Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo, sống trong căn nhà cấp 4 đơn sơ, mái ngói cũ kỹ, mùa hè thì nóng bức, mùa mưa dột tứ phía. Tuổi thơ tôi lớn lên trong sự thiếu thốn nhưng chan chứa tình yêu thương của bố mẹ.
Cho đến khi mất, mẹ vẫn chưa biết bí mật con gái che giấu bao năm
Để "thoát nghèo", tôi tự vẽ ra cho mình một gia thế tốt, có bố mẹ sống ở nước ngoài và tôi là cô tiểu thư nhà giàu có, gia giáo khiến bao người ngưỡng mộ.
Thế nhưng, thay vì trân trọng điều đó, tôi lại mang trong mình nỗi mặc cảm. Khi lên đại học, bạn bè tôi đa số đều có nhà cao cửa rộng, điều kiện khá giả. Vì thế, mỗi lần ai đó ngỏ ý muốn đến nhà chơi, tôi đều tìm cách từ chối.
Tôi nhiều lần nói dối rằng bố mẹ mình định cư ở nước ngoài, ít khi về quê. Sự thật là tôi xấu hổ với ngôi nhà nhỏ và hoàn cảnh của mình. Tôi từng ước mình không phải con của bố mẹ và được sinh ra trong một gia đình nào đó giàu có hơn.
Tôi ân hận vì đã từng chê gia đình mình nghèo khó. Ảnh minh họa: FP
Những bữa cơm đạm bạc càng khiến tôi ước mơ về một cuộc sống giàu sang. Tôi tự nhủ mình phải học hành đàng hoàng, kiếm một công việc tốt để thoát nghèo. Nhưng cũng có lúc tôi nghĩ: Nhà nghèo thế này thì phấn đấu để làm gì?
Những suy nghĩ đó cứ giằng xé trong tôi.
Khi ra trường đi làm, tôi có bạn trai. Anh ấy là người giỏi giang, xuất thân trong một gia đình giàu có và gia giáo. Tôi càng không dám để anh biết hoàn cảnh của mình. Tôi vẽ một câu chuyện đẹp về mình: Là con nhà giàu, bố mẹ ở nước ngoài.
Mỗi lần anh ngỏ ý muốn về thăm nhà, thăm cô dì chú bác của tôi, tôi lại viện đủ lý do để từ chối vì sợ bại lộ mọi chuyện. Tôi sống trong vỏ bọc do chính mình tạo ra, ngày càng lún sâu vào sự dối trá.
Thi thoảng, tôi dùng tiền mình kiếm được mua những món quà đắt tiền biếu bố mẹ anh và bảo là quà bố mẹ tôi gửi từ nước ngoài về.
Suốt từ khi tự kiếm được tiền, tôi chưa từng mua biếu bố mẹ đẻ của mình một món đồ giá trị hay một gói thuốc bổ.
Rồi một ngày, mẹ tôi ốm nặng. Khi nghe tin, tôi vội vàng bắt xe về, chạy ào vào nhà và bật khóc trong vòng tay mẹ. Lúc đó tôi mới nhận ra, vì mải mê yêu đương, chạy theo những thứ hào nhoáng mà tôi đã bỏ quên bố mẹ.
Hơn nửa năm sau, mẹ tôi qua đời vì căn bệnh ung thư. Đau đớn và ân hận, tôi dằn vặt mình không thôi. Mẹ đã hy sinh cả đời vì tôi nhưng tôi lại xấu hổ vì mẹ.
Những ngày về tang mẹ, tôi nói với bạn trai mình có việc sang nước ngoài, anh cũng không nghi ngờ gì. Một thời gian sau, tôi chủ động chia tay bạn trai mà không giải thích lý do. Anh ngỡ ngàng và không hiểu vì sao tôi quyết định như vậy.
Trong lòng anh, tôi vẫn là cô gái con nhà gia giáo, giàu có. Nhưng chỉ có tôi hiểu, anh là một phần quá khứ dối trá mà tôi muốn xóa bỏ. Tôi không muốn sống như vậy nữa. Tôi đã sai lầm để khi có bạn trai, mẹ cũng không được biết.
Tôi muốn trở về làm chính mình, một cô gái nghèo nhưng tự hào có gia đình tốt.
Dù mọi thứ đã muộn màng, nhưng tôi vẫn còn bố. Tôi quyết tâm làm lại từ đầu để chuộc lại lỗi lầm. Tôi chăm chỉ làm việc, đạt được những thành công nhất định và đón bố lên ở cùng.
Từ đó, dù đi đâu, làm gì, yêu ai, tôi cũng kể với họ về gia đình , về bố mẹ và xuất thân của mình. Tôi không còn giấu giếm bất cứ điều gì.
Thế nhưng, có một điều tôi chưa bao giờ đủ dũng cảm thừa nhận với bố: những năm tháng tôi đã xấu hổ về gia đình, đã nói dối về bố mẹ mình.
Tôi luôn tự nhủ mình là một đứa con gái ích kỷ, xấu xa và có lẽ suốt đời tôi cũng không thể tha thứ cho chính mình. Nhưng tôi vẫn sẽ cố gắng bù đắp những năm tháng còn lại bằng tình yêu thương, sự chăm sóc dành cho bố.
Bởi vì bây giờ, tôi hiểu rằng, không có gì quý giá hơn gia đình.
Tôi đang phải 'trả nghiệp' vì bỏ người yêu trong lúc nhập viện cấp cứu?
Tâm sự - 1 giờ trướcGĐXH - Anh thức khuya dậy sớm, làm 2-3 công việc để cố gắng lo cho tương lai hai đứa. Đến lúc anh ngã quỵ, phải nhập viện cấp cứu vì suy thận, tôi đã bỏ lại anh tự xoay xở với bệnh tật.
Trót khoe chồng là giám đốc, cô gái 'khốn khổ' với đồng nghiệp
Tâm sự - 3 giờ trướcMột lần, khi đồng nghiệp hỏi thăm, tôi buột miệng kể, chồng mình là giám đốc công ty bất động sản và hai vợ chồng đang chờ năm đẹp để sinh con. Tôi không ngờ thông tin này lại khiến cuộc sống công sở của mình trở nên "khốn khổ".
Nhà trai muốn bỏ phần trao vàng cưới, xúc động trước câu nói của thông gia
Tâm sự - 5 giờ trướcVì chỉ có 2 chỉ vàng làm quà cưới, sợ người ngoài bàn tán nên nhà trai muốn lược bỏ phần trao vàng. Không ngờ, họ lại xúc động trước sự cảm thông và chân tình của thông gia.
Nhà trai đem 30 triệu đi hỏi cưới, phản ứng của nhà gái khiến tất cả sững sờ
Tâm sự - 1 ngày trướcDù nhà gái không thách cưới, nhà trai vẫn đem đến phần lễ đen 30 triệu đồng. Phản ứng của nhà gái khiến tất cả bất ngờ.
Đi họp lớp sau 45 năm, tôi bàng hoàng nhận ra 'sự thật' phía sau mỗi nụ cười
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Một buổi họp lớp ở tuổi 60 không chỉ là kỷ niệm, đó là tấm gương phản chiếu chân thật nhất về hành trình mà mỗi chúng tôi đã đi qua.
Tôi suy sụp khi đọc được tin nhắn của vợ nói về mẹ mình
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Đọc được tin nhắn của vợ nhắn cho một người bạn thân của cô ấy về mẹ mình, tôi hoàn toàn sụp đổ.
Con trai đau đớn vì phải thuê người hương khói cha mẹ ở quê
Tâm sự - 2 ngày trướcTôi cảm thấy cuộc sống của mình thật vô nghĩa khi phải thuê người hương khói, thờ bố mẹ ở quê, có nhà mà không thể về.
Tôi từng tin 'nghỉ hưu sớm là hạnh phúc', cho đến khi kế hoạch tan vỡ khiến tôi tỉnh ngộ
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Tôi từng nghĩ, nếu cứ đà này, tôi chỉ cần cật lực 10 năm nữa sẽ có quyền "nghỉ hưu sớm", cuộc sống sau này chỉ đi du lịch và an nhàn bên con cháu. Nhưng thật không ngờ...
Chỉ một hóa đơn 10 triệu của buổi họp lớp, tình bạn 14 năm tan vỡ: Câu chuyện khiến ai cũng giật mình
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Với tôi, buổi họp lớp tưởng chừng ấm áp ấy lại khép lại bằng một bài học đắng cay về lòng người và tình bạn.
Vỡ mộng sống thử, lúc muốn từ bỏ, cô gái lại phát hiện mang thai
Tâm sự - 3 ngày trướcChỉ sau 1 năm sống thử, tôi hoàn toàn vỡ mộng. Nhưng lúc quyết tâm từ bỏ, trốn chạy khỏi cuộc tình chỉ mang đến đau khổ, tôi lại phát hiện mình đã mang thai.
Tôi đã trả giá đắt vì chi tiêu 'trả thù' sau khi nghỉ hưu
Tâm sựGĐXH - Sau khi nghỉ hưu, tôi từng nghĩ mình xứng đáng được tận hưởng và chi tiêu thoải mái. Nhưng chính tâm lý "trả thù cuộc sống" ấy đã khiến tôi rơi vào khủng hoảng tài chính tuổi già.