Tâm sự người vợ con nhà đại gia gần 20 năm âm thầm ôm nỗi hận chồng
Đó là người đàn ông đầu tiên trong đời tôi. Đó là người mà tôi đã sẵn sàng chịu những trận lôi đình của cha, sự buồn chán của mẹ để lấy cho bằng được. Đối với cha tôi, một người không có gì khác ngoài tiền và coi tiền quan trọng như mạng sống mà phải gả đứa con gái duy nhất của mình cho một gã “khố rách áo ôm” là một điều không thể chấp nhận.
Ngay trước khi cưới anh ấy đã bày cho tôi “anh chấp nhận sự sỉ nhục của bố mẹ em là vì em chứ không phải bất kì điều gì khác. Nếu chúng mình có con, chắc chắn bố mẹ em sẽ đồng ý”. Tôi lúc đó cũng vì si mê lời đường mật, nghe theo mọi lời anh nói.
Và đúng như anh dự đoán, bố mẹ tôi thà chấp nhận anh làm rể chứ không thể để con gái mình mang tiếng “không chồng mà chửa”. Vì anh, tôi đã vượt qua tất cả. Vậy mà rồi chính anh ấy lại là người đâm nhát dao chí mạng vào tim tôi.
Sau đêm tân hôn đầy hân hoan mãn nguyện, tôi tỉnh dậy lúc trời gần sáng. Chồng tôi không ở trên giường, tôi không nghĩ là anh ấy có thói quen dậy sớm như vậy. Tôi lần ra phòng khách không thấy anh, xuống bếp cũng không thấy. Cuối cùng tìm thấy anh ngồi đốt thuốc trên tầng thượng. Anh đang nói chuyện với một ai đó, tiếng anh rõ mồn một: “Em có thể bớt gọi cho anh được không. Em cứ làm thế, mọi chuyện lộ ra, cô ấy biết được thì kế hoạch chúng mình trở thành công cốc. Chịu khó chờ đợi một thời gian nữa, rồi tiền bạc, rồi căn nhà sang trọng này sẽ có phần của em. Sau khi lấy được tiền, anh sẽ tìm cách ly hôn. Em không muốn chịu thiệt thòi thì làm sao có được cuộc sống sung sướng. Nghe anh, đợi anh một thời gian nữa…”
Tim tôi như vỡ ra từng mảnh, khó khăn lắm mới không chạy lên tát vào cái bản mặt luôn tỏ vẻ hiền lành, tử tế kia, khó khăn lắm mới lê được về giường ngủ. Tôi nhớ lại ngày anh ấy gây tai nạn cho tôi, rồi tận tình chăm sóc, rồi từng chút một khiến cho tôi thấy cảm tình. Trừ việc anh xuất thân nghèo khổ ra thì đó là một người đàn ông tử tế. Tôi lớn lên trong nhung lụa, đã không còn thiết tha với những kẻ lắm của nhiều tiền nhưng lạnh lùng cay nghiệt. Và tôi đã yêu anh, bắt đầu từ khát thèm sự đơn giản và tử tế ấy.
Hóa ra ngay cả cái tai nạn ấy có lẽ cũng nằm trong kế hoạch của anh ta. Cô con gái độc nhất của một đại gia buôn bán đồ điện tử hẳn là một miếng mồi ngon lắm. Nỗi cay đắng ứ nghẹ đầy lồng ngực khiến tôi không thể nào thở được. Nhưng thật lạ kì, tôi không hề khóc.
Những ngày sau đó tôi vẫn tình cảm ngọt ngào với chồng tôi. Còn anh thì luôn đóng vai người chồng mẫu mực và tử tế. Cha tôi dần cũng không ghét bỏ anh, cho anh làm quản lý một đại lý của ông. Thực ra lúc đầu ông định giao cho anh làm chủ đại lý đó nhưng tôi đã can ngăn ông theo lí lẽ của mình. Chồng tôi được trả lương đủ để anh thoải mái chi tiêu, ngoài ra không còn khoản nào khác. Nhà cửa đất đai bố mẹ cho, tôi đều bảo họ cứ đứng tên của họ. Về cơ bản, vợ chồng tôi là người vô sản.
Thời gian trôi qua, con gái chúng tôi ra đời và lớn lên. Nhiều lần tôi thấy chồng lén lút căng thẳng nghe điện thoại. Nhiều lần thấy anh vội vàng ra khỏi nhà. Tôi biết nhưng mặc kệ. Những lúc hai vợ chồng tình cảm, anh thưởng thủ thỉ với tôi việc tại sao nhà và đất bố mẹ cho chúng tôi lại vẫn để tên ông bà? Hay là họ chỉ nói suông thôi? Con gái chúng tôi lớn rồi, chúng tôi cân phải có một cái gì đó còn để cho con chứ. Tôi ngọt nhạt bảo anh: “Em là con gái duy nhất của bố mẹ, dù đứng tên ai thì sau này sẽ là của em hết, cả đất đai, nhà cửa, chuỗi đại lý từ Nam vào Bắc, cả tiền tiết kiệm… Cơm chưa ăn thì gạo vẫn còn đấy, anh lo gì chứ”. Chồng tôi thường im lặng không nói gì.
Tôi biết anh ta sốt ruột rồi, cô bồ của anh ta còn sốt ruột hơn. Nói gì thì nói cô ta cũng là đàn bà, đàn bà càng già càng mất giá trị. Chút tiền nhỏ anh cho cô ta chẳng bõ bèn gì. Cô ta gây áp lực cho anh, nếu không thu xếp mọi việc nhanh hay không có ý định bỏ vợ thì cô ta sẽ đến tận nhà tôi mà tung hê hết. Anh ta lúc thì cáu bẳn, lúc thì khúm núm khất lần, van xin, hứa hẹn. Tôi cho người theo dõi và biết tất cả những điều đó.
Chuyện như mới đó mà đã gần hai mươi năm trôi qua. Gần hai mươi năm tôi chưa hề nói một câu nặng nề với chồng tôi, nhưng tôi căm thù anh ấy. Cả chuyện chăn gối tôi cũng tránh tối đa vì tôi thấy ghê tởm. Và vì tôi biết, không có tôi thì anh ta cũng chẳng thèm khát gì. Đó không phải là thứ anh ta muốn ở tôi.
Tôi đã duy trì cuộc hôn nhân này chỉ với một mục đích trả thù. Để anh ta không bao giờ có thể bỏ tôi và đến với người tình như hẹn ước. Người tình anh ấy sau nhiều năm chờ đợi không chịu nổi đã bỏ đi lấy chồng. Còn anh ta vẫn bám lấy tôi, và gần như không còn ý định từ bỏ nữa. Anh ấy tận tụy với tôi, với gia đình tôi, với công việc của mình. Thế nhưng trái tim tôi đã lạnh ngắt từ cái đêm tân hôn ấy.
Con gái tôi đã mười tám tuổi, nó đủ lớn để nhận ra tình cảm hững hờ giữa bố mẹ. Tôi đã kể con nghe lý do vì sao tôi lại như vậy. Và con tôi đã òa lên khóc. Nó bảo tôi đã tự hủy hoại đời mình chỉ vì một người đàn ông không xứng đáng. Rằng tôi đã có thể có những lựa chọn khác tốt hơn. Và giờ nó khuyên tôi nên chia tay bố nó, chỉ đơn giản là hãy sống cho mình một cuộc đời thật thoái mái, buông bỏ nỗi đau, buông bỏ lòng thù hận. Và đây là lần đầu tiên tôi khóc thật to sau gần hai mươi năm khi nhận ra rằng con gái mình đã nói đúng.
Tôi và chồng đã sống chung hai mươi năm, và có thể cứ sống như thế cho đến hết đời. Tôi căm ghét chồng nhưng cũng đã quen với cuộc sống có anh ta bên cạnh. Chồng tôi không bao giờ biết vì sao anh ấy cứ dần dần bị tôi hững hờ lạnh nhạt và cự tuyệt chuyện gối chăn. Anh ta không hề biết nỗi căm hận tôi ôm trong lòng.
Tôi bây giờ cũng không còn trẻ nữa. Hơn bốn mươi tuổi có lẽ không phải là lúc để bắt đầu. Thế nhưng con gái tôi nói tôi đang làm khổ chồng tôi và làm khổ chính mình. Thực sự tôi nên ly hôn thật ư? Và đẩy chồng tôi ra khỏi nhà với hai bàn tay trắng ở tuổi năm mươi?
Theo Ng. Thúy/Dân Trí
Đi xem mắt 3 lần mà lần nào tôi cũng trở về trong hụt hẫng, đàn ông thời nay sao vậy?
Tâm sự - 7 giờ trướcTôi không biết làm thế nào mới có thể tìm được người phù hợp với yêu cầu của mình.
Cùng mức lương gần 20 triệu/tháng nhưng vợ chẳng giữ được đồng nào còn chồng thì vẫn nguyên xi: Mâu thuẫn bùng nổ
Tâm sự - 8 giờ trướcVậy mới thấy, việc minh bạch tài chính trong gia đình là điều rất quan trọng và thể hiện sự tin tưởng, chia sẻ với nhau.
Mẹ đi lấy chồng, bố tôi nói 1 câu khiến cả hội trường bật khóc
Tâm sự - 9 giờ trướcGĐXH - "Cả một đời này tôi nợ cô ấy hai chữ hạnh phúc. Tôi hi vọng cả quãng đường còn lại của cô ấy sẽ toàn là tiếng cười khi ở bên anh" - bố nói tại hôn lễ của mẹ tôi.
Tôi đang phải 'trả nghiệp' vì bỏ người yêu trong lúc nhập viện cấp cứu?
Tâm sự - 18 giờ trướcGĐXH - Anh thức khuya dậy sớm, làm 2-3 công việc để cố gắng lo cho tương lai hai đứa. Đến lúc anh ngã quỵ, phải nhập viện cấp cứu vì suy thận, tôi đã bỏ lại anh tự xoay xở với bệnh tật.
Trót khoe chồng là giám đốc, cô gái 'khốn khổ' với đồng nghiệp
Tâm sự - 19 giờ trướcMột lần, khi đồng nghiệp hỏi thăm, tôi buột miệng kể, chồng mình là giám đốc công ty bất động sản và hai vợ chồng đang chờ năm đẹp để sinh con. Tôi không ngờ thông tin này lại khiến cuộc sống công sở của mình trở nên "khốn khổ".
Nhà trai muốn bỏ phần trao vàng cưới, xúc động trước câu nói của thông gia
Tâm sự - 22 giờ trướcVì chỉ có 2 chỉ vàng làm quà cưới, sợ người ngoài bàn tán nên nhà trai muốn lược bỏ phần trao vàng. Không ngờ, họ lại xúc động trước sự cảm thông và chân tình của thông gia.
Nhà trai đem 30 triệu đi hỏi cưới, phản ứng của nhà gái khiến tất cả sững sờ
Tâm sự - 1 ngày trướcDù nhà gái không thách cưới, nhà trai vẫn đem đến phần lễ đen 30 triệu đồng. Phản ứng của nhà gái khiến tất cả bất ngờ.
Đi họp lớp sau 45 năm, tôi bàng hoàng nhận ra 'sự thật' phía sau mỗi nụ cười
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Một buổi họp lớp ở tuổi 60 không chỉ là kỷ niệm, đó là tấm gương phản chiếu chân thật nhất về hành trình mà mỗi chúng tôi đã đi qua.
Tôi suy sụp khi đọc được tin nhắn của vợ nói về mẹ mình
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Đọc được tin nhắn của vợ nhắn cho một người bạn thân của cô ấy về mẹ mình, tôi hoàn toàn sụp đổ.
Con trai đau đớn vì phải thuê người hương khói cha mẹ ở quê
Tâm sự - 2 ngày trướcTôi cảm thấy cuộc sống của mình thật vô nghĩa khi phải thuê người hương khói, thờ bố mẹ ở quê, có nhà mà không thể về.
Kiếm 45 triệu/tháng nhưng về quê mẹ bắt nói lương chỉ 10 triệu: Tôi nhận ra bài học sâu sắc sau đó
Tâm sựGĐXH - Mẹ dặn con gái giấu mức lương thật khi về quê, không phải vì sợ người ta ganh tỵ mà bởi một lý do sâu sắc hơn.