“Nếu thế thì vợ chồng để làm gì?”
Mẹ vợ tôi gọi điện sang bảo: “Anh qua rước chị ấy về đi chớ tôi không chứa. Liệu mà ăn nói với chị ấy, lần này là tôi không can dự nữa đâu”.
Mỗi khi mẹ vợ xưng “tôi” và gọi “anh chị” là tôi biết sống chết gì mình cũng phải qua để năn nỉ, đón con gái của bà về. Mười lần như một, tôi luôn là người có lỗi trong mọi cuộc tranh cãi. Kết cục là tôi phải xin lỗi, làm lành, qua nhà cha mẹ vợ rước Quỳnh Như về. Không chỉ xin lỗi vợ, tôi còn phải xin lỗi cha mẹ, anh em của vợ vì đã trót làm phiền đến họ.
Nhưng lần này thì khác. Con gái tôi bảo: “Ba đừng đi, thử xem mẹ có biết đường về không?”. Con bé năm nay 15 tuổi. Nó đã không ít lần chứng kiến mẹ nó giận dỗi bỏ về nhà ngoại trong khi ba chẳng có lỗi gì. Tôi hỏi con: “Nói thật cho ba nghe đi, con thấy ba sai chỗ nào?”. Nó lắc đầu: “Con hỏng thấy chỗ nào hết. Chỉ có mẹ quá đáng, ăn hiếp ba. Đâu phải học cao, làm chức lớn rồi cái gì cũng đúng hết đâu? Con và Út Mi theo phe ba”.
Nghe con gái nói, tôi không nhịn được cười. Đúng là con nít.
Tôi quen Quỳnh Như trong một lần cô ghé tiệm hủ tiếu của má tôi ăn sáng cùng mấy người bạn. Lúc đó có một bà khách nước ngoài muốn làm quen với nhóm bạn của Quỳnh Như nhưng không ai dám đại diện đứng ra nói chuyện với bà, tôi thấy vậy tự nguyện đứng ra làm phiên dịch bất đắc dĩ. Tôi chẳng giỏi giang gì, chẳng qua là nhờ dạn miệng, hay nói chuyện với khách đến quán ăn hủ tiếu nên mới biết nhiều như vậy.
Sau lần đó, Quỳnh Như hay ghé quán. Mới đầu tôi chẳng dám tơ tưởng nhưng dần dần, thấy hình như người ta cũng có cảm tình với mình nên tôi quyết định ngỏ lời. Không ngờ, Quỳnh Như đồng ý ngay. Về phần má tôi, bà “mừng hết lớn” vì có cô con dâu vừa đẹp, vừa giỏi giang. Đi đâu bà cũng khoe con dâu học cái gì gì đó mà còn cao hơn con trai bà vốn đã tốt nghiệp đại học ngành chế biến thực phẩm.

Tôi mê công việc bếp núc từ nhỏ, thích chế biến món này, món kia cho ba má và mọi người trong nhà thưởng thức. Hồi còn ở quê, tôi còn nổi tiếng vì may vá khéo. Mới 12 tuổi, má tôi đã dám nhận đồ về nhà cho tôi may. Đến khi lên Sài Gòn, tôi bỏ nghề may chuyển sang nấu hủ tiếu phụ má.
Có thể nói cái chuyện nấu nướng đã trở thành máu thịt của tôi. Đến khi đi làm, tôi nhất quyết đòi làm ở bộ phận kỹ thuật để được chế biến, sáng tạo ra nhiều món ngon, nhiều mặt hàng xuất khẩu cho công ty. Đã mấy lần, giám đốc muốn bổ nhiệm tôi làm quản đốc rồi phó giám đốc công ty nhưng tôi nhất quyết từ chối: “Mấy anh không cho tôi làm chuyên môn thì tôi nghỉ chớ tôi nhất quyết không làm lãnh đạo”.
Trong lúc đó thì vợ tôi đi làm công ty nước ngoài lên vù vù, lương cao ngất ngưởng, chỉ tính bằng USD. Mà lạ lắm, mỗi lần vợ tôi lên lương, lên chức là tôi bị xài xể. Nàng nói tôi không có chí tiến thủ, an phận, thậm chí có lần nàng cho rằng tôi là một trong những kẻ ngu nhất thế gian này vì không ham chức quyền. Nàng bảo: “Nếu anh không vì bản thân thì cũng phải vì vợ con chớ? Anh làm ông này, ông nọ thì vợ con cũng được nở mày, nở mặt; có đâu lại lù khù như vậy?”. Tôi bảo nàng tính tôi không thích bon chen; mà ở công ty cũng không ai đè đầu cưỡi cổ để tôi phải vùng lên ngồi vào cái ghế của họ để “trả thù”. Tôi thấy mình an phận đúng như lời vợ tôi nói.
Điều đó có gì sai? Chính vì an phận mà tôi có thời gian đưa đón, dạy con học, chở con đi chơi. Chính vì an phận mà tôi đứng ngoài mọi cuộc đấu đá, tranh giành quyền lực ở công ty mỗi khi có sự thay đổi lãnh đạo. Chính vì an phận mà tôi ngủ ngon mỗi đêm...
Thế nhưng cũng chính vì tôi an phận như thế nên vợ tôi không bằng lòng. Bây giờ nàng không thích ra ngoài cùng tôi; không muốn đi dự đám tiệc với tôi, không thích rủ bạn bè về nhà chơi để tôi đãi những món ngon do chính tay mình làm... Có lần nàng nói ở lại công ty làm sổ sách nhưng tôi phát hiện nàng đi tiếp khách với giám đốc công ty và uống rượu đến say mèm.
Hôm sau khi tôi đề cập đến chuyện đó thì nàng gân cổ lên cãi: “Em chẳng việc gì phải nói dối anh, chẳng qua là em thấy nói cũng chẳng ích lợi gì”. Tôi gay gắt: “Nếu thế thì chúng ta là vợ chồng để làm gì? Nếu anh làm như vậy, em có chịu không?”. Vợ tôi gật đầu: “Có gì đâu mà không chịu? Vợ chồng bình đẳng mà. Chưa kể anh còn thua em mấy cái đầu. Anh có giỏi thì phấn đấu cho bằng em đi rồi hẳng nói chuyện”.
Càng ngày những câu chuyện như vậy giữa chúng tôi càng dày lên. Tôi không hiểu sao Quỳnh Như lại thay đổi như vậy. Điều đáng nói là cứ mỗi lần vợ chồng gây gổ, nàng lại bỏ đi, sau đó về nhà mẹ ruột ngủ luôn bên ấy. Tất nhiên là mẹ vợ tôi lại gọi điện với câu mở lời là: “Anh đấy à? Sang mà đón chị ấy về...”.
Lần này thì sự việc còn tệ hơn. Tôi kể là công ty cử tôi ra nước ngoài 3 tháng để học thêm kỹ thuật chế biến thực phẩm; toàn bộ kinh phí công ty đài thọ. Không chỉ vậy tôi còn được hưởng phụ cấp; trong thời gian học, nếu làm ra sản phẩm còn được trả lương...
Tôi phấn chấn kể tất cả những điều đó với vợ, cứ tưởng nàng sẽ vui lắm vì tôi đang “phấn đấu” cho bằng nàng; không ngờ nghe xong, nàng gạt ngang: “Học mấy thứ đó ích lợi gì? Ẩm thực của bọn Tây có giống mình đâu mà học?”. Tôi ngó nàng trân trân: “Em nói gì lạ vậy? Thị trường của công ty anh là bên đó mà? Phải biết khẩu vị, sở thích của người ta thì mới sản xuất hàng hóa cho phù hợp...”.
Nhưng vợ tôi vẫn gạt ngang: “Em đã nói không đi là không đi”. Tôi bực quá: “Em đừng có nói cái giọng giống má anh như vậy. Anh đã quyết, em có cản cũng không được”. Vợ tôi cười gằn: “Là anh nói đó nghen. Nếu anh đi mà khi trở về thấy lá đơn ly dị thì khỏi hỏi lý do nghen”. Tôi sững người: “Cái gì? Sao lại có chuyện ly dị ở đây? Em đừng có chuyện nọ xọ chuyện kia. Anh hết chịu nổi em rồi”. “Vậy hả? Hết chịu nổi rồi hả? Vậy thì chia tay đi, em cũng chán ngán cuộc sống này lắm rồi. Em không ngóc đầu lên nổi với một người chồng vô tích sự như anh”.
Nói xong, Quỳnh Như đùng đùng bỏ đi. Tôi chờ mãi không thấy về, gọi sang nhà mẹ vợ thì bà bảo, Quỳnh Như đang ở bên ấy nhưng đã ngủ. Cả đêm hôm đó tôi gần như không chợp mắt. Tôi kiểm điểm lại cuộc hôn nhân của mình và thấy đúng là nó nhạt nhẽo, vô vị. May mà tôi còn có 2 đứa con.
Hôm sau, mẹ vợ tôi gọi bảo sang đón Quỳnh Như về. Tôi bảo: “Vợ con tự đi thì phải tự về”. Nói rồi tôi cúp máy. Hôm sau bà lại gọi. Tôi lại trả lời đúng câu ấy. Lần thứ ba thì mẹ vợ tôi nổi cáu: “Này, chuyện nhà các anh chị thì tự giải quyết với nhau chứ đừng có làm phiền chúng tôi đấy nhé. Muốn ở thì ở, còn không muốn thì bỏ, tôi không cản”.
Tôi không rước, vợ tôi cũng không về. Hóa ra không có Quỳnh Như ở nhà, cuộc sống của ba cha con tôi vô cùng dễ chịu. Chúng tôi ăn uống, chơi đùa, học hành, giải trí với nhau rồi cười vang nhà. Đến nỗi cô con gái út còn xúi: “Ba nhất định không được đón mẹ về đấy nhé”. Thật sự tôi cũng không có ý định ấy.
Tuy nhiên, sau khi các con đã ngủ, còn lại một mình, tôi cứ trằn trọc nghĩ suy. Những ngày ấm êm của hai đứa đã ra đi từ bao giờ? Chẳng lẽ cuộc sống của vợ chồng tôi nhàm chán đến độ sự vắng mặt của người này trở thành niềm vui của người kia?

Sự thay đổi ngỡ ngàng của ‘người chồng chuyển giới thành nữ’ sau 8 năm hôn nhân
Chuyện vợ chồng - 51 phút trướcTừ gương mặt, vóc dáng đến phong thái, cử chỉ... của chị đều toát ra vẻ nữ tính, dịu dàng. Vốn là người duy mỹ, chị luôn xuất hiện với vẻ ngoài chỉn chu, xinh đẹp.

Cha mẹ mất, ngôi nhà 2 chị góp tiền mua tăng giá gấp 3: Em trai chưa từng góp một đồng xuất hiện đòi thừa kế
Gia đình - 52 phút trướcGĐXH - Khi bố mẹ mất, hai chị em định bán để chia tiền thì không ngờ rằng người em trai lúc mua không bỏ ra một đồng nào đòi quyền sở hữu.

Con gái vỡ òa báo tin tìm thấy mẹ mất tích khi đạp xe từ Thanh Hóa ra Hà Nội
Gia đình - 11 giờ trướcNhờ sự lan tỏa của cơ quan truyền thông, mạng xã hội, người mẹ U70 đạp xe từ Thanh Hóa ra Hà Nội tìm con rồi mất tích đã có cuộc đoàn tụ đầy bất ngờ với người thân.

Đại học Harvard: 4 khoảnh khắc tưởng như vô hại nhưng nếu cha mẹ vắng mặt, con sẽ thiệt thòi cả đời
Nuôi dạy con - 12 giờ trướcGĐXH - Có thể bạn bận rộn, nhưng nếu bỏ lỡ 4 khoảng thời gian này mỗi ngày, bạn đã đánh mất cơ hội quý giá nhất để nuôi dạy một đứa trẻ hạnh phúc, tự tin và yêu thương.

Mẹ đơn thân 50 tuổi kết hôn với bạn học cũ của con trai gây xôn xao
Gia đình - 17 giờ trướcGĐXH - Sau 2 thập kỷ làm mẹ đơn thân, ở tuổi 50, chị Xin đã nên duyên và mang thai với chồng trẻ người ngoại quốc là bạn học cũ của con trai mình.

4 cung hoàng đạo hạnh phúc với cuộc sống độc thân
Gia đình - 20 giờ trướcGĐXH - Do đặc điểm tính cách mà một số cung hoàng đạo cảm thấy khó khăn trong việc tìm được điểm chung hay sự thấu hiểu từ người khác. Điều này khiến họ dễ lựa chọn độc thân thay vì cam kết trong một mối quan hệ tình cảm.

Trốn trong cốp xe theo dõi vợ ngoại tình, chồng nhận hậu quả cay đắng
Chuyện vợ chồng - 22 giờ trướcNgười đàn ông trốn trong cốp xe để theo dõi vợ nhưng không ngờ khiến tình cảm vợ chồng tan nát. Vợ anh bỏ đi cả tháng không hề có tin tức gì.

'Sang tên nhà, con dâu sẽ hiếu thuận với bố': Một câu nói khiến tôi tỉnh ngộ ở tuổi 70
Gia đình - 1 ngày trướcGĐXH - Ngỡ rằng yêu thương và hy sinh sẽ giúp tuổi già được báo đáp, nhưng sau nhiều chuyện, tôi nhận ra sống thoải mái tuổi xế chiều, chỉ nên dựa vào chính mình.

Phát hiện chồng 5 lần 7 lượt ngoại tình lại vũ phu, vợ 'sống vô hồn' vì sợ hãi
Gia đình - 1 ngày trướcNhiều lần suy nghĩ đến việc rời đi nhưng người vợ không dám phản kháng vì liên tục bị chồng đe dọa không cho gặp lại con, thậm chí không để cho bố mẹ cô ở quê được yên thân.

Ly hôn xong mới biết vợ thành tỷ phú, chồng cũ mặt dày quay lại đòi tiền
Chuyện vợ chồng - 1 ngày trướcGĐXH - Vừa ký đơn ly hôn chưa ráo mực, người đàn ông nghe tin vợ cũ trúng độc đắc 102 tỷ liền trở mặt đòi chia đôi.

Trốn trong cốp xe theo dõi vợ ngoại tình, chồng nhận hậu quả cay đắng
Chuyện vợ chồngNgười đàn ông trốn trong cốp xe để theo dõi vợ nhưng không ngờ khiến tình cảm vợ chồng tan nát. Vợ anh bỏ đi cả tháng không hề có tin tức gì.