Bố chồng nàng dâu cãi nhau như cơm bữa, nhất quyết không đội trời chung, tôi ở giữa chỉ muốn bỏ nhà ra đi
Cuộc chiến bố chồng - nàng dâu chẳng bao giờ có hồi kết. Chỉ có kẻ thua cuộc duy nhất là thằng đàn ông kẹt giữa như tôi.
Tiếng bát đĩa vỡ loảng xoảng vang lên từ nhà bếp khiến tôi giật thót tim. "Lại bắt đầu rồi", tôi thầm nghĩ trong khi vội vã chạy vào.
Cảnh tượng trước mắt khiến tôi choáng váng, bố tôi tay cầm chiếc đũa cả giơ cao, mặt đỏ bừng.
Còn vợ tôi - cô gái văn phòng ngày thường dịu dàng - giờ đang cầm chảo chống cự, mắt long lên đầy thách thức.
"Anh là đàn ông mà không bảo vệ nổi vợ mình à? Anh để bố anh đánh tôi thế này đây à?" - vợ tôi hét lên như con mẹ điên, mắt đỏ ngầu nhìn thẳng vào mặt bố tôi.
Còn bố tôi, mặt đỏ phừng phừng, tay run run cầm cái dép nhựa, như sắp quất thẳng vào mặt con dâu. Tôi đứng giữa, tim đập thình thịch, biết rằng cuộc chiến bố chồng - nàng dâu nhà mình sắp nổ ra một màn đẫm máu...
Hôm vợ tôi mới về ra mắt, bố tôi đã không ưa ngay từ cái nhìn đầu tiên. Bữa cơm đầu tiên, bố tôi chìa đôi đũa gắp miếng thịt béo nhất cho tôi - thói quen 50 năm không đổi.
Vợ tôi liền nói ngay: "Bố ơi, anh ấy sắp béo phì đến nơi rồi, không nên ăn mỡ." Cả bàn ăn im phăng phắc. Bố tôi mặt biến sắc, đặt đũa xuống không nói gì nhưng tôi biết rằng từ đó, chiến tranh bắt đầu nổ ra...

Chuyện trở nên căng thẳng khi vợ chồng tôi chuyển về sống cùng bố mẹ để tiết kiệm tiền mua nhà. Sự khác biệt trong lối sống giữa hai thế hệ nhanh chóng bộc lộ:
Bố tôi dậy từ 5h sáng, bật tivi to hết cỡ xem thời sự. Vợ tôi - vốn thức khuya làm việc - liên tục mất ngủ.
Vợ tôi mua máy lọc nước hiện đại, bố tôi gạt đi: "Uống nước đun sôi bao đời nay có chết ai!" .
Bữa ăn nào cũng thành chiến trường khi bố tôi gắp thức ăn bằng đũa mình vừa ăn, còn vợ tôi mặt xị xuống ngay lập tức và bảo ông mất vệ sinh.
Bố tôi thích nấu mặn, vợ tôi bảo "hại thận", tự ý đổ hết nồi canh đi nấu lại.
Bố tôi bắt đóng góp 10 triệu/tháng "phụng dưỡng", vợ tôi gào lên "thời buổi này ai còn đóng góp kiểu phong kiến?"
Bố tôi bảo "trẻ con sốt là phải cạo gió ", vợ tôi quát "ông muốn giết cháu à?" rồi xách con đi thẳng.
Mỗi lần như thế, tôi như thằng hề đứng giữa rạp xiếc, không biết đứng về phe nào.
Tôi luôn phải đóng vai trò hòa giải, nhưng càng về sau càng thấy bất lực. Mỗi lần tôi bênh vợ, bố quắc mắt: "Nó bỏ bùa mê thuốc lú gì cho mày à?". C òn khi tôi ủng hộ bố, vợ tôi lại nhảy đông đổng lên nói tôi là thằng hèn không bảo vệ nổi vợ con.
Mọi chuyện vỡ lở vào một chiều thứ Bảy. Bố tôi đi đâu về, mặt mũi đỏ gay. "Con Thảo mày đâu rồi?" - giọng ông đầy giận dữ. Thì ra ông phát hiện chiếc khăn mặt ông dùng suốt 10 năm qua - giờ đã rách nát - bị vứt vào thùng rác.
Vợ tôi không chối cãi: "Con vứt đấy ạ. Cái khăn bẩn thế, dùng lại dễ nhiễm khuẩn lắm" . Bố tôi như phát điên: "Đồ vô ơn! Tao nuôi thằng chồng khôn lớn để giờ nó hầu hạ mày còn mày giở trò mất dạy với tao à?"
Tôi vội can ngăn nhưng không kịp. Bố tôi giơ tay định tát vợ tôi. Cô ấy né được, nhưng từ đó coi bố chồng như kẻ thù.
Chiều hôm đó, khi cả nhà ngồi ăn cơm, không khí căng như dây đàn. Bố tôi cố ý chép miệng: "Nhà có con dâu mà cơm canh chẳng ra gì" . Vợ tôi bật lại: "Con không phải osin cho ông".
Rồi bát đĩa bắt đầu bay.
Một chén nước chè nóng văng thẳng vào tường, vỡ tan tành. Cái đĩa xào rau đập trúng tủ lạnh, dầu mỡ bắn tung tóe.
Rồi mọi chuyện vượt khỏi tầm kiểm soát:
Tôi đứng đó, tê liệt, chỉ biết thở dài: "Lại bắt đầu rồi..."
Sau trận đánh đó, vợ tôi xách vali về nhà mẹ đẻ, đòi ly hôn nếu không ra ở riêng. Bố tôi đập bàn thề: "Nhà tao không chứa loại đàn bà con gái như nó!".
Cuộc chiến bố chồng - nàng dâu chẳng bao giờ có hồi kết. Chỉ có kẻ thua cuộc duy nhất là thằng đàn ông kẹt giữa như tôi. Có lẽ nên mua hai cái nhà: Một cho bố ở, một cho vợ ở. Còn tôi? Tôi sẽ... đi ở trọ hoặc đi tu cũng được!
Ly hôn để lấy chồng trẻ, cuộc sống mơ mộng sớm biến thành thực tế cay đắng với người phụ nữ mãn kinh
Làm lụng vất vả 10 năm tích góp nhờ bố mẹ mua đất, tôi choáng váng khi biết người đứng tên là ai
Tâm sự - 3 giờ trướcGĐXH - Vì mảnh đất, tôi xích mích với bố mẹ, rạn nứt với em gái và đỉnh điểm là đứng trước nguy cơ đổ vỡ hôn nhân.
Tôi làm dâu bằng cả thanh xuân, còn chồng thì không chịu làm rể
Tâm sự - 7 giờ trướcTrên đường đi, tôi nghĩ về bố mẹ đẻ, nghĩ về những ngày mình còn son rỗi...
Tuần được nghỉ mỗi Chủ nhật, sếp luôn gọi giao việc, sáng thứ Hai hỏi xong chưa
Tâm sự - 1 ngày trướcTôi ước mình có quyền phớt lờ điện thoại, tin nhắn của sếp vào ngày nghỉ duy nhất trong tuần, ông ấy luôn giao việc khẩn vào Chủ nhật, sáng thứ hai hỏi "xong chưa".
Mẹ chồng giận ngược vì không chu cấp cho em chồng: Tôi bế tắc giữa nỗi lo tiền bạc và cái Tết không biết về đâu
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Chuyện sẽ chẳng có gì nếu không có em chồng tôi xuống học đại học và ở cùng. Ở cả 1 năm mẹ chồng tôi không gửi thêm lấy 1 đồng nào. Em chồng là con trai, ở cùng mà quần áo không giặt, cơm không nấu, đi học còn phải anh chị gọi dậy.
Con gái tiết kiệm gửi tiền về hàng tháng, mẹ 64 tuổi liên tục bị 'đào lửa' lừa mất sạch tiền
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Người ta nói tuổi này "khó bảo" thì đúng khó nói thật, nhắc nhở thì mẹ dỗi, không đưa tiền thì bảo không thương mẹ...
Mẹ chồng 'keo kiệt' mang sính lễ khiến cô dâu sững sờ, rơi nước mắt
Tâm sự - 2 ngày trướcTrước ngày cưới, tôi và mẹ chồng xảy ra nhiều bất đồng. Những mong muốn của tôi trong đám cưới đều bị dập tắt vì mẹ cho rằng lãng phí, không cần thiết.
Tối nào hàng xóm cũng đứng trước cửa nhà tôi 3 phút, hôm biết được lý do tôi chột dạ vô cùng
Tâm sự - 2 ngày trướcBan đầu tôi nghĩ là trùng hợp. Nhưng ngày nào cũng vậy thì không thể coi là vô tình được nữa.
Thông gia Việt kiều bay về dự đám tang, gửi phong bì khiến gia đình náo loạn
Tâm sự - 3 ngày trướcNgày mẹ tôi mất, bố mẹ vợ bay từ nước ngoài về dự đám tang. Ông bà gửi chiếc phong bì khiến gia đình tôi náo loạn.
Nghe tin bố chồng định chia tài sản, cả nhà xôn xao, đến lượt tôi mở phong bì mình được nhận thì đứng tim
Tâm sự - 3 ngày trướcMỗi người được phát một phong bì, không ai mở ngay.
Nỗi khổ của nàng dâu sống chung với bố chồng khó tính
Tâm sự - 3 ngày trướcKể từ khi bố chồng dọn về sống chung, cảm giác sợ về nhà bám lấy tôi mỗi chiều tan làm. Có hôm về đến cổng, tôi còn đứng lặng vài giây, hít sâu rồi mới dám bước vào.
Bị người yêu lừa về ra mắt và cái kết
Tâm sựGĐXH - Còn tôi thì chết đứng, cúi chào theo bản năng mà đầu quay vòng vòng.


