Hối hận vì không bảo vệ được tình yêu, tôi quẫn bách muốn làm 'trà xanh' với người yêu cũ
GĐXH - Tôi thấy bản thân thật tệ. Vừa muốn yêu, vừa muốn chấm dứt, lại vừa muốn làm "trà xanh" trong khi chính tôi mới là người đến trước.
Tôi và cô ấy yêu nhau gần 1 năm. Thật sự, cô ấy là người phụ nữ mà tôi không thể nào quên. Từ tính cách, ngoại hình, đến nấu ăn, quê quán - mọi thứ đều giống như người con gái lý tưởng của tôi.
Nhưng chuyện sẽ chẳng có gì nếu như tôi và cô ấy không cùng làng. Làng tôi có tục lệ: Hễ ai cùng họ thì không được lấy nhau, dù chỉ không hề có quan hệ huyết thống hay họ hàng gì cả. Trước khi yêu, tôi và cô ấy đều biết chuyện này. Chúng tôi biết nhiều anh chị đã lấy nhau rồi, nên tôi và em ấy quyết định sẽ chứng minh rằng tình yêu này xứng đáng để mọi người chấp nhận.
Gia đình tôi chỉ còn mẹ, chị gái và tôi. Bố mất từ lâu, mẹ một tôi ở vậy nuôi hai chị em. Ban đầu, tình yêu của tụi tôi rất êm đềm. Yêu em, tôi được là chính mình, công việc thuận lợi, sự nghiệp thăng tiến. Tôi rất hạnh phúc. Vì chưa có nhiều người biết chuyện tình này nhưng dần dần, nhiều người biết tới. Cuối cùng, mẹ tôi và bố mẹ em ấy cũng biết.

Ảnh minh họa
Nhà em còn đủ cả bố mẹ. Dù khó khăn, cô ấy vẫn cãi bố mẹ để yêu tôi. Nhưng khi mẹ tôi biết chuyện, bà rất buồn. Dù mẹ biết cô ấy là người tốt, cả gia đình tôi đều khuyên ngăn, nói rất nhiều. Nhiều lúc, tôi đã suy nghĩ rằng hay là bỏ lên thành phố sống cùng em. Sau này có thành quả rồi thì kiểu gì cả hai gia đình cũng sẽ chấp nhận.
Nhưng đời không như là mơ. Mẹ tôi dọa sẽ tự tử nếu tôi làm vậy, mẹ sẽ tuyệt vọng. Bà nói rất gay gắt, tôi đau lòng lắm. Một bên là người tôi yêu, một bên là người yêu thương, sinh ra và nuôi dưỡng tôi cực khổ.
Vậy là vào một ngày đẹp trời, tôi quyết định chia tay cô ấy. Quyết định này, đến bây giờ, tôi vẫn rất hối hận. Tôi đã phản bội lời hứa của tôi và cô ấy rồi. Tự tôi cảm thấy không cố gắng được nữa. Và giờ chúng tôi cũng không thể quay lại được nữa.
Chia tay hơn 1 năm, tôi nghe nói cô ấy suy sụp, buồn lắm. Bản thân tôi cảm thấy rất tệ. Người ta nói nếu không lấy được người mình yêu thì sẽ hối hận cả đời... Rồi tôi nghe tin cô ấy có bầu, nhưng nhà trai mãi không chịu cưới. Vì có bầu trước phải làm lễ đi cửa sau, sợ bị xui 3 năm, nên khi con được 3 tuổi mới được cưới.
Lúc ấy, tôi chỉ muốn chạy tới và ôm em thật lâu. Tôi rất muốn nói: "Hãy để anh cưới em, yêu em được không?" Nhưng tôi đã không làm vậy. Rồi em và bố của đứa bé cũng lấy nhau. Nhưng nhìn em, tôi thấy em không hạnh phúc cho lắm. Sinh con xong, em vẫn xinh, vẫn rực rỡ, vẫn chói sáng - vẫn là điều gì đó mà cả đời này tôi sẽ không thể có được nữa.
Nói đến đây, tôi thấy bản thân thật tệ. Vừa muốn yêu, vừa muốn chấm dứt, lại vừa muốn làm "trà xanh" trong khi chính tôi mới là người đến trước. Cũng chỉ tại tôi không quên được, cũng chỉ tại tôi không dám yêu, không dám quyết liệt hơn để bảo vệ tình yêu của hai đứa.
Bây giờ, gặp nhau (vì cùng làng nên dễ gặp), tôi vẫn còn yêu cô ấy lắm. Vẫn không dám chạm mặt nhau luôn. Mẹ tôi lại giục cưới. Mai mối thôi, chứ trái tim tôi chắc cũng chẳng mở ra lần nào nữa.
Nhưng tôi còn yêu cô ấy quá. Vậy thì nên làm gì? Nên cưới vợ để mẹ vui lòng, hay đi tu để chờ ngày em ấy bỏ chồng rồi tôi lại được yêu?
Tôi đang sống mà thực sự chỉ là sống thôi. Lấy ai đối với tôi giờ không còn quan trọng nữa. Tôi thật sự rất tệ.
Mong được mọi người cho một lời khuyên. Làm sao để thoát khỏi suy nghĩ về cô ấy? Làm sao để bớt đau khổ? Lo chu toàn cho gia đình rồi, bây giờ tôi phải làm sao đây?
Vì 23 triệu tiền trợ cấp mai táng, 2 anh em khẩu chiến trong lễ 100 ngày mẹ
Tâm sự - 3 giờ trướcKhoản tiền trợ cấp mai táng "nói lớn cũng lớn mà nói nhỏ cũng nhỏ" nhưng không đến mức để anh em phải bất hòa. Vậy mà, gia đình tôi lại xích mích vì chuyện đó.
Thông gia nghèo đi chăm con gái đẻ, nhận cái kết ê chề vì một câu ‘lỡ miệng’
Tâm sự - 6 giờ trướcNhìn mẹ đội chiếc nón mê ra về giữa trời trưa nắng gắt, tôi đau thắt lòng. Kể từ ngày đó, tôi không thể lấy lại sự thân thiết với bố mẹ chồng như lúc xưa.
Cứ tưởng nghỉ hưu sớm là sung sướng, 2 năm sau tôi mới nhận ra mình đã quá ngây thơ
Tâm sự - 18 giờ trướcGĐXH - Nghỉ hưu sớm không phải lúc nào cũng an nhàn. Hai năm khủng hoảng sau nghỉ hưu đã giúp tôi hiểu ra điều quan trọng nhất của tuổi già.
10 'cạm bẫy' người về hưu nhất định phải tránh để cuộc sống suôn sẻ và viên mãn hơn
Tâm sự - 23 giờ trướcGĐXH - Nếu bạn đang đứng trước ngưỡng cửa nghỉ hưu, tôi muốn nói: Vội gì chứ? Buổi diễn thực sự mới chỉ bắt đầu.
'Đơn ly hôn này, ba viết như vậy được chưa?'
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - "Mày có ăn có học mày xem thử tờ đơn ly hôn này tao viết như vậy được chưa?" Đó là câu nói của ba tôi khi cầm tờ đơn ly hôn của ba mẹ đưa cho tôi xem vào một chiều nắng hè của năm cuối cấp 3.
Đám cưới không vàng, không sính lễ, mẹ chồng nghèo tặng con dâu quà không ai ngờ
Tâm sự - 1 ngày trướcBan đầu nhiều người bàn tán, nói tôi đáng thương vì đám cưới là chuyện trọng đại cả đời mà nhà trai không chuẩn bị vàng lẫn tráp. Nhưng sau đó, họ sững sờ khi biết món quà cưới mẹ chồng nghèo tặng cho tôi.
Bức xúc vì hàng xóm nhờ đón con cả tháng, đi chợ hộ không trả tiền còn chê
Tâm sự - 2 ngày trướcNgười thì nhờ đón con suốt tháng, người dặn mua giúp mớ rau, con cá nhưng chê bôi và không chịu trả tiền. Khi tôi từ chối khéo thì hàng xóm tỏ thái độ ra mặt, nói tôi “sống đừng chỉ nghĩ đến mình”.
Chồng 1m82 kiếm tiền giỏi vẫn phải nhịn vợ như 'nhịn cơm sống'
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Tôi chỉ muốn góp ý cho vợ học hỏi thêm kỹ năng trong cuộc sống để biết cách nuôi dạy con, ứng xử với cha mẹ, anh em cho trọn. Nhưng toàn phản tác dụng, lại cãi nhau khóc lóc rất mệt.
Họp lớp 25 năm, 20 người tái mặt vì hóa đơn bữa nhậu: Đi về đồng loạt rời nhóm
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Buổi họp lớp của nhóm bạn học lại trở thành bài học đắt giá về sĩ diện và ứng xử nơi bàn tiệc.
Nhiều người tưởng tôi bị con bỏ, nhưng thực tế viện dưỡng lão lại là lựa chọn tốt nhất đời tôi
Tâm sự - 3 ngày trướcGĐXH - Ở tuổi 75, thay vì sống cùng con cháu như nhiều người cao tuổi khác, tôi lại chủ động chọn viện dưỡng lão làm nơi an dưỡng cuối đời.
Nhiều người tưởng tôi bị con bỏ, nhưng thực tế viện dưỡng lão lại là lựa chọn tốt nhất đời tôi
Tâm sựGĐXH - Ở tuổi 75, thay vì sống cùng con cháu như nhiều người cao tuổi khác, tôi lại chủ động chọn viện dưỡng lão làm nơi an dưỡng cuối đời.


