Cầm xấp tiền trên tay, tôi bình thản nói một câu khiến cô tình nhân của chồng tái mặt
Nghe tôi nói, cô ta tái mét mặt rồi giận dữ đứng dậy bỏ đi.
Trước đây tôi luôn tự hào vì có được một người chồng tốt nhất thiên hạ. Chồng tôi có thể thức cả đêm để trông con cho tôi được ngủ ngon giấc, dù ngày mai anh còn phải đi làm. Con đau ốm, anh sẵn sàng nghỉ làm để đưa con đi khám bệnh cùng tôi. Tôi đau dạ dày, anh sẽ thức dậy thật sớm, nấu cháo để tôi ăn cả ngày. Cuối tuần, dù bận bịu với hàng loạt dự án mới, anh cũng dành buổi tối để đưa mẹ con tôi về ngoại hay đi chơi.
Vì anh giỏi, kiếm được tiền nhiều nên tôi ở nhà trông con, dọn dẹp nhà cửa, nấu ăn đợi chồng về. Tôi luôn nghĩ rằng mình may mắn khi chỉ ở nhà mà hàng tháng chồng vẫn đưa hết lương, vẫn tôn trọng, yêu thương. Tôi đâu ngờ, anh lại giấu tôi qua lại với một người con gái trẻ trung, giàu có khác.
Thật ra tôi không hề biết điều đó nếu cô ta không chủ động gọi điện yêu cầu được gặp tôi. Là "yêu cầu" chứ không phải "mời mọc". Nhận được tấm ảnh chồng mình và cô ta ôm nhau trên giường, nước mắt tôi chảy thành hàng khắp mặt. Tôi càng lau nó càng chảy nhiều. Nhưng tôi biết, tôi sẽ phải đối diện, hoặc là giữ chồng, hoặc là mất chồng.

Khi tôi đến quán cà phê, tình nhân của chồng tôi đã ngồi đó trước. Cô ta mặc một cái váy đỏ ôm. Trên cổ, tay, tai là những trang sức bằng vàng, cả ví cầm tay cũng thuộc hàng hiệu. Thấy tôi, cô ta chẳng tỏ vẻ sợ hãi mà còn bình tĩnh cầm ly nước uống.
Kéo ghế ngồi xuống, tôi đã phải cố gắng kiềm chế cơn tức giận đang trào lên trong người mình. Chẳng để tôi nói gì, cô ta đã lấy từ trong ví ra một xấp tiền 500 nghìn dày cộm đưa tôi. "Số tiền này đủ để cô thuê một căn nhà khang trang ở trong vòng 1 năm trước. Tôi và anh H sẽ chu cấp cho đứa nhỏ đầy đủ nên cô yên tâm".
Tôi bình thản cầm sấp tiền, cười: "Được, vậy tôi bán lại chồng cho cô. Hy vọng cô sẽ nhanh chóng chiếm được anh ấy. Nếu không, tôi lấy lại được trái tim của anh rồi, cô sẽ vừa mất tiền vừa mất chồng tương lai đấy". Nghe tôi nói, cô ta tái mét mặt rồi giận dữ đứng dậy bỏ đi.
Lúc này tôi mới khóc được. Tôi khóc như mưa trong quán cà phê. Khóc xong rồi, tôi cầm tiền về. Vẫn thế, tôi vẫn nấu ăn, chăm con, dọn nhà, làm hết mọi việc trong bình thản. Tối, chồng tôi về, tôi bảo anh sẽ gửi con rồi xin đi làm vào ngày mai. Anh tỏ vẻ ngạc nhiên lắm, còn khuyên tôi nghỉ ở nhà cho khỏe người. Tôi im lặng.

Sáng sớm, tôi dậy sớm, gửi con cho ngoại rồi cầm hồ sơ đi làm. Trưa tôi nhắn bảo chồng tối về sớm để đón con vì tôi mới xin được việc, không thể về sớm được. Anh bất ngờ, lúng túng nhưng cũng đồng ý. Tan ca, tôi cầm tiền cô ta đưa đi shopping. Trước đây, tôi rất tiết kiệm khi mua quần áo. Giờ thì khác, tôi lựa những bộ váy đắt tiền, những túi xách hàng hiệu.
Khi tôi về tới nhà đã 8 giờ tối. Chồng tôi đã nấu ăn, tắm cho con. Thấy tôi tay xách nách mang đồ đạc, anh ngạc nhiên thấy rõ. Tôi cười, chẳng nói gì. Chuyện gặp bồ của anh, tôi không hé miệng nửa lời. Tôi chỉ kể những chuyện ở công ty bằng giọng điệu ngọt ngào nhất có thể. Sáng, tôi lại trang điểm kĩ càng, ăn mặc thật đẹp rồi đi làm. Việc chăm con để nhường lại cho chồng. Vì thế mà con tôi càng lúc càng quấn quýt bố hơn.
Suốt một khoảng thời gian sau, tôi thấy chồng thường hay ra ngoài ban công nói chuyện. Có những khi, nghe điện thoại xong, mặt anh cau có, nhăn nhúm. Tôi biết, cô bồ anh đang làm mình làm mẩy vì anh về sớm, lo cho mẹ con tôi.
Hôm qua, sau hơn 2 tháng thay đổi chính mình, tôi chủ động đưa đơn ly hôn. Sắc mặt anh tối lại. Tôi nói tôi đã biết hết mọi chuyện rồi, tôi muốn giải thoát cho anh tự do để còn đến với bồ. Anh ôm lấy tôi xin lỗi: "Anh bỏ cô ta rồi. Chỉ có em và con mới là những người anh cần nhất trong đời".
Tôi cười, tôi đã thắng trong việc giữ chồng. Thật ra khi nói câu đó với cô ta, tôi biết, mình sẽ thắng vì chắc chắn chồng tôi vẫn còn yêu tôi. Nhưng tôi băn khoăn rằng có nên trả lại tiền cho cô ta không? Hay dạy cô ta một bài học nhớ đời trong việc cướp chồng người khác? Tôi vẫn còn hận cô ta lắm.
Theo Helino
Làm lụng vất vả 10 năm tích góp nhờ bố mẹ mua đất, tôi choáng váng khi biết người đứng tên là ai
Tâm sự - 2 giờ trướcGĐXH - Vì mảnh đất, tôi xích mích với bố mẹ, rạn nứt với em gái và đỉnh điểm là đứng trước nguy cơ đổ vỡ hôn nhân.
Tôi làm dâu bằng cả thanh xuân, còn chồng thì không chịu làm rể
Tâm sự - 6 giờ trướcTrên đường đi, tôi nghĩ về bố mẹ đẻ, nghĩ về những ngày mình còn son rỗi...
Tuần được nghỉ mỗi Chủ nhật, sếp luôn gọi giao việc, sáng thứ Hai hỏi xong chưa
Tâm sự - 1 ngày trướcTôi ước mình có quyền phớt lờ điện thoại, tin nhắn của sếp vào ngày nghỉ duy nhất trong tuần, ông ấy luôn giao việc khẩn vào Chủ nhật, sáng thứ hai hỏi "xong chưa".
Mẹ chồng giận ngược vì không chu cấp cho em chồng: Tôi bế tắc giữa nỗi lo tiền bạc và cái Tết không biết về đâu
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Chuyện sẽ chẳng có gì nếu không có em chồng tôi xuống học đại học và ở cùng. Ở cả 1 năm mẹ chồng tôi không gửi thêm lấy 1 đồng nào. Em chồng là con trai, ở cùng mà quần áo không giặt, cơm không nấu, đi học còn phải anh chị gọi dậy.
Con gái tiết kiệm gửi tiền về hàng tháng, mẹ 64 tuổi liên tục bị 'đào lửa' lừa mất sạch tiền
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Người ta nói tuổi này "khó bảo" thì đúng khó nói thật, nhắc nhở thì mẹ dỗi, không đưa tiền thì bảo không thương mẹ...
Mẹ chồng 'keo kiệt' mang sính lễ khiến cô dâu sững sờ, rơi nước mắt
Tâm sự - 2 ngày trướcTrước ngày cưới, tôi và mẹ chồng xảy ra nhiều bất đồng. Những mong muốn của tôi trong đám cưới đều bị dập tắt vì mẹ cho rằng lãng phí, không cần thiết.
Tối nào hàng xóm cũng đứng trước cửa nhà tôi 3 phút, hôm biết được lý do tôi chột dạ vô cùng
Tâm sự - 2 ngày trướcBan đầu tôi nghĩ là trùng hợp. Nhưng ngày nào cũng vậy thì không thể coi là vô tình được nữa.
Thông gia Việt kiều bay về dự đám tang, gửi phong bì khiến gia đình náo loạn
Tâm sự - 3 ngày trướcNgày mẹ tôi mất, bố mẹ vợ bay từ nước ngoài về dự đám tang. Ông bà gửi chiếc phong bì khiến gia đình tôi náo loạn.
Nghe tin bố chồng định chia tài sản, cả nhà xôn xao, đến lượt tôi mở phong bì mình được nhận thì đứng tim
Tâm sự - 3 ngày trướcMỗi người được phát một phong bì, không ai mở ngay.
Nỗi khổ của nàng dâu sống chung với bố chồng khó tính
Tâm sự - 3 ngày trướcKể từ khi bố chồng dọn về sống chung, cảm giác sợ về nhà bám lấy tôi mỗi chiều tan làm. Có hôm về đến cổng, tôi còn đứng lặng vài giây, hít sâu rồi mới dám bước vào.
Bị người yêu lừa về ra mắt và cái kết
Tâm sựGĐXH - Còn tôi thì chết đứng, cúi chào theo bản năng mà đầu quay vòng vòng.