Vợ lắm tiền coi thường chồng như giẻ rách
Được cái, vợ lắm tiền của tôi rất thoáng. Em chi tiền nhiều khi khiến tôi nóng mặt. Nhưng ngoài điều này ra, tôi chẳng thấy ở vợ có điều gì tốt nữa cả.
Tôi và cô ấy quen nhau rất tình cờ, cứ như duyên số sắp đặt chúng tôi đến bên nhau vậy. Cô ấy là bác sĩ một bệnh viện lớn. Còn tôi, chỉ là một anh giáo viên cấp 3, đồng lương eo hẹp đến nỗi chỉ đủ lo bản thân.
Ngày ấy, ba tôi bị đột quỵ và phải nằm viện một thời gian. Sau giờ làm, tôi lại tất tả xuống viện chăm ba (vì tôi là con trai một). Nhìn tôi hôm thì đem giáo án xuống viện, hôm lại đem cả mấy tập bài xuống chấm nên cô ấy (đang là bác sĩ trực tiếp điều trị ca của ba tôi) tới nói chuyện làm quen. Thế rồi những ngày ở viện, chúng tôi trò chuyện nhiều hơn. Sau đó chính em chủ động xin số điện thoại của tôi với lí do nếu ông cụ có trở bệnh gì nữa thì điện cho cô ấy.
Rồi em hẹn tôi đi cà phê, ăn tối và chúng tôi yêu nhau. Xin nói cho mọi người biết, vợ tôi không đẹp, nếu không nói thẳng là thuộc dạng “gái xấu”. Nhưng gia đình em thì rất giàu có và em hiện cũng đang có một phòng mạch tư làm ăn rất tốt. Có lẽ vì xấu nên mãi 28 tuổi em vẫn chưa có chồng?
Sau 6 tháng yêu nhau, chúng tôi quyết định cưới, vì tuổi tôi và em đã lớn rồi (tôi hơn em 2 tuổi). Tôi đã nghĩ mình không quan trọng hình thức, chấp nhận lấy gái già và xấu như em thì em sẽ thương yêu, chiều chuộng tôi hết mực. Nhưng không, tôi đã nhầm.
Em thuộc típ người ít nói (không lắm điều), cũng có tài đấy nhưng nhiều người còn tài giỏi hơn. Nhưng em lắm tiền, và từ lắm tiền, như một điều hiển nhiên, em cũng sinh ra lắm tật xấu. Và trong những tật xấu đó, tôi ghét cay ghét đắng cái thái độ coi thường chồng.
Vợ tôi vì lắm tiền nên hay ỷ lại và tìm cách giải quyết mọi chuyện đều bằng tiền. Chính vì thế mà vợ chồng tôi cãi vã nhau rất nhiều. Ngày con gái tôi đi học tiểu học, tôi với tư cách là một giáo viên đã khuyên em nên cho con học ở trường công thôi. Nhưng em không chịu, em đòi cho con học ở trường quốc tế. Em nói, ở trường quốc tế sẽ dạy con bé những kiến thực sâu rộng thuộc mọi lĩnh vực, sẽ nhào nặn con bé trở thành một “ngôi sao”, rồi thì đội ngũ giáo viên trên chuẩn, rồi thì con bé sẽ nói tiếng Anh nhanh như gió vì trường toàn giáo viên nước ngoài.
Chúng tôi cãi nhau, rồi giận nhau cả tuần. Một tuần sau, tôi đem hồ sơ về thì thấy em cũng đem hồ sơ về. Chúng tôi lại bàn luận một trận nảy lửa nữa. Và sau khi nghe em nói em đã tốn cả hơn cả chục triệu mới mua được bộ hồ sơ này thì tôi chào thua. Vì có tiền, em đã thắng.
Vợ tôi hay ngêu ngao rằng “Có tiền mua tiên cũng được”. Và thực tế đã chứng minh cho điều đó. Năng lực của em chỉ thuộc dạng bình thường ở bệnh viện tư, nhưng em rất chịu chi cho những khoản công quỹ, rồi hay dẫn các sếp đi ăn nhậu tại các nhà hàng lớn nên em rất được lòng sếp. Kết quả, em nhanh chóng leo lên chức trưởng khoa.
Ngày nhận quyết định nâng chức, em đem nó về, phe phẩy trước mặt tôi như ngầm tỏ ý “anh đã thấy tôi giỏi thế nào chưa?”. Tôi biết ý buông môt câu “cũng nhờ tiền mới có chứ gì?” khiến em tiu nghỉu, cầm tờ giấy đi vào phòng.
Có tiền khiến vợ tôi tỏ ra khinh chồng thấy rõ. Em đi làm, sau đó khám ngoài giờ tận 8 giờ tối mới nghỉ. Vậy nên mọi việc trong nhà, đều rơi vào tay tôi. Lau nhà, nấu ăn, giặt giũ, chỉ con học, rồi cho con ngủ… Khi bình thường thì không sao nhưng những lần hội giảng giáo viên giỏi là tôi như muốn nổi điên.
Có lần, tôi nói với em về nhiệm vụ của một người vợ. Ngay tức thì, em vênh mặt bảo “Tôi kiếm nhiều tiền, khổ cực cũng là lo cho cha con anh. Anh còn than vãn gì nữa. Nếu anh cảm thấy mệt mỏi quá thì thuê người giúp việc, không thì nghỉ làm đi. Lương giáo viên anh, chỉ đủ cà phê sáng là cùng. Nếu tôi không nai lưng ra làm, liệu con anh có được học trường quốc tế, anh có tiền để ăn xài, để cho ba mẹ dưới quê không?”… Phải kiềm chế lắm tôi mới không cho cô ấy một tát tai vì tội coi thường chồng.
Được cái, vợ tôi lại rất thoáng. Em chi tiền nhiều khi khiến tôi nóng mặt. Tết, em cho mỗi đứa cháu tôi 2 triệu. Mà tổng cộng, tôi có tới 8 đứa cháu. Giỗ chạp, em đưa ba mẹ tôi hơn cả chục triệu, rồi còn mua hàng tá thức ăn về… Nên mỗi lần chúng tôi đánh xe về quê, nhà tôi như có hội. Đó cũng là một điều tốt, nhưng ngoài điều này ra, tôi chẳng thấy ở em điều gì tốt nữa cả.
Mới hôm qua, vợ tôi dẫn một cô bé trẻ tầm 18 tuổi về nhà nói là người giúp việc. Cô ấy thậm chí chẳng thèm hỏi ý kiến tôi. Mà tôi thì chúa ghét có sự hiện diện của người lạ trong nhà mình. Vì chuyện này, chúng tôi lại cãi nhau to. Em nhất quyết bảo em sẽ chi tiền thuê giúp việc nên tôi không cần phải bận tâm gì hết. Và em quyết như vậy thì tôi phải nghe thế. Em nói muốn em nghe lời, hãy kiếm tiền được nhiều hơn em thì có quyền.
Ai cũng bảo, vợ lắm tiền là sướng nhưng tôi chẳng thấy sướng, chẳng thấy hạnh phúc mà chỉ thấy áp lực và mệt mỏi. Tôi nào có khác gì một chiếc giẻ rách trong mắt vợ đâu. Tôi chỉ muốn có một gia đình thực sự, vợ chồng quay quần bên mâm cơm, cùng chăm sóc con nhỏ.
Tiền nhiều mà gia đình lạnh lẽo, trống vắng tiếng cười thì cũng chẳng có ý nghĩa gì. Theo mọi người, tôi phải làm gì để vợ tôi nhận ra giá trị đích thực của cuộc sống và thôi ỷ lại vào sức mạnh của đồng tiền đây?
Theo Afamily/Tri thức trẻ

Bị mẹ chồng coi thường vì mẹ tôi thách cưới 100 triệu
Tâm sự - 8 giờ trướcMẹ chồng coi thường từ chuyện tôi có bầu trước khi cưới, đến chuyện gia đình tôi nghèo phải thách cưới lên đến 100 triệu đồng. Bà còn nói số tiền đó tuy nhỏ đối với nhà trai nhưng nó là thước đo liêm sỉ của gia đình tôi…

Ly hôn vẫn phải ở chung vì chưa bán được nhà, vợ chồng cũ dở khóc dở cười
Tâm sự - 10 giờ trướcLy hôn lẽ ra phải là dấu chấm hết để mỗi người tìm cho mình một cuộc sống mới. Nhưng với tôi và chồng cũ, dấu chấm ấy lại… treo lơ lửng, vì căn nhà chung vẫn chưa bán được.

Làm 40 mâm cỗ đón quý tử, 3 năm sau chồng chết lặng khi xét nghiệm ADN
Tâm sự - 21 giờ trướcCuộc đời tôi quả là một trò đùa của số phận. Kể từ ngày nhận kết quả xét nghiệm ADN, tôi cảm thấy nhục nhã và chán chường.

Từ ngày tôi kiếm được ít tiền đi, vợ làm những việc khiến tôi muốn khóc
Tâm sự - 21 giờ trướcGĐXH - Từ ngày tôi kiếm được ít tiền đi, tôi nhận ra vợ không còn yêu thương mình như trước nữa. Cảm nhận của tôi rất rõ ràng.

Đối xử tệ bạc vì nghĩ mẹ già phân chia tài sản không đều, sau khi bà qua đời, tôi đau đớn khi biết sự thật
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH – Có những sự việc xảy ra, dù có hối hận, có day dứt nhưng cũng không thể nào quay ngược được thời gian để sửa lại được nữa. Và tôi đang ở trong hoàn cảnh như vậy…

3 con giàu có, nhưng tuổi già tôi vẫn chọn viện dưỡng lão: Lý do khiến ai cũng bất ngờ
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Thay vì chờ đợi con cái về chăm sóc, tôi chủ động đưa vợ vào viện dưỡng lão, sống những ngày tuổi già an nhàn bằng chính số tiền mình tích góp.

Hai người ngoại tình: Ba gia đình tan vỡ, một đứa trẻ chưa kịp chào đời và sự thật trớ trêu
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Hai người ngoại tình. Cái giá của nó là 3 gia đình tan vỡ, một đứa trẻ chưa kịp chào đời và 3 đứa trẻ khác sẽ lớn lên trong những gia đình đổ vỡ.

Hoang mang cực độ khi con trai dắt bạn trai về ra mắt
Tâm sự - 2 ngày trướcCon trai tôi tình cảm và hơi yếu đuối từ bé, nhưng chưa bao giờ tôi nghĩ đến tình huống trớ trêu nó dẫn bạn trai về giới thiệu là người muốn gắn bó cả đời…

Mẹ già tai biến, vợ nhất quyết không chăm, tôi đành ngậm ngùi đưa ra quyết định cay đắng
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH – Tôi không biết mình làm thế là đúng hay sai. Cũng không biết tương lai phía trước sẽ như thế nào nhưng hiện tại, tôi vẫn luôn áy náy trong lòng, đầu óc không thực sự thoải mái.

Tưởng tuổi già được quây quần bên cháu, tôi bất ngờ bị 'tiễn' về quê cùng một khoản tiền
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Chỉ một khoản tiền gần 300 triệu đồng cùng lời nhắn ngắn ngủi đã khiến tôi tỉnh ngộ, tuổi già chỉ có thể dựa vào chính mình.

Một câu dặn của chồng về tài sản nếu con cái hỏi trước lúc lâm chung, 3 năm sau cứu trọn tuổi già của vợ
Tâm sựGĐXH - Trước khi trút hơi thở cuối cùng, chồng bà khẩn thiết căn dặn một điều. Ba năm sau, bà mới hiểu rằng, nhờ giữ trọn lời hứa ấy, tuổi già của mình mới thực sự được tự do.