cái gì cũng đắt đỏ, bước ra khỏi nhà là tốn tiền. Sinh con xong, tôi nghỉ làm ở nhà không có lương. Mẹ chồng tôi lên trông cháu khiến khoảng không sinh hoạt của hai vợ chồng ngày càng thu hẹp và nhiều lúc rất bức bí. Mỗi tối đi làm về, chồng tôi thường rải chiếu nằm dưới đất còn mẹ chồng, tôi và con nằm trên chiếc giường vỏn vẹn 1,2mx1,6m.
Những ngày đó, để có tiền trang trải cho vợ con, chồng tôi phải làm thêm rất nhiều, thậm chí anh nhận cả làm bảo vệ ca đêm.
Khi con tôi 6 tháng, mẹ chồng tôi về quê, tôi đành gửi con cho một nhà trẻ tư. Sáng nào trước khi đi làm tôi cũng vắt sữa cho con, nhờ cô trông trẻ cho con bú rồi trưa lại tranh thủ về cho con ti trực tiếp.
Khoảng thời gian này với tôi rất vất vả và là những ngày không thể nào quên. Con đi nhà trẻ tư, mỗi tháng phải trả hơn 2 triệu trông nom nhưng cháu thường xuyên bị ốm, liên tục vào viện khiến tôi bị stress. Khoản tiền hai vợ chồng tiết kiệm ngày càng vơi dần đi.
Nhìn bạn bè, những người quen có cuộc sống đầy đủ, sung túc mà tôi thấy chạnh lòng, tủi thân. Nhiều khi cảm giác buồn khôn tả. Tôi không hiểu rồi tương lai sẽ đi tới đâu, khi hai vợ chồng cứ dựa dẫm từng đồng lương. Tiền tiết kiệm thì không có, không hiểu đến bao giờ chúng tôi mới có được khoản dư 100 triệu chứ đừng nói đến việc mua nhà. Chồng tôi không phải là người giỏi kiếm tiền mặc dù anh rất chăm chỉ. Nhiều khi đi vào cửa hàng đồ trẻ em, muốn mua cho con chiếc quần, chiếc áo hay cái nơ buộc tóc thôi mà tôi cứ phải tần ngần, đặt lên đặt xuống rồi lại thôi. Rất nhiều lần đi trên đường, nghĩ thương con, nghĩ mình nghèo mà nước mắt tôi cứ rơi…
Suốt từ khi tôi lấy chồng đến giờ, tôi không về quê ngoại. Thứ nhất tôi không muốn bố mẹ thấy mình vất vả khổ sở, thứ hai tôi ngại gặp bạn bè, người thân bởi cảm giác thiếu tự tin vì mình nghèo. Lẽ khác, trong khi tôi vất vả, hầu hết các bạn bè của tôi ở quê đều thành đạt, giàu có cả, không có ai chật vật như tôi. Đôi khi tôi đã nghĩ tới chuyện về quê mình hoặc quê chồng để làm việc gì đó, buôn bán hay làm vườn cũng được nhưng rồi lại ngần ngừ. Dù gì mình cũng đã tốt nghiệp đại học, từng là niềm tự hào của cả gia đình, dòng họ, giờ chỉ làm nông nghiệp hay con buôn, liệu bạn bè và mọi người có cười chê? Người đời có nói “Nghèo đi đôi với hèn”, hơn bao giờ hết, giờ tôi mới thấm thía.
L.Anh (anhlemai…@gmail.com)
Bạn có tâm sự cần gỡ rối, muốn được mọi người chia sẻ? Gửi tâm sự của bạn tới địa chỉ email: tamsugiadinhban@gmail.com để được độc giả chia sẻ, gỡ rối. Lưu ý bài viết bằng tiếng Việt có dấu.
Con gái bỏ hơn 600 triệu sửa nhà cho bố mẹ, "chết lặng" khi nghe công bố di chúc: Nụ cười cuối cùng
Tâm sự - 9 giờ trướcCó những nỗi đau không ồn ào, không nước mắt, nhưng âm ỉ và dai dẳng như một vết nứt trong lòng. Nó không đến từ mất mát vật chất, mà từ cảm giác bị gạt ra ngoài, ngay trong chính gia đình mình.
Mẹ chồng là cựu giám đốc, lương hưu 50 triệu vẫn nằng nặc đòi đi làm giúp việc: Lý do khiến con cái hổ thẹn
Tâm sự - 19 giờ trướcCâu chuyện này khiến nhiều người trẻ giật mình nhận ra: đôi khi, thứ cha mẹ cần không phải là cuộc sống an nhàn, mà là một vai trò để tiếp tục được sống có ý nghĩa.
Bị trừ KPI vì chậm trả lời sếp đêm cuối tuần, tôi chịu 1 năm rồi tìm việc mới
Tâm sự - 1 ngày trướcSếp quy định dù là cuối tuần hay nghỉ lễ cũng phải phản hồi tin nhắn công việc trong 15 phút; tôi bị trừ điểm KPI tháng do mải ăn uống với bạn tối thứ Bảy, quá giờ.
Kết hôn xong mới biết phải gánh khoản nợ cờ bạc 300 triệu đồng cho mẹ vợ
Tâm sự - 1 ngày trướcVợ tôi là con một, tôi cưới được vài tháng thì cô ấy khóc cầu xin tôi giúp mẹ trả nợ 300 triệu; hóa ra lâu nay bà ấy mê đánh bạc và "nã" tiền con gái thường xuyên.
Từng điên tiết 'đấu loa' với hàng xóm, tôi mừng vì mức phạt gây ồn lên 160 triệu
Tâm sự - 2 ngày trướcBị hàng xóm tra tấn bằng karaoke, tôi bất lực đến nỗi từng "đấu loa" với họ; thật vui khi hành vi gây ồn quá mức từ nay có thể bị phạt rất nặng, tới 160 triệu đồng.
Cho hàng xóm mượn sân kinh doanh hơn chục năm miễn phí, đến lúc đòi lại thì trở mặt khiến tôi chết lặng
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Sau nhiều năm mượn sân kinh doanh không tiền thuê, khi tôi muốn lấy lại chính tài sản của mình thì thái độ của người hàng xóm ấy đã khiến tôi thực sự sốc.
Cú sốc từ người chị dâu 'lạ mặt' và màn 'úp sọt' khiến gia đình tan nát
Tâm sự - 3 ngày trướcGĐXH - Dù có bị nói là "bà cô bên chồng" thì tôi cũng cam lòng, vì thực sự tôi không tài nào hiểu nổi cách hành xử của chị dâu mình.
Tôi nghỉ chơi với những người bạn lần nào đi ăn cũng đến muộn cả tiếng
Tâm sự - 3 ngày trướcHẹn ăn sáng 8h thì 10h mới đến, hẹn ăn lẩu 12h thì 13h30 tới và nghĩ "có chia tiền là được"; sau rất nhiều lần như vậy, tôi loại mấy người bạn này khỏi nhóm tụ tập.
Làm lụng vất vả 10 năm tích góp nhờ bố mẹ mua đất, tôi choáng váng khi biết người đứng tên là ai
Tâm sự - 4 ngày trướcGĐXH - Vì mảnh đất, tôi xích mích với bố mẹ, rạn nứt với em gái và đỉnh điểm là đứng trước nguy cơ đổ vỡ hôn nhân.
Tôi làm dâu bằng cả thanh xuân, còn chồng thì không chịu làm rể
Tâm sự - 4 ngày trướcTrên đường đi, tôi nghĩ về bố mẹ đẻ, nghĩ về những ngày mình còn son rỗi...
Tối nào hàng xóm cũng đứng trước cửa nhà tôi 3 phút, hôm biết được lý do tôi chột dạ vô cùng
Tâm sựBan đầu tôi nghĩ là trùng hợp. Nhưng ngày nào cũng vậy thì không thể coi là vô tình được nữa.