Buồn vì vợ quá lười, ỷ lại
GiadinhNet – Tôi rất buồn vì phải đến một năm rồi vợ không là quần áo cho tôi, thi thoảng có dịp hội họp, tôi lại lọ mọ tự ủi. Cũng lâu lắm rồi, phải đến cả tháng, tôi không được ăn bữa cơm nào vợ nấu mà toàn là của cô giúp việc.
Tưởng lấy vợ sẽ được chăm lo từng bữa ăn, giấc ngủ ai ngờ rằng tôi không có được diễm phúc ấy.
Tôi 34 tuổi, lấy vợ được 5 năm, có 2 con. Vợ tôi là giáo viên cấp 2 của một trường dân lập, tôi mở một công ty nhỏ về xây dựng. Cả hai vợ chồng tôi đều từ tỉnh lẻ lên Hà Nội lập nghiệp. Khi kết hôn, chúng tôi đều nghèo. Thu nhập vỏn vẹn chưa đến 7 triệu.
Hồi mới cưới nhau, vợ tôi không biết nấu ăn, chỉ biết các món rau luộc, trứng tráng, thịt rán. Sau khi cưới một thời gian ngắn, vợ tôi lại mang bầu. Suốt thời gian mang bầu cho đến khi lên bàn đẻ, cô ấy bị nghén nên tôi thường xuyên nấu ăn. Ngày đó hai vợ chồng tôi ở nhà thuê, chỉ vỏn vẹn 20m2 nhưng hầu như vợ tôi chưa bao giờ lau nhà, cô ấy thi thoảng mới cầm chổi quét dọn. Giặt quần áo có máy giặt nên cô ấy chỉ cần mang ra sân phơi nhưng kể từ khi vợ mang bầu, tôi kiêm luôn nhiệm vụ đó vì lo cô ấy phải với cao, ảnh hưởng đến thai nhi. Sau khi sinh, vợ tôi về quê để mẹ vợ chăm thì tôi mới thấy mình thảnh thơi được chút.
Mấy năm nay, công ty của tôi ăn lên làm ra nên tôi đã mua được xe ô tô, nhà liền kề hơn 80m2. Đời sống khấm khá lên, vợ tôi cũng ngày càng xinh đẹp, chịu khó ăn diện. Cô ấy cũng không phải lo chăm con nhiều vì nhà có một cô giúp việc rất nhanh nhẹn, tháo vát.

Có thể nói, tôi là người rất chiều và thương vợ. Nhìn cuộc sống hiện tại “trông lên chẳng bằng ai” nhưng trông xuống rất nhiều người mong muốn, tôi có phần tự hào về thành quả của mình với vợ đẹp, hai con thông minh. Có điều tôi cảm nhận thấy rõ là vợ tôi không cảm thấy hài lòng về những gì mình đang có, thi thoảng cô ấy hay so sánh “số cái Hương (bạn cô ấy) sướng thế, chồng vừa giàu vừa chiều vợ” hay đại loại “nhẽ ra chồng phải thế này, thế kia…”
Một điều nữa khiến tôi cảm thấy buồn và đôi khi ức chế đó là vợ tôi rất thích hưởng thụ, không có đam mê nấu nướng, chăm sóc con cái. Cô ấy thích ăn ở ngoài tiệm, bạn bè rủ đi du lịch hay đi café là cô ấy nhận lời nhiệt tình, không cần biết chồng có vui vẻ hay bận việc, lo nghĩ gì. Đi dạy về, cô ấy khoán mọi việc tắm rửa, ăn uống của hai con cho cô giúp việc còn mình thì đi tập yoga hoặc ôm điện thoại tán gẫu, lướt facebook…
Thú thực là tôi rất buồn vì phải đến một năm rồi vợ không là quần áo cho tôi, thi thoảng có dịp hội họp, tôi lại lọ mọ tự ủi. Cũng lâu lắm rồi, phải đến cả tháng, tôi không được ăn bữa cơm nào vợ nấu mà toàn là của cô giúp việc. Thạm chí cái ga trải giường trong phòng ngủ của hai vợ chồng tôi cô ấy cũng phải nhờ đến sự trợ giúp của tôi mới trải được…
Nói chung tôi buồn về vợ rất nhiều. Cô ấy không còn trẻ nữa để tôi có thể quát mắng, lên giọng dạy vợ. Cô ấy còn là một cô giáo. Nhưng càng ngày tôi càng cảm thấy vợ mình ỷ lại và lười. Trên đây chỉ là một số điều rất nhỏ tôi có thể kể, còn nhiều chuyện tôi không tiện và không muốn kể. Tôi băn khoăn, không biết có phải mình là người đàn ông cầu toàn quá không?
Lê Phong (phonglethaibinh…@gmail.com)
Bức xúc vì hàng xóm nhờ đón con cả tháng, đi chợ hộ không trả tiền còn chê
Tâm sự - 17 giờ trướcNgười thì nhờ đón con suốt tháng, người dặn mua giúp mớ rau, con cá nhưng chê bôi và không chịu trả tiền. Khi tôi từ chối khéo thì hàng xóm tỏ thái độ ra mặt, nói tôi “sống đừng chỉ nghĩ đến mình”.
Chồng 1m82 kiếm tiền giỏi vẫn phải nhịn vợ như 'nhịn cơm sống'
Tâm sự - 18 giờ trướcGĐXH - Tôi chỉ muốn góp ý cho vợ học hỏi thêm kỹ năng trong cuộc sống để biết cách nuôi dạy con, ứng xử với cha mẹ, anh em cho trọn. Nhưng toàn phản tác dụng, lại cãi nhau khóc lóc rất mệt.
Họp lớp 25 năm, 20 người tái mặt vì hóa đơn bữa nhậu: Đi về đồng loạt rời nhóm
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Buổi họp lớp của nhóm bạn học lại trở thành bài học đắt giá về sĩ diện và ứng xử nơi bàn tiệc.
Nhiều người tưởng tôi bị con bỏ, nhưng thực tế viện dưỡng lão lại là lựa chọn tốt nhất đời tôi
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Ở tuổi 75, thay vì sống cùng con cháu như nhiều người cao tuổi khác, tôi lại chủ động chọn viện dưỡng lão làm nơi an dưỡng cuối đời.
Cầm 200 nghìn đi đám giỗ, thông gia nghèo bất ngờ khi gia chủ trả lại phong bì
Tâm sự - 1 ngày trướcMột số khách mời ở xa đến dự đám giỗ có đôi chút bất ngờ nhưng những người hàng xóm, bà con thân thiết của chủ nhà thì vui vẻ nhận lại phong bì sau khi kính lễ.
Đi xem mắt 3 lần mà lần nào tôi cũng trở về trong hụt hẫng, đàn ông thời nay sao vậy?
Tâm sự - 2 ngày trướcTôi không biết làm thế nào mới có thể tìm được người phù hợp với yêu cầu của mình.
Cùng mức lương gần 20 triệu/tháng nhưng vợ chẳng giữ được đồng nào còn chồng thì vẫn nguyên xi: Mâu thuẫn bùng nổ
Tâm sự - 2 ngày trướcVậy mới thấy, việc minh bạch tài chính trong gia đình là điều rất quan trọng và thể hiện sự tin tưởng, chia sẻ với nhau.
Mẹ đi lấy chồng, bố tôi nói 1 câu khiến cả hội trường bật khóc
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - "Cả một đời này tôi nợ cô ấy hai chữ hạnh phúc. Tôi hi vọng cả quãng đường còn lại của cô ấy sẽ toàn là tiếng cười khi ở bên anh" - bố nói tại hôn lễ của mẹ tôi.
Tôi đang phải 'trả nghiệp' vì bỏ người yêu trong lúc nhập viện cấp cứu?
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Anh thức khuya dậy sớm, làm 2-3 công việc để cố gắng lo cho tương lai hai đứa. Đến lúc anh ngã quỵ, phải nhập viện cấp cứu vì suy thận, tôi đã bỏ lại anh tự xoay xở với bệnh tật.
Trót khoe chồng là giám đốc, cô gái 'khốn khổ' với đồng nghiệp
Tâm sự - 2 ngày trướcMột lần, khi đồng nghiệp hỏi thăm, tôi buột miệng kể, chồng mình là giám đốc công ty bất động sản và hai vợ chồng đang chờ năm đẹp để sinh con. Tôi không ngờ thông tin này lại khiến cuộc sống công sở của mình trở nên "khốn khổ".
Nhiều người tưởng tôi bị con bỏ, nhưng thực tế viện dưỡng lão lại là lựa chọn tốt nhất đời tôi
Tâm sựGĐXH - Ở tuổi 75, thay vì sống cùng con cháu như nhiều người cao tuổi khác, tôi lại chủ động chọn viện dưỡng lão làm nơi an dưỡng cuối đời.