Vay tiền đưa chồng đi viện thì mẹ chồng nói không có, lúc thấy bộ bàn ghế 80 triệu của bà mà tôi tức nghẹn
Mẹ chồng tôi không thiếu tiền nhưng bà chỉ sợ con dâu lấy mất!
Mẹ chồng tôi là người chỉ biết giữ của bo bo, sợ con dâu vay mượn rồi không trả. Từ ngày về làm dâu tôi đã cảm nhân bà là người như thế. Nhiều lần tôi đã nói với chồng về suy nghĩ của mình nhưng chồng tôi lại bênh mẹ.
Anh nói: "Mẹ già rồi muốn giữ ít tiền để phòng lúc ốm đau cũng có gì là sai. Mình không có cho mẹ thì thôi lại còn dòm ngó tiền của mẹ làm gì?".
Anh nói xong mà tôi bực. Tôi không thèm số tiền đó của mẹ chồng, nhưng cái tôi muốn nói ở đây là thái độ đề phòng của bà đối với tôi. Hễ tôi kêu hết tiền, còn chưa mở miệng vay mẹ chồng nhưng bà đã "chặn họng": "Hết thì đi làm, túng thiếu quá thì vay ngân hàng, chứ mẹ không có tiền mà cho vay đâu nhé"...

Ảnh minh hoạ
Mặc dù không bao giờ cho con dâu cái gì nhưng mẹ chồng lại hay đòi hỏi tôi phải mua cái này cái nọ biếu bà. Mỗi lần đến dịp gì đó, mẹ chồng chủ động gợi ý cho tôi.
Có lần bà thích chiếc túi xách hơn 3 triệu đồng. Bà chẳng ngại gửi hình chiếc túi đó sang tin nhắn cho tôi. Khi tôi nói với chồng rằng mình không mua được món quà này, bởi nó bằng tiền ăn nửa tháng của vợ chồng tôi, thì mẹ chồng hậm hực mất mấy ngày. Cuối cùng tôi vẫn phải nhượng bộ.
Tôi còn nhớ, hồi còn ở chung, vợ chồng tôi mua cái gì thì bà ăn cái đó. Còn nếu chúng tôi có việc bận, đi quá giờ cơm bà mặc nhiên cho rằng chúng tôi... không ăn, và không nấu luôn!
Mà giả sử có dặn bà nấu cho nữa thì mâm cơm hôm ấy chúng tôi cũng chẳng ăn nổi vì toàn mắm muối dưa cà. Tôi có hỏi mẹ chồng sao không mua ít thịt cá, bà lại hất hàm bảo: "Anh chị đã đưa đồng nào đâu mà đòi hỏi? Không mất tiền có cơm rau ăn là tốt rồi!".
Nghe thế chồng lại mắng tôi không biết chăm lo cho gia đình. Nhưng quả thật đầu tháng nào tôi cũng đưa 6 triệu tiền sinh hoạt cho mẹ chồng, ấy vậy mà bà liên tục kêu không đủ, đòi đưa thêm. Sau nhiều lần ức quá, cuối cùng tôi đấu tranh ra ở riêng, ăn riêng bằng được. Chúng tôi thuê nhà ngay trong ngõ, cách nhà bố mẹ chồng 2 cái cổng nhưng vẫn thấy dễ chịu hơn là sống chung với mẹ chồng.
Tuần trước, chồng tôi đi làm về thì bỗng nhiên đau bụng dữ dội. Tôi vội vàng đưa anh đi bệnh viện thì bác sĩ chẩn đoán là bị đau ruột thừa cần phẫu thuật gấp. Vì chưa lĩnh lương, tiền trong nhà lại vừa đóng học cho con nên có hơi bí. Tôi vội vàng chạy sang mẹ chồng để vay thì nhận được câu trả lời lạnh tanh của bà: "Mẹ làm gì có mà vay chứ. Chúng mày lúc có tiền thì không ăn dè để xẻn ra, hễ có chuyện là lại chạy sang đây".
Thất vọng với thái độ của mẹ chồng, tôi đành gọi cho mấy chị đồng nghiệp. Cũng may mỗi người cho mượn một chút là đủ lo tiền viện phí cho chồng.
Tôi cũng bực mẹ chồng lắm, đến con trai ốm bệnh mà cũng không lo, chỉ sợ con dâu vay tiền rồi không trả. Nhưng vì bận chăm chồng nên tôi cũng quên chuyện đó đi.
Sáng qua chồng xuất viện, vừa về đến ngõ tôi thấy một chiếc ô tô tải chắn ngang đường. Hỏi ra mới biết họ chở bàn ghế mới vào nhà mẹ chồng tôi. Bộ bàn ghế đó có giá hơn 80 triệu.
Lúc bấy giờ tôi cười cay đắng nói với chồng: "Mẹ nói không có tiền cho con trai chữa bệnh, vậy mà giờ bà mua bộ bàn ghế này. Anh thấy mình với bộ bàn ghế cái nào quan trọng với mẹ rồi chứ?".
Chồng biết tôi giận nhưng vẫn bênh mẹ. Anh nói rằng có thể mẹ mua bộ bàn ghế này trước lúc đó rồi, tiền đặt cọc chỗ người ta nên không có cũng phải.
Tôi cười cho qua chuyện vì không muốn tranh cãi thêm. Để xem bà cứ giữ khư khư đồng tiền bên mình thì sau này có sống hạnh phúc hơn không?
'Đơn ly hôn này, ba viết như vậy được chưa?'
Tâm sự - 5 giờ trướcGĐXH - "Mày có ăn có học mày xem thử tờ đơn ly hôn này tao viết như vậy được chưa?" Đó là câu nói của ba tôi khi cầm tờ đơn ly hôn của ba mẹ đưa cho tôi xem vào một chiều nắng hè của năm cuối cấp 3.
Đám cưới không vàng, không sính lễ, mẹ chồng nghèo tặng con dâu quà không ai ngờ
Tâm sự - 5 giờ trướcBan đầu nhiều người bàn tán, nói tôi đáng thương vì đám cưới là chuyện trọng đại cả đời mà nhà trai không chuẩn bị vàng lẫn tráp. Nhưng sau đó, họ sững sờ khi biết món quà cưới mẹ chồng nghèo tặng cho tôi.
Bức xúc vì hàng xóm nhờ đón con cả tháng, đi chợ hộ không trả tiền còn chê
Tâm sự - 1 ngày trướcNgười thì nhờ đón con suốt tháng, người dặn mua giúp mớ rau, con cá nhưng chê bôi và không chịu trả tiền. Khi tôi từ chối khéo thì hàng xóm tỏ thái độ ra mặt, nói tôi “sống đừng chỉ nghĩ đến mình”.
Chồng 1m82 kiếm tiền giỏi vẫn phải nhịn vợ như 'nhịn cơm sống'
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Tôi chỉ muốn góp ý cho vợ học hỏi thêm kỹ năng trong cuộc sống để biết cách nuôi dạy con, ứng xử với cha mẹ, anh em cho trọn. Nhưng toàn phản tác dụng, lại cãi nhau khóc lóc rất mệt.
Họp lớp 25 năm, 20 người tái mặt vì hóa đơn bữa nhậu: Đi về đồng loạt rời nhóm
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Buổi họp lớp của nhóm bạn học lại trở thành bài học đắt giá về sĩ diện và ứng xử nơi bàn tiệc.
Nhiều người tưởng tôi bị con bỏ, nhưng thực tế viện dưỡng lão lại là lựa chọn tốt nhất đời tôi
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Ở tuổi 75, thay vì sống cùng con cháu như nhiều người cao tuổi khác, tôi lại chủ động chọn viện dưỡng lão làm nơi an dưỡng cuối đời.
Cầm 200 nghìn đi đám giỗ, thông gia nghèo bất ngờ khi gia chủ trả lại phong bì
Tâm sự - 2 ngày trướcMột số khách mời ở xa đến dự đám giỗ có đôi chút bất ngờ nhưng những người hàng xóm, bà con thân thiết của chủ nhà thì vui vẻ nhận lại phong bì sau khi kính lễ.
Đi xem mắt 3 lần mà lần nào tôi cũng trở về trong hụt hẫng, đàn ông thời nay sao vậy?
Tâm sự - 2 ngày trướcTôi không biết làm thế nào mới có thể tìm được người phù hợp với yêu cầu của mình.
Cùng mức lương gần 20 triệu/tháng nhưng vợ chẳng giữ được đồng nào còn chồng thì vẫn nguyên xi: Mâu thuẫn bùng nổ
Tâm sự - 2 ngày trướcVậy mới thấy, việc minh bạch tài chính trong gia đình là điều rất quan trọng và thể hiện sự tin tưởng, chia sẻ với nhau.
Mẹ đi lấy chồng, bố tôi nói 1 câu khiến cả hội trường bật khóc
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - "Cả một đời này tôi nợ cô ấy hai chữ hạnh phúc. Tôi hi vọng cả quãng đường còn lại của cô ấy sẽ toàn là tiếng cười khi ở bên anh" - bố nói tại hôn lễ của mẹ tôi.
Nhiều người tưởng tôi bị con bỏ, nhưng thực tế viện dưỡng lão lại là lựa chọn tốt nhất đời tôi
Tâm sựGĐXH - Ở tuổi 75, thay vì sống cùng con cháu như nhiều người cao tuổi khác, tôi lại chủ động chọn viện dưỡng lão làm nơi an dưỡng cuối đời.