Nghỉ lễ 30/4-1/5, vừa về đến quê vợ đã vội vã ôm con quay về thành phố trong uất ức vì không chịu nổi hành động này của chồng
GiadinhNet- Chồng tôi khá “ngoan”, không ăn chơi đàn đúm bạn bè, biết chăm con, không ốm đau bệnh tật nhưng lại mắc phải một căn bệnh không có thuốc chữa, đó là “bệnh” sĩ.
Tôi lấy chồng được 2 năm. Con gái tôi vừa được tròn 1 tuổi. Cuộc sống gia đình tôi khá yên ấm và hạnh phúc. Cả hai vợ chồng đều có công việc ổn định. Chồng tôi khá "ngoan", không ăn chơi đàn đúm bạn bè, biết chăm con, không ốm đau bệnh tật nhưng lại mắc phải một căn bệnh không có thuốc chữa, đó là "bệnh" sĩ.
Lương của hai vợ chồng cộng lại được khoảng 15 triệu đồng/tháng. Lương của tôi thấp, chỉ đủ chi tiêu những thứ lặt vặt trong gia đình, còn lại chủ yếu trông chờ vào lương của chồng.

Ảnh minh họa
Trước đây chưa có con thì cuộc sống hai vợ chồng trừ tiền thuê nhà, điện,nước cũng dư dả được đôi chút. Tuy nhiên, từ khi có con, tôi phải thu vén lắm mới đủ chi tiêu.
Mấy tháng gần đây, chồng tôi chuyển sang chỗ làm mới. Mặc dù vất vả hơn nhưng lương cao hơn nên vợ chồng tôi cũng vui vẻ chấp nhận. Thế nhưng dù lương cao hơn nhưng chồng tôi vẫn chỉ đưa cho vợ số tiền như cũ và bảo phần dư ra để anh giữ lại còn lo việc lớn.
Từ khi cầm tiền riêng, tôi chưa thấy anh chi ra việc gì lớn mà chỉ thấy "bệnh" sĩ của anh tái phát. Mỗi lần đi ăn uống với bạn bè là anh xung phong trả tiền, rút ví rõ nhanh. Mỗi khi khu phố có việc cần ủng hộ thì chồng ủng hộ rất xông xênh. Tôi không hẹp hòi chuyện đó nhưng chuyện gì cần thì ủng hộ thôi khi mọi người ủng hộ 1-2 trăm nghìn thì chồng tôi cứ phải ủng hộ từ 5 trăm đến một triệu mới chịu.
Nhiều lúc hết tiền, tôi nói anh đưa thêm thì anh bảo có hàng trăm việc, không đưa thêm cho vợ đồng nào khiến tôi phải đi vay bạn đồng nghiệp để chi tiêu. Vợ chồng cãi nhau, anh hùng hổ xông vào đánh tôi. Tôi giận dỗi cả tuần trời, chồng nịnh mãi mới xuôi xuôi để hai vợ chồng còn về quê dịp 30/4- 1/5.

Ảnh minh họa
Nhưng rồi chiều qua cả nhà vừa về đến quê, tôi đã phải sấp ngửa ôm con lên Hà Nội cũng chỉ vì không chịu nổi tính sĩ của chồng. Chả là về đến quê, đi chơi hàng xóm họ hàng xa, thấy cụ già nào chồng tôi cũng rút tiền, 100.000 đồng thì không sao nhưng có lúc chồng tôi rút cả tờ 500.000 đồng ra biếu, tôi nhìn mà thấy xót hết cả ruột.
Chưa hết, trong bữa cơm tối, bố mẹ chồng tôi nói muốn xây sửa lại khu bếp và công trình phụ để cho sạch sẽ. Trong khi chị cả nói để máy chị em cùng nhau góp tiền biếu bố mẹ thì chồng tôi gạt đi nói để mình vợ chồng tôi lo tất.
Tôi có dò hỏi bố chồng kinh phí thì bố bảo hết khoảng 50-60 triệu đồng. Thấy số tiền lớn, trong khi hai vợ chồng còn bao việc phải lo: tiền nhà chưa đóng, tiền vay của chị gái tôi khi tôi sinh con chưa trả, chưa kể vợ chồng tôi đang cố dành dụm để mua một chiếc xe ô tô trả góp để mỗi lần về quê đỡ phải đi xe khách vất vả…
Tôi nói hay để các anh chị cùng nhau gánh vác thì chồng tôi bèn lớn tiếng nói "anh đã quyết thế, không bàn lùi". Tôi nói nhưng đây là trách nhiệm và cũng là tấm lòng của các con chứ không phải mình chồng tôi là con của bố mẹ thì liền bị bố mẹ và các anh chị em chồng xúm lại nói dỗi là "thôi, không dám nhận tấm lòng của vợ chồng tôi nữa". Chồng tôi thấy thế thì thẳng tay tát vợ trước mặt cả nhà. Nhà chồng tôi thấy thế cũng không ai can ngăn.
Tôi ôm con về Hà Nội mà nước mắt không ngừng rơi. Thật sự lúc này tôi đang rất rối bời, ly hôn thì thương con mà ở tiếp thì không biết phải làm gì để trị căn "bệnh" sĩ của chồng.

Lần đầu ra mắt, mẹ chồng tương lai mời ăn củ khoai ngứa, tôi suốt đời không quên
Tâm sự - 11 giờ trướcMón khoai ngứa ấy khiến tôi xấu hổ, ái ngại trong ngày về ra mắt nhà bạn trai nhưng nó lại là kỷ niệm, là miền ký ức về mẹ chồng suốt đời tôi không thể quên.

Cô gái bức xúc vì bạn trai mặc định mình phải chi tiền, trả nợ cho anh ta
Tâm sự - 15 giờ trướcGĐXH - Tôi mệt mỏi khi phải xin lại số tiền mình làm ra, mệt mỏi khi phải lo lắng cho người khác tới mức quên cả bản thân.

Ở lại nhà bạn trai một đêm, cô gái hoảng sợ đến mức lập tức hủy cưới
Tâm sự - 17 giờ trướcĐã tính chuyện cưới xin nên tôi về nhà bạn trai ra mắt. Nhưng khi nghe được cuộc nói chuyện bí mật của bố mẹ anh, tôi sợ hãi, lập tức hủy cưới.

Gặp lại tình đầu sau buổi họp lớp 25 năm, người phụ nữ mất cả gia đình
Tâm sự - 22 giờ trướcTôi thật không ngờ chỉ vì một lần say nắng, ngã vào lòng mối tình đầu sau 25 năm gặp lại, tôi đã biến gia đình mình thành bi kịch.

Mẹ chồng mang rất nhiều tài sản ra để làm điều kiện ép con trai ly dị vợ
Tâm sự - 1 ngày trướcBà chỉ muốn nhận cháu, còn tôi - mẹ đẻ của đứa bé vẫn bị coi như kẻ thù.

Nửa đêm xem phim "Sex Education", tôi bật khóc với một câu thoại, nhận ra mình đang dạy con sai, biến con thành kẻ nhu nhược, hèn kém
Tâm sự - 1 ngày trướcNếu như tôi không thay đổi quan điểm dạy con, chắc chắn tôi sẽ đẩy con trai vào con đường tệ hại.

Chỉ vì đĩa bánh trôi trong Tết Hàn thực, mẹ chồng gọi điện cho thông gia đòi trả tôi về nơi sản xuất
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH – Khi mẹ đẻ bị thông gia xúc phạm, tôi uất ức rơi nước mắt. Tôi không nghĩ chỉ vì một đĩa bánh trôi mà mẹ chồng lại hành xử như vậy.

Xem hết phim 'Sex Education', tôi đã hối hận vì gần 40 tuổi mới dám làm điều này
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Gần 40 năm qua, tôi đã phải sống trong một vỏ bọc, cố gắng che giấu cảm xúc thật của mình. Nhưng từ khi xem xong phim Sex Education, tôi đã thay đổi suy nghĩ...

Cô gái sốc khi phát hiện nhiều đồ 'lạ' của phụ nữ trong nhà người yêu
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Đang yêu tôi nhưng trong nhà anh thỉnh thoảng lại xuất hiện mấy món đồ "nhạy cảm" của người khác. Chuyện của tôi và anh không khác gì câu chuyện người yêu cũ 'tố" một anh chàng đang nổi rần rần trên mạng xã hội mấy ngày nay.

Vừa thấy bóng con rể, mẹ vợ lương 50 triệu/tháng liền bê mâm cơm đi giấu, tôi tìm cách mở ra xem rồi chết trân tại chỗ
Tâm sự - 1 ngày trướcTôi luôn nghĩ mẹ vợ đang coi thường mình nên mới cố tình đem mâm cơm đó giấu đi.

Xem hết phim 'Sex Education', tôi đã hối hận vì gần 40 tuổi mới dám làm điều này
Tâm sựGĐXH - Gần 40 năm qua, tôi đã phải sống trong một vỏ bọc, cố gắng che giấu cảm xúc thật của mình. Nhưng từ khi xem xong phim Sex Education, tôi đã thay đổi suy nghĩ...