Em chồng mỗi lần sang chơi đều "cắn yêu" con tôi đến mức tím bầm tay chân
Đằng nào thì cũng mang tiếng rồi nên tôi chẳng cả nể gì ai nữa.
Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ phải viết những dòng tâm sự này, nhưng mỗi lần nhìn những vết bầm tím trên làn da non nớt của con, lòng tôi lại quặn đau.
Thằng bé mới chỉ 18 tháng tuổi, chưa đủ ngôn ngữ để diễn tả nỗi sợ hãi, chỉ biết khóc thét lên mà thôi.
Những ngày đầu khi em chồng sang chơi, tôi cứ nghĩ đó chỉ là biểu hiện yêu thương. Cho đến 1 hôm, khi bế con tắm, tôi giật mình phát hiện những vết răng hằn đỏ ửng trên cánh tay bé bỏng. "Con bị làm sao thế này?" - giật mình hoảng hốt.
Chồng tôi bước vào, liếc nhìn rồi bật cười bảo là cô út vừa cắn nó đấy: "Có gì đâu mà lo, em nó cắn yêu cháu đấy!".
Từ đó, mỗi lần em chồng đến chơi là một lần nỗi ám ảnh ập đến với con tôi. Thằng bé vốn hiếu động, hay cười bỗng trở nên sợ sệt lạ thường. Nó nép sau lưng mẹ, hai bàn tay nhỏ xíu khư khư giấu sau lưng, đôi mắt ngân ngấn nước mắt nhìn cô sợ hãi. Nhưng em chồng tôi vẫn cười vui vẻ hớn hở. Vừa cười, em chồng tôi vừa nhanh tay kéo cháu lại và cắn vào má, vào tay, để lại những vết hằn tím bầm.
Tôi đã nhẹ nhàng nhắc nhở biết bao lần. "Em đừng cắn cháu, nó đau và sợ lắm" - tôi lựa lời nói nhỏ với em chồng. Nhưng chẳng hiểu sao cả nhà chồng tôi đều biết và tôi nhận được sự phản ứng dữ dội từ cả nhà chồng.
Mẹ chồng bĩu môi: "Ô cái con này khó tính nhỉ, cô nó yêu mới cắn chứ!" . Chồng tôi thì nhăn nhó: "Sao em cứ phải nặng nề thế nhỉ? Em nó yêu cháu, quý cháu mà em đi nói như yêu em nó làm gì ác độc lắm ấy!".
Có lần, khi thấy con khóc thét vì bị cắn vào bắp chân, tôi không kìm được đã ôm con vào lòng và nói thẳng: "Em mà yêu cháu kiểu này thì thôi em ghét nó đi cũng được! Chị không cần em yêu thương con chị kiểu bạo lực thế này đâu" .
Cả nhà chồng như ong vỡ tổ. Em chồng bật khóc nức nở, chồng tôi đùng đùng nổi giận, còn mẹ chồng thì ném vèo cái chổi về phía mẹ con tôi rồi bảo tôi là "loại không biết điều" .
Những đêm đó, tôi ôm con ngủ mà lòng đầy xót xa. Tôi tự hỏi tại sao một hành động rõ ràng là bạo hành trẻ em lại được khoác lên chiếc áo "yêu thương"? Tại sao sự an toàn của một đứa trẻ lại không quan trọng bằng cái gọi là "hòa khí gia đình"?
Đằng nào thì cũng mang tiếng rồi nên tôi chẳng cả nể gì ai nữa.
Kể từ đó, tôi kiên quyết không cho em chồng tiếp xúc với con nữa. Mỗi khi cô út đến, tôi bế con vào phòng riêng và khóa cửa. Dĩ nhiên, tôi bị gán cho cái mác "ích kỷ", "khó tính", nhưng tôi không còn quan tâm. Điều duy nhất tôi nghĩ đến là sự an toàn của con mình.
Thời gian trôi qua, con tôi dần hồi phục tâm lý. Cháu không còn giật mình khóc thét mỗi khi nghe tiếng chuông cửa. Những vết bầm tím cũng không còn xuất hiện trên làn da non nớt ấy nữa.
Tất nhiên là để bảo vệ được con thì tôi cũng làm mất luôn mối quan hệ hòa hỏa với gia đình nhà chồng. Nhưng với tôi, được nhìn con lớn lên khỏe mạnh cả về thể chất lẫn tinh thần đã là hạnh phúc đủ đầy. Tôi hiểu rằng, đôi khi làm mẹ phải biết trở thành "ác nhân" trong mắt người khác, chỉ để có thể là anh hùng của riêng con mình.
Gửi đến những người mẹ đang đứng trước tình huống tương tự: Hãy dũng cảm bảo vệ con bạn, bởi không ai yêu con và hiểu con bằng chính bạn. Đừng để những quan niệm cổ hủ hay sợ hãi mất lòng người khác khiến bạn bỏ qua những tổn thương mà con phải gánh chịu.
Chăm thông gia ốm suốt 2 năm, mẹ chồng ngỡ ngàng khi nhận món quà đặc biệt
Tâm sự - 58 phút trướcỞ quê tôi, việc con rể được nhà vợ giàu có chia đất không phải chuyện lạ nhưng ngay cả thông gia “cũng có phần” thì chưa từng thấy, thậm chí chẳng ai tin điều này là thật.
Cố che giấu lỗi lầm bằng một đám cưới giả, tôi đánh mất cả gia đình
Tâm sự - 2 giờ trướcKhi tìm cách hợp thức hóa cái thai trong bụng bằng một đám cưới giả, tôi không chỉ đánh đổi danh dự mà còn bị chính gia đình ruồng bỏ.
Vì 5 chiếc phong bì phúng viếng nhà thông gia, anh em khẩu chiến ở lễ 49 ngày mẹ
Tâm sự - 1 ngày trướcNăm chiếc phong bì phúng viếng trở thành nguồn cơn khiến 4 anh em tôi xích mích, rạn nứt tình cảm.
Chồng bất ngờ thay đổi khi tôi tự chủ về kinh tế và muốn ly hôn
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Rồi tôi nhận ra, chính sự bao bọc ấy khiến anh ỉ lại. Anh không trách nhiệm, không đóng góp, cũng chẳng quan tâm hay trân trọng tôi.
Tôi xúi chồng sa thải người yêu cũ, giờ 3 năm không có con và ân hận khi biết tin về anh
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Tôi lấy chồng được 3 năm rồi mà mãi chưa có con. Dạo gần đây, mỗi lần nằm một mình trong phòng, tôi lại nghĩ không biết có phải đây là cái nghiệp mà mình đang phải trả hay không?
Thầy bói khuyên rước dâu nửa đêm, thông gia nghèo nói khiến nhà trai bừng tỉnh
Tâm sự - 2 ngày trướcTrước chia sẻ chân tình của thông gia nghèo, nhà trai quyết định không làm theo những lời thầy bói phán, nhờ đó tiết kiệm được một khoản chi phí sính lễ và tránh được cảnh rước dâu lúc nửa đêm…
Đám cưới làm 15 mâm cỗ, cô dâu sợ bị chê cười không ngờ được khen nức nở
Tâm sự - 3 ngày trướcMặc dù đám cưới chỉ tổ chức đơn giản với mâm cỗ vỏn vẹn 7 món nhưng cả quan khách và người thân đều khen gia chủ vì sự chu đáo, tận tình.
Cặp đôi tiết kiệm 'điên cuồng' để nghỉ hưu sớm: Cuộc sống nghẹt thở và cái kết phũ phàng
Tâm sự - 3 ngày trướcGĐXH - Cặp đôi sớm nhận ra lối sống siêu khắt khe khiến cuộc sống mất cân bằng. Bài học đắt giá cho những người đang theo đuổi mục tiêu nghỉ hưu sớm.
Vì 23 triệu tiền trợ cấp mai táng, 2 anh em khẩu chiến trong lễ 100 ngày mẹ
Tâm sự - 3 ngày trướcKhoản tiền trợ cấp mai táng "nói lớn cũng lớn mà nói nhỏ cũng nhỏ" nhưng không đến mức để anh em phải bất hòa. Vậy mà, gia đình tôi lại xích mích vì chuyện đó.
Thông gia nghèo đi chăm con gái đẻ, nhận cái kết ê chề vì một câu ‘lỡ miệng’
Tâm sự - 4 ngày trướcNhìn mẹ đội chiếc nón mê ra về giữa trời trưa nắng gắt, tôi đau thắt lòng. Kể từ ngày đó, tôi không thể lấy lại sự thân thiết với bố mẹ chồng như lúc xưa.
Cứ tưởng nghỉ hưu sớm là sung sướng, 2 năm sau tôi mới nhận ra mình đã quá ngây thơ
Tâm sựGĐXH - Nghỉ hưu sớm không phải lúc nào cũng an nhàn. Hai năm khủng hoảng sau nghỉ hưu đã giúp tôi hiểu ra điều quan trọng nhất của tuổi già.


