Chồng yếu sinh lí, tôi muốn bỏ chồng về với người cũ
Chồng yếu sinh lí, tôi muốn bỏ chồng về với người cũ - người tôi đã từng sống thử.
Kể từ ngày tôi khoác chiếc áo cô dâu tới nay đã gần 2 năm. Hai năm qua, mọi thứ với tôi diễn ra thật bình lặng. Nhưng có những cơn sóng ngầm đang trào dâng mãnh liệt trong lòng tôi. Nó trực nhấn chìm tôi và tôi muốn vùng vẫy để thoát ra khỏi cuộc hôn nhân này. Dù có thể làm thế, mọi người cho tôi là một kẻ tàn nhẫn và hư hỏng.
Tôi có nghe mọi người bàn tán rất nhiều về chuyện sống thử. Bản thân tôi cũng đã từng làm thế nhưng tôi không gọi đó là sai lầm. Những năm tháng sinh viên, tôi đã từng chung sống như vợ chồng với một người đàn ông. Thủa ấy, chúng tôi yêu nhau tưởng chừng như không có gì ngăn cách nổi. Vậy là bất chấp bạn bè dị nghị, bất chấp sự xấu hổ, tôi dọn về sống cùng anh như vợ chồng.
Chúng tôi chung sống gần 4 năm đại học. Những tưởng tình cảm đó sẽ kết thúc bằng một đám cưới nhưng rồi chỉ vì một lần lầm lỡ, cả anh và tôi đều đánh mất tình yêu của mình. Anh bị lừa, bị một cô gái dụ lên giường. Sự tức tối, đau đớn của một người con gái mới lớn như tôi đã khiến tôi không thể tha thứ được cho anh. Mặc cho anh cầu xin, tôi vẫn kiên quyết chia tay.
Sau cuộc tình đó, tôi gặp lại chồng tôi bây giờ. Vì cảm thấy có lỗi với anh nên tôi giấu kín chuyện đã qua. Anh cũng không một lần hỏi tôi về những gì đã diễn ra trong quá khứ. Có lần, anh đề nghị sống thử cùng tôi nhưng tôi lo sợ nên đã từ chối. Tôi quyết tâm giữ gìn đợi tới ngày hai đứa cưới. Anh năn nỉ tôi nhiều lần không được nên cuối cùng cũng phải chiều theo ý tôi.

Khoảng thời gian đầu tôi cũng chưa thực sự yêu anh lắm nhưng càng về sau tôi càng cảm thấy cần anh. Anh thực sự là một người đàn ông tốt, một người chồng yêu thương vợ con. Sau hơn 2 năm tìm hiểu, chúng tôi quyết định làm đám cưới. Mọi thứ thật tuyệt vời, tôi chờ đợi những ngày tháng hạnh phúc cùng anh xây dựng tổ ấm của hai vợ chồng.
Nhưng oái oăm thay, ngay đêm tân hôn tôi mới biết chồng bị yếu sinh lí. “Cậu bé” của chồng tôi quá nhỏ. Là một người phụ nữ đã từng trải qua chuyện chăn gối nên tôi biết điều đó sẽ khó mà khiến tôi và anh hạnh phúc trong tình dục được. Thậm chí tôi còn lo ngại về việc không biết rằng vợ chồng tôi có thể có con hay không?
Vả quả thực, cho tới giờ, đã gần 2 năm trôi qua “chuyện ấy” của vợ chồng tôi thật kinh khủng. Lần nào cũng chỉ chưa đầy 10 giây, mọi thứ đã chấm hết. Ban đầu tôi thương anh vì nghĩ với anh, điều đó cũng là một sự đau khổ. Sau đó tôi buồn vì không được làm một người vợ đúng nghĩa như bao người khác. Và cuối cùng, tôi chuyển sang trạng thái chán nản và không còn yêu chồng nữa.
Anh lúc nào cũng cố gắng, anh cố gắng bù đắp cho tôi bằng tình cảm nồng ấm của một người chồng. Có đôi lần anh nói với tôi rằng: “Chắc hắn em có phần nào đó thất vọng về anh, nhưng ngày trước anh đã chủ động gạ em sống cùng là để em biết điều này nhưng em lại từ chối nên anh cũng không biết nói thế nào để em hiểu. Giờ thì hai vợ chồng cùng cố gắng vậy”. Cho tới lúc đó tôi mới hiểu rằng, sở dĩ anh không hề trách cứ chuyện tôi không còn trong trắng, thậm chí khi biết điều đó anh cũng không hề gặng hỏi là vì anh cũng có lí do riêng.
Nhưng dù anh có tốt, có bù đắp cho tôi bằng cách nào đi chăng nữa thì cũng không đủ để khỏa lấp niềm khao khát trong tôi. Tình dục vợ chồng là thứ rất thiêng liêng và không thể thiếu được. Liệu có người đàn bà nào hạnh phúc nổi khi cái mà họ nhận được về chỉ là cái nắm tay, cái hôn nhẹ nhàng mà cả đời chẳng hề biết đến một chút khoái cảm và thăng hoa của tình dục?
Đúng vào cái lúc tôi cảm thấy bế tắc nhất với cuộc sống hôn nhân của mình cũng là lúc tôi gặp lại người xưa. Anh đã bỏ vợ. Lần ấy, sau khi tôi chia tay, anh lấy cô gái gài bẫy anh nhưng rồi khi tình cảm không có, họ đã nhanh chóng chia tay sau hơn một năm kết hôn. Giờ anh vẫn sống một mình và chưa có con. Gặp lại tình cũ, bao nhiêu khắc khoải lại trở về. Tôi là một người đàn bà yêu chồng nhưng tôi khao khát mãnh liệt đam mê thể xác sau gần 2 năm không chút dư vị với chồng. Bởi vậy, như một ma lực thúc đẩy, chúng tôi lao vào nhau để thỏa ham muốn đó. Một lần nữa chúng tôi lại bất chấp mình là người có tội để bên nhau.
Chuyện tình vụng trộm của chúng tôi đã diễn ra 3 tháng nay rồi. Lần nào bên anh ấy tôi cũng cảm thấy mình là người đàn bà hạnh phúc nhất thế gian nhưng sau khi tàn cuộc, tôi lại thấy có lỗi với người chồng của mình. Mọi người có thể cho tôi là ích kỉ, là người đàn bà trọng nhục dục nhưng nếu sống trong hoàn cảnh của tôi, mọi người mới thấu hiểu nỗi khổ đó lớn đến thế nào.
Người tình cũ của tôi muốn chúng tôi đến bên nhau. Anh muốn tôi bỏ chồng vì dẫu sao trước đó chúng tôi cũng đã từng có quãng thời gian yêu nhau, sống cùng nhau. Mà chuyện hôn nhân của tôi lại không tốt đẹp như mong đợi. Quả thực, đúng lúc tôi muốn vùng vẫy, muốn thoát khỏi cuộc hôn nhân này lại là lúc tôi phát hiện ra mình có thai. Điều đau khổ là ở chỗ, tôi chắc chắn đó là con với chồng tôi. Đó là sự thật mà tôi dám khẳng định.
Giờ đây tôi vô cùng đau khổ, tôi không biết mình nên làm gì cho đúng. Nếu bỏ chồng đến với người tình cũ tôi sẽ được đón nhận niềm hạnh phúc đích thực của một người đàn bà. Nhưng còn đứa con, tôi sẽ không bỏ nó đi, vậy thì đời nó sẽ đi về đâu nếu tôi bỏ chồng. Liệu người tình cũ của tôi có yêu thương nó không khi anh biết đó là con của tôi với người chồng hiện tại. Vả lại, tôi cũng thấy mình tàn nhẫn với chồng. Nhưng nếu cứ sống như thế này thì tôi sợ rằng mình không chịu nổi khi chuyện ân ái vợ chồng như vậy. Mong mọi người cho tôi một lời khuyên?
Theo Eva

Vài tháng không ăn cơm chung, vợ chồng giật mình sau câu nói của cô giúp việc
Tâm sự - 5 giờ trướcNhiều tháng nay, vợ chồng tôi "chiến tranh lạnh", không về ăn cơm chung mỗi tối như xưa. Một ngày, cô giúp việc xin nghỉ việc để về quê. Lí do cô đưa ra khiến chúng tôi giật mình.

Mẹ chồng cho cháu nội 200 nghìn, cháu ngoại 2 triệu, con dâu sốc khi biết lý do
Tâm sự - 17 giờ trướcNghe mẹ chồng nói lý do chỉ mừng đầy tháng cháu nội 200 nghìn đồng còn cháu ngoại 2 triệu, nàng dâu bức xúc, muốn ra ở riêng.

Đi làm về vợ chỉ việc tắm rửa, ăn cơm vẫn 'sưng mặt' với chồng: Tôi không biết mình đã sai ở đâu?
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Từ khi lấy nhau và sống cùng mái nhà, tôi thật sự không hiểu là tôi đã sai ở đâu, làm sai điều gì mà cứ dăm bữa nửa tháng vợ tôi lại dở chứng, dở bệnh, mặt nặng mày nhẹ với tôi.

‘Tuyệt vọng’ mua nhà Hà Nội, tôi về quê xây nhà to như lâu đài
Tâm sự - 1 ngày trướcNhiều năm làm lụng, tôi thấy tiền mình tiết kiệm chưa bao giờ đủ để "chạy theo" giá nhà tăng hàng năm, vì vậy quyết định xây một căn nhà khang trang ở quê.

Lấy chồng có xe đẹp, nhà sang: Mỗi lần cãi nhau chồng hỏi 1 câu đầy cay đắng
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Hóa ra, hạnh phúc không phải là có nhà, có xe - mà là được bình yên trong chính sự lựa chọn của mình.

Tôi muốn sang tên nhà, con trai bảo không cần, lúc nó nghèo thì không cho
Tâm sự - 1 ngày trướcỞ tuổi U80, tôi muốn sang tên nhà cho con trai nhưng nó lạnh nhạt từ chối, bảo lúc nó khó khăn và cần nhất thì bố không cho, giờ cho cũng chẳng để làm gì.

Lương 15 triệu, tôi làm quái nhân keo kiệt, 4 năm tích được 350 triệu để mua nhà
Tâm sự - 2 ngày trướcTôi chấp nhận bị mỉa mai, thành kẻ ki bo đến lập dị trong mắt người khác để tích cóp mua nhà; với mức lương 15 triệu đồng, tôi tiết kiệm được 350 triệu sau 4 năm.

Mẹ chồng sốt sắng vay 10 triệu, tôi choáng váng khi biết bà dùng số tiền đó để làm gì
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Tối đó, tôi định mở lời hỏi mẹ chồng nhưng sợ bà ngại. Tôi cũng không biết có nên nói với chồng chuyện này hay không.

Nàng dâu sinh năm 2000 và nỗi oan ức của người mẹ chồng 'quần quật'
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Mẹ tôi là người rất hay suy nghĩ, luôn nghĩ là sợ làm phật ý con dâu. Mặc dù bà đi làm công ty cả ngày nhưng đêm đến vẫn lên chăm cháu, bế cháu cho con dâu.

Nhà trọ 15m² tăng giá 6 triệu đồng, tôi ra ngoại thành thuê 50m² chỉ mất 4 triệu
Tâm sự - 2 ngày trướcTôi từng nghĩ trả nhiều tiền để ở gần công ty vẫn khôn ngoan hơn là ham rẻ thuê trọ xa, và đã nghĩ lại khi được ở căn nhà rộng gấp 3 ở ngoại thành mà giá bằng 2/3.

Lấy chồng có xe đẹp, nhà sang: Mỗi lần cãi nhau chồng hỏi 1 câu đầy cay đắng
Tâm sựGĐXH - Hóa ra, hạnh phúc không phải là có nhà, có xe - mà là được bình yên trong chính sự lựa chọn của mình.