Tôi ra ngõ mua bột canh rồi về nhà thì bàng hoàng trước cảnh mẹ chồng ôm bàn chân toé máu, luôn miệng đay nghiến con dâu
Tình huống xảy ra quá bất ngờ, là vô tình nhưng mẹ chồng lại đổ hết lỗi cho tôi...
Mẹ chồng mấy hôm nay lên thành phố để chăm cháu vì dịch bệnh nên con tôi phải ở nhà. Trong khi đó hai vợ chồng tôi đi làm suốt nên cần có người ở nhà chứ giờ nhờ vả hàng xóm cũng ngại. Đây là điều mà tôi không hề mong muốn vì mối quan hệ của tôi với mẹ chồng không được tốt lắm. Từ ngày tôi còn yêu chồng chưa kết hôn đã vậy rồi.
Bà ấy thường chê tôi vụng, chỉ có cái mã ngoài chẳng được tích sự gì. Trong khi đó tôi cũng có sự nghiệp riêng, cũng đi làm ngày 8 tiếng như chồng. Thậm chí, một vài tháng được thưởng doanh thu thì mức lương của tôi còn lớn hơn cả chồng. Vợ chồng tôi còn chưa bao giờ phải ngửa tay xin tiền bên nhà chồng. Thi thoảng nếu túng thiếu cần phải mua thứ này thứ nọ, tôi sẽ nhờ vả bên nhà ngoại. Dù cho nhà ngoại tôi toàn là những người thu nhập bình thường nhưng họ rất xởi lởi, chẳng bao giờ toan tính thiệt hơn.
Mấy hôm nay trời còn nóng nực do thời tiết vào hè, nhìn đâu cũng thấy bức bối. Tôi chủ đích nấu ăn đơn giản gọn nhẹ, ưu tiên những món mát để thanh nhiệt. Nói thật là trời nóng thì chẳng muốn ăn nhiều. Về chuyện bật điều hoà, tôi cũng nói là buổi tối trước khi đi ngủ bật một chút để dễ vào giấc, còn giờ ăn thì chẳng cần. Tuy nhiên, những suy tính tiết kiệm của tôi hình như đều làm mẹ chồng phật lòng.

Cứ đến bữa ăn, mẹ chồng sẽ ỉ ôi bài ca muôn thuở: "Nhìn mâm cơm chán chả muốn ăn, không buồn gắp! Cô làm thế này thì chồng còn sức lực gì để đi làm nữa? Đã thế còn nóng nực, tiết kiệm để làm gì, tôi cho cô tiền đi chợ!"
Khi ấy, tôi cũng chỉ biết cười trừ rồi cải thiện bữa ăn 1, 2 lần. Nhưng chẳng thể chiều mẹ chồng mãi được. Bà ấy không thông cảm cho các con hay sao. Tiêu tiền ở thành phố rất đắt đỏ, đã vậy căn nhà ở hiện tại vẫn chưa đầy đủ đồ đạc, còn phải mua trả góp nhiều. Thêm nữa, vợ chồng chúng tôi cũng phải để dành ra khoản riêng để dự trù cho tương lai con cái hoặc lúc đau ốm. Tiết kiệm được cái gì thì hay cái đó. Tôi cứ nghĩ mẹ chồng lớn tuổi rồi sẽ phiên phiến mấy chuyện này, nào ngờ càng đay nghiến, xét nét con dâu hơn.
Đỉnh điểm cho mọi mâu thuẫn là một việc cực kỳ nghiêm trọng xảy ra ngày hôm qua. Khi vợ chồng tôi từ công ty trở về trời mới bắt đầu mưa to. Cơn mưa hôm qua quả thực rất mạnh, sấm chớp đùng đùng. Gian bếp của nhà tôi ở bên ngoài cửa, tôi vừa nấu ăn mà vừa run sợ. Bỗng chợt thấy hết bột canh, tôi liền mặc áo mưa đi ra đầu ngõ mua. Nước ngập rất sâu, lúc này đã tràn vào sân nhà tôi một chút. Vừa ở ngoài ngõ trở về, tôi ướt như chuột lột.
Trong nhà tôi có tiếng khóc thét lớn, là tiếng của mẹ chồng. Mới chỉ vừa nãy nước ngập nhẹ mà bây giờ nước đã tràn hết vào sân, chuẩn bị ào vào nhà. Khi bước chân vào nhà, tôi giật mình bởi cảnh tượng mẹ chồng ôm đôi bàn chân tóe máu. Thấy tôi, bà ấy lườm quắc mắt rồi đay nghiến bằng giọng hằn học: "Chị làm nội trợ kiểu gì mà vụng thối vụng nát thế hả?"

Tôi ngay lập tức hỏi lại: "Ơ mẹ bị làm sao thế? Con có biết gì đâu?"
Lúc này chồng tôi mới bảo, hóa ra ban nãy tôi để con dao bấp bênh nên gió thổi rơi xuống đất. Nước còn ngập cao nên mẹ chồng không nhìn thấy rõ. Bà vừa ra sân thì đã bị giẫm phải con dao đó nên chân mới bị chảy máu. Tôi vội vàng xin lỗi mẹ chồng và có giải thích rằng đây là tình huống vô tình, chứ tôi vừa ra ngoài mua bột canh về thôi mà.
Nhưng mẹ chồng tối hôm qua không chịu ăn cơm, dỗi nằm trên giường. Tôi biết bà ấy còn giận tôi lắm. Trong chuyện này, tôi chẳng thấy mình có gì sai cả, vậy mà vì phận làm con nên tôi vẫn xuống nước xin lỗi. Mẹ chồng mới là người bất cẩn. Đêm qua, tôi cùng chồng lau dọn nhà cửa vì nước tràn vào nhà, mệt quá nên cũng chưa thưa chuyện được với mẹ chồng. Lúc viết ra những dòng này là tôi đang ở trên công ty. Liệu rằng tôi có nên bù đắp cho bà ấy bằng một bữa ăn ngon không? Chỉ sợ, sự cố này sẽ càng đẩy mâu thuẫn giữa hai người nghiêm trọng hơn... Thật mệt mỏi quá!
Theo M.B (Nhịp Sống Việt)
Bức xúc vì hàng xóm nhờ đón con cả tháng, đi chợ hộ không trả tiền còn chê
Tâm sự - 12 giờ trướcNgười thì nhờ đón con suốt tháng, người dặn mua giúp mớ rau, con cá nhưng chê bôi và không chịu trả tiền. Khi tôi từ chối khéo thì hàng xóm tỏ thái độ ra mặt, nói tôi “sống đừng chỉ nghĩ đến mình”.
Chồng 1m82 kiếm tiền giỏi vẫn phải nhịn vợ như 'nhịn cơm sống'
Tâm sự - 13 giờ trướcGĐXH - Tôi chỉ muốn góp ý cho vợ học hỏi thêm kỹ năng trong cuộc sống để biết cách nuôi dạy con, ứng xử với cha mẹ, anh em cho trọn. Nhưng toàn phản tác dụng, lại cãi nhau khóc lóc rất mệt.
Họp lớp 25 năm, 20 người tái mặt vì hóa đơn bữa nhậu: Đi về đồng loạt rời nhóm
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Buổi họp lớp của nhóm bạn học lại trở thành bài học đắt giá về sĩ diện và ứng xử nơi bàn tiệc.
Nhiều người tưởng tôi bị con bỏ, nhưng thực tế viện dưỡng lão lại là lựa chọn tốt nhất đời tôi
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Ở tuổi 75, thay vì sống cùng con cháu như nhiều người cao tuổi khác, tôi lại chủ động chọn viện dưỡng lão làm nơi an dưỡng cuối đời.
Cầm 200 nghìn đi đám giỗ, thông gia nghèo bất ngờ khi gia chủ trả lại phong bì
Tâm sự - 1 ngày trướcMột số khách mời ở xa đến dự đám giỗ có đôi chút bất ngờ nhưng những người hàng xóm, bà con thân thiết của chủ nhà thì vui vẻ nhận lại phong bì sau khi kính lễ.
Đi xem mắt 3 lần mà lần nào tôi cũng trở về trong hụt hẫng, đàn ông thời nay sao vậy?
Tâm sự - 1 ngày trướcTôi không biết làm thế nào mới có thể tìm được người phù hợp với yêu cầu của mình.
Cùng mức lương gần 20 triệu/tháng nhưng vợ chẳng giữ được đồng nào còn chồng thì vẫn nguyên xi: Mâu thuẫn bùng nổ
Tâm sự - 2 ngày trướcVậy mới thấy, việc minh bạch tài chính trong gia đình là điều rất quan trọng và thể hiện sự tin tưởng, chia sẻ với nhau.
Mẹ đi lấy chồng, bố tôi nói 1 câu khiến cả hội trường bật khóc
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - "Cả một đời này tôi nợ cô ấy hai chữ hạnh phúc. Tôi hi vọng cả quãng đường còn lại của cô ấy sẽ toàn là tiếng cười khi ở bên anh" - bố nói tại hôn lễ của mẹ tôi.
Tôi đang phải 'trả nghiệp' vì bỏ người yêu trong lúc nhập viện cấp cứu?
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Anh thức khuya dậy sớm, làm 2-3 công việc để cố gắng lo cho tương lai hai đứa. Đến lúc anh ngã quỵ, phải nhập viện cấp cứu vì suy thận, tôi đã bỏ lại anh tự xoay xở với bệnh tật.
Trót khoe chồng là giám đốc, cô gái 'khốn khổ' với đồng nghiệp
Tâm sự - 2 ngày trướcMột lần, khi đồng nghiệp hỏi thăm, tôi buột miệng kể, chồng mình là giám đốc công ty bất động sản và hai vợ chồng đang chờ năm đẹp để sinh con. Tôi không ngờ thông tin này lại khiến cuộc sống công sở của mình trở nên "khốn khổ".
Nhiều người tưởng tôi bị con bỏ, nhưng thực tế viện dưỡng lão lại là lựa chọn tốt nhất đời tôi
Tâm sựGĐXH - Ở tuổi 75, thay vì sống cùng con cháu như nhiều người cao tuổi khác, tôi lại chủ động chọn viện dưỡng lão làm nơi an dưỡng cuối đời.