Hà Nội
23°C / 22-25°C

Tự hào gốc Hà Nội, cả nhà chồng khinh thường tôi

Thứ tư, 19:26 08/05/2013 | Tâm sự

Ngay cả bố, em chồng và chồng tôi cũng chỉ đi lái xe thuê, vậy mà họ luôn coi thường gia đình tôi vì sống ở quê.

Tôi viết ra đây những dòng tâm sự này, bởi giờ đây tôi không biết mình phải làm thế nào để thoát ra khỏi hoàn cảnh và những suy nghĩ cứ luẩn quẩn trong đầu.

Tôi cũng giống như bao cô gái quê ra thành phố, được bố mẹ cho ăn học tôi nhanh chóng tìm được công việc và có thu nhập. Tôi và anh làm cùng công ty được khoảng 8 tháng thì anh nghỉ việc, chúng tôi vẫn liên lạc với nhau thêm khảng 3 tháng nữa rồi tổ chức đám cưới. Tổng công thời gian quen và cưới là một năm nhưng chỉ khoảng 6 tháng trước khi cưới chúng tôi mới liên lạc thường xuyên. Đó cũng là lý do làm cho cuộc hôn nhân của tôi đang đứng bên bờ vực thẳm.

Có lẽ thời gian quen biết nhau quá ít ỏi nên chúng tôi thật sự thất vọng về nhau sau khi cưới. Tôi chưa thấy ai thô bạo và cục cằn đến thế. Cưới được 3 ngày anh đã đánh tôi và sau này thì những trận đòn ngày càng dày đặc hơn. Tôi nói gì anh cũng trừng mắt lên quát tôi, chỉ cần cãi thêm câu nữa là anh sẵn sàng giáng cho tôi một vài cái tát. Thậm chí tôi biết mình có thai và báo cho anh biết thì ngày hôm sau tôi vẫn bị đánh chỉ vì những lý do như rửa bát chưa sạch, mẹ chồng nói không chịu nghe lời...

Những ngày đó tôi bế tắc kinh khủng. Tôi mang thai lần đầu nên bị nghén, không thể đi làm được nên công ty cho nghỉ. Tôi vẫn tiếp tục đi tìm việc nhưng cũng chỉ tìm được những công việc tạm thời. Do bất đồng quan điểm nên tôi vẫn bị chồng đánh trong thời gian mang thai. Không chịu được, bố đẻ lên xin cho tôi về nhà để mẹ chăm sóc 2 tháng, sau đó tôi nghe bố mẹ chồng và quay về nhà chồng. Trong hai tháng đó anh không hỏi thăm tôi một lần nào.

Bi kịch thật sự khi tôi sinh bé, đó cũng là lúc mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu bắt đầu phát sinh. Tôi và bà khác nhau về quan điểm chăm cháu nhưng cả chồng và mẹ chồng đều tuyên bố là hai người đó nói gì tôi cũng phải nghe, kể cả đúng hay sai. Thậm chí chồng không cho tôi chơi với hàng xóm, không được gọi điện về cho mẹ đẻ và em gái. Ở nhà thì phải nhất nhất nghe lời mẹ chồng.

Mẹ chồng tôi thì cấm từ giờ không được cho con về nhà ngoại khi chưa có sự đồng ý của bà, không được cho con nằm bú và rất nhiều những cái không được hàng ngày nữa. Tôi không dám hé răng kể cho chồng nghe những mâu thuẫn này vì tôi biết có nói ra cũng chỉ mình tôi chịu trận. Cứ mỗi lần thấy anh quát là mẹ anh lại lên bắt tôi im miệng nhịn chồng, mặc kệ anh đánh chửi tôi cả tiếng đồng hồ. Bà ấy cũng kể lể thêm những chuyện hai mẹ con ở nhà chứ không hề nói đỡ cho tôi một lời.

Từ khi tôi sinh con, cả gia đình là 4 thế hệ sống cùng, chồng tôi gần như không biết cách giải quyết những mâu thuẫn dù là nhỏ nhất trong gia đình. Tôi lúc nào cũng sợ rúm ró khi gia đình anh cãi cọ vì sau đó anh tìm cách gây sự với tôi.

Tôi biết chúng tôi quá khác nhau trong suy nghĩ. Anh ta là người sống bảo thủ, không bao giờ chơi với hàng xóm, ở nhà được mẹ chiều nên lúc nào anh ta cũng là nhất, thậm chí ngồi xem tivi anh ta cũng chửi đổng. Còn về quê tôi thì khỏi phải nói anh ta khó chịu thế nào, bố mẹ, anh, chị tôi có nói câu gì thì cuối cùng tôi cũng là người chụi trận, mặc dù tôi đã to nhỏ nhiều lần khuyên nhủ để anh ta bớt nóng tính đi nhưng không có kết quả.

Anh ta cấm tôi không được đi làm khi không được phép của anh ta. Khi nghe vợ chồng tôi nói chuyện, mọi người vẫn thắc mắc sao nghe giống sếp và nhân viên quá vậy? Còn về quan hệ vợ chồng, anh cũng không là người chủ động. Nếu muốn thì tôi gọi anh, cả tôi và anh đều làm như một cái máy.

Tôi thương con, cứ nghĩ dần dần anh sẽ thay đổi nhưng đến bây giờ thì tôi hiểu điều đó sẽ không xảy ra. Từ một người vui vẻ, hoạt bát, giờ đây tôi cam chịu, bởi tôi có nói gì thì cũng không có ai ủng hộ. Tôi luôn tự hỏi, hay tại tôi sống không ra gì nên gia đình nhà chồng mới ghét bỏ? Nhưng khi tôi có cố khắc phục thì cũng không thể phù hợp được với gia đình luôn tự hào là gốc Hà Nội nhưng mấy đời rồi toàn đi làm thuê và làm công nhân. Ngay cả bố chồng, em chồng và chồng tôi cũng chỉ đi lái xe thuê, vậy mà họ luôn coi thường gia đình tôi vì sống ở quê.

Tôi luôn có suy nghĩ sẽ rời khỏi nhà chồng để tự nuôi con và sống một mình nhưng tôi không biết mình có thể đi đâu. Về quê thì bố mẹ tôi không muốn, sợ mang tiếng với làng xóm. Đi thuê nhà thì mình tôi cũng không thể xoay sở được khi không có việc và con còn quá nhỏ. Tôi luôn nghĩ rằng sẽ có ngày tôi sẽ rời khỏi đây nhưng tôi cũng chưa biết là bao giờ. Không biết có ai giống hoàn cảnh của tôi không? Và nếu ai đó biết, có nơi nào đó tôi có thể sống để nuôi con thì làm ơn mách cho tôi biết. Tôi cảm ơn rất nhiều!
 
Theo Ngôi Sao
hoahue
Bình luận
Xem thêm bình luận
Ý kiến của bạn
Thông gia nghèo đi chăm con gái đẻ, nhận cái kết ê chề vì một câu ‘lỡ miệng’

Thông gia nghèo đi chăm con gái đẻ, nhận cái kết ê chề vì một câu ‘lỡ miệng’

Tâm sự - 38 phút trước

Nhìn mẹ đội chiếc nón mê ra về giữa trời trưa nắng gắt, tôi đau thắt lòng. Kể từ ngày đó, tôi không thể lấy lại sự thân thiết với bố mẹ chồng như lúc xưa.

Cứ tưởng nghỉ hưu sớm là sung sướng, 2 năm sau tôi mới nhận ra mình đã quá ngây thơ

Cứ tưởng nghỉ hưu sớm là sung sướng, 2 năm sau tôi mới nhận ra mình đã quá ngây thơ

Tâm sự - 12 giờ trước

GĐXH - Nghỉ hưu sớm không phải lúc nào cũng an nhàn. Hai năm khủng hoảng sau nghỉ hưu đã giúp tôi hiểu ra điều quan trọng nhất của tuổi già.

10 'cạm bẫy' người về hưu nhất định phải tránh để cuộc sống suôn sẻ và viên mãn hơn

10 'cạm bẫy' người về hưu nhất định phải tránh để cuộc sống suôn sẻ và viên mãn hơn

Tâm sự - 17 giờ trước

GĐXH - Nếu bạn đang đứng trước ngưỡng cửa nghỉ hưu, tôi muốn nói: Vội gì chứ? Buổi diễn thực sự mới chỉ bắt đầu.

'Đơn ly hôn này, ba viết như vậy được chưa?'

'Đơn ly hôn này, ba viết như vậy được chưa?'

Tâm sự - 1 ngày trước

GĐXH - "Mày có ăn có học mày xem thử tờ đơn ly hôn này tao viết như vậy được chưa?" Đó là câu nói của ba tôi khi cầm tờ đơn ly hôn của ba mẹ đưa cho tôi xem vào một chiều nắng hè của năm cuối cấp 3.

Đám cưới không vàng, không sính lễ, mẹ chồng nghèo tặng con dâu quà không ai ngờ

Đám cưới không vàng, không sính lễ, mẹ chồng nghèo tặng con dâu quà không ai ngờ

Tâm sự - 1 ngày trước

Ban đầu nhiều người bàn tán, nói tôi đáng thương vì đám cưới là chuyện trọng đại cả đời mà nhà trai không chuẩn bị vàng lẫn tráp. Nhưng sau đó, họ sững sờ khi biết món quà cưới mẹ chồng nghèo tặng cho tôi.

Bức xúc vì hàng xóm nhờ đón con cả tháng, đi chợ hộ không trả tiền còn chê

Bức xúc vì hàng xóm nhờ đón con cả tháng, đi chợ hộ không trả tiền còn chê

Tâm sự - 1 ngày trước

Người thì nhờ đón con suốt tháng, người dặn mua giúp mớ rau, con cá nhưng chê bôi và không chịu trả tiền. Khi tôi từ chối khéo thì hàng xóm tỏ thái độ ra mặt, nói tôi “sống đừng chỉ nghĩ đến mình”.

Chồng 1m82 kiếm tiền giỏi vẫn phải nhịn vợ như 'nhịn cơm sống'

Chồng 1m82 kiếm tiền giỏi vẫn phải nhịn vợ như 'nhịn cơm sống'

Tâm sự - 1 ngày trước

GĐXH - Tôi chỉ muốn góp ý cho vợ học hỏi thêm kỹ năng trong cuộc sống để biết cách nuôi dạy con, ứng xử với cha mẹ, anh em cho trọn. Nhưng toàn phản tác dụng, lại cãi nhau khóc lóc rất mệt.

Họp lớp 25 năm, 20 người tái mặt vì hóa đơn bữa nhậu: Đi về đồng loạt rời nhóm

Họp lớp 25 năm, 20 người tái mặt vì hóa đơn bữa nhậu: Đi về đồng loạt rời nhóm

Tâm sự - 2 ngày trước

GĐXH - Buổi họp lớp của nhóm bạn học lại trở thành bài học đắt giá về sĩ diện và ứng xử nơi bàn tiệc.

Nhiều người tưởng tôi bị con bỏ, nhưng thực tế viện dưỡng lão lại là lựa chọn tốt nhất đời tôi

Nhiều người tưởng tôi bị con bỏ, nhưng thực tế viện dưỡng lão lại là lựa chọn tốt nhất đời tôi

Tâm sự - 2 ngày trước

GĐXH - Ở tuổi 75, thay vì sống cùng con cháu như nhiều người cao tuổi khác, tôi lại chủ động chọn viện dưỡng lão làm nơi an dưỡng cuối đời.

Cầm 200 nghìn đi đám giỗ, thông gia nghèo bất ngờ khi gia chủ trả lại phong bì

Cầm 200 nghìn đi đám giỗ, thông gia nghèo bất ngờ khi gia chủ trả lại phong bì

Tâm sự - 2 ngày trước

Một số khách mời ở xa đến dự đám giỗ có đôi chút bất ngờ nhưng những người hàng xóm, bà con thân thiết của chủ nhà thì vui vẻ nhận lại phong bì sau khi kính lễ.

Top