Chỉ một hành động nhỏ của chồng trong kỳ nghỉ lễ khiến tôi nghĩ đến chuyện ly hôn
GĐXH – Điều đau đớn nhất không phải là bị phản bội mà là nhận ra người mình yêu nhất, lại là người khiến mình tổn thương nhiều nhất. Tôi có nên ly hôn để tự giải thoát khỏi mớ suy nghĩ này không?
Tôi và anh là bạn cấp 3, lên đại học thỉnh thoảng gặp lại trong đám cưới một vài người bạn. Ngày ấy, chúng tôi chỉ là bạn đơn thuần, không có tình cảm gì đặc biệt.
Đến lần về kỷ niệm 5 năm ra trường, gặp lại anh, tôi thấy anh chững chạc và có điều gì đó thu hút. Lúc ấy, tôi mới tốt nghiệp đại học, đang chật vật đi thử việc ở nhiều công ty thì anh đã có một vị trí công việc đáng mơ ước với mức thu nhập khá. Dĩ nhiên, điều đó khiến tôi khá ngưỡng mộ và bắt đầu thấy trái tim mình cảm mến người đàn ông này.
Thế nhưng, tình cảm mới chớm nở, tôi khá buồn khi biết anh và một cô bạn cũng chung lớp tôi đã thành một đôi. Khoảnh khắc ấy, tôi đã quyết định giấu tình cảm đó cho riêng mình, định bụng không bao giờ nói ra.

Ảnh minh họa.
Tuy nhiên, 1 năm sau, khi nghe tin anh và người yêu chia tay để cô bạn vào miền Nam sinh sống vì có cơ hội phát triển sự nghiệp trong đó, tôi lại bị trái tim thôi thúc phải thổ lộ ra tình cảm của mình. Vậy là chính tôi là người đã chủ động liên lạc, tâm sự và động viên anh trong lúc anh đang buồn chuyện tình cảm.
Và có lẽ lửa gần rơm lâu ngày cũng bén. Chỉ nửa năm sau, tôi và anh chính thức yêu nhau và về chung một nhà không lâu sau đó. Tôi biết chuyện quá khứ của anh không dễ quên nhưng tôi luôn tin, chỉ cần tôi chân thành, là một người phụ nữ của gia đình sẽ giữ được trái tim anh bên mình mãi mãi. Song, đến hôm nay, khi viết ra những dòng này, tôi nhận ra, có lẽ mình đã lầm.
Đợt nghỉ lễ 10/3 năm nay, tôi cùng chồng về quê họp lớp nhân dịp 10 năm ra trường. Tuy nhiên, đúng buổi sáng hôm ấy, chị gái tôi đang mang bầu đột nhiên bị ngất, phải vào viện. Tôi vì lo lắng nên quyết định hủy không tham gia, để chồng đại diện đến họp lớp còn bản thân qua viện với chị.
May mắn, chị tôi không sao, chỉ thiếu máu nhẹ. Buổi chiều về nhà tôi gọi cho chồng nhưng đều là những hồi tút dài không nghe máy, sau đó là không liên lạc được. Nghĩ có thể điện thoại anh mất sóng, hết pin nên tôi cũng không suy nghĩ nhiều.
Nhưng rồi, khi vô tình thấy bức ảnh người bạn đăng trên Facebook – bức ảnh không ai tag tên ai, chỉ là một khoảnh khắc vụn vặt giữa đám đông nhưng tôi nhận ra anh ngay lập tức. Anh ngồi cạnh cô ấy - người yêu cũ của anh - với nụ cười mà tôi đã không thấy suốt cả năm qua. Ánh mắt anh nhìn cô ấy không giống ánh mắt của một người đã có gia đình, không giống ánh mắt của người đàn ông vẫn ôm vợ ngủ mỗi đêm, nhưng có vẻ chỉ là trách nhiệm.
Tôi cứ lặng người đi hồi lâu. Tôi là vợ anh, tôi biết rõ từng cử chỉ, từng ánh nhìn của anh. Nhìn vào bức ảnh, tôi biết – anh đã rung động trở lại hoặc có thể, anh chưa bao giờ quên người cũ. Chỉ là tạm thời anh cất cô ấy một góc trong tim, giờ gặp lại, nó lại thổn thức khiến anh bồi hồi, xao xuyến.
Dù chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng khiến tôi run sợ. Ngày cưới tôi, anh từng nói "quá khứ là quá khứ, hiện tại chỉ có em". Nhưng chỉ cần cô ấy xuất hiện, quá khứ ấy lại đủ sức khiến anh quên mất tôi là ai. Bằng chứng là bao nhiêu cuộc điện thoại của tôi anh không nghe, sau đó là tắt máy. Và suốt cả một ngày, anh cũng không hỏi han gì đến tôi hay chị gái tôi có sao không, đã ổn chưa.
Tôi tự hỏi, mấy năm qua, anh có thực sự yêu tôi thật lòng không hay tôi chỉ là người thay thế, khỏa lấp sự cô đơn khi anh thất tình. Rồi anh cưới tôi như là trách nhiệm khi tôi đã có em bé.
Có lẽ sau tất cả, điều đau đớn nhất không phải là bị phản bội… mà là nhận ra người mình yêu nhất, lại là người khiến mình tổn thương nhiều nhất. Tôi có nên ly hôn để tự giải thoát khỏi mớ suy nghĩ này không?

Hiếm muộn 5 năm mới có tin vui, tôi chết lặng trước câu nói của mẹ chồng
Tâm sự - 2 giờ trướcGĐXH - Suốt 5 năm qua, tôi đã nỗ lực đến kiệt sức. Tôi từng ước ao được nghe mẹ chồng nói một câu cảm thông, một lời an ủi. Vậy mà…

Cứ tưởng mình có phước lấy được vợ đẹp, ngờ đâu họ hàng lại lên án gay gắt
Tâm sự - 3 giờ trướcGiờ mỗi lần nhìn vợ, tôi không còn thấy cảm giác tự hào mà chỉ cảm thấy nặng nề.

Kết hôn chuộc lỗi lầm thời thơ bé, giờ tôi chỉ muốn ly hôn
Tâm sự - 3 giờ trướcTôi khát khao tự do, khát khao mưu cầu hạnh phúc. Nhưng tôi không thể ly hôn, không thể gạt bỏ trách nhiệm phải trả món nợ mà mình đã tạo ra.

Con rể ngoại tình, có con với người phụ nữ khác nhưng thái độ của bố mẹ vợ mới gây chú ý
Tâm sự - 21 giờ trướcGĐXH – Chồng ngoại tình, tôi khó có thể chấp nhận được. Tuy nhiên, phản ứng của bố mẹ tôi khi biết chuyện lại khiến tôi vô cùng bất ngờ.

Chồng cũ cưới vợ sau 6 tháng ly hôn, tôi đến dự, nói câu khiến anh đau điếng
Tâm sự - 22 giờ trướcSau tất cả, tôi nhận ra ly hôn chính là bước ngoặt của cuộc đời mình. Tôi cần mạnh mẽ, vững vàng hơn vì con, vì tương lai của chính mình.

Tôi có nên cưới người đàn ông “mọi chi tiêu đều ghi vào bảng tính”?
Tâm sự - 1 ngày trướcNgười đàn ông đang theo đuổi tôi ghi hết các khoản chi tiêu vào bảng tính, kể cả khoản mua quà đến nhà tôi. Biết tính anh cẩn thận nhưng tôi khá bất ngờ…

Em chồng vừa có điểm thi tốt nghiệp, tôi uất nghẹn với cách hành xử của cả nhà chồng
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Lời quy chụp của bố mẹ chồng khiến tôi ấm ức đến phát khóc. Tôi quay sang nhìn chồng nhưng anh lại im lặng không nói gì.

Lấy chồng vì sợ ế, tôi làm còng lưng nuôi chồng khỏe nhưng lười
Tâm sự - 1 ngày trướcChồng tôi mới ngoài 40, khỏe mạnh bình thường, tốt nghiệp đại học nhưng gần như 10 năm nay anh ấy chưa có công việc ổn định quá 6 tháng, tôi toàn phải còng lưng đi làm để nuôi chồng con

Nhà trai cố tình làm thiếu 10 mâm cỗ cưới, lý do khiến cô dâu nghẹn lời
Tâm sự - 1 ngày trướcSau 2 năm tìm hiểu, tôi quyết định làm đám cưới với bạn trai. Đáng lẽ đây phải là ngày hạnh phúc nhất trong đời nhưng thay vào đó, tôi lại cảm thấy chán nản và thất vọng.

Bố cô dâu nói 4 câu giữa tiệc cưới, thông gia 'đứng hình', bỏ tiệc ra về
Tâm sự - 2 ngày trướcTrong lúc cao hứng, bố cô dâu bất ngờ nói 4 câu khiến ông thông gia "đứng hình", lập tức bỏ tiệc cưới ra về.

Nghỉ hưu sớm ở tuổi 52: Tôi cứ tưởng là giấc mơ, hóa ra là… ác mộng
Tâm sựGĐXH - Từng tin rằng nghỉ hưu sớm là phần thưởng cho những năm tháng cống hiến, tôi chủ động rời công việc ở tuổi 52. Nhưng chỉ sau hai năm, tôi nhận ra đó là lựa chọn thiếu suy xét nhất cuộc đời.