Hà Nội
23°C / 22-25°C

Tôi quyết hủy hôn dù chỉ còn 2 tuần nữa là đám cưới diễn ra

Thứ ba, 11:56 17/11/2015 | Tâm sự

Tôi quyết hủy hôn dù chỉ còn 2 tuần nữa là đám cưới diễn ra. Nhiều người nói tôi quyết định như thế là vội vã, nhưng tôi không thể để gia đình, bố mẹ bị người ta coi thường như vậy được.

Chúng tôi yêu nhau từ năm nhất đại học, anh hơn tôi 1 tuổi nhưng trường anh học 5 năm, chính vì vậy chúng tôi ra trường bằng nhau.

Yêu nhau được 4 năm thì anh đưa tôi về ra mắt gia đình. Anh ở thành phố còn tôi là dân tỉnh lẻ lên Hà Nội học. Lúc yêu nhau, nghe anh chuyện trò tôi cũng biết gia đình anh khấm khá, nhưng đến khi xe dừng trước ngõ, nhìn ngôi biệt thự 3 tầng rất đẹp được bao quanh bởi vườn cây ăn quả và cây cảnh tôi mới thấy rõ được nhà anh giàu có cỡ nào.

Theo anh vào trong nhà, tôi đi từ ngạc nhiên này sang bất ngờ khác, ngôi nhà được trang trí vô cùng sang trọng, mọi vật dụng trong nhà đều rất hiện đại. Bỗng dưng tôi thấy xa lạ và lạc lõng quá, nhìn lại bản thân mình ăn mặc quê mùa, tôi chợt thấy tự ti vô cùng.

Anh kéo tôi vào trong, bố mẹ anh đang ngồi uống nước ngoài phòng khách. Bố anh thấy tôi thì vui vẻ bảo cháu vào trong này đi, còn mẹ anh thì lạnh tanh chẳng nói câu gì. Mẹ anh rất đẹp, nhìn bà không ai bảo gần 50 tuổi cả, kiểu cách ăn mặc, trang điểm khiến bà nhìn chỉ như gần 40.

Tôi chào bố mẹ anh, đặt túi hoa quả lúc chuẩn bị đến tôi mua lên bàn. Mẹ anh thấy thế cười nhạt rồi bảo tôi: “Cháu mua làm gì nhiều thế, nhà còn đầy ra, toàn hoa quả đắt tiền ăn còn chẳng hết. Thôi cứ để đấy, lát về mang về mà ăn không bỏ đi lại phí”. Tôi như bị tạt gáo nước lạnh vào mặt vậy. Anh thấy vậy vội cất tiếng bảo tôi uống nước đi, rồi chuyện trò ra chiều vui vẻ lắm. Tôi biết anh đang cố gắng để tôi thấy đỡ ngượng ngập.

Đến trưa, tôi vào bếp định phụ giúp nấu nướng, mẹ anh thấy vậy bảo tôi, cháu lên nhà ngồi đi, nấu nướng đã có giúp việc rồi, người ngoài nấu cô ăn không quen. Tôi cúi mặt đi lên nhà, thấy mình thừa thãi đến mức chỉ muốn kết thúc nhanh ngày hôm đó để được về nhà.

Anh giục tôi chuyện kết hôn, còn tôi thì cứ nấn ná mãi, thú thực, từ sau lần về nhà anh hôm đấy, trong lòng tôi sự chán nản tăng lên bội phần. Tôi không thể có thiện cảm với mẹ anh được. Chỉ có anh là vẫn sốt ruột, anh gọi điện nói chuyện với bố mẹ tôi, mời bố mẹ tôi lên thăm nhà anh. Mặt khác anh cũng thông báo với gia đình để bố mẹ anh đón tiếp bố mẹ tôi.

Thế là, hôm đó theo kế hoạch của anh, bố mẹ tôi bắt xe lên thành phố tới thăm nhà anh. Nhìn vẻ lam lũ, vất vả của bố mẹ tôi khác một trời một vực với gia cảnh nhà anh, tôi thấy thương bố mẹ mình đến thắt ruột.

Ngồi nói chuyện với nhau, bố mẹ tôi cảm thấy ái ngại với gia đình anh nên khúm núm, dè chừng. Chỉ có mẹ anh là vẫn giữ thái độ điềm nhiên đó. Mẹ anh nói: “Con Vân nhà 2 bác phúc đức lắm mới được gả vào nhà tôi, đầy đứa hoàn cảnh tốt hơn khối kia mà vẫn chưa đến lượt kia kìa”. Bố mẹ tôi ngồi khép nép, chỉ biết cười trừ, mẹ tôi còn luôn miệng cảm ơn bố mẹ anh. Tôi ngồi cạnh mà tủi thân muốn rơi nước mắt.

Gần trưa, bố mẹ tôi ở lại ăn cơm. Nấu nướng xong đâu vào đấy rồi mà chưa thấy bố mẹ anh xuống, tôi đành lên gác gọi. Đến cửa phòng đang định gõ cửa thì thấy tiếng mẹ anh: “Nhìn 2 người quê mùa mà chán, thiếu gì con gái mà phải lấy vợ quê, khuyên mãi rồi mà cứ đâm đầu vào, chắc nó cho bùa mê thuốc lú gì rồi đây, cái ngữ thấy giàu là víu vào đây mà, tôi còn lạ”. Tôi không nghe được bố anh nói gì, chỉ thấy nước mắt mình cứ thế chảy ra, vừa tủi thân, vừa cảm thấy mình bị xúc phạm ghê gớm. Tôi yêu anh là thật, trước đó tôi đâu biết nhà anh giàu hay nghèo gì đâu chứ. Tôi cố gắng xin việc ở Hà Nội cũng vì yêu anh, tôi đã phải cố gắng rất nhiều mà. Chẳng nhẽ, sinh ra ở quê, có bố mẹ lao động chân tay cũng là cái tội sao? Cổ họng tôi nghẹn đắng, nước mắt trào ra giàn giụa. Tôi lén vào nhà vệ sinh khóc để không ai biết.

Tôi quyết hủy hôn dù chỉ còn 2 tuần nữa là đám cưới diễn ra vì tôi không thể để mẹ anh coi thường tôi và bố mẹ tôi như vậy được. (Ảnh minh họa)

Sau hôm đấy vài ngày, anh gọi điện cho tôi báo bố mẹ anh đi xem ngày rồi, gần 1 tháng nữa chúng tôi sẽ tổ chức đám cưới. Tôi nghe anh nói mà bất ngờ lắm, đáng ra chuyện này, bố mẹ anh cũng phải bàn bạc với bố mẹ tôi, tại sao họ cứ thế mà tự quyết được. Tôi nói với anh, anh bảo tôi thật nhiều chuyện, được tổ chức đám cưới là may lắm rồi, ai quyết mà chả như nhau. Nghe anh nói, tim tôi chợt hẫng đi một nhịp, xót xa, cay đắng cho bản thân mình.

Chỉ còn gần 2 tuần nữa là đám cưới diễn ra. Tôi đã lo xong mọi thủ tục để xin nghỉ việc ở công ty cũ. Tôi vừa nói với anh, sẽ không có đám cưới nào cả. Chúng tôi sẽ không kết hôn, bởi tôi sẽ về quê sinh sống và làm việc.

Chẳng đợi anh kịp hỏi han gì, tôi tắt máy. Tôi thương anh, yêu anh thật sự, nhưng tôi không thể để mẹ anh coi thường tôi và bố mẹ tôi như vậy được. Bố mẹ tôi dù không được cao sang, nhưng họ đã rất cực khổ, vất vả để nuôi tôi khôn lớn. Tôi không thể nhẫn tâm để bố mẹ bị người ta coi thường, khinh miệt. Cả tôi nữa, nếu cứ cố gắng kết hôn, tôi biết cuộc sống của tôi cũng chẳng dễ chịu gì.

Đưa ra quyết định này, tôi cũng như chết đi một nửa phần hồn, đau đớn lắm. Tôi không biết việc mình làm như vậy thực sự có đúng đắn không?

                                                                                               Theo Khỏe & Đẹp

Bình luận
Xem thêm bình luận
Ý kiến của bạn
Bức xúc vì hàng xóm nhờ đón con cả tháng, đi chợ hộ không trả tiền còn chê

Bức xúc vì hàng xóm nhờ đón con cả tháng, đi chợ hộ không trả tiền còn chê

Tâm sự - 1 giờ trước

Người thì nhờ đón con suốt tháng, người dặn mua giúp mớ rau, con cá nhưng chê bôi và không chịu trả tiền. Khi tôi từ chối khéo thì hàng xóm tỏ thái độ ra mặt, nói tôi “sống đừng chỉ nghĩ đến mình”.

Chồng 1m82 kiếm tiền giỏi vẫn phải nhịn vợ như 'nhịn cơm sống'

Chồng 1m82 kiếm tiền giỏi vẫn phải nhịn vợ như 'nhịn cơm sống'

Tâm sự - 1 giờ trước

GĐXH - Tôi chỉ muốn góp ý cho vợ học hỏi thêm kỹ năng trong cuộc sống để biết cách nuôi dạy con, ứng xử với cha mẹ, anh em cho trọn. Nhưng toàn phản tác dụng, lại cãi nhau khóc lóc rất mệt.

Họp lớp 25 năm, 20 người tái mặt vì hóa đơn bữa nhậu: Đi về đồng loạt rời nhóm

Họp lớp 25 năm, 20 người tái mặt vì hóa đơn bữa nhậu: Đi về đồng loạt rời nhóm

Tâm sự - 13 giờ trước

GĐXH - Buổi họp lớp của nhóm bạn học lại trở thành bài học đắt giá về sĩ diện và ứng xử nơi bàn tiệc.

Nhiều người tưởng tôi bị con bỏ, nhưng thực tế viện dưỡng lão lại là lựa chọn tốt nhất đời tôi

Nhiều người tưởng tôi bị con bỏ, nhưng thực tế viện dưỡng lão lại là lựa chọn tốt nhất đời tôi

Tâm sự - 19 giờ trước

GĐXH - Ở tuổi 75, thay vì sống cùng con cháu như nhiều người cao tuổi khác, tôi lại chủ động chọn viện dưỡng lão làm nơi an dưỡng cuối đời.

Cầm 200 nghìn đi đám giỗ, thông gia nghèo bất ngờ khi gia chủ trả lại phong bì

Cầm 200 nghìn đi đám giỗ, thông gia nghèo bất ngờ khi gia chủ trả lại phong bì

Tâm sự - 1 ngày trước

Một số khách mời ở xa đến dự đám giỗ có đôi chút bất ngờ nhưng những người hàng xóm, bà con thân thiết của chủ nhà thì vui vẻ nhận lại phong bì sau khi kính lễ.

Đi xem mắt 3 lần mà lần nào tôi cũng trở về trong hụt hẫng, đàn ông thời nay sao vậy?

Đi xem mắt 3 lần mà lần nào tôi cũng trở về trong hụt hẫng, đàn ông thời nay sao vậy?

Tâm sự - 1 ngày trước

Tôi không biết làm thế nào mới có thể tìm được người phù hợp với yêu cầu của mình.

Cùng mức lương gần 20 triệu/tháng nhưng vợ chẳng giữ được đồng nào còn chồng thì vẫn nguyên xi: Mâu thuẫn bùng nổ

Cùng mức lương gần 20 triệu/tháng nhưng vợ chẳng giữ được đồng nào còn chồng thì vẫn nguyên xi: Mâu thuẫn bùng nổ

Tâm sự - 1 ngày trước

Vậy mới thấy, việc minh bạch tài chính trong gia đình là điều rất quan trọng và thể hiện sự tin tưởng, chia sẻ với nhau.

Mẹ đi lấy chồng, bố tôi nói 1 câu khiến cả hội trường bật khóc

Mẹ đi lấy chồng, bố tôi nói 1 câu khiến cả hội trường bật khóc

Tâm sự - 1 ngày trước

GĐXH - "Cả một đời này tôi nợ cô ấy hai chữ hạnh phúc. Tôi hi vọng cả quãng đường còn lại của cô ấy sẽ toàn là tiếng cười khi ở bên anh" - bố nói tại hôn lễ của mẹ tôi.

Tôi đang phải 'trả nghiệp' vì bỏ người yêu trong lúc nhập viện cấp cứu?

Tôi đang phải 'trả nghiệp' vì bỏ người yêu trong lúc nhập viện cấp cứu?

Tâm sự - 1 ngày trước

GĐXH - Anh thức khuya dậy sớm, làm 2-3 công việc để cố gắng lo cho tương lai hai đứa. Đến lúc anh ngã quỵ, phải nhập viện cấp cứu vì suy thận, tôi đã bỏ lại anh tự xoay xở với bệnh tật.

Trót khoe chồng là giám đốc, cô gái 'khốn khổ' với đồng nghiệp

Trót khoe chồng là giám đốc, cô gái 'khốn khổ' với đồng nghiệp

Tâm sự - 2 ngày trước

Một lần, khi đồng nghiệp hỏi thăm, tôi buột miệng kể, chồng mình là giám đốc công ty bất động sản và hai vợ chồng đang chờ năm đẹp để sinh con. Tôi không ngờ thông tin này lại khiến cuộc sống công sở của mình trở nên "khốn khổ".

Top