Ba năm tôi “nhặt” được 2 đứa con rơi của chồng
Ngạc nhiên tôi vội chạy lại nhìn hai người khách “không mời”. Đó là một người phụ nữ nhìn bên ngoài chắc lớn hơn tôi khoảng vài tuổi, tay dắt theo một bé trai chừng 3 – 4 tuổi.

Từ ngày còn yêu nhau tôi đã biết anh có tính trăng gió, nhưng phải công nhận là anh rất khéo miệng và luôn biết cách “hối lỗi” rất thành khẩn, tội nghiệp nên tôi chẳng khi nào giận anh được lâu. Yêu nhau chưa đầy hai năm thì cưới, nhưng nếu nhớ không lầm, trước khi cưới cũng phải đến hơn năm lần, anh “nhận lỗi” với tôi về chuyện trót “say nắng”.
Ngày chúng tôi quyết định cưới nhau, ba mẹ tôi và nhất là anh trai tôi, phản đối kịch liệt. Ở nhà tôi, ba mẹ rất tôn trọng con cái nên dù không có cảm tình và đồng ý anh một chút nào nhưng ba mẹ tôi không cấm đoán, chỉ phân tích cho con hiểu.
Đến bây giờ thì cũng chẳng biết tình yêu của tôi đối với anh khi ấy lớn đến mức nào, hay vì tôi là tuýp người an phận, nhu nhược, không muốn thay đổi nên đám cưới của chúng tôi vẫn diễn ra.
Khi con gái đầu lòng của tôi được 2 tuổi, một buổi tối cả gia đình chúng tôi quây quần bên mâm cơm thì chuông cửa reo vang. Anh ra mở cửa rồi đứng sững như trời trồng ngay giữa lối ra vào. Ngạc nhiên tôi vội chạy lại nhìn hai người khách “không mời”. Đó là một người phụ nữ nhìn bên ngoài chắc lớn hơn tôi khoảng vài tuổi, tay dắt theo một bé trai chừng 3 – 4 tuổi.
Anh vẫn đứng lặng, tôi nhìn bé trai và lờ mờ đoán ra câu chuyện bởi khuôn mặt bé khá giống chồng tôi. Tôi mời “hai người khách” vào nhà nhưng người phụ nữ chỉ đứng ngay bậc cửa, nói ngắn gọn “tôi trả con cho chồng chị. Anh ấy ăn ở với tôi trước khi cưới chị, tôi có bầu rồi sinh con, anh ấy bảo để về thu xếp báo với gia đình rồi vào cưới tôi, vậy mà biệt tăm. Tôi tìm mãi mới biết nhà anh chị đấy”. Nói rồi chị quay ngoắt người, đi như chạy, mặc thằng cu con mếu máo nhoài người định chạy theo mẹ.
Tôi dỗ thằng bé vào nhà và tắm rửa, cho nó ăn uống. Tối ấy chồng tôi kể khi vào làm công trình xây dựng ở miền Trung (chồng hơn tôi 7 tuổi và làm kỹ sư xây dựng), anh “trót” đi lại với cô gái chuyên đưa thực phẩm, thuốc lá, bánh kẹo vào bán ở công trường.
Khi cô gái có bầu, có thông báo với anh nhưng vì anh “nghe nói” cô ấy cũng có nhiều mối quan hệ khác nên không biết đích xác cái thai ấy có phải của anh hay không. Cùng lúc đó, anh được điều đi giám sát thi công ở một công trình khác nên anh chuyển đi luôn.
Tôi nghe câu chuyện chồng mình kể mà người cứ bồng bềnh như đi trên mây, anh xin tôi tha thứ và thương lấy thằng bé vì nó không có tội tình gì. Ngày hôm sau, tôi đưa thằng bé về ông bà nội, kể rõ ngọn nguồn. Ông bà thương con, xót cháu, nên cũng đành ngậm ngùi “thêm” thành viên mới vào gia đình. Chỉ có bên nhà ngoại tôi là thêm một lần nữa, nhắc lại câu chuyện trước ngày cưới của chúng tôi.
Ba năm sau, khi con trai vào lớp một và con bé lên 5 tuổi, một đêm mưa gió, chồng tôi trở về nhà với bộ dạng thiểu não, quần áo nhàu nhĩ, đầu bù tóc rối. Tưởng chồng say rượu tai nạn ở đâu, tôi rối rít kiểm tra khắp người anh rồi giục chồng đi tắm, thay quần áo. Nào ngờ anh ôm chầm lấy tôi, khóc tu tu rồi nói“em phải cứu anh, ngoài em ra không ai cứu nổi cuộc đời anh lúc này”.
Chẳng hiểu đầu cua tai nheo gì, tôi sốt ruột gắt “có chuyện gì thì nói, khóc thế ai hiểu gì chứ”. Nghe tôi gắt, chồng tôi ngồi sững lại, rồi kể “anh lại trót có con với một cô gái ở công trường. Giờ gia đình cô gái ấy bắt đền, cho anh 2 lựa chọn. Một là đền một khoản tiền lớn để cô gái ấy nuôi con, hai là mang con về nuôi để cô gái ấy còn đi lấy chồng. Thằng bé chỉ mới 17 tháng tuổi”.
Thật lòng nghe câu chuyện của chính chồng mình, nhưng lần này tôi không còn “bồng bềnh” như lần đầu tiên mẹ con thằng bé đến nhà tìm chồng tôi nữa.
Ba đứa trẻ thơ vô tội, ba người đàn bà đều là “nạn nhân” của chồng tôi. Nhưng trong ba người đàn bà ấy, chỉ có mình tôi được danh chính ngôn thuận có cưới, có hỏi đàng hoàng. Nhưng đến nước này thì tôi cũng không còn cần đến cái sự “đàng hoàng” ấy nữa.
Tôi đã biết mình phải làm gì để mẹ con tôi được sống thanh thản.
Theo Khám phá
Kết hôn xong mới biết phải gánh khoản nợ cờ bạc 300 triệu đồng cho mẹ vợ
Tâm sự - 3 giờ trướcVợ tôi là con một, tôi cưới được vài tháng thì cô ấy khóc cầu xin tôi giúp mẹ trả nợ 300 triệu; hóa ra lâu nay bà ấy mê đánh bạc và "nã" tiền con gái thường xuyên.
Từng điên tiết 'đấu loa' với hàng xóm, tôi mừng vì mức phạt gây ồn lên 160 triệu
Tâm sự - 16 giờ trướcBị hàng xóm tra tấn bằng karaoke, tôi bất lực đến nỗi từng "đấu loa" với họ; thật vui khi hành vi gây ồn quá mức từ nay có thể bị phạt rất nặng, tới 160 triệu đồng.
Cho hàng xóm mượn sân kinh doanh hơn chục năm miễn phí, đến lúc đòi lại thì trở mặt khiến tôi chết lặng
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Sau nhiều năm mượn sân kinh doanh không tiền thuê, khi tôi muốn lấy lại chính tài sản của mình thì thái độ của người hàng xóm ấy đã khiến tôi thực sự sốc.
Cú sốc từ người chị dâu 'lạ mặt' và màn 'úp sọt' khiến gia đình tan nát
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Dù có bị nói là "bà cô bên chồng" thì tôi cũng cam lòng, vì thực sự tôi không tài nào hiểu nổi cách hành xử của chị dâu mình.
Tôi nghỉ chơi với những người bạn lần nào đi ăn cũng đến muộn cả tiếng
Tâm sự - 1 ngày trướcHẹn ăn sáng 8h thì 10h mới đến, hẹn ăn lẩu 12h thì 13h30 tới và nghĩ "có chia tiền là được"; sau rất nhiều lần như vậy, tôi loại mấy người bạn này khỏi nhóm tụ tập.
Làm lụng vất vả 10 năm tích góp nhờ bố mẹ mua đất, tôi choáng váng khi biết người đứng tên là ai
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Vì mảnh đất, tôi xích mích với bố mẹ, rạn nứt với em gái và đỉnh điểm là đứng trước nguy cơ đổ vỡ hôn nhân.
Tôi làm dâu bằng cả thanh xuân, còn chồng thì không chịu làm rể
Tâm sự - 2 ngày trướcTrên đường đi, tôi nghĩ về bố mẹ đẻ, nghĩ về những ngày mình còn son rỗi...
Tuần được nghỉ mỗi Chủ nhật, sếp luôn gọi giao việc, sáng thứ Hai hỏi xong chưa
Tâm sự - 3 ngày trướcTôi ước mình có quyền phớt lờ điện thoại, tin nhắn của sếp vào ngày nghỉ duy nhất trong tuần, ông ấy luôn giao việc khẩn vào Chủ nhật, sáng thứ hai hỏi "xong chưa".
Mẹ chồng giận ngược vì không chu cấp cho em chồng: Tôi bế tắc giữa nỗi lo tiền bạc và cái Tết không biết về đâu
Tâm sự - 4 ngày trướcGĐXH - Chuyện sẽ chẳng có gì nếu không có em chồng tôi xuống học đại học và ở cùng. Ở cả 1 năm mẹ chồng tôi không gửi thêm lấy 1 đồng nào. Em chồng là con trai, ở cùng mà quần áo không giặt, cơm không nấu, đi học còn phải anh chị gọi dậy.
Con gái tiết kiệm gửi tiền về hàng tháng, mẹ 64 tuổi liên tục bị 'đào lửa' lừa mất sạch tiền
Tâm sự - 4 ngày trướcGĐXH - Người ta nói tuổi này "khó bảo" thì đúng khó nói thật, nhắc nhở thì mẹ dỗi, không đưa tiền thì bảo không thương mẹ...
Tối nào hàng xóm cũng đứng trước cửa nhà tôi 3 phút, hôm biết được lý do tôi chột dạ vô cùng
Tâm sựBan đầu tôi nghĩ là trùng hợp. Nhưng ngày nào cũng vậy thì không thể coi là vô tình được nữa.