Sau khi thông báo chia đều tài sản, mẹ vợ giả ốm thử lòng, con rể lộ ngay bộ mặt thật khiến bà hủy di chúc
Con rể mặt tái mét, lắp bắp không nói được gì. Tôi đứng dậy bỏ ra khỏi phòng.
Tôi có 2 người con, con trai tên Hùng đã lấy vợ và sống ở quê vợ, con gái tên Thuận lấy Tuấn làm chồng, Tuấn ở rể nhà tôi.
Thời gian đầu chung sống, tôi thấy con rể là người hiền lành, chịu khó, chăm chỉ làm ăn và đưa tiền cho vợ giữ. Nhưng chỉ 5 năm sau, con rể trở nên trái tính trái nết, việc gì không hài lòng là đá thúng đụng nia, mắng vợ con, thậm chí chẳng nể mặt gì mà quát cả mẹ vợ.
Hôm giỗ chồng tôi, tôi dậy từ tờ mờ sáng nấu mâm cỗ chay để cúng. Gần 8 giờ, con rể mới dậy, nhưng vừa nhìn thấy mấy món ăn tôi bày biện, Tuấn đã hất cả mâm đi và quát:
"Bà già nấu thế này thì ăn sao được, để đó tôi đặt cỗ cúng ông già, ít ra cũng phải có con gà chứ".
Tôi giận lắm, tôi cúng chồng tôi như thế nào là việc của tôi, các con muốn cúng bố thì đặt cỗ mà cúng, tôi không quản, nhưng sao lại hất đổ mâm cơm tôi cặm cụi nấu? Bữa hôm đó, con rể lấy cớ giỗ bố vợ rồi mời bạn bè về ăn uống linh đình tấp nập ở phòng khách.
Tôi ngồi trong phòng bếp mà ấm ức, không nuốt được cơm. Con gái tôi đi ra đi vào bảo mẹ lên ngồi cùng nhưng tôi không đi. Con không biết bênh vực mẹ nhưng tôi cũng thông cảm cho con, vì Tuấn tính khí rất cục cằn, sẵn sàng đánh vợ. Tôi không muốn vì tôi mà con gái khổ nên đành cắn răng chịu.
Tối hôm đó, tôi phát hiện ra chiếc vòng ngọc - kỷ vật mà chồng mua cho tôi hồi mới cưới - đã biến mất. Tôi hỏi con gái thì con lắc đầu không biết, hỏi con rể thì nó quát: "Cái vòng cổ lỗ ấy bán cũng chẳng ai thèm mua, tôi lấy của bà làm gì?".

Ảnh minh họa
Tôi nghe thế thì nghĩ mình bỏ quên đâu đó không nhớ nên đành thôi. Song vài ngày sau, tôi thấy Tuấn đeo một chiếc lắc vàng Tây rất đẹp, tôi nghi ngờ nên lục tìm trong ngăn kéo bàn Tuấn rồi phát hiện ra giấy tờ mua bán chiếc lắc.
Tôi lần theo địa chỉ trên đó, đến cửa hàng vàng bạc và phát hiện ra chiếc vòng ngọc của mình đang nằm ở gian hàng cũ tại đấy. Tôi hỏi và chết điếng khi người bán nói đã mua lại nó từ một thanh niên cao gầy, da ngăm đen... qua miêu tả thì tôi chắc chắn đó là con rể mình. Tôi phải bỏ tiền ra chuộc lại.
Sự việc này khiến tôi vừa giận vừa mất niềm tin với con rể. Trước kia, con rể tốt bao nhiêu thì giờ bạc bấy nhiêu, tôi không biết tại sao lại như vậy. Tôi suy nghĩ mãi, liệu có phải tại tôi?
Thế là tôi quyết định gọi điện cho vợ chồng con trai cả về họp gia đình. Trước mặt tất cả các con, tôi nói gần đây bản thân hay mệt mỏi bất chợt, sợ bị đột quỵ nên tôi muốn chia tài sản trước cho các con. Tôi có mảnh đất đang ở rộng 360m2, tôi sẽ chia đều cho con trai 120m2, con gái 120m2 và con rể 120m2. Cả nhà như ong vỡ tổ.
Con trai hỏi: "Sao mẹ lại chia đất cho con rể? Nếu chia đều thì cũng phải có phần của con dâu chứ?".
Tôi ôn tồn giải thích là tôi ở cùng con gái và con rể, 2 con có trách nhiệm chăm sóc tôi lúc ốm đau về già nên tôi sẽ chia đều cho cả con rể. Con vợ chồng con trai ở xa, giữ mảnh đất để sau này về quê có chỗ ở thôi, không nên tham nhiều.
Sau khi nghe tôi phân tích thì con trai đồng ý. Tôi nói hôm nào sẽ tìm gặp luật sư để viết di chúc, công chứng xong sẽ đưa cho các con mỗi người một bản.
2 hôm sau, tôi giả ốm nặng. Con rể vào phòng tôi, không hỏi sức khỏe của mẹ mà chỉ hỏi tôi đã lập di chúc xong chưa? Tôi lắc đầu, thều thào nói chưa kịp đi. Thế là con rể rời đi, nửa buổi quay về đưa cho tôi một bản di chúc con đánh máy in ra, bảo tôi ký vào, con dúi bút vào tay tôi. Tôi liền vùng ra, cao giọng hét lên: "Tôi hủy toàn bộ di chúc, không chia nữa".
Con rể mặt tái mét, lắp bắp không nói được gì. Tôi đứng dậy bỏ ra khỏi phòng. Trước khi bước ra, tôi bảo: "Anh rời khỏi nhà tôi đi, tôi cho anh 2 ngày để thu dọn quần áo, tôi không có con rể như anh". Rồi tôi gọi con gái vào, bảo con đi theo chồng luôn đi, tôi sẽ sống một mình.
Các con khóc lóc cầu xin nhưng tôi đã quyết định dạy cho con rể một bài học. Sau này, tôi vẫn sẽ chia đất cho con gái mình, nhưng con rể sẽ không được một xu.
Hai hôm sau, con rể rời đi, còn con gái vẫn ở lại với tôi. Thuận khóc nói rằng xin lỗi vì đã không bảo vệ mẹ. Con và cháu quyết định ở lại để chăm sóc tôi. Còn Tuấn sẽ đi thuê trọ gần đó.
Tôi không biết mình có đủ cứng rắn để quyết tâm thực hiện ý định của mình không. Nhưng trước mắt, tôi muốn con rể hiểu cần phải tôn trọng mẹ vợ.

Dành cả đời tiết kiệm cho tuổi già, cụ bà bật khóc: "Điều hối hận nhất trong cuộc đời tôi là đã dành dụm tiền để nghỉ hưu"
Tâm sự - 7 giờ trướcGĐXH - Nhiều người cho rằng về già có lương hưu, có khoản tiết kiệm lớn, có nhà cửa đầy đủ là cuộc sống an nhàn trong mơ. Nhưng với tôi, đó lại là khởi đầu cho những chuỗi ngày đau khổ.

Sốc vì lời khuyên đắng chát từ mẹ chồng: Đừng vay nợ, để vợ lo vì đằng nào nhà cũng là tài sản chung, có ly hôn cũng được một nửa
Tâm sự - 9 giờ trướcGĐXH - Thay vì động viên, bà kéo chồng tôi ra một góc, nói nhỏ: "Con trai, con không cần phải lo lắng hay vay tiền làm gì cho mệt. Dù sao cái nhà đó cũng là tài sản chung của hai đứa, sau này vợ chồng có ly hôn thì con cũng được một nửa".

Về hưu 3 năm, tôi ngỡ ngàng nhận ra 4 'hiện thực phũ phàng' không thể tránh
Tâm sự - 12 giờ trướcGĐXH - Tôi từng nghĩ nghỉ hưu là thời điểm tận hưởng cuộc sống, nhưng chỉ sau 3 năm, tôi hiểu: tuổi già không bình yên như tưởng tượng.

Ứng dụng đặt sân pickleball giúp tôi phát hiện vợ ngoại tình với trai trẻ
Tâm sự - 12 giờ trướcNhờ lịch sử đặt sân trên ứng dụng, tôi phát hiện vợ ngoại tình với chàng trai ít hơn cô ấy 14 tuổi; điều đau khổ nhất là dù vậy, tôi vẫn không muốn ly hôn.

Tôi cưới bố mẹ cho 3 chỉ vàng, em gái thì được miếng đất 3 tỷ
Tâm sự - 18 giờ trướcQuà cưới cho em gái là miếng đất 3 tỷ đồng, bố mẹ nói là để tương xứng với gia thế đằng trai; hồi tôi cưới bố mẹ chỉ cho 3 chỉ vàng, là vì nhà chồng tôi nghèo sao?

Tôi có nên đi bước nữa với bạn trai chỉ trả một nửa tiền khi đi cà phê?
Tâm sự - 1 ngày trướcTôi khá hợp với bạn trai về mọi thứ nhưng có một chuyện làm tôi băn khoăn là tính anh ấy khá sòng phẳng. Khi uống cà phê, anh chỉ thanh toán phần của mình mà không thanh toán cho tôi.

Tôi đau đớn vì lời nói của bố mẹ đẻ và bật khóc trước hành động của nhà chồng
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - "Con xin bố mẹ đừng nói, đừng chửi con nữa, con đang bầu, con sắp đẻ nữa". Đó là lời cuối cùng tôi nhắn cho mẹ, sau đó tôi chặn Zalo không liên lạc nữa…

62 tuổi nghỉ hưu, tôi mới hiểu: Nói ít nơi công sở đôi khi quý hơn giỏi giang
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Sau hàng chục năm đi làm, có những điều người lãnh đạo không bao giờ dạy bạn. Nhưng nếu không sớm nhận ra, bạn có thể mãi giậm chân tại chỗ.

Bức ảnh trong điện thoại của mẹ chồng đẩy gia đình tôi trên bờ vực tan vỡ
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Khoảnh khắc mắt chồng đỏ au, nhìn tôi với ánh mắt sắc lẹm, tôi biết, dù tôi có giải thích thế nào đi chăng nữa thì chồng và mẹ chồng cũng không tin.

Lời hối tiếc muộn màng của người đàn ông khi buông bỏ tình đầu lấy vợ hơn 4 tuổi
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Tôi biết mình đã rung động với cô ấy nhưng tôi cũng không nỡ buông bỏ người yêu đã đồng hành bên mình bao năm. Tôi cứ duy trì cả hai bên – đó là sai lầm lớn nhất cuộc đời.

Nghỉ hưu mua nhà hơn 7 tỷ để hưởng thụ, 4 năm sau tôi phải hối hận vì quyết định này
Tâm sựGĐXH - Tưởng rằng tuổi già chỉ cần nhà rộng, sống thoải mái là đủ. Nhưng sau 4 năm sống trong căn hộ 180m², tôi nhận ra quyết định của mình có thể là sai lầm lớn nhất cuộc đời.