Hạnh phúc vì cưới được người như mơ ước
Không biết chúng tôi có quá nóng vội trước khi quyết định tiến đến hôn nhân một cách nhanh chóng như vậy không nhưng nhìn vào ánh mắt mạnh mẽ, quyết liệt và son sắt của anh tôi luôn có cảm giác yên bình và ấm áp.
Tôi 26 tuổi, cái tuổi không còn nhỏ, cũng chưa phải quá chín muồi nếu nói đến chuyện hôn nhân. Tôi là con thứ hai trong gia đình ba chị em gái, làm cán bộ công chức nhà nước, lương lộc, nhà cửa và xe cộ nói chung là đủ cả, cuộc sống không phải gặp khó khăn gì về vật chất, so với bạn bè trang lứa thì tôi có hoàn cảnh tốt hơn nhiều. Tôi cũng được nhiều người khen là xinh gái, dễ thương và cá tính. Nhìn thấy bạn bè cùng trang lứa đứa tay bồng tay bế, đứa thành gia thất, vậy mà tôi vẫn chưa nghĩ đến chuyện hôn nhân. Đi đâu chơi hay ăn cưới, bạn bè và người thân đều hỏi dạo này thế nào, lập gia đình chưa, sao chưa chịu lấy chồng, hay định ở vậy một mình...
Trong số những người theo đuổi tôi, có chàng suốt bốn năm đại học, có chàng một năm sau khi tôi ra trường, có chàng thầm yêu trộm nhớ nhưng lại không bao giờ bày tỏ tình cảm. Ba chàng trai đều có dáng hình to, cao và điển trai, gia đình lại khá giả, đặc biệt rất hiểu cá tính và tâm lý của tôi, không bao giờ làm tôi buồn. Tôi chưa từng nghe người nào nói đến chuyện hôn nhân và nếu tôi có khơi gợi chuyện cưới hỏi thì người nói chờ thời gian, người ỡm ờ lảng tránh.
Có người nói tôi kén cá chọn canh, suốt ngày mơ mộng xa vời nhưng tôi bỏ ngoài tai miệng lưỡi thiên hạ, xem những lời nói đó chỉ làm tôi thêm vui, thêm tự tin vì tôi có quyết định của mình. Tôi sẽ lấy một chàng trai làm chồng khi chỉ cần người đó nói một câu ngay từ lần hẹn hò đầu tiên: “Em à, chúng mình đính hôn nhé”.

Khổ nỗi thế gian rộng lớn nhưng biết tìm đâu ra một chàng trai như vậy. Chỉ vì lòng tự tin, cá tính của mình mà nhiều năm qua vẫn chờ đợi cho đến giờ vẫn chưa gặp được người tôi ngày nhớ đêm mong. Đôi khi tôi nghĩ đó chỉ là tưởng tượng, là chuyện chỉ có ở trong phim ảnh, hơi đâu mình lại dở hơi chờ đợi và tin tưởng một chuyện không thực tế trong tình yêu. Thế mà tôi vẫn tin một ngày nào đó người ấy sẽ đến, một người yêu tôi thật lòng ngay từ lần hẹn đầu tiên.
Rồi có một chàng trai dáng hình nhỏ con, không cao không gầy, tính tình điềm đạm, cá tính mạnh mẽ, gia đình trung nông lại học cùng trường với tôi, nhưng suốt bốn năm đại học chúng tôi không hề gặp nhau đến một lần. Anh hơn tôi một tuổi, học chung trường cấp ba và trên tôi một khóa, chúng tôi đều được tuyển dụng vào làm việc cùng ngày, cùng tháng, cùng năm và cùng một cơ quan. Thoạt đầu chúng tôi đối xử với nhau như những người bình thường, chẳng có gì đặc biệt. Làm việc cùng cơ quan đến nay được ba năm, tôi và anh vẫn chỉ là bạn bình thường, chính chàng trai ấy lại là một nửa của đời tôi.
Một năm trước, vào ngày cuối tuần cơ quan chúng tôi có dịp đi du lịch, anh bỗng nhiên cố ý tách chúng tôi ra khỏi đoàn và hai đứa đã có giây phút tâm sự thân mật. Trong lúc nói chuyện vui vẻ, tôi vô tình buột miệng hỏi: Anh đã có người yêu chưa? Anh chỉ nhìn tôi lắc đầu. Tôi hỏi tiếp: Tại sao anh vẫn chưa yêu? Hay anh giấu mọi người? Sao anh không dẫn người yêu ra mắt hay cùng đi du lịch? Anh cũng chỉ nhìn tôi và lại lắc đầu. Trong lúc tôi còn ngây ngô bâng quơ suy nghĩ chắc anh không muốn ai nhắc đến chuyện riêng tư, chuyện tình yêu hoặc có điều bí mật khó nói, bỗng nhiên anh bước lại gần và nhìn vào mắt tôi. Người tôi sững lại, cảm giác run run, anh nói: “Em à, làm vợ anh nhé”.
Tôi chết lặng, miệng không nói được câu nào, cứ thế nhìn anh, hai ánh mắt chạm nhau nhưng tôi không gật đầu, lặng thinh và bỏ chạy. Tôi cứ thế chạy còn anh nắm lấy tay tôi. Tôi giật mạnh tay khỏi anh, chạy về phòng nghỉ và đóng kín cửa chính, mở toang cửa sổ, lúc đó mọi người cùng phòng đã đi đâu đó và căn phòng chỉ còn một mình tôi. Anh vẫn đứng yên nơi chúng tôi trò chuyện. Tôi thả hơi thở lúc nhanh lúc chậm của mình vào không gian qua cánh cửa sổ, một cảm giác thật lạ, vừa vui sướng nhưng cũng lo lắng đủ điều, cảm giác thật khó tả. Kể từ hôm đó, chúng tôi cảm thấy ngại ngùng khi có dịp được ở gần nhau, mỗi lần đi gần nhau chúng tôi đều im lặng.
Một năm trôi qua, chúng tôi chỉ nhìn nhau chẳng nói gì. Cách đây mấy hôm, vào một ngày nghỉ lễ, cơ quan chúng tôi lại tổ chức đi du lịch, lần này là một địa điểm khác và tôi đã đồng ý đến bên anh trên một bờ biển dài, lãng mạn. Hai đứa trao nhau nụ hôn đầu đời. Giờ đây, chúng tôi quyết định làm lễ đính hôn trong vài ngày tới. Không biết tôi có nằm mơ không nhưng quả thật chuyện tình yêu của chúng tôi như một giấc mơ kỳ diệu.
Không biết chúng tôi có quá nóng vội trước khi quyết định tiến đến hôn nhân một cách nhanh chóng như vậy không nhưng nhìn vào ánh mắt mạnh mẽ, quyết liệt và son sắt của anh tôi luôn có cảm giác yên bình và ấm áp. Dù cho chúng tôi không gần gũi, không quà tặng, không có những phút giây vui vẻ hạnh phúc, chẳng hờn giận, cũng không có những lần hò hẹn như những đôi tình nhân khác, nhưng hai đứa gần như quá hiểu về nhau. Tôi tin mình và anh sẽ có những giây phút vui vẻ hạnh phúc, thậm chí là hờn giận nhau sau khi lập gia đình, hay nói một cách không giống ai là bắt đầu hò hẹn sau khi cưới.
Ngày mai, vào một ngày đẹp trời cuối năm Giáp Ngọ, tôi là người đầu tiên trong ba chị em gái lên xe hoa về nhà chồng. Tôi vẫn chưa thể tin được mọi chuyện đến nhanh với mình như thế, cảm giác khó tả từ câu nói của anh vẫn còn nguyên vẹn như hôm nào. Chúng tôi đang rất hạnh phúc và nhất định sẽ yêu thương nhau, cùng nhau đi trên con đường phía trước. Dù còn nhiều khó khăn nhưng tôi tin hai đứa sẽ hạnh phúc bên nhau mãi. Tôi nhận thấy cuộc sống này trở nên tươi đẹp hơn bao giờ hết, cũng thầm cảm ơn ông trời đã mang anh đến bên mình. Anh là chàng trai đầy bản lĩnh, điều đó biểu lộ ngay từ lần gặp đầu tiên, từ câu nói muốn lấy tôi làm vợ. Giờ đây tôi muốn nói với anh: “Anh yêu, cảm ơn anh, chúng mình mãi hạnh phúc bên nhau anh nhé”. (Phúc)
* Bạn có tâm sự cần gỡ rối, muốn được mọi người chia sẻ? Gửi tâm sự của bạn tới địa chỉ email toasoan@giadinh.net.vn để được độc giả chia sẻ, gỡ rối. Lưu ý bài viết bằng tiếng Việt có dấu.
Theo VnExpress
Kết hôn xong mới biết phải gánh khoản nợ cờ bạc 300 triệu đồng cho mẹ vợ
Tâm sự - 10 giờ trướcVợ tôi là con một, tôi cưới được vài tháng thì cô ấy khóc cầu xin tôi giúp mẹ trả nợ 300 triệu; hóa ra lâu nay bà ấy mê đánh bạc và "nã" tiền con gái thường xuyên.
Từng điên tiết 'đấu loa' với hàng xóm, tôi mừng vì mức phạt gây ồn lên 160 triệu
Tâm sự - 23 giờ trướcBị hàng xóm tra tấn bằng karaoke, tôi bất lực đến nỗi từng "đấu loa" với họ; thật vui khi hành vi gây ồn quá mức từ nay có thể bị phạt rất nặng, tới 160 triệu đồng.
Cho hàng xóm mượn sân kinh doanh hơn chục năm miễn phí, đến lúc đòi lại thì trở mặt khiến tôi chết lặng
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Sau nhiều năm mượn sân kinh doanh không tiền thuê, khi tôi muốn lấy lại chính tài sản của mình thì thái độ của người hàng xóm ấy đã khiến tôi thực sự sốc.
Cú sốc từ người chị dâu 'lạ mặt' và màn 'úp sọt' khiến gia đình tan nát
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Dù có bị nói là "bà cô bên chồng" thì tôi cũng cam lòng, vì thực sự tôi không tài nào hiểu nổi cách hành xử của chị dâu mình.
Tôi nghỉ chơi với những người bạn lần nào đi ăn cũng đến muộn cả tiếng
Tâm sự - 1 ngày trướcHẹn ăn sáng 8h thì 10h mới đến, hẹn ăn lẩu 12h thì 13h30 tới và nghĩ "có chia tiền là được"; sau rất nhiều lần như vậy, tôi loại mấy người bạn này khỏi nhóm tụ tập.
Làm lụng vất vả 10 năm tích góp nhờ bố mẹ mua đất, tôi choáng váng khi biết người đứng tên là ai
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Vì mảnh đất, tôi xích mích với bố mẹ, rạn nứt với em gái và đỉnh điểm là đứng trước nguy cơ đổ vỡ hôn nhân.
Tôi làm dâu bằng cả thanh xuân, còn chồng thì không chịu làm rể
Tâm sự - 2 ngày trướcTrên đường đi, tôi nghĩ về bố mẹ đẻ, nghĩ về những ngày mình còn son rỗi...
Tuần được nghỉ mỗi Chủ nhật, sếp luôn gọi giao việc, sáng thứ Hai hỏi xong chưa
Tâm sự - 3 ngày trướcTôi ước mình có quyền phớt lờ điện thoại, tin nhắn của sếp vào ngày nghỉ duy nhất trong tuần, ông ấy luôn giao việc khẩn vào Chủ nhật, sáng thứ hai hỏi "xong chưa".
Mẹ chồng giận ngược vì không chu cấp cho em chồng: Tôi bế tắc giữa nỗi lo tiền bạc và cái Tết không biết về đâu
Tâm sự - 4 ngày trướcGĐXH - Chuyện sẽ chẳng có gì nếu không có em chồng tôi xuống học đại học và ở cùng. Ở cả 1 năm mẹ chồng tôi không gửi thêm lấy 1 đồng nào. Em chồng là con trai, ở cùng mà quần áo không giặt, cơm không nấu, đi học còn phải anh chị gọi dậy.
Con gái tiết kiệm gửi tiền về hàng tháng, mẹ 64 tuổi liên tục bị 'đào lửa' lừa mất sạch tiền
Tâm sự - 4 ngày trướcGĐXH - Người ta nói tuổi này "khó bảo" thì đúng khó nói thật, nhắc nhở thì mẹ dỗi, không đưa tiền thì bảo không thương mẹ...
Tối nào hàng xóm cũng đứng trước cửa nhà tôi 3 phút, hôm biết được lý do tôi chột dạ vô cùng
Tâm sựBan đầu tôi nghĩ là trùng hợp. Nhưng ngày nào cũng vậy thì không thể coi là vô tình được nữa.