Mẹ chồng bỗng lên cơn đau tim, tôi lật đật đi tìm thuốc, nhưng mở ngăn kéo ra lại bị ám ảnh vì bức ảnh lạ mà quen
Chiều hôm ấy, tôi vừa về tới cửa thì nghe tiếng ngã cái rầm trong nhà. Vội vàng chạy vào thì nhìn thấy mẹ chồng đang ôm ngực, tôi nhanh chóng đi tìm thuốc đau tim cho bà.
Mẹ chồng không thích tôi lắm. Nói thẳng ra thì bà ghét. Từ hồi tôi với Thuận yêu nhau, bà ấy đã tìm đủ mọi cách để chia rẽ. Mà hỏi lý do, bà đều chẳng đưa ra được điều gì rõ ràng. Bà chê tôi gầy thì khó sinh con, gương mặt không vượng phu, rồi thì không sang, không xinh...
Cuối cùng, chúng tôi nói sẽ bỏ vào Nam sinh sống cùng nhau, không cần bố mẹ tổ chức đám cưới cho thì bà ấy mới xuôi.
Nhưng về chung sống, mẹ chồng vẫn đối xử với tôi rất tàn nhẫn. Thuận vẫn thương tôi nhưng lo mẹ bị bệnh tim nên bảo: Em cố sống chung với mẹ khoảng 6 tháng, 1 năm thôi, anh sẽ tích đủ tiền để vợ chồng mình sống riêng.
Tôi cũng hiểu nỗi khổ tâm của anh nên gật đầu. Nhưng bà thật sự rất khác người, trái tính. Tôi chiều kiểu gì cũng không được, đành nghe mấy chị đồng nghiệp: Không khiến mẹ chồng quý thì phải khiến mẹ chồng sợ.
Và từ hôm đó, tôi quyết tâm thay đổi. Trước kia là tôi xin phép mẹ chồng đi chơi, xin phép tăng ca, xin phép về ngoại... nhưng được các chị em động viên, tôi chuyển thành thông báo. Muốn làm gì thì tự mình quyết định, nói với mẹ chồng thể hiện sự tôn trọng và cho bà biết kế hoạch để không phải chờ cơm mà thôi.
Nhưng mẹ chồng tôi cũng chẳng vừa. Bà mắng chửi tôi rát tai. Tôi cũng lì không kém, cứ vào phòng và đóng cửa, bà mắng thì bà phải nghe trước. Thuận ban đầu cũng khuyên nhủ tôi nên nhẹ nhàng với bà, nhưng sau 2-3 hôm thì thấy mẹ chồng tôi cũng có dấu hiệu khuất phục. Thế là anh chỉ cười, giơ ngón tay cái ra thể hiện sự khen ngợi.
Tuy nhiên, dù mẹ chồng - nàng dâu không ưa nhau thì tôi cũng vẫn có trách nhiệm phải lo lắng cho sức khỏe của bà. Hôm vừa rồi, tôi đi làm về sớm hơn thường lệ. Tôi cũng quyết định lâu lâu phải làm dâu hiền.
(Ảnh minh họa)
Nghĩ là làm, tôi tung tăng đi chợ, mua hải sản, lợn, gà về để nấu mâm cơm thịnh soạn xoa dịu mẹ chồng sau đợt làm căng vừa rồi. Nhưng vừa chống xe ở cửa, tôi đã nghe thấy tiếng ngã cái rầm trong nhà kèm tiếng kêu khe khẽ.
Đoán ngay mẹ chồng có chuyện chẳng lành, tôi vội vàng chạy vào. Quả nhiên như dự đoán, mẹ chồng tôi đang nằm co quắp trên nền gạch, tay ôm lấy ngực. Tôi hốt hoảng gào lên, chạy tới đỡ bà nhưng mẹ chồng chỉ xua tay, rồi thều thào: Thuốc, thuốc!
Tôi hiểu ngay, đặt bà tựa vào sofa rồi vào phòng bà tìm thuốc. Lật đật mở ngăn kéo, tôi bị khựng lại bởi 1 bức ảnh... Đó chính là mẹ chồng tôi thời trẻ, âu yếm ôm một người đàn ông - đó lại chính là bố ruột tôi.
Bị bối rối mất 1 lúc, tôi giật mình nhớ ra bà đang đau đớn ngoài kia, vội vàng giấu tấm ảnh đi rồi mang thuốc ra. Nhưng kể từ hôm ấy, tôi luôn bị ám ảnh...
Bố tôi bỏ nhà ra đi khi tôi vừa được 3 tuổi. Từ đó, chỉ mình mẹ tôi chăm sóc 2 chị em. Bà không nói gì về người chồng bội bạc ấy, nhưng trước khi mất thì đã cho chị em xem nhìn ảnh của ông ta. Bà bảo, vì một người đồng nghiệp mà ông ấy đã bỏ cả gia đình.
Và theo như mốc thời gian in trên tấm ảnh trong ngăn kéo của mẹ chồng, rõ ràng bà chính là người phụ nữ đã phá hoại gia đình tôi, đã khiến bố tôi bỏ nhà đi bao năm. Và phải chăng, lý do mà mẹ chồng ghét tôi vì tôi trông rất giống mẹ ruột của mình???
Tôi đang rất bối rối. Chuyện như trong phim giờ lại xảy ra với chính bản thân. Tôi không còn mẹ, không gặp được bố, tôi chỉ có cách hỏi thẳng mẹ chồng. Nhưng tôi cũng sợ điều đó sẽ làm tôi và Thuận rạn nứt...
Khi hấp hối, bố tôi tiết lộ một bí mật động trời và khẩn khoản cầu xin các con giúp để yên lòng nhắm mắt
Chẳng cần uống thực phẩm chức năng, cứ ăn 8 loại quả này thường xuyên là chị em đã có thể tự sản sinh collagen Theo Afamily/Nhịp sống Việt
Người vợ nằng nặc xách vali rời khỏi nhà chồng vì cái bồn cầu bẩn
Tâm sự - 33 phút trướcChị gái tôi vừa xách vali đồ đạc và đem theo con gái 3 tuổi - bé Gấu, trở về nhà. Bố mẹ tôi thấy gương mặt rầu rĩ của chị, biết chắc chắn có chuyện nên vô cùng sốt sắng: "Con có việc gì xảy ra ở nhà chồng à?".
Đưa bố già bệnh tật vào viện dưỡng lão, nửa năm sau, tôi rơi nước mắt khi đọc dòng chữ do ông viết
Tâm sự - 1 giờ trướcGĐXH - Dọc đường về, những dòng chữ đó cứ ám ảnh tôi mãi. Tôi thương bố vô cùng nhưng không biết phải làm thế nào cho đúng.
Bị chồng đánh sau khi có 'người thứ ba': Không được đưa con đi, tôi đứng giữa nỗi đau và bế tắc
Tâm sự - 4 giờ trướcGĐXH - Chồng ngoại tình, về nhà gây sự, dùng bạo lực và không cho tôi đưa con đi. Trong căn nhà chung với mẹ chồng, tôi phải chịu đựng mọi áp lực, nỗi sợ hãi và cô đơn mà không thể nói cùng ai.
Từng là sếp lớn, có lương hưu cao nhưng tôi vẫn khánh kiệt vì 3 sai lầm sau nghỉ hưu
Tâm sự - 10 giờ trướcGĐXH - Bài học cảnh tỉnh cho mọi người về cách chi tiêu sau khi nghỉ hưu.
Sau 2 tháng làm 'chú rể', chàng trai chết lặng khi nhận tin nhắn của khách nữ
Tâm sự - 13 giờ trướcSau hơn 2 tháng nhập vai chú rể, chàng trai bất ngờ nhận được tin nhắn của khách nữ. Nội dung tin nhắn khiến anh chết lặng.
Một bức ảnh đồng nghiệp gửi sếp khiến tôi mang tiếng tham tiền, không ngờ tin đồn ấy lại khiến mẹ chồng hiểu lầm, cả gia đình lao đao
Tâm sự - 23 giờ trướcBuổi tối, mẹ chồng gọi tôi xuống bếp, giọng nghiêm lại: "Con làm kế toán mà lại dính chuyện tiền nong gì đấy à?".
Cố cãi bố mẹ để chạy theo tình yêu, 3 năm sau, tôi đau đớn hối hận vì không còn cơ hội để báo hiếu
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH – Mấy năm qua, tôi không dám về quê, chỉ thỉnh thoảng gọi điện về hỏi thăm bố mẹ. Lần nào tôi cũng tỏ ra cuộc sống của mình đang rất ổn, song mỗi lần cúp máy, tim tôi lại nhói đau.
Sau ly hôn, chồng cũ vẫn nhắn tin bảo “chỉ muốn ôm em một lát cho đỡ trống trải” khiến tôi rợn tóc gáy
Tâm sự - 1 ngày trướcGiờ đây, mỗi khi thấy Hưng lại đăng thêm một bức ảnh “tự sự”, tôi không còn run rẩy hay bối rối nữa.
Mỗi tháng chồng gửi hàng chục triệu đồng cho bố mẹ, khi biết việc ông bà đã làm, tôi uất ức tận xương tủy
Tâm sự - 1 ngày trướcTối hôm đó, tôi dọn đồ sang phòng con ngủ, nói rằng tôi cần thời gian suy nghĩ.
Sống chung với mẹ chồng, tôi phát hiện bí mật động trời bà giấu trong góc tủ
Tâm sự - 1 ngày trướcBí mật "động trời" này không phải là một sự phản bội, mà là một sự hy sinh thầm lặng đến tàn nhẫn.
Cha 91 tuổi, tôi nghỉ việc về chăm rồi phải bật khóc đưa ông vào viện dưỡng lão
Tâm sựGĐXH - Chỉ sau nửa năm, tôi phải đưa ra quyết định khiến bản thân day dứt nhất trong đời: gửi cha vào viện dưỡng lão.