Cuối tuần đồng nghiệp được sếp rủ tới nhà tụ tập ăn uống, chỉ có mình tôi luôn bị bỏ lại phía sau
Bởi không có nhiều bạn bè nên tôi rất mong đi làm sẽ kết bạn với nhiều người thú vị, hay ho. Tôi mới vào làm ở công ty hiện tại được khoảng 5 tháng. Thời gian đầu vì mải mê trau dồi chuyên môn, làm quen với công việc nên khá bận bịu. Có nhiều ngày tôi phải ngồi lại văn phòng tới 7, 8 giờ tối. Mãi tới đợt ra Tết, tôi thoải mái về thời gian hơn, tôi mới có cơ hội để trò chuyện, giao lưu với đồng nghiệp.
Tôi là một người phụ nữ từ tỉnh lên Hà Nội học tập, làm việc và sinh sống. Hồi Đại học, tôi chẳng chơi với nhiều bạn bè lắm, chủ yếu là các bạn đồng hương để dễ tìm thấy kết nối. Thi thoảng tôi đi làm thêm, có quen thêm vài người bạn song sau khi nghỉ việc, các mối quan hệ cũng dần đứt gãy. Tốt nghiệp Đại học xong, tôi thấy mình rất cô đơn, lẻ loi trong thành phố này. Bạn bè về quê lập nghiệp làm việc, còn mỗi tôi vẫn ở đây.
Nhiều khi tôi cũng định về quê, mà nhận ra nếu làm vậy thì cuộc sống của mình còn khổ cực hơn. Bao năm bám trụ lại Hà Nội thì giờ phải cố gắng làm việc. Vả lại, gia đình tôi không khá giả, nền tảng kinh tế chẳng thể đủ làm bệ đỡ cho tôi. Hàng tháng, tôi còn phải gửi về nhà một khoản tiền để bố mẹ trang trải cuộc sống. Mẹ tôi bảo tôi nên ở trên thành phố, sau này em trai tôi lên đó học rồi chị em đỡ đần nhau.

Ảnh minh họa.
Bản chất tôi không phải là người ki bo keo kiệt, sống xởi lởi. Thi thoảng, những lần tôi được thưởng dự án, tôi sẽ mời mọi người trà sữa. Tuy nhiên tôi lại không chạy theo được những thú vui của đồng nghiệp. Mọi người xung quanh tuy là cũng đồng trang lứa, có người trẻ hơn, vậy mà họ ăn chơi lắm. Ngồi cạnh tôi là một em đồng nghiệp kém 2 tuổi mà ngày nào đi làm cũng diện đồ hàng hiệu, thậm chí có tuần còn chẳng mặc trùng đồ. Buổi trưa, bạn ấy cũng đi ăn bên ngoài toàn đồ ngon và đắt tiền. Chẳng như tôi, tôi luôn mang cơm từ nhà đi làm cho sạch sẽ, tiện lợi.
Vậy mà bạn đồng nghiệp đó lại rất được lòng của sếp cũng như những người khác. Sếp hay nhờ bạn ấy tư vấn chỗ mua quần áo, đồ trang điểm. Tôi thì cũng chỉ có thể mời mọi người trà sữa thôi, chứ không thể nói chuyện cùng về những chủ đề khác. Dẫu sao, tôi cũng chỉ là một đứa con gái hơi quê mùa, không biết nhiều về thời trang, trang điểm...
Có lẽ chính vì điều đó nên tôi cứ cảm thấy mình bị bỏ lại phía sau. Sếp ngoài mặt thì vẫn nói chuyện bình thường với tôi, vậy mà hóa ra chị ấy không quý tôi đến thế. Điển hình là cuối tuần, sếp rủ mọi người trong phòng về nhà chị ấy chơi, ăn uống tụ tập. Chỉ có riêng tôi là chị không đả động gì.
Hôm đó, tôi đi siêu thị với một người đồng nghiệp, lúc cô ấy kể việc được sếp rủ về nhà, tôi mới bàng hoàng. Cô ấy hỏi tôi có được rủ không thì tôi bảo là bản thân mình về quê nên không sắp xếp được. Trong lòng tôi buồn lắm. Sếp có một căn nhà ở trên hồ Tây, rất rộng và có thể tổ chức được tiệc ngoài trời. Mọi người ai nấy đều bàn bạc với nhau về chuyện mặc gì tới nhà chị sếp. Chỉ có tôi phải giả vờ nhìn vào màn hình máy tính, coi như không hay biết gì.

Ảnh minh họa.
Tôi chỉ muốn có những người bạn ở công ty này cho đỡ buồn. Về công việc, tôi không phàn nàn gì cả. Mức lương hay đãi ngộ cũng vậy. Nhưng nếu đi làm chỉ vì tiền, mà không kết bạn, không vui vẻ thì 8 tiếng/ngày quả là áp lực, thách thức lớn với tôi. Những khi tan sở, tôi càng thấu hiểu hơn sự cô đơn tủi thân này. Một mình tôi sống giữa thành phố, không biết kết bạn với ai, chẳng biết bắt đầu từ đâu.
Kể cả về chuyện tình cảm, tôi cũng chưa từng trải qua một mối tình nào hết. Dần dần, tôi không thấy nhiều ý nghĩa trong cuộc sống. Lòng tôi ngổn ngang, bộn bề. Phải chăng, tôi nên chuyển môi trường làm việc? Và phải chăng, tôi không hợp với cuộc sống thành thị này? Tôi đang rất bối rối và chỉ mong thấy được lối ra...
M.B


Hai nàng dâu và nỗi buồn sau một tháng ròng rã tận tâm chăm mẹ chồng nằm viện
Tâm sự - 9 giờ trướcGĐXH – Sau câu nói của mẹ chồng, tôi và em dâu chỉ biết nhìn nhau trong im lặng. Dù không nói ra nhưng chúng tôi đều tự hiểu và cùng mang một nỗi buồn khó tả.

Con dâu cả thay đổi không ngờ khi nghe tin mẹ chồng bán đất ở quê
Tâm sự - 20 giờ trướcTừ ngày về nhà chồng, tôi quen dần với việc bị so sánh với chị dâu cả – người khéo léo, hào phóng và có điều kiện hơn tôi.

Tôi cho em gái 400 triệu mua ô tô đi lại đỡ vất vả, vợ biết chuyện liền kêu trời kêu đất
Tâm sự - 20 giờ trướcTối hôm ấy, nhà tôi ầm ĩ như có bão.

Bàng hoàng tựa sét đánh khi tôi nghe tin mẹ chồng chia tài sản
Tâm sự - 1 ngày trướcTôi vẫn cố dặn mình rằng tình cảm mới là quan trọng, nhưng liệu có ai sống được chỉ bằng tình cảm mà không cần tài sản?

Suy sụp khi biết kế hoạch nghỉ lễ 2/9 sắp tới của chồng sẽ đi cùng ai
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH – Đọc những dòng tin nhắn của chồng, tim tôi đập liên hồi, đầu óc choáng váng. Tôi kéo lên phía trên và càng run rẩy khi sự thật được phơi bày.

Con dâu sinh đôi, nhờ mẹ chồng lên chăm ở cữ mà bà nói thẳng một câu khiến tôi ngẩn cả người
Tâm sự - 1 ngày trướcCó lúc tôi giận, thấy tủi, rồi lại thông cảm cho mẹ chồng.

Tôi muốn tháo chạy khỏi nhà chồng sau khi đọc tờ giấy của mẹ chồng về tháng cô hồn
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH – Nhìn tờ danh sách cùng yêu cầu vô lý của mẹ chồng, tôi chỉ muốn tháo chạy khỏi phòng bà ngay lập tức. Tôi không nghĩ bà lại mê tín đến mức như vậy.

Bố mẹ sốc khi tôi muốn ly hôn với người chồng hoàn hảo: 'Anh ấy tốt với mọi người, trừ con'
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Hôm nay, tôi đã quyết định nộp đơn lên tòa để làm thủ tục ly hôn với người chồng 'hoàn hảo', sau nhiều ngày tháng suy nghĩ.

Nam giám đốc ngoại tình, màn kịch bị bại lộ trong ngày giỗ họ
Tâm sự - 2 ngày trướcMàn kịch hoàn hảo suýt qua mắt tất cả nhưng trong ngày giỗ, sự thiếu kiên nhẫn đã khiến anh ta lộ mặt lăng nhăng, ngoại tình với cả em họ của vợ.

Đang mang bầu, tôi vẫn quyết định ly hôn ngay lập tức sau câu nói của mẹ chồng
Tâm sự - 3 ngày trướcGĐXH – Tôi thà làm mẹ đơn thân còn hơn là để con tôi sau này lớn lên trong một môi trường mà bà với bố có những tư tưởng ấu trĩ không thể chấp nhận như vậy được.

Lương 8 triệu, việc hiếu hỉ ở công ty toàn phải đóng tiền triệu
Tâm sựCông ty có quy định ngầm, cưới thì phong bì 1 triệu, sinh đẻ, tân gia hay viếng thì 500.000 đồng, nhưng lương tôi chỉ 8 triệu đồng/tháng.