Hà Nội
23°C / 22-25°C

Chồng tình tứ với em gái đồng hương ngay giữa nhà trọ

Thứ năm, 11:52 06/06/2013 | Tâm sự

Một đêm, tôi giật mình thức dậy và chợt nghe tiếng thì thào dưới sàn. Bên cạnh tôi không có chồng tôi. Tôi nghe tiếng cười nho nhỏ của người em đồng hương và cả chồng tôi.

Em thua tôi tám tuổi. Chúng tôi cùng quê Bình Định. Em vào Sài Gòn buôn bán, tôi là sinh viên. Chúng ta biết nhau nhờ ở cùng dãy phòng trọ. Em bán những thứ lặt vặt như trứng cút, nem chả… chở trong một chiếc cần xé to sau xe đạp. Gia đình tôi không giàu, tôi nhờ đi dạy kèm nên cũng ủng hộ được em, khi bịch trứng cút, lúc cặp bánh phồng…

Rồi em không đủ tiền thuê nhà, tôi cho em ở cùng phòng. Chúng tôi như chị em ruột, chuyện gì cũng kể nhau nghe.

Tôi tốt nghiệp, tìm được chỗ làm tại một trường trung học tư thục. Tại đây, tôi quen một đồng nghiệp quê ở Quảng Ngãi. Sau hai năm làm bạn, chúng tôi quyết định đi đến hôn nhân. Hai gia đình cùng hoàn cảnh nên sau đám cưới, anh về phòng trọ của tôi sống chung. Lúc đầu, mẹ tôi phản đối, bà đọc câu ca dao của người xưa: “Chớ tin chị em bạn mà lầm. Bẩy bui trước mặt giựt chồng sau lưng”. Tôi chỉ cười. Tôi tin tình bạn giữa tôi và em, cũng như tin tình yêu của chồng. Thưở quen nhau, anh từng đến phòng trọ tôi chơi và trong mắt anh, cô em đồng hương của tôi đã như em gái anh.
 
Hồng, cô em đồng hương, sẵn sàng ngủ dưới sàn để vợ chồng tôi nằm trên giường, ngăn cách bởi tấm ri đô dày. Sáng, em cùng tôi nấu cơm ăn chung và cùng mang theo ăn trưa. Chiều, chúng tôi cùng lục tục về nhà, cùng nấu cơm và ăn cùng nhau. Gạo, thức ăn, tiền nhà, điện nước… chia ba phần sòng phẳng. Không chỉ gia đình hai bên, mà cả bạn bè đồng nghiệp, hàng xóm cùng dãy nhà trọ đều phản đối kiểu ở như vậy nhưng tôi phớt lờ. Tôi còn lên giọng với mọi người về sự chung thủy yêu thương của chồng mình, về niềm tin của tôi đối với chồng và cô em đồng hương. Nhiều người bảo tôi đang chứa bom trong nhà, tôi chỉ cười.

Suốt bốn năm chúng tôi sống êm ả. Tôi nhắc mình phải luôn quan tâm đến đứa em đồng hương này, như cậu em út tôi ở nhà vậy. Tôi nhớ lúc gặp nhau, tôi 22 tuổi, em mới 14 tuổi, nước da đen nhẻm, dãi nắng dầm mưa kiếm từng đồng gởi về quê phụ mẹ nuôi em. Dù sao tôi cũng có phước hơn em nhiều, được ba mẹ cho tiền vào tận thành phố này học tập và chu cấp những tháng ngày đầu tiên nơi đất lạ. Cho nên, tôi rất cảm thông và thương yêu em. Hơn nữa, vợ chồng tôi làm cùng phòng, đi làm cùng lúc, về cùng giờ, lấy đâu “kẽ hở” để sinh chuyện.

Thế nhưng... Một đêm, tôi giật mình thức dậy và chợt nghe tiếng thì thào dưới sàn. Bên cạnh tôi không có chồng tôi. Tôi nghe tiếng cười nho nhỏ của người em đồng hương và cả chồng tôi. Tôi tỉnh hẳn. Tôi phải làm gì đây? La lên cho mọi người biết? Những người trong dãy phòng trọ từng cảnh báo tôi rồi kia mà. Rồi ngày mai và những ngày sau nữa, tôi sẽ gặp mặt họ sao đây khi chuyện này đổ bể? Tôi giả bộ trở mình, ú ớ. Tiếng cười và tiếng thì thào im bặt. Vài giây sau tôi nghe tiếng em nho nhỏ: “Anh lên với bả đi”. Tôi nghe tiếng cả hai hôn nhau… như từ biệt. Chồng tôi lên nằm bên cạnh, ôm tôi, như không có gì xảy ra!

Sáng dậy, em vẫn tíu tít như thường lệ. Trong bữa cơm sáng, tôi nói em đã lớn rồi, hãy tìm phòng trọ khác đi. Em nói em không có khả năng. Tôi bảo, em nên tìm những người độc thân và sống cùng nhau. Em khóc. Chồng tôi phản đối quyết liệt, nói tôi tàn nhẫn, đẩy “em mình” ra đường. Tôi nói chỉ là chị em đồng hương thôi. Cho dù em ruột đi nữa cũng không nên ở như thế. Tôi yêu cầu em dọn ngay vào sáng hôm đó, tôi sẽ cho em một tháng tiền nhà. Không ngờ chồng tôi đập chén cơm đang ăn dở lên tiếng: “Sao em không đuổi anh luôn đi. Ích kỷ đến độ đẩy em mình ra đường à?”. Ức quá tôi hét lớn là em út gì, chỉ cùng quê nhận bừa chị em thôi. Trong cơn nóng giận tôi cho biết tối qua tôi đã nghe thấy gì. Chồng tôi tỉnh bơ: “Nếu em biết rồi thì anh khỏi phải nói. Anh nhận thấy tình yêu của anh dành cho Hồng nhiều hơn em. Chúng ta chia tay đi”.

Tôi chửi Hồng sao dám đối xử với tôi như thế. Nó cười khẩy, lạnh lùng, xếp quần áo ra khỏi phòng trọ. Chồng tôi cũng xếp đồ đạc đi theo. Làm việc cho trường tư thục, cần giữ tiếng cho trường. Tôi chỉ có thể kéo anh lại, nhắc những kỷ niệm ngày xưa và khóc lóc xin anh đừng đi. Anh vẫn đi cùng Hồng, cho biết một bào thai đang tượng hình trong bụng Hồng cần một người cha. Đúng là tôi không còn có thể khóc nổi. Do thấy chưa cần phải có con khi trong tay chưa có sự nghiệp gì, tôi đã bàn cùng anh những biện pháp tránh thai. Để giờ đây, tôi mất anh vì người em đồng hương đang mang giọt máu của anh!

Chúng tôi vào trường với hai bộ mặt đưa đám. Anh lẳng lặng làm đơn xin nghỉ việc. Chiều đó và những buổi chiều sau nữa anh không về nhà. Một tuần sau, anh ghé nhà trọ đưa tôi lá đơn ly hôn, hẹn gặp nhau nơi tòa án. Gia đình, đồng nghiệp, bạn bè và hàng xóm khu phòng trọ chẳng hề ngạc nhiên khi chúng tôi kết thúc như thế. Theo họ, tôi đã dại dột chứa bom và trái bom đó đã nổ làm tan nát trái tim tôi…

Theo Phụ Nữ TPHCM

thanhloan
Bình luận
Xem thêm bình luận
Ý kiến của bạn
Chỉ vì hộp bánh Trung thu của người này, mẹ chồng âm mưu đuổi tôi ra khỏi nhà

Chỉ vì hộp bánh Trung thu của người này, mẹ chồng âm mưu đuổi tôi ra khỏi nhà

Tâm sự - 2 giờ trước

GĐXH - Bao nhiêu năm tôi cố gắng làm hài lòng mẹ chồng, tận tâm chăm sóc bà lúc ốm đau nhưng vẫn không bằng một người ngoài và hộp bánh cô ta tặng hay sao?

Hàng xóm chỉ chờ tôi mở cửa để vào kể xấu con dâu

Hàng xóm chỉ chờ tôi mở cửa để vào kể xấu con dâu

Tâm sự - 4 giờ trước

Tôi vô tình trở thành chiếc thùng rác của bà hàng xóm, để bà trút vào đó mọi nỗi ấm ách, bực dọc.

Bóc hộp bánh Trung thu bạn trai tặng bố mẹ, cô gái kiên quyết chia tay

Bóc hộp bánh Trung thu bạn trai tặng bố mẹ, cô gái kiên quyết chia tay

Tâm sự - 6 giờ trước

Về thăm bố mẹ tôi, bạn trai đem theo một hộp bánh Trung thu to và đẹp. Bố tôi trang trọng đặt lên bàn thờ mời ông bà, tổ tiên. Thế nhưng, khi bóc hộp, tôi lại phát hiện sự thật đáng buồn.

Tận mắt thấy chồng đi khách sạn nhưng tôi lại không thể lao vào đánh ghen khi biết 'tiểu tam' là ai

Tận mắt thấy chồng đi khách sạn nhưng tôi lại không thể lao vào đánh ghen khi biết 'tiểu tam' là ai

Tâm sự - 1 ngày trước

GĐXH – Khoảnh khắc ấy, người tôi run lên bần bật, đôi chân như bị đóng chặt xuống đường, không thể nhúc nhích. Tôi cứ đứng đó, nhìn chồng và nhân tình của anh ta tiến sâu vào bên trong.

Liên tục được hàng xóm cho 'thức ăn thừa', biết sự thật tôi rưng rưng nước mắt

Liên tục được hàng xóm cho 'thức ăn thừa', biết sự thật tôi rưng rưng nước mắt

Tâm sự - 1 ngày trước

Tôi sống một mình, hiếm khi nấu nướng. Biết thế, hàng xóm thường mang qua cho tôi tô canh chua, chén cá kho… Họ bảo thức ăn thừa của nhà nên nhờ tôi ăn giúp.

Sốc vì mẹ liệt kê học phí 16 năm, đòi con gái trả lại gốc hơn 600 triệu đồng

Sốc vì mẹ liệt kê học phí 16 năm, đòi con gái trả lại gốc hơn 600 triệu đồng

Tâm sự - 1 ngày trước

GĐXH - Tôi chỉ biết khóc, không biết nói thêm gì. Sau đó tôi lại tìm cách xoay tiền đưa tiền cho mẹ, tiền này theo như mẹ nói là để bố mẹ lo cho em trai tôi.

Hàng xóm đưa 3 con đi ăn cỗ cưới, mừng phong bì 300 nghìn gây bức xúc

Hàng xóm đưa 3 con đi ăn cỗ cưới, mừng phong bì 300 nghìn gây bức xúc

Tâm sự - 1 ngày trước

Ngoài việc đến ăn cỗ từ bữa áp rạp, người hàng xóm này còn gây bức xúc vì phong bì mừng keo kiệt, lại dẫn cả đàn con đi theo.

Dọn nhà sau mưa ngập, tôi chết lặng khi tìm thấy vật quen thuộc trong gậm giường của mẹ chồng

Dọn nhà sau mưa ngập, tôi chết lặng khi tìm thấy vật quen thuộc trong gậm giường của mẹ chồng

Tâm sự - 2 ngày trước

GĐXH – Khi biết chuyện, tôi thực sự choáng váng. Tại sao mẹ chồng lại có thể làm ra được chuyện động trời như thế.

Dạy con lớp 1 tập viết, tôi suýt xuất huyết não

Dạy con lớp 1 tập viết, tôi suýt xuất huyết não

Tâm sự - 2 ngày trước

Dù hướng dẫn kiểu gì, con vẫn viết xiêu vẹo, cứ như leo núi rồi lại trượt dốc khiến tôi tức nổ đầu, cổ rát buốt vì gào thét, giờ thì stress nặng, mất ngủ triền miên.

Được chu cấp hậu hĩnh sau ly hôn, vợ cũ nghẹn đắng trước lời vợ mới

Được chu cấp hậu hĩnh sau ly hôn, vợ cũ nghẹn đắng trước lời vợ mới

Tâm sự - 2 ngày trước

Sau ly hôn, chồng cũ muốn bù đắp lỗi lầm nên chu cấp hậu hĩnh cho mẹ con tôi. Tuy nhiên, vợ mới của anh lại đay nghiến, nói tôi ăn bám.

Top