Cùng chồng góp tiền mua nhà, lúc lật sổ đỏ ra thì chết sững thấy tên em gái chồng ở đó cùng lời giải thích khó chấp nhận của anh
Mở thử nó ra xem, tôi chết sững khi thấy tên chủ căn nhà này là em gái chồng chứ không phải tên chồng và tên tôi.
Vợ chồng tôi mới kết hôn được 5 tháng và chúng tôi đã dọn đến căn nhà vừa mua được hơn một tháng. Chưa có con cái nên em gái chồng làm trên Hà Nội cũng dọn qua nhà tôi ở luôn cho tiết kiệm tiền thuê phòng. Thú thực là tôi không thích sống chung với bố mẹ chồng, em chồng nhưng cũng chẳng làm gì khác vì chồng đã quyết rồi.
Em chồng về sống cùng, cô ấy không đóng tiền nhà đã đành đến tiền ăn cô ấy cũng không đóng. Luôn đi làm về muộn để trốn nấu cơm rồi còn hay nói cạnh khóe tôi. Nhiều lần tôi bực, mắng vài câu thì chồng lại bênh em rồi để cô ấy lớn giọng nói: "Nhà này của anh tôi, của chị đâu mà tôi phải sợ". Vậy là tôi lại ôm một cục tức trong người.

Nhịn em chồng cho qua chuyện, ấy vậy mà mấy hôm nay tôi phát hiện ra bí mật động trời về căn nhà vợ chồng tôi mới mua. Hôm đó là ngày bên chủ bàn giao, hoàn thiện thủ tục mua bán đưa cho vợ chồng tôi cuốn sổ đỏ nhà. Mở thử nó ra xem, tôi chết sững khi thấy tên chủ căn nhà này là em gái chồng chứ không phải tên chồng và tên tôi.
Khó hiểu khi vợ chồng bỏ tiền ra mua lại đứng tên "người ngoài", tôi hỏi chồng thì anh cứ nói lảng tránh rằng ai đứng tên chẳng được, quan trọng gì đâu, em gái ruột chồng chứ ai mà sợ. Tôi cứ khó chịu, hậm hực thì em chồng lớn giọng với tôi, vênh mặt nói: "Mẹ tôi bảo, căn nhà này phải đứng tên tôi không đứng tên anh tôi và chị được. Anh tôi bỏ ra 2/3 tiền mua nhà, chị đóng góp mỗi số còn lại nhỡ mai kia có ly hôn chị được nửa căn nhà, nhà tôi mất tiền oan à? Tính ra thì chị đang ở nhờ nhà tôi đấy".
Thái độ xấc xược, vênh váo của nó khiến tôi tức điên lên hỏi chồng tại sao lại thế, anh ú ớ: "Mẹ anh bảo thế thì cứ thế mà làm, mình không ly hôn thì nhà vẫn là của mình mà. Mất đâu mà lo". Tôi phát điên lên mà nói anh là đồ ngu, ấu trĩ mới nghe mẹ để em gái đứng tên sổ đỏ nhà. Chưa gì họ đã sợ ly hôn, sợ mất nhà, đề phòng tôi đến mức này.
Em gái chồng không bỏ một đồng được đứng tên sổ đỏ , tôi đóng góp 1/3 chỗ còn lại thì bị coi thường, không có quyền hành gì rồi mang tiếng là kẻ đi ở nhờ? Càng nghĩ tôi càng thấy nực cười. Số tiền đó là tiền chồng tôi làm tích cóp hơn chục năm, bố mẹ anh cho thêm một ít rồi họ lại giấu tôi làm việc này.

Trách nhà chồng, em chồng một thì tôi trách chồng 10. Anh 34 tuổi rồi mà hơi tý là "mẹ bảo phải thế này", "mẹ bảo phải thế kia", nghe mẹ, nghe em gái chứ không hề tin tưởng vợ, bàn bạc với tôi rồi mới quyết định. Họ coi tôi là gì trong căn nhà này, một đứa giúp việc, đẻ thuê không công bị khinh thường thế sao?
Uất ức vì mất tiền vào tay "người ngoài", chồng thì nhu nhược không biết bênh vợ, tôi về nhà nói chuyện với bố mẹ chồng, đề nghị họ trả lại tôi số tiền tôi góp vào mua nhà. Thế nhưng họ nói không trả, tiền đó là tôi tự nguyện góp vào không thúc ép nên giờ tôi không đòi được. Còn chồng thì nghe mẹ nói tôi làm thế là hỗn láo, coi thường nhà anh.
Sống trong căn nhà mà chồng không tin mình, bị em gái chồng coi thường, khinh rẻ rồi "mất oan" số tiền tiết kiệm bao lâu của mình tôi tức bực vô cùng. Càng nghĩ tôi lại càng chán, ứa nước mắt mà chẳng ngủ được. Tôi không biết gắng gượng được cuộc sống này bao lâu nữa. Theo mọi người tôi có nên ly hôn người chồng bạc nhược, nghe mẹ này không? Hay tôi phải làm gì để "trị" em chồng, khiến nhà chồng phải sang tên nhà cho vợ chồng tôi?
Theo Vietnamnet
Ranh giới mong manh: Tôi đứng giữa tình yêu 'ngoài luồng' và sự giằng xé của đạo đức
Tâm sự - 6 giờ trướcGĐXH - Tôi rung động với người đàn ông đã có gia đình. Tôi giằng xé giữa cảm xúc và lý trí, rồi lo lắng sẽ bị cuốn vào vòng lặp nguy hiểm.
Lễ mừng thọ mẹ làm 80 mâm nhưng làng xóm không ai đến: Bài học cho cô gái lấy chồng giàu từng được cả làng yêu quý
Tâm sự - 10 giờ trướcGĐXH - Ngày chị tổ chức lễ mừng thọ hoành tráng cho mẹ, không ai trong làng đến dự. Giữa không gian trống vắng, người mẹ già chỉ thở dài: "Không trách ai cả, chỉ cảm ơn vì họ đã giúp con nhìn lại mình".
Lương tháng mẹ chồng 20 triệu nhưng chỉ cho tôi 5 triệu từ lúc mang thai tới khi sinh con
Tâm sự - 11 giờ trướcTôi biết bà không ghét tôi nhưng giữa chúng tôi chưa bao giờ có sự thân thiết của hai người phụ nữ cùng trong một mái nhà.
Chuyện thật như đùa: Cho chồng cũ ở nhờ và cái kết gay cấn hơn phim
Tâm sự - 20 giờ trướcCâu chuyện của anh D. (40 tuổi, Hà Nội) khiến nhiều người vừa buồn cười vừa "nể".
Mẹ chồng nhất quyết không cho tôi về ngoại ở cữ vì lý do khó chấp nhận
Tâm sự - 22 giờ trướcGĐXH - Nghe xong những gì mẹ chồng nói, tôi ấm ức vô cùng. Biết là mẹ chồng lo cho cháu nhưng bà đâu cần phải miệt thị mẹ tôi và nhà tôi như vậy.
Mỗi tháng chồng gửi về quê 5 triệu, tôi tưởng bố mẹ chồng nghèo khó cho đến khi biết họ dùng số tiền đó đi du lịch
Tâm sự - 1 ngày trướcMà quả thật, tháng nào không thấy tiền về là y như rằng mẹ chồng gọi.
Bán nhà 3 tỷ để về quê khởi nghiệp, sau 1 năm tôi trắng tay: Cái giá của giấc mơ làm chủ
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Tôi từng tin rằng chỉ cần có vốn là có thể khởi nghiệp thành công. Nhưng một năm sau khi bán căn nhà trị giá 3 tỷ đồng để về quê mở nhà hàng, tôi nhận ra mình đã đánh cược cả tương lai bằng sự nông nổi của chính mình.
Mẹ tôi không ưa con rể nên tìm mọi cách để người khác ghét anh, khiến chồng tôi thốt lên: "Anh sợ phải gặp mẹ em"
Tâm sự - 1 ngày trướcTôi khen mẹ trước mặt chồng, rồi khen chồng trước mặt mẹ, mong hai người dần mở lòng nhưng càng cố, mọi thứ càng tệ.
Tôi cạn lời trước độ hoang tưởng của chồng cũ khi nghe anh ta nói: "Cô còn vương vấn lưu luyến tôi thế cơ à?"
Tâm sự - 1 ngày trướcAnh ta nói những câu khiến tôi vừa thấy tức cười vừa bực bội.
69 tuổi, nghỉ hưu, tôi bán nhà sang sống cùng con gái: Chỉ sau 1 tháng đã hối hận muốn quay về
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Nhiều người nghĩ rằng, sau khi nghỉ hưu, được sống gần con cháu là niềm hạnh phúc lớn nhất. Nhưng thực tế mọi chuyện không hề dễ dàng.
69 tuổi, nghỉ hưu, tôi bán nhà sang sống cùng con gái: Chỉ sau 1 tháng đã hối hận muốn quay về
Tâm sựGĐXH - Nhiều người nghĩ rằng, sau khi nghỉ hưu, được sống gần con cháu là niềm hạnh phúc lớn nhất. Nhưng thực tế mọi chuyện không hề dễ dàng.