Sống bên chồng nhưng cháy bỏng ước mong tái hợp người tình cũ
GiadinhNet - Tôi đang sống đầy đủ về vật chất bên cạnh một người chồng tốt, lại có chức quyền. Ai cũng nói số tôi gặp may, lấy chồng muộn nhưng sung sướng. Nhưng tôi luôn tự thấy mình có tội với Cường. Mỗi lúc nhìn hai cha con quấn quýt bên nhau, tôi muốn lẩn tránh Hoan để yên ổn với thực tại.
Cha mẹ tôi sinh được một mình tôi. Là con gái độc nhất, tôi được hai người đặc biệt cưng chiều. Tôi dễ dàng có được mọi thứ. Nhưng chỉ có một chuyện tôi không sao gắng gượng được. Đó là tình yêu. Cha mẹ tôi đang muốn tôi lấy Cường - một chàng trai có bằng thạc sĩ ở nước ngoài về, hơn tôi 5 tuổi, là con một người bạn của cha tôi. Ông ta là giám đốc một doanh nghiệp trên Hà Nội. Cậu con trai là Trưởng một phòng ở huyện, có triển vọng sẽ được đề bạt trong vài năm tới. Nhưng oái oăm là tôi chẳng có chút tình cảm gì, mặc dù anh ta rất năng lui tới, tỏ sự nhiệt tình quá mức với bố mẹ tôi. Chẳng những các cụ buồn vì tôi không ưng thuận Cường, mà còn bực và giận hơn khi biết tôi yêu Hoan - một người đàn ông lớn hơn 20 tuổi, đã ly hôn, nuôi hai con ở tuổi vị thành niên. Hoan là người đàn ông hợp với tôi về mọi phương diện.
Trong hai người thì cha tôi có phần thông cảm với tình yêu của tôi hơn mẹ. Bà tuy là cán bộ về hưu nhưng rất thủ cựu trong quan niệm về hôn nhân và hạnh phúc. Trong ý nghĩ của mẹ, tôi tuy lớn nhưng không khôn, đã mù quáng đâm quàng vào bụi rậm, trong khi có sẵn đường quang lại không đi. Thương con, cha tôi can ngăn mẹ, thuyết phục bà nên tôn trọng quyền tự quyết của con gái. Nhưng mẹ tôi khăng khăng không nghe. Bà bị bệnh tim, mấy lần biết tôi vẫn còn quan hệ với Hoan, đã bị sốc, phải vào cấp cứu bệnh viện. Trước tình hình sức khỏe của mẹ tôi, cha tôi đành khuyên tôi hãy chiều theo mẹ để giữ sự an toàn tính mạng. Ông nói với tôi rằng nhiều khi tình yêu đến sau, cứ chung sống với nhau, sinh con, rồi sẽ nảy sinh tình cảm. Ông lấy luôn cuộc đời mình dể khuyên tôi: Ông và bà lúc đầu đều không hề yêu nhau mà do hai bên gia đình sắp đặt. Đêm tân hôn không động phòng. Vậy mà sau đó, hai người đã yêu thương nhau đến tận hôm nay. Qua mấy chục năm chung sống, hai người chưa một lần to tiếng.
Mẹ tôi ngày càng làm “căng” chuyện của tôi. Bà nói dứt khoát: Một là nếu có mẹ thì tôi phải từ bỏ Hoan lấy Cường. Hai là nếu theo đuổi Hoan thì bà sẽ chết. Tôi hiểu mẹ không dọa. Bà nói sẽ chết không phải tự tử mà là đột quỵ bởi bệnh tim. Quá lo lắng cho tính mạng của mẹ, tôi đã quyết định hi sinh. Tôi định bụng sẽ lấy Cường rồi sinh một đứa con. Nhưng vẫn không thể mất Hoan vì tình yêu giữa tôi và anh là vô cùng sâu sắc, mãnh liệt. Anh luôn xứng đáng với tôi. Sau này, tôi sẽ tìm cách ly hôn để trở lại với anh.
Đem kế hoạch này bàn với Hoan. Anh miễn cưỡng nhất trí. Tuy rất đau khổ, nhưng với tôi lúc này không còn cách lựa chọn nào khác. Hoan cũng hiểu điều này.
Khi tôi quyết định sẽ nghe lời mẹ và giục hai bên xúc tiến mọi thủ tục nhanh thì mẹ tôi rất vui. Bà khỏe ra trông thấy. Chỉ cha tôi là buồn. Dường như ông biết rõ tâm trạng gượng gạo của tôi, chỉ vì thương mẹ mà phải tuân theo. Và một đám cưới đơn giản diễn ra. Mọi việc ổn thỏa.
Cường là người đơn giản. Anh chỉ biết vui khi lấy được tôi mà không nhạy cảm nhận ra điều gì bất thường. Tuy nhiên đã làm vợ, nhất là để yên lòng cha mẹ mình, tôi vẫn sống đúng bổn phận, trách nhiệm. Một năm sau, tôi sinh con trai. Cường vô cùng hạnh phúc. Gia đình anh rất chiều chuộng tôi và chu đáo với cha mẹ tôi. Cường tỏ rõ một chàng rể tử tế. Cứ Chủ nhật, anh lại đưa vợ con về thăm ông bà nhạc. Nếu tôi bận việc gì, anh vẫn đưa con về. Cha mẹ tôi rất hài lòng và tựu hào về người con rể. Đúng lúc này, Cường có quyết định làm Phó chủ tịch huyện. Anh càng chăm lo hơn cho vợ con và đối xử tử tế với bên gia đình nhà vợ.
Đã 7 năm trôi qua kể từ khi tôi lấy Cường. Nhưng trong lòng vẫn canh cánh nỗi niềm chưa thực hiện được lời hứa với Hoan và với lòng mình. Tôi vẫn yêu Hoan, không nguôi nhớ anh. Tuy gặp nhau được ít, có khi cả tháng mới được một lần, điện thoại cũng rất hạn chế liên lạc, nhưng tình cảm vẫn luôn được hâm nóng. Sống bên một người chồng rất tốt là Cường nhưng tâm trí tôi chỉ hướng đến Hoan và luôn theo đuổi ý nghĩ rồi một ngày trong tương lai tôi sẽ trở lại với anh.
Tôi luôn sống trong sự day dứt. Một bên là người chồng tốt, đứa con trai ngoan ngoãn. Một bên là người tình luôn hướng về tôi. Có mấy điều khiến tôi tuy day dứt nhưng không có mặc cảm mình đang sống tội lỗi. Đó là tôi yêu Hoan trước khi biết Cường. Giữa tôi và Hoan đã có rất nhiều kỷ niệm sâu sắc. Anh quá tốt với tôi, giúp tôi nhiều trong công tác, nhất là nhờ anh, tôi đã học xong chương trình đại học thứ hai, tốt nghiệp xuất sắc. Anh là người đàn ông có nhiều thế mạnh, được nhiều cô gái trẻ, đẹp “để ý” nhưng sống nghiêm túc. Từ khi bị vợ bỏ đi, anh chỉ yêu tôi. Tôi càng thương anh khi trong suốt nhiều năm qua, từ khi tôi lấy chồng, không có điều kiện chăm sóc anh như trước, anh vất vả âm thầm chịu đựng cảnh cô đơn, khước từ nhiều bóng hồng để hướng tới ngày tái hợp với tôi.
Ảnh minh họa
Gần đây, do vừa thương anh, vừa muốn thử lòng anh, tôi đã đề nghị anh hãy lấy vợ vì sự chờ đợi ngày về với nhau có phần vô vọng. Cha mẹ tôi vẫn còn rất khỏe. Chừng nào các cụ chưa khuất núi thì chừng đó, tôi chẳng dám quay lại với anh. Anh rất buồn, nói với tôi: “- Như vậy, vô hình chung chúng ta mong các cụ qua đời sao? Nếu như vậy thì chúng ta sống cũng đâu có được hạnh phúc”. Sau lần đó, anh bị ốm nặng, phải vào nằm bệnh viện do bệnh đau đầu tái phát. Lại thêm nỗi dày vò nữa khi tôi không thể vào chăm sóc, mà hai đứa con của anh thì đứa con gái bận đi thực tập ở xa, đứa con trai thì vụng không thể lo được cho bố.
Tôi đang sống đầy đủ về vật chất bên cạnh một người chồng tốt, lại có chức quyền. Ai cũng nói số tôi gặp may, lấy chồng muộn nhưng sung sướng. Nhưng tôi luôn tự thấy mình có tội với Cường. Mỗi lúc nhìn hai cha con quấn quýt bên nhau, tôi muốn lẩn tránh Hoan để yên ổn với thực tại. Nhưng khi nghĩ Hoan đang nằm điều trị trong viện, tôi lại muốn từ bỏ tất cả để lao vào với anh, bất chấp mọi sự lên án của người đời.
Tuy nhiên, cuộc sống vẫn cứ tiếp diễn. Tôi vẫn phải làm việc ở cơ quan với trách nhiệm khá nặng, vẫn phải làm vợ, làm mẹ, không thể xao nhãng, và cha mẹ già không có đứa con nào khác ngoài tôi. Ai cũng ngạc nhiên khi thấy tôi cứ gầy rộc, héo hon mặc dù có cuộc sống hiển vinh, không dễ người phụ nào cũng có thể có. Tôi không muốn kéo dài cuộc sống day dứt và cảm thấy bế tắc thêm một ngày nào. Nhưng biết làm sao bây giờ để thoát khoát hiện trạng? Tôi thèm một cuộc sống bình yên như bao người vợ, người mẹ khác, có thể nghèo, đạm bạc nhưng êm đềm, thanh thản...
Vũ Kim Thanh (Nam Định)
Nhà văn – Tiến sĩ tâm lý Nguyễn Đình San
Sai lầm của bạn là “liều nhắm mắt đưa chân” lấy chồng khi không có tình cảm. Càng sai lầm hơn khi hy vọng sẽ trở lại với người tình xưa sau lúc cha mẹ qua đời. Giá mà bạn đủ bình tĩnh để vượt qua rào cản của bố mẹ, bàn bạc với những người cần thiết để khuyên nhủ, thuyết phục người mẹ cổ hủ. Bây giờ bạn chỉ có một lựa chọn: Hoặc có chồng con, hoặc trở lại với người xưa mà không thể có cả hai. Nhưng khả năng thứ nhất sẽ thuận hơn (về đạo lý, pháp lý, lương tâm, tiếp tục giữ được chữ “hiếu”). Còn trở lại với người xưa là không tưởng vì vô hình chung bạn mong các bậc sinh thành qua đời đúng như lời Hoan nói với bạn. Và ngay cả khi điều đó diễn ra, thì không lẽ bạn nỡ lìa bỏ người chồng tốt, ném anh ta vào đau khổ? Nỗi day dứt về người xưa tuy đáng trân trọng nhưng khó được mọi người chấp nhận. Tốt nhất là hãy trập trung vun vén cho gia đình hiện tại và hãy coi những gì đã qua là một kỷ niệm đẹp trong đời.
Chứng kiến cảnh con gái bị bố chồng chèn ép, bố đẻ tôi đã làm một việc khiến cả nhà thông gia bẽ mặt
Tâm sự - 2 giờ trướcGĐXH - Thấy con gái bị bố chồng chèn ép, bố đẻ tôi làm ngay một việc khiến nhà thông gia bẽ mặt phải rối rít xin lỗi.
Lương chồng 12 triệu/tháng mà ép vợ nghỉ việc, tôi đưa ra cuốn sổ tiết kiệm 2 tỷ và sổ đỏ nhà đất khiến anh xám ngoét mặt mày
Tâm sự - 5 giờ trướcNghe chồng nói, tôi bật cười thành tiếng thì anh vứt thẳng cái điều khiển ti vi về phía vợ, suýt trúng mặt tôi.
Chia tay người bạn trai giàu có, tôi rơi vào "đáy xã hội", 3 năm sau mới vực dậy được và giờ nắm trong tay cơ ngơi cả chục tỷ
Tâm sự - 19 giờ trướcKhi có tiền, tôi xây lại nhà ở quê cho bố mẹ, tự mua tặng mình một căn hộ chung cư cao cấp.
Dọn dẹp bàn làm việc của chồng, tôi suýt ngất khi đọc được một tờ giấy
Tâm sự - 23 giờ trướcGĐXH - Đọc tờ giấy được chuẩn bị kỹ càng về nội dung, câu từ mà tôi suýt ngất vì sốc.
Anh rể dùng 10 triệu để tôi giữ kín bí mật động trời giúp anh, nhưng không ngờ chị gái lại "cao tay" khiến anh sợ tới già
Tâm sự - 1 ngày trướcTôi không thể ngờ có ngày anh rể phản bội chị tôi.
Vợ chồng tôi không bao giờ ngủ riêng phòng
Tâm sự - 1 ngày trước15 năm chung sống, có với nhau 2 mặt con, dẫu cũng có những lần mâu thuẫn cãi vã nhưng vợ chồng tôi tuân thủ tuyệt đối nguyên tắc: Trong mọi tình huống, không ngủ riêng phòng.
Ngày nào cũng có quà để trong sân, tôi lén đặt camera rồi bật khóc khi nhận ra người đã mang tới
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Tôi bất ngờ nhận ra người mà mấy tháng qua đã quan tâm, chu đáo với hai mẹ con.
Sống trong "vỏ bọc" trai thẳng hơn 30 năm khiến tôi mệt mỏi
Tâm sự - 1 ngày trướcGia đình tôi vốn rất truyền thống, bố mẹ sẽ không bao giờ chấp nhận việc đứa con trai duy nhất lại là người đồng tính. Bởi vậy bao lâu nay tôi vẫn phải sống trong "vỏ bọc" là "trai thẳng". Nhưng mỗi lần phải đi xem mắt cô gái nào đó theo sự sắp xếp của gia đình, tôi lại muốn "nổ tung", hét lên cho cả nhà biết sự thật về mình.
Mẹ chồng đang yêu mến chiều chuộng bỗng dưng khó chịu, con dâu tá hỏa khi biết lý do
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Tôi rất được mẹ chồng yêu mến chiều chuộng, nhưng gần đây bà lại tỏ thái độ khó chịu.
Đi họp lớp, người bạn giàu tranh thanh toán hoá đơn 200 triệu: Về đến nhà, mở nhóm chat thì chết sững vì 1 cảnh tượng
Tâm sự - 2 ngày trướcNgười đàn ông bất ngờ sau khi đọc được tin nhắn từ những người bạn học cũ.
Ngày cưới, em dâu vừa bước ra thì toàn hội trường vang lên tiếng bàn tán ồn ào, đại diện nhà trai nhà gái chỉ muốn "độn thổ" vì xấu hổ
Tâm sựTôi không hiểu sao em dâu lại mặc bộ váy cưới này để lên lễ đường trước cả nghìn khách mời.