Hà Nội
23°C / 22-25°C

Chị em đừng nghĩ 'Vợ có công chồng chẳng phụ'

Thứ ba, 10:41 04/08/2015 | Tâm sự

Em tôi cưới rồi đưa chồng sang Mỹ sống cùng, nuôi anh ta ăn học trở thành bác sĩ. Thế mà vừa ra trường làm nghề, anh ta đã cặp bồ với một cô ở Việt Nam khi về thăm nhà.

Nếu cô ấy không phải là em họ của tôi và cùng học chung bốn năm đại học thì tôi không tin có người phụ nữ tuyệt vời như thế tồn tại, thế mà cô ấy vẫn bị chồng bỏ. Hai chúng tôi đều sinh ra ở Việt Nam nhưng lớn lên ở Mỹ và đã sống ở đây hơn 20 năm rồi. Chúng tôi không biết nhau khi còn ở Việt Nam và tôi chỉ gặp cô ấy lần đầu ở Mỹ khi chúng tôi cùng học chung ngành ở năm nhất đại học. Lần đầu ấy tôi đã xác nhận đây sẽ là cô gái mình theo đuổi (vì lúc đó không biết có họ hàng).

Thật ra cô ấy không hề đẹp theo tiêu chuẩn người Việt, ngược lại mặt xương, mũi cao dọc, da trắng theo kiểu người hơi lai tây, điểm thu hút tôi nhất chính là phong cách cô ấy toát ra sự nhẹ nhàng thanh tao, nhất là ở nụ cười. Tuy nhiên cô ấy rất khó gần, đặc biệt với ngành học mà hơn 90% là con trai, và với khả năng học của cô ấy, đến năm thứ hai đám con trai chúng tôi đều nể và sợ mà giãn ra. Tới năm thứ tư cơ hội đến với tôi khi chúng tôi phải làm đề án tốt nghiệp cùng nhóm bốn người, đó là lần đầu tiên chúng tôi đến nhà cô ấy.

Mọi hy vọng theo đuổi cô ấy tan biến khi tôi nhận ra bố cô ấy chính là chú họ xa của mình vì chú đã mấy lần đến chơi với bố tôi. Tới đây thì tôi đã hiểu tại sao cô ấy luôn toát lên vẻ quý phái bởi đó là một nàng tiểu thư chính hiệu. Cô ấy vừa có sắc, vừa thông minh, lại có một nền tảng gia đình vững chắc. Thế rồi chúng tôi ra trường, tôi cưới vợ, cô ấy cũng lấy chồng. Ngày cưới cô ấy, mười mấy đứa con trai chúng tôi vô cùng tò mò muốn biết anh chồng cô ấy là ai mà có bản lĩnh đến thế.

Sau khi biết, tôi và các bạn thất vọng toàn tập, tức tối vô cùng. Phải chi cô ấy cưới một anh đại gia gì đó, ít nhất cũng có thành tích học tập ngất trời cho xứng, không thì cũng phải hơn bọn tôi, đằng này lại cưới một anh bạn quen nhau từ hồi còn học ở Việt Nam và rước anh ta sang Mỹ. Gia đình anh ta bình thường, xuất thân ở nơi "khỉ ho cò gáy", chỉ có mình anh ta được gửi vào Sài Gòn học và họ đã quen nhau. Tôi thấy ngoài cái vẻ điển trai rắn chắc của dân miền biển và sự khôn khéo ra, anh ta chả được cái gì.

Cách đây hai năm, em tôi và người đàn ông đó đã cưới nhau được chín năm, đó là quãng thời gian tôi biết cô ấy vô cùng vất vả vì anh ta chưa ngày nào phải đi làm mà chỉ đi học. Cô ấy lại phải săn sóc hai cô con gái nhỏ, trong đó có bốn năm làm mẹ đơn thân vì anh ta học xa nhà hàng trăm dặm, ở hẳn trong trường vài tuần mới về. Cứ thế cô ấy đã nuôi chồng học thành bác sĩ.

Bác sĩ là ngành học tốn kém, khó khăn và lâu dài nhất trong số các ngành học. Tôi biết nếu công anh ta một thì công cô em tôi phải mười, vì với một người một chữ tiếng Mỹ bẻ đôi cũng không biết khi mới đến, để đi đến ngày hôm nay cô em tôi chắc chắn đã hướng dẫn rất nhiều. Chính tôi từng chứng kiến khi đến thăm cô ấy, anh ta đã gọi điện nhờ vợ chỉnh sửa bài viết giúp mình. Thế mà vừa ra trường làm bác sĩ, anh ta đã cặp bồ với một cô ở Việt Nam khi về thăm nhà một mình. Tới nay em tôi đã ly dị được hai năm rồi.

Phải chi cô em tôi là người phụ nữ quê mùa không xứng đã đành, ngược lại cô ấy rất giỏi, rất hiện đại. Khi họ mới cưới nhau cô ấy đang làm cho một tập đoàn đa quốc gia, đi du lịch đủ nơi, rồi vì chồng vì con mà đổi việc để không phải đi nhiều nữa. Đến thời điểm hiện tại, cô ấy đang làm quản lý tại một công ty có gần 10 nghìn nhân viên. Học lực thì khỏi phải nói, cao học, tiến sĩ, bằng hành nghề có cả.

Cô ấy không chỉ biết việc nước mà quên việc nhà vì rõ ràng hai con gái là do cô ấy chăm sóc chủ yếu. Hai con bé giống cha mẹ nên đều đẹp, sáu tuổi đã biết bơi đủ bốn kiểu, vẽ nhân vật hoạt hình cực đẹp, có thể biểu diễn piano trước toàn trường. Nếu không có một người mẹ xuất sắc và hy sinh thời gian thì hai đứa đâu thể nổi bật được như vậy. Cô ấy rất ít chia sẻ nên tôi đáng lý cũng không biết chuyện hôn nhân của họ cho đến khi anh chồng đến năn nỉ nhờ tôi làm cầu nối xin vợ tha thứ. Tôi biết anh ta cũng không ưa gì tôi nhưng có lẽ đã quá tuyệt vọng. Nhận lời vậy thôi chứ tôi biết tính em mình, cô ấy đã nói buông là buông.

Cô ấy thẳng thừng từ chối lời khuyên của tôi và bảo chỉ có một nguyên tắc sống trong hôn nhân, đó là sống vì nhau, nếu cần một ông chồng giàu thì đã không chọn anh ta từ lúc đầu. Cô ấy chọn giải pháp ly hôn vì không thể sống chung với một người không còn niềm tin và thiếu tôn trọng vợ khi đi ngoại tình. Cô ấy bảo với những gì đã làm cho chồng, kể cả nếu là người ngoài họ còn không đối xử lại nhu thế, huống hồ đây là người chồng.

Xưa nay tôi rất ngưỡng mộ gia đình chú thím ấy, gần như tôn thờ cô em họ này, nhưng khi ngồi nghe cô ấy nói những lời này, tôi thấy hơi sợ và thắc mắc tại sao ẩn sau một nét đẹp dịu dàng và thanh thoát kia lại là một tính cách quyết liệt đến gần như tuyệt tình. Hai năm sau ly dị, tôi thấy cô ấy vẫn chưa có ai, đôi lần vợ tôi trêu sao không đi bước nữa, cô ấy nói rằng hỉ nộ ái ố, tình yêu thanh mai trúc mã, hay tình yêu sét đánh gì đấy cô ấy cũng trải qua rồi, không cần phải trải qua nữa. Cô ấy sợ con anh, con tôi, con chúng ta, nhất là khi đã có hai cô con gái sẽ càng thêm phức tạp.

Điều tôi thán phục nhất là không nhìn thấy sự hận thù cô ấy dành cho chồng cũ. Hai con gái cô ấy vẫn luôn ngưỡng mộ, háo hức khi sắp được gặp ba. Tôi tin tình cảm cha con họ không sứt mẻ hoàn toàn là nhờ vào thái độ giáo dục của người mẹ. Vợ tôi nhiều khi tức hộ cô ấy, nói sao cô ấy cao thượng đến ngờ nghệch, ông chồng mình đang ở độ tuổi 40 sung sức, vừa đẹp trai, vừa thành đạt, vừa làm ra nhiều tiền, lại thương con như vậy sao không dựa vào đó mà làm cao một chút, ít nhất cho đỡ hận, nhưng cô ấy bất cần.

Cô ấy cho rằng con nít cần được yêu thương càng nhiều càng tốt, không cho được thêm thì thôi, sao có thể lấy đi. Hơn nữa dù là ai cũng không thể thay thế được cha ruột, vì thế cô ấy luôn tạo điều kiện cho cha con họ gặp nhau. Cô ấy quả thật là người phụ nữ đặc biệt nhất tôi từng biết. Qua đây tôi muốn nhắn gửi đến những ông chồng có vợ hiền, hãy cố mà giữ, đừng thấy họ hiền mà nghĩ họ sẽ sẵn sàng bỏ qua cho mình mọi thứ. Thật ra mẫu phụ nữ âm thầm này mới đáng sợ, nhất khi họ nổi giận. Xin nhắn đến những cậu em đang tìm vợ và mất niềm tin vào phụ nữ: Những người phụ nữ yêu chân thành không tính toán, tuy rất hiếm đấy nhưng vẫn còn. Cũng xin nhắn nhủ đến mấy cô: Đừng nghĩ vợ có công thì chồng không phụ nhé. 

Theo VnExpress

Bình luận (0)
Xem thêm bình luận
Ý kiến của bạn
Bị phát hiện nhận quà của 30 chàng trai tán mình, vợ cãi 'hồi đó còn độc thân'

Bị phát hiện nhận quà của 30 chàng trai tán mình, vợ cãi 'hồi đó còn độc thân'

Tâm sự - 6 giờ trước

Cưới 2 tháng, tôi phát hiện vợ từng tán tỉnh qua lại và nhận quà của khoảng 30 người đàn ông, bị chất vấn thì cô ấy lý sự rằng hồi đó độc thân nên chẳng có gì sai.

Lấy phải vợ 'vừa lười vừa vụng' và cái kết sau 1 năm làm dâu

Lấy phải vợ 'vừa lười vừa vụng' và cái kết sau 1 năm làm dâu

Tâm sự - 19 giờ trước

GĐXH - Anh thừa biết tôi vụng về, lười biếng, không biết nấu ăn, công việc lại chỉ ở mức lương "ba cọc ba đồng"...

Chồng là cháu đích tôn và những lần 'đối đầu' với cả họ để bảo vệ vợ mình

Chồng là cháu đích tôn và những lần 'đối đầu' với cả họ để bảo vệ vợ mình

Tâm sự - 1 ngày trước

GĐXH - Người ta vẫn thường bảo, lấy chồng là 'cháu đích tôn' chẳng khác nào bước chân vào một cuộc chiến với những lễ nghi và định kiến cổ hủ. Nhưng không, chồng tôi - một người đàn ông 27 tuổi - đã dạy cho tôi biết thế nào là bản lĩnh của một người trụ cột khi anh dám một mình đối diện với cả dòng họ để giữ lại nụ cười cho vợ.

“Sống thử” vài tháng, tôi phát hiện bạn gái hẹn hò người cũ rồi báo có thai

“Sống thử” vài tháng, tôi phát hiện bạn gái hẹn hò người cũ rồi báo có thai

Tâm sự - 1 ngày trước

“Sống thử” vài tháng, tôi thấy nhiều điểm không thể dung hòa với bạn gái, nhất là lối sống bừa bộn, dễ dãi. Tôi phát hiện cô ấy vẫn liên lạc và gặp gỡ bạn trai cũ. Khi tôi còn đang tính chia tay vì mất niềm tin, cô ấy bất ngờ thông báo có thai.

Vợ tôi thà ăn Tết ngoại chứ nhất quyết không nhìn mặt mẹ chồng sau 2 năm 'bị hành hạ'

Vợ tôi thà ăn Tết ngoại chứ nhất quyết không nhìn mặt mẹ chồng sau 2 năm 'bị hành hạ'

Tâm sự - 2 ngày trước

GĐXH - Có lẽ nỗi đau trong những ngày ở cữ quá lớn khiến em không thể đối diện. Tôi thực sự bế tắc, không biết nên làm thế nào để kết nối hai người, hay là cứ để thời gian làm mờ đi tất cả?

Mỗi lần nghĩ đến cảnh con sẽ theo chồng Tây ra nước ngoài, tim tôi lại thắt lại

Mỗi lần nghĩ đến cảnh con sẽ theo chồng Tây ra nước ngoài, tim tôi lại thắt lại

Tâm sự - 2 ngày trước

Con gái tôi đang hạnh phúc bên một người đàn ông ngoại quốc và có thể sẽ theo chồng ra nước ngoài sinh sống. Tôi thương con, muốn con được lấy người nó yêu, nhưng cũng ích kỷ mong con ở lại Việt Nam để gần tôi.

Nằm cạnh vợ nhưng tôi lại mơ tưởng về người đàn ông khác

Nằm cạnh vợ nhưng tôi lại mơ tưởng về người đàn ông khác

Tâm sự - 2 ngày trước

Năm 28 tuổi, vì sức ép gia đình, tôi đã nhắm mắt đồng ý theo nguyện vọng của bố mẹ - cưới vợ nhưng cũng kể từ đó, tôi luôn phải sống trong vỏ bọc của người chồng hoàn hảo.

Tôi sốc nặng khi biết thân phận bố đứa trẻ bị bỏ rơi trước cửa là ai

Tôi sốc nặng khi biết thân phận bố đứa trẻ bị bỏ rơi trước cửa là ai

Tâm sự - 2 ngày trước

GĐXH - Cho đến một lần, cô em chồng cho tôi xem ảnh chồng hồi bé rồi bâng quơ: "Có khi nào là con riêng của anh không chị, em thấy trên mạng đầy chuyện như thế". Lời nói ấy như gieo một mầm mống nghi ngờ trong lòng tôi.

Chia tay bạn gái yêu 3 năm vì nỗi sợ... 'nhà em có quá nhiều người ly hôn'

Chia tay bạn gái yêu 3 năm vì nỗi sợ... 'nhà em có quá nhiều người ly hôn'

Tâm sự - 2 ngày trước

GĐXH - Không lẽ sau này khi bắt đầu một mối quan hệ mới, tôi nên thẳng thắn ngay từ đầu: "Gia đình em có nhiều người ly hôn, anh hãy cân nhắc kỹ nhé".

'Loại người như anh cả đời chỉ sống chật vật': Câu nói cay nghiệt và cuộc hội ngộ bàng hoàng sau 3 năm

'Loại người như anh cả đời chỉ sống chật vật': Câu nói cay nghiệt và cuộc hội ngộ bàng hoàng sau 3 năm

Tâm sự - 3 ngày trước

GĐXH - Tôi tự hỏi, có phải đây là cái giá cho sự nông nổi và thực dụng của mình ngày trước không?

Top