Tuyên bố cắt cơm để không phải đóng tiền và phục vụ nhà chồng, tôi lặng người khi chứng kiến hành động của mẹ chồng
Tôi từng nghĩ phải tỏ ra rõ ràng mọi thứ từ đầu thì mẹ chồng mới không gây khó dễ. Thế nhưng, chính tôi phải hối hận vì cách hành xử của mình.
- Nếu sống chung với bố mẹ, em sẽ không ăn chung, giặt đồ chung hay gì hết. Tiền phòng, điện, nước, mạng em sẽ trả bình thường – tôi lạnh lùng tuyên bố với Tú khi anh cố gắng thuyết phục vợ ở chung với bố mẹ chồng 6 tháng - 1 năm.
Thực ra, tôi không muốn hành động quyết liệt như thế, đương nhiên rồi. Nhưng tôi cảm thấy Tú cũng như gia đình anh đang cố tình lừa tôi vậy. Từ hồi yêu nhau, Tú đã nói rằng mai này cưới nhau lập tức sẽ ra sống riêng.
Rồi khi về ra mắt, mẹ anh nửa đùa nửa thật bảo:
- Thế ít nữa cưới xong 2 đứa có cần mẹ đổi cho phòng khác không? Tú đang ở phòng góc tầng 2 không có ban công, không có nhà vệ sinh trong đó, lại hơi chật.
Tôi liếc sang Tú nhắc khéo thì anh cũng lên tiếng:
- Mẹ ơi, bọn con sống riêng mà.
- Thôi, nhà 4 tầng rộng rãi như thế cần gì sống riêng? Mà giờ 2 đứa đã đủ tiền mua nhà chưa? Bố mẹ thì thừa phòng để các con ra ngoài thuê họ hàng lại cười cho.
Tôi hiểu rằng nếu không rõ ràng thì mai này khó lòng mà xin ra ngoài, nên mạnh dạn từ chối luôn:
- Dạ, nếu lấy nhau bác cứ cho chúng cháu ra sống riêng ạ. Cháu và anh Tú sẽ cố gắng tích cóp tiền và mua nhà ạ.
Mẹ của Tú lúc đó không hài lòng lắm, nhưng bà định nói gì thì Tú đã gạt đi, lảng sang câu chuyện khác. Và cũng vì thế mà mọi chuyện chưa rõ ràng. Khi ngồi trước bố mẹ thì Tú cố lảng đi, khi ở bên tôi anh khẳng định chắc nịch sẽ ra sống riêng.
(Ảnh minh họa)
Cuối cùng, vì bầu bí ngoài kế hoạch nên tôi đành phải làm đám cưới. Và mẹ chồng vẫn kiên quyết kéo chúng tôi về chung sống. Bất lực vì sự nhu nhược của Tú, tôi đã đưa ra quyết định là dù sống chung nhưng sẽ không ăn chung, sinh hoạt chung gì hết. Anh có chút bất ngờ, nhưng rồi đành phải nghe theo.
Và ngay sau bữa cơm chung đầu tiên, Tú không muốn cũng phải đứng lên xin phép chúng tôi chỉ sống cùng còn mọi thứ đều riêng. Mẹ chồng sốc lắm. Nhưng bà nhìn sang tôi, chỉ thở dài rồi đứng dậy.
Tôi cũng có chút mừng thầm. Nếu mẹ chồng bắt tôi không được ra ngoài sống riêng thì bà cũng phải nhượng bộ 1 chút.
Cuộc sống kiểu cùng nhà nhưng không chung nồi như thế diễn ra khá êm xuôi. Tôi ngoài giờ làm việc vẫn hay dạo chơi, đi cà phê, ăn hàng cùng bạn bè. Còn Tú, anh hoặc đi cùng tôi hoặc về mẹ anh nấu cho ăn.
Bố chồng nhiều lần bóng gió nói tôi để 2 vợ chồng thay đổi quyết định nhưng tôi vẫn kiên quyết từ chối với lý do công việc đặc thù, thường xuyên bận rộn, không thể nấu nướng, dọn dẹp nhà thường xuyên được. Tú thì không dám cãi tôi, bởi chính anh là người đã vi phạm lời hứa hẹn trước.
Thời gian gần đây, bụng của tôi cũng khá lớn. Mẹ chồng vẫn hay hỏi thăm và khuyên tôi nên ở nhà dùng bữa thay vì ăn hàng. Tôi nghĩ tới viễn cảnh dậy sớm nấu cơm rồi hì hụi rửa bát, lập tức từ chối:
- Không cần đâu mẹ ạ. Con ăn ngoài nhưng vẫn đảm bảo dinh dưỡng lắm.
Mẹ chồng thấy tôi cứng đầu cũng chỉ biết lắc đầu. Còn Tú cũng và lần khuyên tôi, tôi chỉ lừa anh và nhắc:
- 1 năm, đúng 1 năm em sẽ ra ngoài sống riêng. Em bầu em tự biết lo cho sức khỏe, ăn ngoài cũng tốt chứ, ở nhà còn không thoải mái bằng ấy.
Một buổi tối nọ, tôi đi cà phê cùng hội bạn về muộn không may bị xe đụng và ngã. Trong lúc sợ hãi và đau đớn, tôi chỉ kịp gọi cho Tú và báo vị trí rồi sợ hãi ngất lịm đi.
Tỉnh dậy, tôi thấy mình đã nằm trong bệnh viện. Tú và mẹ chồng đang ngồi gục ở góc giường đầy mệt mỏi. Thấy tôi tỉnh dậy, cả hai sực tỉnh rồi chạy tới hỏi han. May mắn đứa trẻ không sao, nhưng cả nhà có vẻ được phen nhốn nháo.
Và hôm sau, Tú phải đi làm, chỉ còn mẹ chồng ở lại chăm sóc tôi. Đây là lần đầu 2 mẹ con gần gũi và tình cảm như thế. Bà lấy cháo cho tôi, còn thổi cho nguội bớt. Tôi có chút ngại ngùng, bà mới nhẹ nhàng bảo:
- Con ạ, gia đình sống với nhau chứ không phải người dưng. Mẹ rất buồn khi con tỏ ra xa cách như thế. Mẹ muốn con ở chung 6 tháng, 1 năm cũng vì muốn mẹ chồng, nàng dâu gần gũi, hiểu nhau hơn mà thôi.
Suốt những ngày sau đó, bà chăm sóc tôi rất tận tình. Tôi thật sự rất hối hận vì cách cư xử của mình thời gian vừa rồi...
Theo Tri thức trẻ
Vì 23 triệu tiền trợ cấp mai táng, 2 anh em khẩu chiến trong lễ 100 ngày mẹ
Tâm sự - 3 giờ trướcKhoản tiền trợ cấp mai táng "nói lớn cũng lớn mà nói nhỏ cũng nhỏ" nhưng không đến mức để anh em phải bất hòa. Vậy mà, gia đình tôi lại xích mích vì chuyện đó.
Thông gia nghèo đi chăm con gái đẻ, nhận cái kết ê chề vì một câu ‘lỡ miệng’
Tâm sự - 6 giờ trướcNhìn mẹ đội chiếc nón mê ra về giữa trời trưa nắng gắt, tôi đau thắt lòng. Kể từ ngày đó, tôi không thể lấy lại sự thân thiết với bố mẹ chồng như lúc xưa.
Cứ tưởng nghỉ hưu sớm là sung sướng, 2 năm sau tôi mới nhận ra mình đã quá ngây thơ
Tâm sự - 18 giờ trướcGĐXH - Nghỉ hưu sớm không phải lúc nào cũng an nhàn. Hai năm khủng hoảng sau nghỉ hưu đã giúp tôi hiểu ra điều quan trọng nhất của tuổi già.
10 'cạm bẫy' người về hưu nhất định phải tránh để cuộc sống suôn sẻ và viên mãn hơn
Tâm sự - 22 giờ trướcGĐXH - Nếu bạn đang đứng trước ngưỡng cửa nghỉ hưu, tôi muốn nói: Vội gì chứ? Buổi diễn thực sự mới chỉ bắt đầu.
'Đơn ly hôn này, ba viết như vậy được chưa?'
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - "Mày có ăn có học mày xem thử tờ đơn ly hôn này tao viết như vậy được chưa?" Đó là câu nói của ba tôi khi cầm tờ đơn ly hôn của ba mẹ đưa cho tôi xem vào một chiều nắng hè của năm cuối cấp 3.
Đám cưới không vàng, không sính lễ, mẹ chồng nghèo tặng con dâu quà không ai ngờ
Tâm sự - 1 ngày trướcBan đầu nhiều người bàn tán, nói tôi đáng thương vì đám cưới là chuyện trọng đại cả đời mà nhà trai không chuẩn bị vàng lẫn tráp. Nhưng sau đó, họ sững sờ khi biết món quà cưới mẹ chồng nghèo tặng cho tôi.
Bức xúc vì hàng xóm nhờ đón con cả tháng, đi chợ hộ không trả tiền còn chê
Tâm sự - 2 ngày trướcNgười thì nhờ đón con suốt tháng, người dặn mua giúp mớ rau, con cá nhưng chê bôi và không chịu trả tiền. Khi tôi từ chối khéo thì hàng xóm tỏ thái độ ra mặt, nói tôi “sống đừng chỉ nghĩ đến mình”.
Chồng 1m82 kiếm tiền giỏi vẫn phải nhịn vợ như 'nhịn cơm sống'
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Tôi chỉ muốn góp ý cho vợ học hỏi thêm kỹ năng trong cuộc sống để biết cách nuôi dạy con, ứng xử với cha mẹ, anh em cho trọn. Nhưng toàn phản tác dụng, lại cãi nhau khóc lóc rất mệt.
Họp lớp 25 năm, 20 người tái mặt vì hóa đơn bữa nhậu: Đi về đồng loạt rời nhóm
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Buổi họp lớp của nhóm bạn học lại trở thành bài học đắt giá về sĩ diện và ứng xử nơi bàn tiệc.
Nhiều người tưởng tôi bị con bỏ, nhưng thực tế viện dưỡng lão lại là lựa chọn tốt nhất đời tôi
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Ở tuổi 75, thay vì sống cùng con cháu như nhiều người cao tuổi khác, tôi lại chủ động chọn viện dưỡng lão làm nơi an dưỡng cuối đời.
Nhiều người tưởng tôi bị con bỏ, nhưng thực tế viện dưỡng lão lại là lựa chọn tốt nhất đời tôi
Tâm sựGĐXH - Ở tuổi 75, thay vì sống cùng con cháu như nhiều người cao tuổi khác, tôi lại chủ động chọn viện dưỡng lão làm nơi an dưỡng cuối đời.