Bà cô của tôi
Bố mẹ tôi li dị từ lúc tôi học lớp 7. Gia đình tôi sạt nghiệp, bố thuê nhà ở với vợ sau, mẹ bôn ba vào Nam làm ăn, tôi được cô ruột nhận về nuôi dưỡng.

Suốt mấy tháng đầu ở nhà cô, tôi sống gần như trầm cảm. Tôi nhớ mẹ kinh khủng và lúc nào cũng ám ảnh suy nghĩ cô không thương tôi, chẳng qua vì trách nhiệm nên mới phải nuôi tôi. Nếu thương, cô đã không bắt tôi gấp chăn, quét nhà, tưới cây... Những việc đó lúc còn ở với bố mẹ, tôi không bao giờ phải động tay vào. Nếu thương, cô đã không bắt tôi ngồi vào bàn học mỗi đêm. Cô chẳng thể nào bằng mẹ, mẹ yêu thương và hiểu tôi nên chỉ cần tôi giả vờ kêu đau đầu hay buồn ngủ mẹ đã lo sốt vó, mở TV cho tôi xem giải trí hoặc mắc màn cho tôi đi ngủ.
Tôi thầm gọi cô là bà cô khó tính. Không khó tính mới lạ, gần 50 tuổi, cô vẫn chưa một lần kết hôn. Cô bắt thay đổi rất nhiều thứ. Lúc sống trong vòng tay bố mẹ, đến bữa tôi được xúc cho một tô cơm để vừa ăn vừa chơi máy tính, đi học hay đi chơi cũng đều được bố mẹ đưa đón. Còn bà cô của tôi nghiêm khắc nhất trần đời. Mỗi bữa tôi phải giúp cô dọn bàn ăn, phải ngồi ăn ngay ngắn không được chơi điện tử. Đi học tôi phải tự đạp xe. Đến chén bát tôi cũng phải rửa.
Ở với bà cô, tôi thấy tù túng. Ra khỏi phòng không tắt điện bị nhắc nhở, rửa tay xả nước xối xả bị la, xin tiền tiêu vặt nhiều cũng bị răn dạy. Tôi biết vì bố mẹ tôi khó khăn không gửi tiền cho cô nuôi tôi, tự cô phải bỏ tiền túi nên mới bực mình đến vậy.
Tôi vẫn thầm trách cô vì tôi chỉ lãng phí điện, nước một tí cô đã quở trách trong khi với người dưng thì cô hay làm từ thiện. Đi ngoài đường gặp bà cụ ăn mày, cô sẵn sàng mua hộp xôi tặng bà, đọc trên báo thấy có người bất hạnh, cô lại gửi ít tiền ủng hộ. Tôi cứ nghĩ cô phải rất dư dả mới làm như vậy.
Rồi một hôm đi học về, đứng sau cánh cửa, tôi nghe rõ tiếng cô gọi điện cho ai đó, giọng buồn bã, năn nỉ: “Em xin lỗi vì hay làm phiền chị nhưng tuần sau em mới có lương mà thằng Thắng sắp phải đóng học phí, bắt nó đóng muộn, nó xấu hổ với bạn bè, chị cho em mượn nốt lần này thôi”. Thấy tôi vào nhà, cô hơi vội dập máy, chuyển sang giọng vui vẻ, giục tôi thay đồ còn ăn cơm.
Tôi từ đó bắt đầu để ý, mỗi sáng cô cho tôi 20 ngàn để đi ăn sáng cùng bạn nhưng cô ở nhà chỉ ăn cơm nguội hoặc củ khoai lang luộc. Cô rất ít khi mua sắm quần áo hay thuốc bổ cho bản thân nhưng trong tủ lạnh, trái cây, sữa tươi để tôi ăn bồi dưỡng thì lúc nào cũng sẵn. Dù nhà có bếp gas, cô vẫn thường xuyên nấu bếp củi để tiết kiệm chi phí, nhưng chuyện học hành của tôi thì cô không tiết kiệm chút nào, cô thuê cả gia sư về nhà kèm tôi mỗi tuần 3 buổi. Tôi bấy giờ mới hiểu cô phải chắt bóp lắm mới có thể cho tôi ăn học đầy đủ nhờ đồng lương công chức còm.
Có lần lẻn vào phòng cô lấy lại chiếc ipad của bố mua cho, bị cô tịch thu vì bắt gặp tôi chơi ipad lúc học bài, tôi nhìn thấy trên bàn cô ngổn ngang những sách, tạp chí, cẩm nang về nuôi dạy thiếu niên. Tôi bất giác tưởng tượng đến cảnh cô mỗi ngày còng lưng, đeo kính đọc những thứ đó vì hoang mang không biết phải dạy dỗ tôi thế nào khi bản thân cô chưa từng lập gia đình, không con cái.
Tôi bây giờ đã đi làm, vẫn sống với cô nhưng không còn cay cú, trẻ con như ngày nào. Không có cô răn dạy, có lẽ tôi mãi là thằng công tử bột lười biếng, ham chơi. Tôi mong bà cô khó tính của tôi mãi sống khỏe mạnh, đợi ngày tôi đưa cháu dâu về ở chung nhà và sinh thêm vài đứa nhóc, giao quyền cho cô tôi “xử lý”.
Theo Dân Trí

Phải lòng người cùng công ty, tôi không muốn ngoại tình nhưng cũng không đủ can đảm để ly hôn
Tâm sự - 25 phút trướcGĐXH - Tôi không muốn ngoại tình, dù chỉ là ngoại tình tư tưởng. Nhưng tôi cũng không đủ can đảm để kiên quyết ly hôn.

Đám cưới em trai, tôi tủi thân nghĩ đến mình
Tâm sự - 1 giờ trướcNgày cưới em trai, bố mẹ sắm sửa đủ thứ, cái gì cũng là đồ đắt nhất, đẹp nhất. Còn ngày cưới tôi, bố chuẩn bị mọi thứ sơ sài, qua loa hết mức bởi suy nghĩ con gái lấy chồng là con nhà người ta.

Ôm đứa con 7 tháng tuổi, tôi cay đắng với cuộc hôn nhân 8 năm của mình
Tâm sự - 4 giờ trướcGĐXH - Cảm giác của tôi lúc đó thật trống rỗng và đáng sợ. Tôi không hiểu, thực sự không hiểu tại sao anh có thể đối xử như thế với tôi và hai đứa con.

Hàng xóm bên trái cấm sửa nhà ban ngày, hàng xóm bên phải cấm làm ban đêm
Tâm sự - 6 giờ trướcPhần sửa chữa của căn hộ tôi ở không lớn nhưng gần 3 tháng mới xong vì hàng xóm sát vách người không cho thi công buổi tối, người không chấp nhận cho làm ban ngày.

Phải đi làm thứ 7 bất chợt, tôi nhờ mẹ chồng trông con hộ, trước mặt bà tỏ ra đồng ý nhưng sau lưng nói tôi bịa chuyện đi làm để bỏ bê con cái
Tâm sự - 19 giờ trướcSống để vừa lòng hết tất cả mọi người thì khó lắm nhưng ngay cả khi làm được thì liệu rằng cái cuộc sống ấy có đáng để sống hay không?

Nhờ mẹ chồng trông cháu dịp nghỉ hè, tôi nghẹn đắng với câu trả lời của bà
Tâm sự - 20 giờ trướcGĐXH - Nghe những lời của mẹ chồng, lòng tôi quặn thắt, chồng ngồi bên cạnh im lặng không nói gì.

Mới thất nghiệp nửa tháng, mẹ chồng đã "phủ đầu" mỗi ngày đến mức tôi muốn "bật" mà không "bật" được
Tâm sự - 1 ngày trướcTôi lặng thinh, cố nuốt miếng cơm nghẹn đắng. Lúc ấy, tôi chợt nhớ đến mẹ mình.

Bố chồng quyết định chia tài sản nhưng trong di chúc xuất hiện tên một người lạ
Tâm sự - 1 ngày trướcChuyện bố chồng tự ý thêm một người lạ hoắc vào di chúc đã làm mẹ chồng tôi kinh ngạc.

Bố mẹ vợ vừa qua đời, tôi cay đắng với ý định của chồng liên quan đến em vợ
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Tôi từng nghĩ chúng tôi là một gia đình, khó khăn, hoạn nạn phải sẻ chia cùng nhau. Thế nhưng, có lẽ, tôi chưa hiểu hết về người chồng đầu ấp tay gối của mình.

Vật 'lạ' trên xe sang vạch trần bí mật của ông chủ thầu xây dựng
Tâm sự - 1 ngày trướcVật thể 'lạ' trên xe khiến cuộc hôn nhân của tôi rơi vào bế tắc nhưng không ai biết, đó là sản phẩm của bố vợ và cô nhân tình trẻ.

Bố mẹ vợ vừa qua đời, tôi cay đắng với ý định của chồng liên quan đến em vợ
Tâm sựGĐXH - Tôi từng nghĩ chúng tôi là một gia đình, khó khăn, hoạn nạn phải sẻ chia cùng nhau. Thế nhưng, có lẽ, tôi chưa hiểu hết về người chồng đầu ấp tay gối của mình.