Tháng nào chồng cũng đòi vợ “chia đôi” 400 ngàn tiền gửi xe
Anh rất tính toán với vợ. Hàng tháng con đi học tốn gần 2,5 triệu thì chia tiền ra. Tiền gửi xe của 2 vợ chồng mỗi tháng là 400 ngàn đồng, chồng cũng chia đôi.
Không biết có ai như mình không nữa, dẫu biết rằng chuyện gia đình thì không sao tránh khỏi những khi buồn, vui. Lúc nào mình cũng cố im lặng để giữ hòa khí gia đình, không phải hở tí là “cằn nhằn” như những người khác, càng giận, càng bực mình thì mình càng im lặng.
Mình ở tận miền Nam, theo chồng ra Bắc. Lúc ấy mặc ai ngăn cản mình đều bỏ ngoài tai để mà lấy anh. Vì mình nghĩ anh là người hiền lành. Vả lại đâu cũng là cái duyên cái số nó vồ lấy nhau mà thôi.
Gia đình anh nhìn bên ngoài rất ngưỡng mộ. Bố anh là giáo sư còn chồng mình là tiến sĩi, anh lại là con độc nhất. Ai nghĩ mình lấy anh cũng sướng tấm thân. Ừ! Thì mình sướng thật, lấy chồng về có nhà riêng để ở, không phải làm dâu con gì hết, vả lại mình cũng rất hợp với mẹ chồng. Mấy ai hạnh phúc như mình.

Chồng mình lại là người hiền lành, không thích rượu chè, hay đi sớm về muộn, đi làm xong là chỉ thích về nhà. Trong công việc anh cũng không thích bon chen như nhiều người ở cơ quan. Anh nghỉ là “cờ đến tay ai người ấy phất”, đấy là do mình đoán thế thôi.
Nhưng các bạn ạ, cuộc sống này cái gì cũng có 2 mặt của nó cả. Không biết mình đang hạnh phúc mà không biết hưởng, lại kêu ca. Bởi nhiều người còn bất hạnh hơn mình. Nhưng mình cảm thấy sống như thế này rất là mệt mỏi. Mình chưa bao giờ đòi hỏi ở chồng bất cứ thứ gì, hay quá đáng với chồng. Dù là vợ chồng nhưng muốn nói gì, mình cũng suy nghĩ chứ không phải nói đùa nói đại hay giận mà nói cho sướng miệng.
Trong gia đình mình, lương ai làm nấy giữ, nghe thì oai lắm (nhưng lương công chức của mình chưa đầy 3 triệu). Chồng mình lương cao hơn nên chi tiêu tất tần tật trong nhà. Nghĩa là anh giữ tiền và đi chợ mua từ cọng hành, gói tiêu…
Nhưng khổ nổi là chồng thích ăn thịt lợn, quanh năm suốt tháng chỉ thịt là thịt không món gì khác. Mà mỗi lần mua thì tầm vài cân, nhà chỉ có 2 vợ chồng và đứa con gần 3 tuổi. Nhà thì bước vài chân là đến chợ, cứ ăn thịt đông lạnh quanh năm suốt tháng. Tính anh mua gì thì mua thật nhiều, không cần biết về nhà làm gì ăn, cứ như là sợ vợ con đói. Trong chuyện ăn uống thì anh rất “phóng khoáng” - sống để ăn mà lị.
Nhưng anh rất tính toán với vợ. Hàng tháng con đi học tốn gần 2,5 triệu thì chia tiền ra. Mỗi tháng mình cầm 1 triệu của chồng. Mình bảo anh đưa thì anh mới đưa, còn lại bao nhiêu thì mình bù. Sữa, bỉm thì tất nhiên là chồng phải mua rồi. Tiền gửi xe của 2 vợ chồng mỗi tháng là 400 ngàn đồng chồng cũng chia đôi. Tiền xe, hôm nào mình đưa chậm là chồng của mình đòi bằng được.
Mình nhớ mãi đâu khoảng 2 tháng trước, mình đi làm về rồi đón con, về nhà thấy chồng không thay quần áo mà ngồi sẵn ở nhà đợi. Mình cứ tưởng là chở 2 mẹ con đi đâu, ai ngờ chồng kêu mình đưa 200 ngàn đóng tiền gửi xe. Chồng cứ như là sợ mình không trả vậy?
Đi làm về, nhiệm vụ của chồng là thay bộ quần áo ra rồi ngồi suốt trong phòng chơi game. Anh không cần biết vợ con làm gì ở nhà ngoài. Tất bật cơm nước, dọn cơm xong thì gọi ra ăn. Ít nhất mình phải ăn nửa bát thì anh mới lò dò ra tới. Trong khi đó, mình còn bao nhiêu là việc, nói chung tất tần tật trong nhà đều vào tay mình hết.
Những khi mình cho con ăn, bé không chịu, mà bố cho thì con lại ăn. Nhưng anh là bố cũng không chịu ngồi đút đâu, vui thì cho, buồn thì kệ. Anh còn phán 1 câu “làm mẹ mà không cho con ăn được thì làm gì”. Mình nghe mà chán và không buồn trả lời chồng.
Lớp con học cũng gần nhà. Sáng nào mình đưa đi thì bé cứ bắt nạt mẹ gào khóc không chịu đi mình phải bế. Nhưng anh đưa con đi thì con lại không dám khóc to, thút thít thôi. Nhưng anh cũng không đưa, bảo đứa nào đi học chả thế. Vậy là mình lại im lặng đưa con đi học. Cứ như con là con riêng của mình.
Chưa hết, chồng tiến sĩ của mình còn rất vô tâm. Về nhà, anh chỉ biết đâm đầu vào game, chưa bao giờ bỏ ra 5 -10 phút mà chơi với con, nói chuyện với vợ. Tối thì chồng ngủ 1 bên, máy tính để 1 bên. Vợ chồng ở chung nhà nhưng mình cảm thấy như là ly thân nhau, gặp mặt nhau ở mâm cơm, xong thì ai về phòng nấy làm việc riêng.
Càng ngày mình thấy vợ chồng càng xa nhau, không biết chồng mình có nghĩ thế không. Từ khi sinh con đến giờ, nay bé gần 3 tuổi thì vợ chồng mình phòng ai nấy ngủ. Mình biết là chồng mình chỉ mê game thôi, sáng mở mắt ra là mở máy tính lên khởi động, vệ sinh cá nhân xong là vào chơi tầm 30 phút rồi đi làm. Trưa về nhà lại chơi tiếp, chiều về nhà lại chơi đến khi nào muốn ngủ thì dừng.
Lấy chồng xa nhà, không bạn bè, không bà con thân thuộc, mình buồn không biết đi đâu, không biết tâm sự với ai. Nhớ nhà cũng không thể chạy về ngay được, ngày lễ cũng như ngày tết không đi đâu chỉ về nhà ông bà nội. Ngoài ra mình chỉ toàn ở nhà với con. Chồng mình quá vô tâm. Nhiều khi mình muốn bỏ tất cả. Muốn giải phóng mình nhưng lại thôi.
Mình vẫn biết là mấu chốt ở chỗ nào để gỡ, do vợ chồng không chuyện trò cùng nhau vì làm gì có thời gian mà trò với chuyện. Có đôi lần ngồi ăn cơm, mình kể chuyện công việc cơ quan nhưng như bị chồng nói cái lý sự cùn, dần dần mình chán nản không muốn nói.

Lấy chồng xa nhà, không bạn bè, không bà con thân thuộc, mình buồn không biết đi đâu, không biết tâm sự với ai. Ảnh minh họa
Chồng mình nghĩ trách nhiệm là không để vợ con bị đói là xong. Chưa bao giờ nghĩ “À, món này vợ mình thích” mua về cho vợ ăn. Hay hôm nay sinh nhật vợ mình, anh cũng không nhớ. Cuối tuần mình thấy gia đình người ta chở nhau đi chơi hay cà phê, ăn uống. Còn chồng chỉ ở nhà chơi game, mẹ con mình thích làm gì thì làm. Mình xem ra không bằng ô sin, ô sin thời nay thuê đâu phải dễ.
Không biết có gia đình nào như gia đình mình không? Mình mệt mỏi lắm, ức chế tinh thần kinh khủng với chồng tiến sĩ. Mình nên làm thế nào đây? Chắc chắn sau khi bài viết này được đăng tải, mình sẽ đưa chồng đọc những thứ mình muốn nói.
Theo Trí thức trẻ

Mẹ tôi tốt vô cùng nhưng vợ vẫn khăng khăng không chịu sống chung
Tâm sự - 3 giờ trướcMẹ tôi tốt vô cùng, tôi luôn nghĩ ai được ở cùng bà sẽ cảm thấy may mắn, vậy mà vợ tôi cứ một hai đòi ra ở riêng, cứ như sống chung với mẹ là điều gây uất ức lắm.

Được bố mẹ vợ chia đất, con rể nhất quyết không nhận nhưng câu nói sau đó lại khiến cả nhà sửng sốt
Tâm sự - 16 giờ trướcGĐXH – Câu nói của chồng tôi khiến cả nhà sững lại. Tôi nhìn chồng thể hiện sự không hài lòng, tuy nhiên, anh chưa dừng lại, tiếp tục nêu quan điểm khiến tôi bức xúc hơn.

Tôi sốc khi bị người yêu 'vạch mặt' trước cả họ hàng và mẹ chồng tương lai
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Sau này khi lấy về có chuyện gì anh có bảo vệ tôi trước gia đình hay không? Hay anh cứ "vạch áo cho người xem lưng"?

Yêu say đắm 2 năm, chàng trai ‘bỏ chạy’ sau 3 tháng sống thử
Tâm sự - 1 ngày trướcCòn gì hạnh phúc hơn khi được chính cô gái mình yêu chủ động rủ về sống chung. Thế nhưng, chỉ sau 3 tháng sống thử, tôi mới nhận ra đó là một sai lầm.

Con dâu quên đám giỗ mẹ chồng vì bận đưa thú cưng đi làm đẹp
Tâm sự - 1 ngày trướcCon dâu mang thú cưng đi cắt móng, tỉa lông, massage thư giãn… và quên luôn đám giỗ mẹ chồng.

Mẹ vợ cấp cứu nằm viện, lời chồng nói khiến tôi cay đắng trào nước mắt
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Tôi không ngờ, người đàn ông mà tôi yêu, người con rể mà bố mẹ tôi hết lòng quý mến lại có thể nói ra câu phũ phàng đến vậy.

Ngày cưới, tôi giật mình khi thấy một nhân vật, 3 tháng sau, người này một lần nữa xuất hiện trong nhà khiến tôi tê dại
Tâm sự - 1 ngày trướcKhi tôi nói mình chưa sẵn sàng, mẹ chồng nghiêm giọng mắng tôi ích kỷ.

Một câu nói qua tin nhắn đã vạch trần toàn bộ sự thật về vợ tôi
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Ngay hôm cãi nhau với tôi, vợ tôi tâm sự ngay với hội chị em và một cậu bạn thân.

Mẹ chồng cho 2 tỷ, tôi vô cùng khó nghĩ khi nghe lời đề nghị của bà
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH – Đêm đó, sau khi nghe yêu cầu của mẹ chồng, tôi trằn trọc mãi không ngủ được. Giờ tôi cũng chưa biết phải làm thế nào mới là hợp lý trong hoàn cảnh này…

Lấy chồng xa, 2 năm mới về, con gái òa khóc nhìn cảnh bố mẹ ngồi trước hiên
Tâm sự - 2 ngày trướcTôi chỉ mong thời gian có thể chậm lại, để còn được ăn thêm nhiều bữa cơm mẹ nấu, được nghe tiếng cha run run gọi tên con gái mỗi ngày.

Bị cả gia đình quay lưng vì 200 triệu tiền thừa kế, giờ họ muốn làm hòa, tôi có nên chấp nhận?
Tâm sựGĐXH - Họ đều quay lưng với ông bà và vợ chồng tôi, không ai đến thăm ông bà, coi việc chăm sóc là của vợ chồng tôi vì đã nhận 200 triệu ông bà cho.