Ở cữ mà mẹ chồng chỉ nấu cho cơm trắng với trứng luộc, vợ trẻ góp ý không được liền ra "tối hậu thư"
Tôi quá bất lực với sự tiết kiệm của mẹ chồng. Sau nhiều lần góp ý không thành, tôi đã quyết không thể đày đọa bản thân bằng những bữa ăn đạm bạc ấy nữa mà tự cứu mình thế này!
Tôi lấy Tuân cũng khá thiệt thòi vì anh là dân xây dựng, thường xuyên phải đi công tác đó đây. Anh lại là con trai một, sống riêng cũng không đành chính vì thế tôi xác định sẽ chẳng đời nào được ra riêng. Nhưng vốn xác định thế từ lúc yêu nhau nên tôi không sốc. Mà điều khiến tôi bất ngờ hơn cả là sự chi li, tính toán quá thể của mẹ chồng.
Khi tôi mang bầu, dù đã đưa tiền cho bà 3 triệu/tháng (1 mình tôi vì Tuân ít khi về nhà) nhưng bà chỉ nấu rau, đậu hoặc mấy món linh tinh kiểu cây nhà lá vườn. Mỗi khi tôi hỏi khéo kiểu:
- Mẹ ơi, nay mẹ bận không đi chợ được ạ? Có cần mai con đi chợ giúp mẹ không ạ?
- Không, bận rộn gì. Nhà mình đầy rau, mẹ nấu ăn cho bổ, vừa đỡ tốn tiền.
- Nhưng toàn món rau thế này không đủ chất mẹ ạ.
- Có gì mà không đủ. Rau cải, rau muống, lại cả su hào. Đồ ở chợ toàn thuốc trừ sâu, bổ béo gì. Nhà mình mẹ tự làm, ăn cho đảm bảo.

Quá chán nản, hôm sau đi làm về tôi tự mua thêm ít vịt quay, thế mà về nhà bà lại mắng:
- Cơm nhà còn thiếu gì mà phải mua thêm mấy cái thứ này? Vịt nó nuôi cám chứ tốt đâu! Mà con mới về, lần sau thích ăn gì nói mẹ chứ tự mua xong mua phải đồ không ngon, tốn tiền.
Tôi bí quá, mới điện ngay cho chồng để cầu cứu. may mắn, bà còn nể con trai, cũng chịu mua thêm thịt, thêm cá cho con dâu đang bầu nhưng cũng không chịu đổi món mấy. Tôi đành phải mua hàng online rồi dấm dúi bổ sung thêm ở công ty chứ chờ mẹ chồng chắc cả mẹ cả con đều suy dinh dưỡng nặng.
Nhưng đáng sợ nhất là khoảng thời gian tôi sinh con. Trước kia, tôi còn tự lo được cho mình. Mẹ chồng nấu không ngon thì ăn tạm ăn bợ rồi sẽ ra ngoài ăn hàng. Thi thoảng, tôi gửi thêm tiền chị đồng nghiệp để chị nấu thêm cho mà ăn. Có những ngày, tôi vờ tăng ca nhưng thật ra phóng về nhà mẹ đẻ để ăn vụng.
Thế nhưng, khi tôi nằm ổ thì mọi chuyện lại khác. Dù mẹ tôi có mang cho hộp ruốc cá hồi, ruốc heo nhưng cũng chẳng thấm vào đâu. Bởi ăn mãi thì tôi cũng chán, còn mẹ chồng thì lại keo kiệt tới mức tôi không thể chịu đựng được.

Có lần, tôi hỏi bà khi thấy mâm cơm chỉ có 4 quả trứng, 5 – 7 miếng thuộc luộc, đĩa bột canh và cơm trắng:
- Mẹ ơi, con thèm thịt kho nghệ quá, ăn cũng nhiều sữa. Với mẹ nấu thêm cho con ít chân giò hầm hạt sen được không?
- Đừng có được voi đòi tiên. Con đang nằm đấy, ăn bám chồng con đấy thì liệu mà chi tiêu cho tiết kiệm.
- Nhưng con cần có sữa cho cháu mà mẹ!
- Vài tháng nữa đi làm, ăn nhiều, sữa nhiều rồi con nó khắc lớn.
Tôi thật sự cạn lời với mẹ chồng. Tôi khóc than nhưng Tuân cũng chẳng giúp được. Anh nói thì bà cũng không thay đổi.
Cuối cùng, tôi phải ra tối hậu thư với chồng:
- Em sinh con 15 ngày rồi, anh nghĩ ăn uống như thế có sữa không? Tiền mua sữa ngoài còn quá tiền mua đồ ăn cho em đấy! Bây giờ hoặc anh chuyển tiền để em tự đặt đồ, hoặc em sẽ mang con về ngoại ngay tức thì! Em nhịn mẹ thế đủ rồi đấy!

Bây giờ, Tuân mới gửi tiền cho tôi, và cũng kiên quyết với mẹ:
- Mẹ, mẹ quá đáng vừa chứ! Cháu mẹ mà mẹ làm như người dưng ấy. Vài đồng bạc quan trọng vậy à?
Còn tôi, nhận được tiền tôi tự lên mạng mua đồ ăn online. Hễ mẹ chồng không nấu ăn bổ dưỡng, tôi gọi cả mâm đồ khiến bà sốt ruột. Cuối cùng, bà cũng chịu khuất phục. Tới giờ, tôi đã đủ sữa cho con.
Theo Helino

Chị dâu chi 20 triệu đồng cho con đi trại hè, em chồng mỉa mai, chê thừa tiền
Tâm sự - 50 phút trướcChị dâu chi 20 triệu đồng cho con trai đi trại hè, mong con được rèn giũa trong môi trường tập thể. Nào ngờ, cô em chồng nhắn tin mai mỉa anh chị thừa tiền, trưởng giả học làm sang.

Tôi sốc khi phát hiện bản thân là 'thủ phạm' khiến gia đình đồng nghiệp tan vỡ
Tâm sự - 2 giờ trướcGĐXH – Nghe xong, tôi rụng rời chân tay. Dù không nghe ai quy kết thẳng thừng nhưng trong mắt đồng nghiệp, tôi đã trở thành kẻ phá hoại gia đình người khác.

Biết vợ có tiền riêng, chồng âm thầm gửi tiền hàng tháng cho mẹ đẻ... giữ hộ
Tâm sự - 3 giờ trướcGĐXH - Nếu anh nói thẳng ra, tôi sẵn sàng ngồi lại chia sẻ hết. Nhưng cái im lặng này, cái hành động "gửi mẹ giữ hộ", khiến tôi tổn thương hơn bất cứ lời mắng mỏ nào.

Đón mẹ vợ lên ở cùng, được nửa tháng, tôi bắt đầu nhận ra điều khác lạ, nhất là những lần mẹ vợ giật mình khi thấy tôi
Tâm sự - 7 giờ trướcTối hôm đó, bà ăn rất ít, sau đấy vào phòng nằm, không ra ngoài xem tivi như mọi khi nữa.

Cãi nhau với mẹ chồng, tôi bỏ nhà khi đang mang bầu lại không có tiền
Tâm sự - 11 giờ trướcTôi mới cưới chưa được một năm và đang mang bầu con đầu lòng nhưng cảm thấy mệt mỏi quá vì mâu thuẫn với mẹ chồng.

Gửi con về quê hơn 1 tuần, nàng dâu vội đón lên vì câu nói của mẹ chồng
Tâm sự - 12 giờ trướcGửi con về quê được hơn một tuần, con dâu đã đón con quay lại thành phố chỉ vì mẹ chồng phàn nàn mấy câu.

Chưa kịp vui vì được làm dâu 'hào môn', tôi đau đớn khi phát hiện sự thật về cả gia đình chồng
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Sau chuỗi ngày trắng đêm suy nghĩ, tôi quyết định tâm sự với mẹ chồng để mong tìm sự an ủi. Nào ngờ, điều khiến tôi đau đớn hơn là bà hoàn toàn biết điều đó từ lâu.

83 tuổi, bố tôi bị bà lão U70 lừa tình, muốn sang tên nhà cho bà ấy
Tâm sự - 1 ngày trướcMới quen vài tháng nhưng bạn gái của bố cư xử như nữ chủ nhân, còn ông bố 83 tuổi đang say tình của tôi đòi sang tên nhà cho "trà xanh" 68 tuổi này.

Tôi yêu 6 năm không cưới nổi vì lương 12 triệu không đủ mua trà sữa cho bạn gái
Tâm sự - 1 ngày trướcTôi nhiều lần phải phớt lờ gợi ý cưới xin của bạn gái 6 năm vì chưa đủ giàu để lấy vợ; có lúc "đứng hình" khi cô ấy nhờ mua trà sữa vì trong tài khoản không đủ tiền.

Tôi quyết định ly hôn sau 39 năm sống bên người chồng 'rất tốt' với tôi
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - 63 tuổi, tôi không còn sức để chờ đợi một người hiểu mình. Tôi không tiếc 39 năm đã qua, cũng không ân hận vì quyết định cưới anh. Nhưng tôi cũng không muốn lãng phí phần đời còn lại...

Tôi quyết định ly hôn sau 39 năm sống bên người chồng 'rất tốt' với tôi
Tâm sựGĐXH - 63 tuổi, tôi không còn sức để chờ đợi một người hiểu mình. Tôi không tiếc 39 năm đã qua, cũng không ân hận vì quyết định cưới anh. Nhưng tôi cũng không muốn lãng phí phần đời còn lại...